Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

kết quả từ 1 tới 2 trên 2

Chủ đề: Tìm hiểu Thiên đàng, nơi hạnh phúc đời đời

Threaded View

  1. #2
    hungdung's Avatar

    Tuổi: 61
    Tham gia ngày: Aug 2008
    Tên Thánh: AnTon
    Giới tính: Nam
    Đến từ: GX Trung Thành
    Bài gởi: 448
    Cám ơn
    68
    Được cám ơn 1,926 lần trong 388 bài viết

    Default Tìm hiểu Thiên đàng, nơi hạnh phúc đời đời (tt)

    THIÊN ĐÀNG

    4. Thiên đàng theo Giáo lý Công giáo

    Người Công giáo phải tin theo và tuân giữ Giáo lý Giáo hội Công giáo. Năm 1992, Đức Thánh Cha Gioan Phaolô 2 đã ban hành sách Giáo lý của Giáo hội, trong đó xác quyết về Thiên đàng và tình trạng hạnh phúc vô biên qua các số sau:

    Số 1023: Có Thiên đàng , Ai được lên Thiên đàng, và hạnh phúc nơi đó thế nào?
    "Những ai chết trong ân sủng và ân nghĩa của Thiên Chúa, và đã hoàn toàn được thanh tẩy, sẽ sống muôn đời với Chúa Kitô. Họ sẽ mãi mãi giống như Thiên Chúa, vì họ thấy Ngài "đúng như Ngài là" (1 Ga 3,2), "mặt giáp mặt" (1 Cr 13,12; Kh 22,4).
    Với uy quyền tông đồ của Ta, ta xác định rằng, theo sự an bài phổ quát của Thiên Chúa, những linh hồn của tất cả các thánh (...) và của tất cả các tín hữu khác đã chết sau khi lãnh phép Thánh Tẩy của Chúa Kitô, mà nơi họ không có gì cần được thanh tẩy khi họ chết, (...) hoặc nếu có gì cần được thanh tẩy sau khi chết thì họ đã hoàn tất công việc đó, (...) cả trước khi dược sống lại trong thân xác của họ và trước khi có Phán xét chung, và sự thể đã như thế từ khi Chúa Giêsu Kitô, Đấng Cứu chuộc chúng ta lên trời: những linh hồn đó đã, đang và sẽ ở trên trời, nơi Nước Trời và Thiên đàng, với Chúa Kitô, vì các linh hồn đó đã được nhận vào hội các thánh thiên thần. Từ khi có cuộc khổ nạn và sự chết của Chúa Giêsu Kitô, các linh hồn đó đã và đang xem thấy bản tính của Thiên Chúa bằng một cái nhìn trực quan và có thể nói là mặt giáp mặt, không qua trung gian của một tạo vật nào hết (Bênêđictô XII: DS 1000; LG 49).

    Số 1024: Thiên đàng gồm những ai? Thiên đàng là đích tối hậu của con người:
    Sự sống toàn hảo như thế với Ba Ngôi cực thánh, sự hiệp thông về sự sống và tình yêu với Chúa Ba Ngôi, với Trinh Nữ Maria, các thiên thần và tất cả các thánh, được gọi là "thiên đàng". Thiên đàng là cùng đích tối hậu và là sự thực hiện những khát vọng sâu xa nhất của con người, đó là tình trạng hạnh phúc cao nhất và vĩnh viễn.

    Số 1025: Trên Thiên đàng người ta vẫn còn bản sắc của mình:
    Sống trên thiên đàng là "ở với Chúa Kitô" (Ga 14,3; Pl 1,23; 1 Tx 4,17). Những người được chọn thì sống "trong Ngài", nhưng họ vẫn giữ được, hay nói đúng hơn, họ tìm thấy ở đó bản sắc đích thực của mình, tên gọi riêng của mình (Kh 2,17).
    Bởi vì sống là ở với Chúa Kitô: đâu có Chúa Kitô thì ở đó có sự sống, có Nước Trời (Th. Ambrôsiô, Luc. 10,121).

