30/01 THỨ BA TUẦN 4 THƯỜNG NIÊN.
2Sm 18,9-10.14b.24-25a.30–19,3; Mc 5,21-43.

Phúc Âm: Mc 5, 21-43

"Hỡi em bé, Ta bảo em hãy chỗi dậy".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, Chúa Giêsu đã xuống thuyền trở về bờ bên kia, có đám đông dân chúng tụ họp quanh Người, và lúc đó Người đang ở bờ biển. Bỗng có một ông trưởng hội đường tên là Giairô đến. Trông thấy Người, ông sụp lạy và van xin rằng: "Con gái tôi đang hấp hối, xin Ngài đến đặt tay trên nó để nó được khỏi và được sống". Chúa Giêsu ra đi với ông ấy, và đám đông dân chúng cũng đi theo chen lấn Người tứ phía.
Vậy có một người đàn bà bị bệnh xuất huyết đã mười hai năm. Bà đã chịu cực khổ, tìm thầy chạy thuốc, tiêu hết tiền của mà không thuyên giảm, trái lại bệnh càng tệ hơn. Khi bà nghe nói về Chúa Giêsu, bà đi lẫn trong đám đông đến phía sau Người, chạm đến áo Người, vì bà tự nhủ: "Miễn sao tôi chạm tới áo Người thì tôi sẽ được lành". Lập tức, huyết cầm lại và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. Ngay lúc ấy, Chúa Giêsu nhận biết có sức mạnh đã xuất phát tự mình, Người liền quay lại đám đông mà hỏi: "Ai đã chạm đến áo Ta?" Các môn đệ thưa Người rằng: "Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy tứ phía, vậy mà Thầy còn hỏi "Ai chạm đến Ta?" Nhưng Người cứ nhìn quanh để tìm xem kẻ đã làm điều đó. Bấy giờ người đàn bà run sợ, vì biết rõ sự thể đã xảy ra nơi mình, liền đến sụp lạy Người và thú nhận với Người tất cả sự thật. Người bảo bà: "Hỡi con, đức tin con đã chữa con, hãy về bình an và được khỏi bệnh".
Người còn đang nói, thì người nhà đến nói với ông trưởng hội đường rằng: "Con gái ông chết rồi, còn phiền Thầy làm chi nữa?" Nhưng Chúa Giêsu đã thoáng nghe lời họ vừa nói, nên Người bảo ông trưởng hội đường rằng: "Ông đừng sợ, hãy cứ tin". Và Người không cho ai đi theo, trừ Phêrô, Giacôbê và Gioan, em Giacôbê. Các ngài đến nhà ông trưởng hội đường. Và Chúa Giêsu thấy người ta khóc lóc kêu la ồn ào, Người bước vào và bảo họ: "Sao ồn ào và khóc lóc thế? Con bé không chết đâu, nó đang ngủ đó". Họ liền chế diễu Người. Nhưng Người đuổi họ ra ngoài hết, chỉ đem theo cha mẹ đứa bé và những môn đệ đã theo Người vào chỗ đứa bé nằm. Và Người cầm tay đứa nhỏ nói rằng: "Talitha, Koumi!", nghĩa là: "Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy!" Tức thì em bé đứng dậy và đi được ngay, vì em đã được mười hai tuổi. Họ sửng sốt kinh ngạc. Nhưng Người cấm ngặt họ đừng cho ai biết việc ấy, và bảo họ cho em bé ăn.
Ðó là lời Chúa.


SUY NIỆM VÀ CẦU NGUYỆN
CÁI KHẼ CHẠM CỦA LỜI CHÚA

“Hỡi em bé, Ta bảo em hãy chỗi dậy”.

Cả ba phép lạ chữa lành trong đoạn Tin Mừng hôm nay, đều nói đến một cái khẽ chạm: “Xin Ngài đến đặt tay trên nó”, “Miễn sao tôi chạm tới áo Người”, “Người cầm tay đứa nhỏ”. Quả thực, những người đang đau bệnh, đau khổ, tin chắc họ sẽ được chữa lành nếu được Chúa Giê-su chạm đến họ, hoặc họ chạm đến Người. Và quả thực như thế. Cái khẽ chạm của Chúa Giê-su đã đủ làm nên điều kỳ diệu, đã đủ biến đổi con người từ chỗ thất vọng ê chề đến tràn trề hy vọng, đã đủ biến từ sự chết sang sự sống. Việc ấy đã xảy ra với những người tin tưởng, khát khao gặp Chúa và khát khao được chữa lành.

Còn hơn một cái khẽ chạm, Lời Chúa vẫn rót vào lòng chúng ta, Thánh Thể Chúa chúng ta vẫn rước vào lòng, thế mà, tại sao chúng ta vẫn bệnh hoạn, vẫn bất động, vẫn như một cái xác không hồn? Có phải chúng ta không có lòng khát khao điều thiện hảo, khát khao được sống trong Chúa, với Chúa? Có lẽ nào chúng ta để cho Lời Chúa và Thánh Thể Chúa phải sống chung chạ trong căn nhà tâm hồn chật chội vì ngổn ngang toàn những thứ rác rưởi, ô uế, kiêu căng, bất chính được sao?

Ước gì các gia đình khiêm nhượng nhận ra mình đang chết trên đống bã phù vân, chết trên hạnh phúc ảo tưởng của lạc thú, chết trong cái nùi kiêu căng mê muội hư danh. Và vì thế, hãy nhắc nhở nhau xin Chúa một cái khẽ chạm để được Chúa chữa lành nhưng thứ bệnh mê muội vật chất. Ông Tư hay nói linh tình: Xin ơn chữa lành, chưa đủ, còn phải cộng tác với Chúa bằng việc buông bỏ những điều bất chính. Bác sĩ chữa bệnh lao cho bệnh nhân kia, còn đề nghị bệnh nhân bỏ thuốc, bỏ rượu”.

Lạy Chúa, xin cho các gia đình biết từ bỏ những bất chính, biết khát khao nên công chính, luôn tin tưởng cái khẽ chạm của Lời Chúa và Thánh Thể Chúa sẽ cứu sống linh hồn. A men.

PM Cao Huy Hoàng