Người kia mua mảnh đất của người láng giềng. Khi đào đất để đổ nền nhà, anh tìm được hũ vàng, vốn là người lương thiện và thành thật, anh mang hũ vàng qua nhà người láng giềng và nói: “Đây là hũ vàng tôi tìm thấy trong mảnh đất ông đã bán. Tôi mua đất chứ không mua hũ vàng. Vậy tôi xin trả lại hũ vàng cho ông”. Người láng giềng cũng lương thiện không kém. ông không nhận hũ vàng và giải thích như sau: “Khi bán miếng đất, tôi đã có ý định bán tất cả những gì chứa trong đó. Vậy hũ vàng là của anh”. Hai bên cứ nhường nhau mãi cho đến tối mà không ai chịu nhận hũ vàng. Rốt cuộc cả hai đồng ý tạm ngưng tranh luận, hẹn hôm sau bàn tiếp.
Nhưng qua một đêm trằn trọc suy nghĩ, họ đã bị con quỷ tham lam nhập vào lúc nào không hay. Sáng hôm sau hai người gặp lại. Người mua đất liền nói: “Tôi đã suy nghĩ kỹ lại thì thấy lời ông nói hôm qua quả là chí lý: Tôi đã mua đất của ông, tất nhiên mọi sự trong mảnh đất ấy đều thuộc về tôi". Người láng giềng cãi: “Không phải thế. Hôm nay tôi đã xét kỹ thì thấy lời hôm qua rất xác đáng: anh không thể nào mua món đồ nào mà chính anh không có ý định mua. Anh chỉ mua đất chứ không mua vàng, anh hãy trả lại hũ vàng cho tôi”.
Hai người cãi nhau dữ dội. Từ đó họ không còn là láng giềng tốt của nhau mà trở thành thù địch của nhau. Suy niệm:
Một nhà triết gia người Đức có lần đã nói với các đồ đệ của mình như thế này: “Nếu các bạn xem đồng tiền là thượng đế thì có ngày nó sẽ trở thành con quỷ dày vò các bạn”. Chính vì thế mà Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu đã nói một cách hết sức cường điệu nhưng cũng không kém vẻ nghiêm trọng như sau: “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào được Nước Trời”.
Vâng, nếu chúng ta không coi chừng thì chúng ta cũng bị lòng ham mê tiền bạc của cải ràng buộc chúng ta vào những cạm bẫy vô cùng nguy hiểm tương tự như thế.
Người giàu có khó vào Nước Trời không phải vì những của cải người đó có mà thường là vì những người giàu có ít biết chia sẻ, ít biết nghĩ đến người khác, nhất là những người nghèo khổ hơn mình.
Nhưng cũng phải coi chừng, đừng tưởng cứ nghèo khó là đương nhiên vào được Nước Trời! Nghèo mà để cho cái nghèo đó bóp nghẹt tiếng lương tâm, để rồi sau đó mắc đủ mọi thứ tệ nạn như giành giật, chà đạp, đàn ấp lẫn nhau thì cái nghèo đó chẳng phải là cái nghèo được Chúa chúc phúc.
Trái lại, nghèo mà lòng vẫn trong sạch, tâm trí luôn hướng đến những giá trị của Tin mừng thì mới quả thực là người được Chúa chúc phúc.
Vậy, sự giàu sang đích thực không nằm trong của cải chúng ta nắm trong tay mà chính là ở những gì chúng ta chia sẻ và trao ban cho tha nhân. Sự nghèo khó đích thực cũng không phải là sự thiếu thốn của cải vật chất, mà chính là tấm lòng trong sạch luôn hướng mở đến những giá trị Tin mừng.
Các bạn thân mến,
Xin Chúa ban cho chúng ta được sự giàu sang mà tinh thần nghèo khó đích thực. Xin Chúa cũng giúp cho ta biết sử dụng của cải Chúa ban một cách hữu ích để ta xứng đáng được gọi là “những người nghèo của Thiên Chúa”.
Lm. Phêrô Nguyễn Bùi Quốc Khánh SDB
___________________________________________________________________________________