    Số 1026: Thiên đàng là cộng đoàn vui vẻ:
    Nhờ sự chết và sự Sống lại của mình, Chúa Giêsu Kitô "đã mở cửa thiên đàng" cho chúng ta. Cuộc sống của các thánh trên trời ở tại sự nhận được đầy đủ các hoa trái của ơn cứu chuộc của Chúa Kitô, Đấng đang kết hợp vào vinh quang của Ngài tất cả những ai đã tin vào Ngài và đã trung thành với thánh ý của Ngài. Thiên đàng là cộng đoàn diễm phúc nhất của tất cả những người đã sáp nhập vào Thân Thể của Ngài.

    Số 1027: Thiên đàng sẽ vượt trên tình trạng con người tự nhiên xác thể hiện giờ
    Mầu nhiệm của sự hiệp thông diễm phúc với Thiên Chúa như thế và với tất cả các anh chị em trong Chúa Kitô, là điều vượt quá mọi hiểu biết và mọi biểu tượng. Thánh Kinh nói về thiên đàng qua những hình ảnh: sự sống, ánh sáng, bình an, bữa tiệc cưới, rượu của Nước Trời, nhà Cha, thành Giêrusalem trên trời, thiên đàng: "Mắt chưa từng xem thấy, tai chưa từng nghe thấy, lòng trí con người chưa từng nghĩ tới, đó là tất cả những gì Thiên Chúa đã dành sẵn cho những ai yêu mến Ngài" (1 Cr 2,9).

    Số 1028: Thiên đàng nơi được nhìn ngắm Chúa, hiệp thông với Chúa , nhưng con mắt thân xác đã được ban thêm khả năng vượt tự nhiên:
    Do tính siêu việt của Ngài, Thiên Chúa chỉ có thể được nhìn thấy "đúng như Ngài là", khi Ngài mở mầu nhiệm của Ngài cho sự chiêm ngưỡng trực tiếp của con người và ban cho con người có khả năng đó. Sự chiêm ngưỡng Thiên Chúa trong vinh quang trên trời, được Giáo Hội gọi là "thị kiến mang lại hiển phúc.
    Vinh quang và hạnh phúc của bạn sẽ lớn lao chừng nào: được nhận vào để nhìn thấy Thiên Chúa, được hân hạnh tham dự vào những niềm vui của ơn cứu độ và của ánh sáng vĩnh cửu, cùng với Chúa Kitô là Đức Chúa và là Thiên Chúa của bạn,(...) được hưởng những niềm vui của phúc bất tử đã chiếm được, trên Nước Trời, cùng với các người công chính và các bạn hữu của Thiên Chúa (Th. Cyprianô, Ep. 56,10,1).

    Số 1029: Thiên đàng là đời đời:
    Trong vinh quang của trời cao, các Đấng đang hưởng vinh phúc vẫn tiếp tục vui vẻ thực hiện thánh ý của Thiên Chúa đối với các người khác và đối với toàn thể vũ trụ vạn vật. Các Ngài đang hiển trị với Chúa Kitô. Cùng với Chúa Kitô, "các ngài sẽ hiển trị đến muôn đời" (Kh 22,5).


