HÃY NÊN NHƯ TRẺ NHỎ

Kính thưa anh chị em trong Chúa, hôm nay chúng ta cùng quây quần trong sự ấm áp của cộng đoàn tín hữu, để dâng lên Đấng Tối Cao lòng tin, sự tôn kính và biết ơn vô hạn vì tình thương bao la Ngài đã ban cho chúng ta. Ca nhập lễ mở đầu bằng lời thổ lộ tâm hồn: “Lạy Chúa, con tin cậy vào tình thương Chúa, được Ngài cứu độ, lòng con sẽ vui mừng. Con sẽ hát bài ca dâng Chúa vì phúc lộc Ngài ban.” Những lời nguyện ấy như là lời khẳng định niềm tin sâu sắc, là lời tuyên xưng sự phó mặc hoàn toàn vào tình yêu thương của Thiên Chúa, người đã cứu độ chúng ta khỏi sự tàn phá của tội lỗi và ban cho chúng ta một cuộc sống tràn đầy hy vọng. Chính từ khoảnh khắc ấy, mỗi chúng ta được mời gọi lắng nghe và cảm nhận sâu sắc sự hiện diện của Đấng Tạo Hóa, người đã ban cho mỗi sinh linh một tấm gương sáng của lòng nhân ái và trí tuệ.

Những lời của bài đọc 1 vang vọng qua bao thế hệ, nhắc nhở chúng ta về sự kỳ diệu của việc được tạo ra theo hình ảnh của Đấng Tối Cao. Khi nghe “Thiên Chúa tạo ra con người theo hình ảnh Người,” chúng ta không chỉ nhận thức được giá trị thiêng liêng vốn có của mỗi con người, mà còn hiểu rằng sự sống này vốn chứa đựng mục đích cao cả và trách nhiệm to lớn. Qua những câu trích từ sách Huấn ca, ta nhớ lại rằng “Đức Chúa lấy đất mà tạo ra con người, rồi lại đưa con người trở về đất.” Đây là lời nhắc nhớ nhẹ nhàng nhưng sâu sắc về sự phù du của thân xác loài người, đồng thời cũng là minh chứng cho ơn ban của Thiên Chúa khi Ngài ban cho chúng ta một số ngày, một khoảng thời gian để sống và làm chủ mọi vật trên mặt đất. Mỗi con người được tạo ra không chỉ có quyền lực thống trị mà còn được ban cho sức mạnh tương xứng với đức năng của Đấng Tạo Hóa, được ban cho trí khôn, khả năng lắng nghe, nhìn nhận và cảm nhận những giá trị tinh thần sâu sắc. Chính qua đó, chúng ta nhận ra rằng mỗi hơi thở, mỗi nhịp đập của trái tim là một minh chứng sống động của tình yêu thương và sự chở che của Thiên Chúa.

Trong những câu nói ấy còn ẩn chứa thông điệp về việc con người được phú bẩm đầy đủ kiến thức thông minh, để từ đó nhận biết điều tốt điều xấu và phân biệt được giữa sáng và tối, giữa sự sống và sự hư không. Đó là một lời nhắc nhở rằng dù chúng ta có đạt được bao nhiêu thành tựu trên đời, thì cũng không bao giờ quên đi nguồn gốc thiêng liêng, là hình ảnh của Đấng Tạo Hóa. Mỗi khi ta lắng nghe tiếng gọi của tâm hồn, ta sẽ cảm nhận được ánh sáng của đức tin soi rọi, giúp ta nhận ra những công trình vĩ đại của Thiên Chúa được thể hiện qua mỗi chi tiết nhỏ bé của cuộc sống. Những lời ca ngợi danh thánh, những câu nói khích lệ như “Danh thánh Người, chúng sẽ ca ngợi, những công trình vĩ đại của Người, chúng sẽ kể ra” chính là lời mời gọi chúng ta hãy sống sao cho mỗi hành động, mỗi suy nghĩ đều phản ánh ánh sáng thiêng liêng đó.

