07/4 THỨ NĂM TUẦN 5 MÙA CHAY.
Thánh Gio-an Bao-ti-xi-ta La San
St 17,3-9; Ga 8,51-59.

Phúc Âm: Ga 8, 51-59

"Cha các ngươi là Abraham đã hân hoan vì nghĩ sẽ được thấy ngày của Ta".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với người Do-thái rằng: "Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: Nếu ai giữ lời Ta, thì muôn đời sẽ không phải chết". Người Do-thái lại nói: "Bây giờ thì chúng tôi biết rõ ông bị quỷ ám. Abraham đã chết và các tiên tri cũng vậy, thế mà ông lại nói: "Ai giữ lời Ta, thì không bao giờ phải chết". Chẳng lẽ ông lại lớn hơn cha chúng tôi là Abraham sao? Ngài đã chết, các tiên tri cũng đã chết. Ông cho mình là ai?"
Chúa Giêsu trả lời: "Nếu Ta tự tôn vinh chính mình, thì vinh quang của Ta sẽ không giá trị gì. Chính Cha Ta tôn vinh Ta. Người là chính Ðấng các ngươi xưng là Thiên Chúa của các ngươi. Vậy mà các ngươi không biết Người. Còn Ta, Ta biết Người. Nếu Ta nói Ta không biết Người, thì Ta cũng nói dối như các ngươi. Nhưng Ta biết Người, và Ta giữ lời Người. Cha các ngươi là Abraham đã hân hoan, vì nghĩ sẽ được thấy ngày của Ta. Ông đã thấy và đã vui mừng".
Người Do-thái liền nói: "Ông chưa được năm mươi tuổi mà đã trông thấy Abraham rồi sao?" Chúa Giêsu trả lời: "Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi: Khi Abraham chưa sinh ra, thì Ta đã có rồi".
Bấy giờ họ lượm đá ném Ngài, nhưng Chúa Giêsu ẩn mình đi ra khỏi đền thờ.
Ðó là lời Chúa.

SUY NIỆM VÀ CẦU NGUYỆN
ĐÓN NHẬN SỰ THẬT CỦA THIÊN CHÚA

“Cha các ngươi là Abraham đã hân hoan vì nghĩ sẽ được thấy ngày của Ta”.

Những ngày cuối cùng trước khi Chúa Giê-su đi vào cuộc thương khó, người Do Thái càng cố chấp hơn, càng cứng tin hơn, trong khi Chúa Giê-su vẫn kiên trì, và kiên trì hơn đế mạc khải cho họ biết chính Người là Đấng được Thiên Chúa mà cha ông họ tôn thờ, sai đến. Họ vỗ ngực tự phụ họ là con cháu Abraham, cha của kẻ tin, mà họ không tin Chúa Giê-su, Đấng mà Abraham, tổ phụ của họ hằng khát khao được đón, được gặp.

Bấy giờ, Chúa Giê-su nói: “Khi Abraham chưa sinh ra, thì Ta đã có rồi”. Chúa Giê-su nói lên một sự thật của Thiên Chúa, nhưng họ cho rằng Người đã xúc phạm đến tổ phụ của họ. Họ càng căm phẫn, thay vì họ tin vào Người. Và họ ném đá Người.

Rõ là: “sự thật của Thiên Chúa” không dễ gì được đón nhận đối với những người tụ phụ kiêu căng về vốn biết của mình!

Ai khiêm nhượng nhận ra sự hèn kém của mình và bằng lòng thuộc về Thiên Chúa, thì mới có thể đón nhận được sự thật của Thiên Chúa. Ai kiêu căng tự phụ về vốn học, vốn biết của mình, thì người ấy đã thuộc về Sa-tan kiêu căng, và không thể đón nhận sự thật của Thiên Chúa.

Ước gì các gia đình quyết tâm loại trừ lòng kiêu căng tự phụ, để vợ chồng lắng nghe nhau, để cha con, mẹ con lắng nghe nhau. Trong cuộc đối thoại, người kiêu căng bao giờ cũng ném đá người kia, để bảo vệ cái tôi của mình. Việc ấy vẫn xảy ra thường ngày trong gia đình, trong cộng đoàn, và lớn hơn, trong Giáo Hội. Không khiêm nhượng, không nghe nhau, thì không thể hiệp nhất được. Mà, không hiệp nhất được thì không thể hiệp hành. Hiệp hành không phải là chuyện “hô khẩu hiệu”.

Lạy Chúa, xin giúp các gia đình đón nhận Chúa Giê-su, để sống hiền lành khiêm nhượng mà đón nhận nhau. Amen.

PM Cao Huy Hoàng