    5. Thiên đàng theo thần học thánh Tôma Aquinô tiến sĩ:

    a/- Là một nơi (Thiên đàng, Hỏa ngục , Luyện ngục đều có nơi, hay là một tình trạng, không phải là hồn đi vớ vẩn, lang thang như phái Platon chủ trương). Thiên đàng là một tình trạng miễn khỏi sự dữ và thống khổ, chiếm đoạt mọi sự lành.
    b/- Hạnh phúc chính yếu trên Thiên đàng là Thiên Chúa. Các phúc nhân được trực tiếp nhìn thấy "phần nào" bản tính Thiên Chúa "Chúa thế nào thì thấy như vậy" (1 Ga 3,2).
    Sau khi loài người sống lại, hồn xác kết hợp với nhau, Chúa sẽ phú cho phúc nhân "ánh sáng vinh quang" để có thể nhìn ngắm Chúa, chứ không thể nhìn Đấng vô hình bằng mắt xác thịt loài người.
    Thiên đàng có nhiều "chỗ" như thánh Gioan đã viết (Ga 14,2), mỗi chỗ khác nhau tùy theo đức Mến của mỗi phúc nhân với Chúa khi còn sống ở đời. Chính đức Mến này xác định hạnh phúc Thiên đàng, và thêm bớt "ánh sáng vinh quang" để phúc nhân nhìn ngắm Chúa.
    c/- Hạnh phúc tùy tòng (chiếm được những sự thiện thực dụng, làm toàn vẹn trạng thái hạnh phúc của phúc nhân. Hạnh phúc sẽ đem đến cho các phúc nhân niềm vui không thể tả hết, như Chúa Giêsu đã nói về hạt giống rơi xuống đất kết quả 30, 60, 100, thì việc lành của các phúc nhân cũng đem lại niềm vui khác nhau như vậy.
    - Khi vào Thiên đàng, phúc nhân đem theo công nghiệp đã lập ở trần gian, nhưng chúng chỉ đáng thưởng không phải từ công phúc ấy, mà chính nhờ công nghiệp Chúa Kitô và ơn Người ban mà thôi.
    d- Hạnh phúc đặc biệt của phúc nhân, gọi là hào quang (triều thiên vàng chói sáng) đó là dành cho 3 cấp: Tử đạo, Đồng trinh, Tiến sĩ.
    - Các phúc nhân trên Thiên đàng được biết những đau khổ của các kẻ bị đọa phạt, nhưng điều biết này chỉ làm các đấng ngợi khen Chúa đã thương mình nhiều hơn, chứ không thương xót đọa nhân được nữa, vì chúng đã tự chọn bị phạt. Đàng khác trên Thiên đàng không còn đau khổ.
    (Nếu trên Thiên đàng, các phúc nhân biết được những đau khổ của các kẻ bị đọa phạt, thì điều không hồ nghi là: các Ngài cũng biết về hoàn cảnh (sướng, khổ) của những người thân như vợ chồng, con cái, cha mẹ…mà cầu bầu, giúp đỡ...trước Nhan Chúa).

    6. Thiên đàng theo mạc khải:

    61/ Theo sách Đại Thông điệp của Chúa Giêsu:
    "Nước Cha không thuộc về thế gian này. Nếu nước Cha thuộc về thế gian này, Cha sẽ lệnh cho mọi người mọi vật suy phục Cha, và chúng sẽ suy phục Cha. Nhưng nước Cha cùng những ai thuộc về Cha không phải là thế gian.
    Trong nước Cha có chỗ cho mọi người. Cha muốn rằng Cha ở đâu thì những ai yêu Cha và Cha cũng ở đó.
    Trong nước Cha mặt trời không bao giờ lặn. Chỉ có mùa Xuân vĩnh cửu tươi mát và sự an nghỉ hoàn toàn trong Chúa.
    Trong nước Cha không có đồng hồ để dò thời gian. Ai mà đo được chiều dài, chiều cao và sự bất tận của hạnh phúc muôn đời.
    Một chút đau khổ chẳng là quá ngắn nếu sánh với những niềm vui muôn đời đó sao".
    (Đại Thông Điệp ngày 20-1-1968)

    62/ Theo sách Thủ bản Luyện ngục:

    "Đó là những ngày lễ luôn luôn đổi mới kế tiếp nhau không ngừng, một thứ hạnh phúc mới lạ mà người ta chưa có, người ta cũng chưa bao giờ cảm thấy, đó là nguồn suối hoan lạc luôn tràn trề nơi các người được chọn. Trời chính là Thiên Chúa, Thiên Chúa rất đáng mến, Thiên Chúa dịu ngọt, tắt một lời là sự no đầy Thiên Chúa, nhưng không bao giờ chán. Linh hồn ở dưới đất càng yêu mến Chúa, càng đạt tới đỉnh trọn lành, thì trên trời họ càng yêu mến và hiểu người như thế. Chúa Giêsu là nguồn hoan lạc chân thật ở dưới đất và là nguồn hoan lạc vĩnh cửu trên trời. (Thủ bản luyện ngục tr. 80)

    63/ Theo Nhật ký thánh nữ Faustina, tông đồ Lòng Thương xót Chúa:

    Ngày 27 tháng 11 năm 1936. Hôm nay, trong thần trí, tôi được ở trên thiên đàng và nhìn thấy những điều mỹ diệu cũng như hạnh phúc tuyệt vời đang chờ đợi chúng ta sau khi qua đời.Tôi nhìn thấy mọi thụ tạo không ngớt lời ca ngợi tôn vinh Thiên Chúa. Tôi thấy hạnh phúc ở nơi Thiên Chúa thật tuyệt vời, vươn đến tất cả mọi thụ tạo, làm cho họ được hạnh phúc; và rồi tất cả vinh quang và lời ca ngợi phát xuất từ niềm hạnh phúc này lại quay về với nguồn mạch; và các thụ tạo được vào những tầng tiềm mật của Thiên Chúa, chiêm ngắm đời sống nội tại của Thiên Chúa, Thiên Chúa Cha, Thiên Chúa Con, và Thiên Chúa Thánh Thần, Đấng mà họ sẽ không bao giờ hiểu biết hết hoặc dò thấu được.
    Nguồn mạch hạnh phúc này không thay đổi trong yếu tính, nhưng luôn luôn mới mẻ, tuôn trào hạnh phúc cho mọi thụ tạo. Giờ đây, tôi đã hiểu được câu nói của thánh Phaolô Tông Đồ: “Mắt chưa từng thấy, tai chưa từng nghe, và lòng chưa từng nghiệm được những gì Thiên Chúa đã dọn sẵn cho những kẻ yêu mến Người.”
    778 Và Thiên Chúa đã cho tôi hiểu rằng chỉ có một điều có giá trị vô cùng trước mắt Người, đó là tình yêu Thiên Chúa; tình yêu, tình yêu, và chỉ là tình yêu mà thôi; không gì có thể sánh bằng một hành vi yêu mến (188) tinh ròng. Ôi, Thiên Chúa ban cho linh hồn chân thành yêu mến Người những hồng ân tuyệt vời dường nào! Ôi, hạnh phúc thay cho linh hồn nào ngay ở trần gian này đã được hoan hưởng những hồng ân đặc biệt của Chúa! Ấy là những linh hồn khiêm tốn và bé nhỏ.
    780 Lạy Thiên Chúa của con, con thương hại những người không tin vào đời sống vĩnh cửu; con phải cầu xin thế nào để một tia sáng Lòng Thương Xót Chúa cũng bao phủ họ, và Thiên Chúa sẽ ấp ủ họ trong cung lòng Cha của Người. (Nhật ký số 777).

    64/ Theo sách của Linh mục Đắc lộ (Alexander Rhode):

    (Linh mục Đắc lộ đã ghi lại về một người Việt nam thoáng thấy Thiên đàng:
    "Trong thành Phú Yên (tỉnh Phú Yên ngày nay, nơi quê Á Thánh Anrê Phú Yên), có một thày lang nổi tiếng, ông cũng là người nổi tiếng là một giáo dân tốt lành, tên ông là Emmanuel (tên rửa tội). Ông chăm sóc thân xác và linh hồn giáo dân cũng như lương dân, và ông thường khuyên họ theo đạo thật thờ Chúa Trời đất.
    Khi tôi đến được ít lâu thì ông mắc bệnh hiểm nghèo làm cho giáo dân lo lắng sợ tắt mất một bó đuốc soi sáng cho cả giáo đoàn. Ngày đêm họ ở cạnh ông và khóc lóc như khóc người chết.
    Một hôm, khi giáo dân vây quanh giường ông, ông kiệt sức quá làm cho người ta tưởng ông đã tắt thở. Sau mấy giờ, ông lại hồi tỉnh, và mọi người rất bỡ ngỡ. Khi tỉnh lại ông nói, đó là cơn ngất trí. Chúa đã cho ông thấy thiên đàng, nơi có nhiều sự tuyệt vời ông không thể nào diễn tả được. Ở đó có mấy giáo dân ông quen biết khi còn sống đã làm gương sáng nhân đức, nhưng ông không kể tên riêng ai.
    Đây không phải là giấc mơ, vì khi chỗi dậy, ông khỏe mạnh như chưa bao giờ đau yếu, mặc dù trước đây ông bị bệnh khó lòng sống nổi.
    Từ đó ông chán ghét những sự đời này. Ông luôn nghĩ tới những vẻ đẹp ông đã thấy trên trời. Khi sống với họ hàng thân thuộc, ông không nói gì ngoài những niềm hy vọng cao cả, mắt luôn hướng lên trời và tâm hồn như muốn ngả về lâu đài tuyệt diệu ông đã được thấy. Ông chẳng còn thiết gì ăn uống ngủ nghỉ, và có chăng nữa thì chỉ là bất đặc dĩ. Ông nóng lòng được sớm về thiên quốc. Do đó, người ông héo hon dần, và qua đời sau mấy tháng trong một niềm vui sướng lạ lùng, đến nỗi lúc ông sắp chết, người ta thấy nơi khuôn mặt ông và toàn thân ông tỏ ra một niềm vui thanh thoát như chưa bao giờ thấy nơi ông".
    Và cha Đắc Lộ thêm: "Thật ra những người biết cõi trời quí giá đến thế nào thì không còn thèm tất cả những gì đẹp đẽ nhất ở cõi đời này".
    (Hành Trình và Truyền Giáo, bản dịch của Hồng Nhuệ, trang 104-105)