Trải qua những lời ngợi khen ấy, chúng ta lại nghe vang lên đáp ca “Ân tình Chúa thiên thu vạn đại, Chúa dành cho ai kính sợ Người.” Đây là lời tuyên bố đầy ấm áp về sự bao dung và trọn vẹn của ân phước Ngài dành cho những ai biết khiêm nhường trước sự vĩ đại của Ngài. Câu ca đáp ca khắc họa hình ảnh của một Đấng Cha từ bi, luôn biết cảm thông với nỗi khổ của con người, như một người cha chạnh lòng thương con cái. Dù ta chỉ là những hạt cát bụi bay trong dòng đời phù du, nhưng chính nhờ sự kính sợ và tôn trọng Thiên Chúa, mỗi chúng ta lại được nâng niu, được nhớ đến và được ban cho những ân huệ không thể đong đếm. Khi ta nhớ rằng “Người quá biết ta được nhồi nắn bằng gì, hẳn Người nhớ: ta chỉ là cát bụi,” ta càng thêm nhận thức được sự nhỏ bé của mình so với vũ trụ bao la, và đồng thời, ta cũng được mời gọi sống một cuộc đời tràn đầy khiêm nhường, biết ơn và luôn hướng về nguồn cội thiêng liêng.

Giữa cuộc hành trình cuộc sống bận rộn và những thử thách không ngừng, lời Tin Mừng lại đến như một làn gió mát, nhắc nhở chúng ta rằng để được vào Nước Thiên Chúa, mỗi người cần phải sở hữu một tâm hồn trong sáng, giống như tâm hồn của một đứa trẻ. “Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào.” Lời dạy của Đức Chúa Giê-su theo thánh Mác-cô ấy không chỉ là lời cảnh tỉnh, mà còn là lời mời gọi để chúng ta trở về với sự đơn sơ, giản dị, từ bỏ những ưu phiền, phức tạp của thế gian. Hình ảnh Người ôm lấy trẻ em, đặt tay chúc lành cho chúng, thể hiện một tình yêu thương vô bờ bến, là minh chứng sống động cho sự chấp nhận và che chở của Đấng Cứu Độ đối với những tâm hồn trong sáng nhất. Qua đó, chúng ta được nhắc rằng sự đón nhận Nước Thiên Chúa không đòi hỏi ta phải sở hữu trí tuệ hay kiến thức phức tạp, mà chỉ cần ta có được một niềm tin nguyên sơ, một trái tim biết yêu thương và sẵn sàng cầu xin ơn phước.

Cùng lúc đó, tiếng tung hô Tin Mừng vang lên rộn rã “Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã mặc khải mầu nhiệm Nước Trời cho những người bé mọn. Ha-lê-lui-a.” Âm vang của lời hô to ấy mang đậm hơi thở của niềm vui và sự khâm phục, như một lời tuyên bố cho biết rằng mọi điều kỳ diệu của Thiên Chúa đều hiện hữu xung quanh chúng ta, chỉ chờ đợi ta biết mở lòng đón nhận. Mỗi khi chúng ta hô to lời ca ngợi ấy, chúng ta không chỉ làm đẹp thêm cho tâm hồn mình, mà còn góp phần tạo nên một cộng đồng tín hữu đoàn kết, sống trọn trong ánh sáng của niềm tin và ơn cứu độ. Lời tung hô ấy nhắc nhở chúng ta rằng những người bé mọn, những người khiêm nhường và giản dị chính là những người được Ngài ưu ái, là những tấm gương sống cho niềm tin trong sáng, cho tình yêu thương vô điều kiện của Đấng Tối Cao.

Cuối cùng, khi tiếng Ca hiệp lễ vang lên “Lạy Chúa, con xin kể muôn việc lạ Chúa làm, mừng Ngài, con hân hoan nhảy múa đàn hát kính danh Ngài, lạy Đấng Tối Cao” tràn ngập không gian thánh thiện, ta càng thêm cảm nhận được niềm vui rạng ngời của một cộng đoàn được kết nối bởi đức tin. Những câu ca ngợi ấy không chỉ là lời kể lại những phép màu mà Chúa đã ban cho mỗi con người, mà còn là lời nhắc nhở rằng trong mỗi khoảnh khắc cuộc sống, dù là lúc vui hay lúc buồn, Ngài luôn hiện hữu, che chở và dẫn dắt ta qua mọi thử thách. Qua việc chia sẻ những câu chuyện thần kỳ ấy, chúng ta cùng nhau trải nghiệm sự kỳ diệu của ân phước Thiên Chúa, được nhắc nhở rằng mọi niềm vui, mọi nỗi đau đều nằm trong vòng tay yêu thương của Đấng Tạo Hóa. Mỗi lời kể về việc lạ, mỗi câu chuyện về ơn phước không chỉ làm tăng thêm niềm tin cá nhân mà còn là nguồn động lực để chúng ta tiếp tục sống một cách trọn vẹn, biết yêu thương và sẻ chia.

