|
Suy niệm:
Được biết Thiên Chúa và được thấy Ngài, đó là ước muốn rất chính đáng và rất sâu xa của mọi tín hữu. Chúa Giêsu đáp ứng ước vọng đó: “Ai thấy Thầy là xem thấy Cha Thầy”. Nhìn Chúa Giêsu ta có thể biết Chúa Cha như thế nào: Nhân từ, hiền hậu, gần gũi với những người đau khổ, khoan dung với những kẻ tội lỗi…Thiên Chúa mà chúng ta thờ là như thế đó.
“Ai tin vào Thầy người ấy sẽ làm được những việc Thầy làm. Người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn, vì Thầy về với Cha”. Chúa Giêsu nói đến sức mạnh và năng lực kì diệu Ngài sẽ ban cho kẻ tin vào Ngài. Các vị Thánh đã tin và đã làm được những phép lạ như Chúa Giêsu. Tôi có tin không? “Các lời Thầy nói với anh em, Thầy không tự mình nói ra như Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình” (Ga 14, 10)
Sự hiệp nhất giữa Chúa Giêsu và Thiên Chúa Cha trở thành mẫu gương, trở thành lý tưởng cần phải đạt đến cho những đồ đệ của Chúa Giêsu được Ngài sai đi để tiếp tục sứ mạng Tông đồ của Ngài trên trần gian này “Như Cha đã sai Thầy thì Thầy cũng sai các con” (Ga 17, 18)
Người đồ đệ của Chúa Giêsu hiệp nhất với Chúa và được thể hiện trong việc làm bằng việc làm chứng cho Chúa giữa anh chị em, giống như Chúa Giêsu luôn thể hiện sự hiệp nhất với Cha Ngài khi Ngài chu toàn sứ mệnh từ Thiên Chúa Cha ở trần gian này. Và một khi được kết hợp mật thiết với Chúa Giêsu Kitô là Thầy mình, là Đấng sai mình đi để mang nhiều hoa trái “Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng Thầy đã chọn các con để các con ra đi mà sinh nhiều hoa trái” (Ga 15, 16), người đồ đệ lãnh nhận sức mạnh Thần Linh và trở thành hiện hữu hơn trong lời cầu nguyện: “Tất cả những gì các con xin nhân danh Thầy trong sự mật thiết với Thầy, giống như Thầy kết hiệp và sống với Thiên Chúa Cha, và tất cả những gì các con xin nhân danh Thầy thì Thầy sẽ ban cho chúng con” (Ga 16, 23-24)
Trong tin mừng hôm nay, Philip, một trong nhóm mười hai đã xin Chúa Giêsu tỏ cho thấy Thiên Chúa Cha. Chắc hẳn khi nói điều đó Philip đã liên tưởng đến hình ảnh một Thiên Chúa quyền năng đã tỏ vinh quang Ngài trên núi Sinai, một Thiên Chúa mà Môsê chỉ được thấy phía sau lưng Ngài. Tâm trạng của Philip cũng là tâm trạng của rất nhiều người trong chúng ta, đó là một niềm tin đòi hỏi sự lạ. Bởi thế, không ít người sẵn sàng hao tốn tiền bạc và thời giờ để để tìm đến những nơi xảy ra sự lạ, đối với họ, một lần hành hương có ý nghĩa và giá trị cho cả cuộc đời.
Đáp lại yêu cầu Philip, Chúa Giêsu đã đưa ra một khẳng định và một câu hỏi: trước hết Ngài nêu lên một chân lý : "Ai thấy Thầy là thấy Cha Thầy", đó là một thực tại đã quá hiển nhiên. Câu hỏi tiếp sau đó như một nhắc nhở cho Philip: Hãy nhìn lại cuộc sống thân tình giữa Thầy và các môn đệ. Những lời Thầy nói, những việc Thầy làm, không phải là của Thầy, mà là của Thiên Chúa Cha ở trong Thầy. Sự thân tình quen thuộc đã khiến cho các môn đệ không nhận ra Ngài là Thiên Chúa. Lời nhắc nhở của Chúa Giêsu đối với Philip cũng là lời nhắc nhở chúng ta : đừng để những nét quen thuộc bên ngoài che mất thực tại bên trong. Tìm kiếm Thiên Chúa là điều tốt, nhưng thật đáng trách khi đứng trước mặt Ngài mà chẳng nhận ra Ngài. Chúng ta nôn nao tìm dấu lạ, nhưng dấu lạ xảy ra trước mắt mà chẳng nhìn thấy: hàng ngày qua lời truyền phép, Chúa Giêsu hiện diện trên bàn thờ nhưng đã mấy khi chúng ta tỏ thái độ cung kính tin nhận Ngài ? Trong cuộc sống biết bao lời cầu xin được dâng lên Thiên Chúa nhưng đã mấy lần chúng ta phản tỉnh để nhận ra ơn lành Ngài ban.
Ước gì chúng ta giữ mãi thái độ tìm kiếm, một sự tìm kiếm không ở đâu xa, nhưng trong chính cuộc sống quen thuộc hàng ngày. . .
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, xin cho con được sống niềm tin vững mạnh vào Chúa. Xin cho con được sống với Chúa và trở thành những chứng nhân trung kiên của Chúa trong mọi hoàn cảnh. Ước gì cuộc sống của con luôn phản chiếu tình yêu thương và lòng nhân hậu của Chúa. Amen.
tgpsaigon.net
|
|