    7. Đức Mẹ Maria sau 70 năm sống nơi trần thế được về hưởng phúc Thiên đàng đời đời

    Một chứng cớ có thế giá và rất thích thú về việc Đức Mẹ Maria được về Thiên đàng trong huy hoàng lộng lẫy như sau:
    "Linh hồn rất thánh của Mẹ Maria đã hưởng phúc thiên đàng được ba ngày, Thiên Chúa tỏ cho thần thánh biết quyết định hằng hữu của Người là phục sinh cho Xác thể đáng kính của Mẹ. Tới lúc đó, Chúa Giêsu từ trời, đem theo Linh hồn Mẹ chí ái Người xuống mồ thánh của Mẹ giữa vô số đoàn các thiên thần, các vị tổ phụ và các tiên tri. Đến mồ Mẹ, Chúa phán với đoàn tháp tùng rằng: "Mẹ của Cha đã được đầu thai Vô Nhiễm, để Cha mặc lấy Nhân Tính Cha từ nơi bản thể vô nhiễm của Mẹ. Thể xác Cha là Thể xác Mẹ. Hơn nữa, Mẹ còn đồng công vào hết mọi công trình việc Cứu Chuộc của Cha. Cho nên Cha phải phục sinh cho Mẹ Cha, như Cha đã sống lại, và phải phục sinh cho Mẹ vào cùng lúc Cha đã sống lại, vì Cha muốn Mẹ nên tương tự Cha trong mọi sự". Toàn thể các thánh đều ca tụng Chúa vì sự quyết định ấy, nhất là Adong Evà, Thánh Cả Giuse và hai thánh song thân của Mẹ.
    Tức thì Linh hồn hiển vinh của Mẹ vào lại Thân xác đồng trinh của Mẹ, trả lại sự sống cho Thân xác ấy, mà không hề động chạm gì đến tảng đá che mồ, hay đảo lộn những nếp áo và khăn phủ mặt. Không thể nào tả lại được vẻ mĩ lệ và ánh sáng chói ngời trang sức cho Mẹ lúc ấy. Ta chỉ cần nói rằng Chúa Giêsu muốn trả lại cho Mẹ tất cả những gì Người đã tiếp nhận từ Mẹ lúc Nhập Thể đã đủ. Hôm đó là ngày Chúa nhật, 15 tháng 8, liền ngay sau nửa đêm. Xác thánh Mẹ Maria ở trong mồ ba mươi giờ y như Xác thánh Chúa Giêsu.
    Lúc đó diễn ra từ phần mộ của Mẹ về thiên đàng một cuộc cung nghinh trang trọng không thể tả hết giữa thanh âm của một điệu nhạc say lòng. Các vị thánh và các thiên thần vào thiên đàng vị nào theo địa vị nấy. Sau cùng là Chúa Giêsu Kitô với Mẹ Rất Thánh Người ở bên hữu. Toàn thể thần thánh đều quay về phía Mẹ để nhìn ngắm và chúc tụng Mẹ trong một nguồn hoan lạc mới lạ, những khúc thánh ca mới và những lời ở trong chương ba sách Diễm Ca. Khi Mẹ tới bệ ngai Chúa Ba Ngôi, Chúa đã tiếp đón Mẹ với một tiếp đón thỏa tình nhất. Chúa Cha phán với Mẹ: "Con rất yêu dấu của Cha, con hãy lên cao hơn trên tất cả mọi thụ tạo". - Và Chúa Con thêm: "Mẹ ạ, xin Mẹ nhận từ tay Con phần thưởng Mẹ đáng được". - Đến lượt Thánh Linh nói: "Bạn dấu yêu, hãy vào hưởng nguồn vui vĩnh cửu xứng với tình trạng trinh trong của Bạn".