Trong từng hơi thở, từng nhịp đập của cuộc sống, chúng ta đều có thể cảm nhận được sự hiện diện của Thiên Chúa qua những điều kỳ diệu nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa. Từng mảnh ghép của cuộc đời, dù là niềm vui hay nỗi buồn, đều là món quà vô giá từ Đấng Tối Cao, là bằng chứng cho tình thương và sự quan phòng không ngừng của Ngài. Chúng ta được nhắc nhở rằng, dù cuộc đời có phù du, chỉ như cát bụi trên đời, thì ơn cứu độ và sự chở che của Thiên Chúa lại vô cùng vĩnh cửu, luôn ở bên ta như một ngọn đèn dẫn lối giữa bão giông. Sự khiêm nhường, lòng tin trong trẻo và niềm vui lan tỏa trong từng câu ca ngợi, chính là những viên gạch xây nên niềm tin vững chắc, là cầu nối giữa con người với Đấng Tạo Hóa. Chúng ta hãy cùng nhau sống theo lời dạy ấy, không chỉ trong ngày lễ này mà còn trong mỗi khoảnh khắc của cuộc đời, để mỗi hành động, mỗi suy nghĩ đều trở thành lời ca tụng dành cho Đấng đã ban cho chúng ta sự sống, tình yêu và ơn phước thiêng liêng.

Và khi ta bước ra ngoài đời, hãy nhớ rằng mỗi bước chân ta đi đều được dẫn dắt bởi ánh sáng của niềm tin, bởi sự hiện diện luôn hiện hữu của Thiên Chúa, người luôn biết lắng nghe và che chở cho những ai khiêm nhường đón nhận ơn cứu độ. Mỗi lời ca, mỗi nụ cười, mỗi giọt nước mắt của ta đều là dấu ấn của tình yêu thương thiêng liêng, là lời nhắc nhở rằng dù ta chỉ là những hạt cát bụi, nhưng trong mắt Đấng Tạo Hóa, ta luôn quý giá và được trân trọng. Hãy để lòng mình luôn rộng mở, để những điều kỳ diệu của Ngài có thể đến, lấp đầy từng ngõ ngách của trái tim, cho ta sức mạnh để vượt qua mọi sóng gió của cuộc đời.

Như thế, bài giảng ngày hôm nay không chỉ là một lời nhắc nhở về nguồn gốc và phẩm giá của con người, mà còn là lời mời gọi mỗi chúng ta sống một cuộc đời trọn vẹn, đong đầy tình yêu và niềm tin. Ta được dạy rằng, sự sống không chỉ là những khoảnh khắc phù du mà còn là một hành trình dài đầy ắp những phép lạ, những điều kỳ diệu mà Thiên Chúa không ngừng ban cho. Trong mỗi lời ca ngợi, trong mỗi lời cầu nguyện, chúng ta được trải lòng, được làm mới niềm tin và được hứng khởi bước tiếp trên con đường đời, luôn nhớ rằng chỉ cần lòng mình rộng mở, chỉ cần ta luôn sống với tâm hồn của một đứa trẻ, thì Nước Thiên Chúa sẽ luôn đến bên, ban cho ta ơn phước và sự che chở vô bờ bến.

Nhìn lại những lời Ca nhập lễ, bài đọc từ sách Huấn ca, đáp ca vang vọng, tiếng tung hô rộn rã và lời ca hiệp lễ tràn đầy niềm vui, chúng ta thấy rằng mỗi lời nói, mỗi câu ca không chỉ là những lời tuyên xưng đức tin mà còn là những mảnh ghép tạo nên bức tranh thiêng liêng của một đời sống tín ngưỡng. Đó là bức tranh của sự sáng tạo, của tình thương bao la và của ơn cứu độ vô hạn, được dệt nên từ những sợi chỉ của niềm tin, của lòng kính sợ và của sự đón nhận vô điều kiện từ Đấng Tạo Hóa. Hãy để tâm hồn ta luôn lắng nghe, luôn mở rộng và luôn biết trân trọng từng phút giây của ơn phước ấy, bởi vì mỗi khoảnh khắc được sống trong ánh sáng của Ngài chính là món quà vô giá, là động lực để ta tiếp tục hát lên những bài ca ca ngợi danh Chúa, để kể muôn việc lạ Ngài làm, để nhảy múa trong niềm vui của sự cứu rỗi và của tình yêu thương bất diệt.