    Mẹ Maria chìm ngập trong đại dương vô cùng của Thần Tính Thiên Chúa. Khi Mẹ đã được tôn lên ngai thần linh, Chúa tuyên dương cho cả triều đình thiên đàng đang tràn ngập tán thưởng, biết những đặc ân đã thông ban cho Mẹ qua sự Mẹ thông phần vào Uy Linh của Người. Chúa Cha phán: "Maria là Nữ tì của Chúng Ta, từng làm nên những niềm vui đầu tiên của Chúng Ta, và đã không bao giờ bỏ mất tước hiệu ấy. Người có toàn quyền trên cả Vương Quốc Chúng Ta. Người được nhìn nhận và tôn phong là Chủ Mẫu chính thức vừa là Nữ Vương độc nhất". - Chúa Con phán: "Hết mọi thụ tạo Cha đã sáng tạo và cứu chuộc đều thuộc quyền Mẹ chân thực của Cha: Mẹ là Nữ Vương chính thức cai trị tất cả những gì Cha là Vua cai trị". - Sau cùng Chúa Thánh Linh phán: "Hỡi Bạn, với danh nghĩa là Hiền Thê của Ta, danh nghĩa mà Bạn đã tận trung ứng đáp, Bạn được lĩnh vương miện Nữ Vương cho đến muôn đời".
    Ba Ngôi Thiên Chúa đặt trên đầu Mẹ một vương miện vinh quang cực kỳ lộng lẫy, rạng chiếu luồng sáng tuyệt kỳ, sẽ không bao giờ có nữa. Cùng lúc ấy, từ ngai Chúa phán ra lời này: "Hỡi Người Chí Ái của Chúng Ta, Vương Quốc của Chúng Ta là Vương Quốc của Người. Người là Chủ Mẫu, là Nữ Vương hết mọi thụ tạo. Từng được ân sủng nâng cao lên trên mọi loài, nhưng Người đã tự nhận mình hèn kém, hạ mình xuống dưới hết mọi loài. Giờ đây, Người hãy lên chiếm địa vị tuyệt cao xứng với Người. Từ ngai cao cả này, Người hãy thống trị toàn thể thụ tạo: hỏa ngục, trần gian và thiên đàng. Ma quỉ, loài người và thiên thần đều phải tùng phục Người. Chúng Ta trao ủy cho Người quyền bính thần linh của Chúng Ta. Người sẽ nâng đỡ, ủi an, bảo trợ và làm Mẹ của hết mọi người công chính cũng như làm Mẹ của cả Giáo hội chiến đấu. Để thi hành sứ mệnh đó, một lần nữa Chúng Ta tôn nhiệm Người làm Đấng Bảo Quản, Đấng Phân Phát mọi kho tàng của Chúng Ta. Những gì thuộc quyền Chúng Ta cũng thuộc quyền Người, như Người đã luôn luôn là của Chúng Ta".
    Để thể hiện những đặc ân trao ban cho Đức Nữ Vương vũ trụ, Thiên Chúa ra lệnh cho toàn thể thần thánh trên trời phải tùng phục Mẹ, nhìn nhận Mẹ là Chủ Mẫu mình. Toàn thể thần thánh đều tôn phục Mẹ: những vị được ở thiên đàng cả hồn xác đều sấp mình trước mặt Mẹ và đều suy phục Mẹ bằng những việc tôn kính bề ngoài. Đấy chính là phần thưởng cho đức khiêm nhượng Mẹ đã tỏ ra để tôn kính các thánh khi Mẹ còn tại thế. Việc tôn phong Mẹ là Nữ Vương thiên đàng này đã trào đổ một nguồn vui phụ trội cho toàn thể thần thánh. Những vị được hoan hỉ thêm nhiều hơn cả là Thánh Cả Giuse, thánh Gioakim, thánh nữ Anna, rồi những thánh thân nhân và các thiên thần hầu cận Mẹ.
    Khi nhìn ngắm Thân xác hiển vinh của Mẹ, các thánh nhận thấy nơi ngực Mẹ có một hình cầu nhỏ mĩ lệ ngời sáng đặc biệt, đã và sẽ vẫn còn gây cho các Người một tâm tình thán thưởng và hân hoan khôn tả. Đó là một bằng chứng, một ân thưởng việc Mẹ vẫn giữ mãi trong Trái Tim Mẹ Ngôi Lời Nhập Thể dưới hình Nhiệm Tích, sau khi Mẹ đã rước chịu rất xứng đáng, không chút bất toàn nào. Về những ân thưởng khác tương quan với công nghiệp Mẹ lập, không thể nào tả được. Mỗi người được tuyển chọn sau này sẽ thấy, tùy mức độ xứng đáng của họ.
    Trong lúc ở trên thiên đàng, xảy ra những sự kiện vinh quang đó, ở trần gian, nơi phần mộ của Mẹ, vào ngày thứ ba, thánh Phêrô và thánh Gioan nhận thấy rằng tiếng ca nhạc thần trời đã ngưng bặt. Nhờ ánh sáng Thánh Linh soi, các Người kết luận rằng Mẹ Maria đã phục sinh và lên trời cả hồn xác. Với tư cách Nguyên Thủ của Giáo hội, thánh Phêrô quyết định là phải tin chắc việc lạ lùng này. Để mọi người đã chứng kiến cái chết và dự tang lễ Mẹ, cũng xác nhận là Mẹ đã sống lại, nhằm mục đích đó, Người họp các Tông đồ, các môn đệ và các tín hữu lại quanh mồ Mẹ. Người trình bày với các vị ấy những lý do Người phải xác chứng rõ với Giáo hội là phép lạ ấy có thật, một phép lạ phải được mọi thế kỷ tôn kính, làm hiển vinh Chúa Giêsu và Mẹ Người hơn. Tất cả mọi người đều chấp nhận ý kiến của thánh Phêrô, và, theo lệnh Người, tảng đá che cửa mồ được cất bỏ. Mọi người chỉ còn thấy trong mồ có chiếc áo vẫn còn ở nguyên trạng thái như khi Mẹ mặc và tấm khăn phủ mặt. Thánh Phêrô nâng khăn áo đó lên rồi quì xuống tỏ lòng tôn kính; mọi người cũng lạy phục tôn kính như Người. Vừa thâm tín rằng Mẹ Maria đã được phục sinh và lên trời, vừa thấm sâu một niềm hoan hỉ còn pha lẫn ít nhiều nuối tiếc, các Người hát lên nhiều thánh vịnh và thánh ca tán tụng Chúa Giêsu và Mẹ Maria.
    Các Người cứ nán lại phần mộ của Mẹ mãi, không sao ra về được, nên một thiên thần phải từ trời hiện xuống nói với các Người: "Sao chư vị còn ở mãi đây? Nữ Vương của chư vị và của chúng tôi ngày nay đã ngự trên trời cả hồn xác rồi. Mẹ sẽ vĩnh viễn thống trị cùng với Chúa Giêsu trên nước trời. Mẹ sai tôi đến xác quyết với chư vị chân lý đó, khuyên chư vị dắt dìu Giáo hội, tuyên giảng Phúc âm, qui hồi các dân tộc. Mẹ ra lệnh là chư vị ai nấy phải tiếp tục nhiệm vụ mình sớm hết sức. Mẹ hiển ngự trong vinh quang, nhưng Mẹ không quên phù trợ chư vị đâu". Những lời đó đã khích lệ các Tông đồ rất nhiều. Và trong các cuộc hành trình truyền đạo, các Người luôn luôn nghiệm thấy mình được Mẹ bảo trợ, nhất là trong giờ tử đạo, vì lúc đó Mẹ hiện ra với từng vị một và dâng linh hồn các Người lên Thiên Chúa.
    Bà Đáng Kính Maria Agrêđa, khi chấm dứt bộ sách vĩ đại của bà, có viết rằng:
    "Có nhiều tác giả thuật lại nhiều sự kiện khác nữa về cuộc ly trần và phục sinh của Mẹ Maria. Nhưng vì Chúa không tỏ cho tôi thấy những sự kiện ấy, nên tôi không viết ở đây, mặt khác, trong khi viết toàn bộ truyện thần linh này, tôi không phải tìm tòi chọn lựa một tài liệu nào. Tôi chỉ có thể nói ra những gì Chúa đã dạy tôi và truyền cho tôi phải viết thôi".