Xin cầu Chúa ban cho chúng ta lòng tin kiên định, cho ta sự khiêm nhường và sức mạnh để sống theo lời Ngài đã dạy, để mỗi chúng ta luôn trở về với tâm hồn trong sáng như những đứa trẻ, để trong mỗi hành động, trong mỗi lời nói đều toát lên niềm tin và sự tôn kính đối với Đấng đã ban cho ta mọi ơn phước. Hãy để cuộc đời này trở thành một bài ca ngợi muôn màu, là sự sống rạng ngời của tình yêu Thiên Chúa, là minh chứng cho điều kỳ diệu rằng, dù ta chỉ là cát bụi, thì trong ánh mắt của Ngài, ta luôn được nâng niu và quý giá. Và như vậy, mỗi ngày trôi qua, mỗi khoảnh khắc sống đều trở nên thiêng liêng hơn, trở thành nguồn động lực để ta yêu thương, sẻ chia và không ngừng tìm kiếm sự gần gũi với Đấng Tạo Hóa, nguồn gốc của mọi sự sống.

Lm. Anmai, CSsR
T
RỞ NÊN NHƯ TRẺ THƠ

Hôm nay, Thứ Bảy ngày 01-03-2025, chúng ta cùng nhau dừng lại để suy ngẫm về những bài đọc thiêng liêng đã được ban cho qua ba đoạn Kinh Thánh: Hc 17,1-5 nhắc rằng Thiên Chúa tạo ra con người theo hình ảnh Người; Thánh Vịnh 103,17 khẳng định “Ân tình Chúa thiên thu vạn đại, Chúa dành cho ai kính sợ Người”; và Phúc âm theo Máccô 10,13-16 nói rằng “Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào.” Những lời này không chỉ là những thông điệp của sự sáng tạo, của tình yêu thương bất biến và của lòng trong sáng mà Thiên Chúa ban cho con người, mà còn là lời nhắc nhở về trách nhiệm của mỗi chúng ta trong cuộc sống đức tin, trong việc sống và dạy dỗ cho thế hệ sau phải trở nên giống như những đứa trẻ trong sáng, biết tin tưởng và yêu thương không điều kiện.

Từ đầu tạo dựng, Thiên Chúa đã ban cho con người hình ảnh của Người – điều đó có nghĩa là mỗi chúng ta đều mang trong mình những phẩm chất thiêng liêng, như sự khôn ngoan, ý chí tự do và khả năng biết yêu thương Đấng Tạo Hóa. Chính qua hình ảnh ấy, chúng ta không chỉ có được khả năng phân biệt điều thiện và điều ác, mà còn được trao cho một tâm hồn có thể cảm nhận được tình yêu của Thiên Chúa. Tuy nhiên, lời nhắc nhở ấy lại đặt ra một câu hỏi quan trọng: Liệu chúng ta có thực sự sống đúng với hình ảnh mà Ngài ban cho không? Trong cuộc sống hiện đại, khi những giá trị vật chất dường như chiếm ưu thế, chúng ta thường quên mất rằng đức tin và tình yêu thương mới chính là cốt lõi giúp chúng ta phản ánh hình ảnh Thiên Chúa. Mỗi hành động, mỗi suy nghĩ của chúng ta cần phải thể hiện được sự sáng tạo, sự nhân ái và sự cao cả của Đấng Tạo Hóa. Chính sự nhận thức về hình ảnh Thiên Chúa trong mỗi người sẽ giúp ta vượt qua được những giới hạn của thân xác và tinh thần, và sống một cuộc đời có ý nghĩa, biết chia sẻ và biết yêu thương.

Trong Thánh Vịnh 103,17, chúng ta được trấn an bằng lời hứa của Thiên Chúa: “Ân tình Chúa thiên thu vạn đại, Chúa dành cho ai kính sợ Người.” Lời này như một tia sáng soi đường cho những ai đang lạc lối trong cuộc đời, nhắc nhở chúng ta rằng tình yêu của Thiên Chúa không bao giờ phai mờ, không bao giờ cạn kiệt dù cho thời gian có trôi qua hay thử thách của cuộc sống có khắc nghiệt đến đâu. Chính tình yêu ấy là nền tảng vững chắc, là nguồn sức mạnh giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn, giúp mỗi trái tim được chữa lành và được tiếp thêm niềm tin vào cuộc sống. Khi ta thật sự kính sợ Thiên Chúa, ta không chỉ sợ hãi vì sự trừng phạt hay vì cái kết của cuộc đời, mà còn biết ơn, biết trân trọng sự che chở và yêu thương vô điều kiện của Ngài. Sự kính sợ ấy không mang tính sợ hãi, mà là một sự tôn trọng và một lòng biết ơn sâu sắc, giúp ta luôn nhớ rằng mọi điều tốt đẹp trên đời đều xuất phát từ ân tình của Đấng Tạo Hóa.