    Phần Ba: Kết luận

    Lời Mẹ nhắn nhủ:
    Hỡi con, nếu ở thiên đàng, Mẹ còn có thể phải đau khổ, Mẹ đau đớn nhường nào khi thấy biết bao linh hồn phải hư mất! Trong khi cuộc đời qua đi quá mau chóng như vậy, mà con cái Giáo hội cứ tự vướng mắc vào dò bẫy ma quỉ, mê theo cuộc sống kiêu sa, ve vuốt dục vọng xác thịt, tự lên án phạt mình đời đời, mặc dầu được Chúa ban cho mọi thứ ân sủng. Có lẽ họ ngờ rằng được chết một cách tự nhiên, dứt bỏ được cuộc đời như loài thú là sung sướng rồi. Nhưng không đâu, còn hỏa ngục nữa, hỏa ngục đời đời sẽ ngốn nuốt họ. Tự lao mình vào đó thật ngu dại tội lỗi chừng nào!
    Hỡi phàm nhân lầm lạc, các con cứ nghĩ đi đâu? Các con làm gì thế? Các con có biết thế nào là nhìn thấy Thiên Chúa nhãn tiền, là thông phần đời đời vào sự sống và vinh quang của Người không? Các con tìm gì để thay vào hạnh phúc vô cùng ấy được? Các con sẽ không thể tìm được một hạnh phúc nào khác đâu. Ai đã làm tâm trí các con mờ đục và mê loạn như thế? Các con cũng phải suy nghĩ cho kỹ rằng lao nhọc ngắn, mà hạnh phúc hay tai họa vĩnh cửu sẽ vô cùng.
    Đời sống của Mẹ liên tục chất đầy những đau khổ và khổ đau. Nhưng khi Mẹ đến lĩnh phần thưởng, Mẹ thấy những đau khổ ấy chẳng thấm vào đâu, Mẹ quên chúng đi ngay như là chẳng bao giờ đã phải chịu đau khổ. Cho nên con hãy coi nhẹ mọi thử thách con gặp, sao cho chẳng có gì con lấy làm cam go, mặc dầu phải băng qua lửa thiêu gươm chém: thiên đàng đẹp đẽ lắm, con ơi! Nếu các thánh có thể trở lại trần gian để lập công thêm được một cấp độ hạnh phúc mới nữa, hẳn các Người sẽ hân hoan chịu hết cả mọi cực hình có thể tưởng tượng ra cho đến ngày phán xét chung.
    Thế mà ở trần gian người ta lại nói rằng: "Thôi, rỗi linh hồn là được: vinh quang nhiều hay ít hơn một chút có hệ gì". Giọng điệu đó chỉ có thể giải thích là do điên dại quá mức, là quá thiếu tình yêu mến Thiên Chúa. Tâm địa ấy chứa cả nguy hiểm hư mất đấy.
    Nếu người ta chạy lại xin Mẹ cầu bầu cho, có thể không có tình trạng đó, vì Thiên Chúa đã tôn nhận Mẹ làm Mẹ, làm Đấng Bảo Trợ, và làm Trạng Sư cho cả loài người. Lòng lành của Mẹ vượt quá trên ác tâm của họ, ngăn cản được phép công của Chúa, mở được cửa tình thương của Người và đem được người ta vào thông hưởng tình thân ái với Người.

    Tốt đẹp như vậy, cao quí như vậy, nên Chúa Giêsu đã khổ công chuộc tội cho loài người, vì Ngài biết rõ số phận những kẻ phải mất Thiên đàng sa hỏa ngục, chịu cực hình đời đời là thế nào, nên Ngài phán quyết:
    "Được lời lãi cả thế gian mà thiệt mất linh hồn nào được ích gì? lấy gì đổi lại cho cân? (Mt 16, 26)

    Lm. Đoàn Quang, CMC.

  2. Có 3 người cám ơn hungdung vì bài này:


Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com