Trong Phúc âm theo Máccô 10,13-16, hình ảnh những đứa trẻ được đưa đến với Đức Giêsu để xin Ngài đặt tay chúc lành mang một thông điệp vô cùng thiêng liêng. Những người đưa trẻ đến với Ngài, có thể là cha mẹ hay những người thân trong gia tộc, không mong đợi một điều gì đặc biệt ngoài việc được tiếp xúc với Thầy – một cái chạm tay nhẹ nhưng chứa đựng nguồn ân phước của Thiên Chúa. Họ không đòi hỏi những phép lạ hay những điều kỳ diệu về mặt thể xác, mà chỉ đơn giản mong muốn được chứng kiến sự hiện diện và tình yêu thương của Đức Giêsu qua từng cử chỉ ân cần. Thật buồn thay, các môn đệ lại không hiểu được giá trị của sự giản dị ấy. Họ cho rằng trẻ em là những mảnh ghép không đáng chú ý, là những sinh linh gây ồn ào và lộn xộn, khiến cho công việc của Thầy bị gián đoạn. Nhưng chính trong khoảnh khắc đó, khi các môn đệ cố gắng ngăn cản, Đức Giêsu đã lên tiếng quở trách họ, khẳng định một cách kiên quyết: “Hãy để trẻ em đến với Ta, đừng ngăn cấm chúng.” Lời Ngài không chỉ mang tính mệnh lệnh mà còn là một lời nhắc nhở sâu sắc rằng, Nước Thiên Chúa thuộc về những ai có tâm hồn trong sáng, giản dị như trẻ thơ.

Chính ở đây, Đức Giêsu đã khẳng định rằng để được vào Nước Thiên Chúa, mỗi người cần phải có tâm hồn như trẻ em – một trái tim biết tin tưởng tuyệt đối, không mang theo những sự nghi ngờ hay định kiến của người lớn. Trẻ em luôn mở lòng, luôn biết yêu thương và biết đón nhận những món quà thiêng liêng mà Cha trên trời ban tặng. Chúng ta, những người đã trưởng thành, đôi khi lại quên mất giá trị ấy khi bị cuốn vào những lo toan của cuộc sống, khi lòng tự cao và kiêu ngạo lấn át. Nhưng lời mời gọi của Đức Giêsu vẫn luôn ở đó, nhắc nhở chúng ta rằng: “Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào.” Đó không chỉ là lời cảnh tỉnh mà còn là lời mời gọi trở lại với bản chất của sự trong sáng, của lòng biết ơn và của niềm tin không điều kiện.

Trách nhiệm của mỗi người trong cộng đoàn đức tin là phải sống và làm gương cho những đứa trẻ, cũng như phải học hỏi từ những đặc tính đáng quý của trẻ thơ. Cha mẹ có vai trò đặc biệt trong việc giáo dục con cái, khi họ không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn là người gương mẫu về đức tin và tình yêu thương. Nếu cha mẹ không thể phản ánh được hình ảnh của Thiên Chúa trong cách sống của mình, thì làm sao các con có thể nhận ra được giá trị thiêng liêng của sự sống? Việc giáo dục con cái không chỉ dừng lại ở việc truyền đạt những bài học về đạo đức, mà còn phải giúp các em hình thành nên một tâm hồn trong sáng, một trái tim biết yêu thương và biết tin tưởng vào Cha trên trời. Chính điều đó sẽ giúp các em, khi trưởng thành, có thể sống một cuộc đời trọn vẹn, góp phần xây dựng một cộng đồng đức tin vững mạnh, nơi mà tình yêu thương và ân sủng của Thiên Chúa được lan tỏa không ngừng.

Trong bối cảnh xã hội hiện nay, khi mà nhiều trẻ em phải đối mặt với những hoàn cảnh khó khăn, bị bỏ rơi, bị lạm dụng hay bị tác động bởi những giá trị tiêu cực, lời mời gọi của Đức Giêsu càng trở nên cấp bách hơn. Chúng ta – những người lớn, những người đã từng trải qua bao nhiêu thăng trầm của cuộc sống – cần phải đứng ra bảo vệ, che chở và dìu dắt các mầm non ấy trở về với nguồn cội thiêng liêng. Mỗi đứa trẻ là một mảnh ghép quý giá trong bức tranh của Nước Thiên Chúa, là niềm hy vọng của một tương lai tươi sáng. Vì vậy, chúng ta phải không ngừng nỗ lực để tạo ra một môi trường yêu thương, an toàn và đầy ắp niềm tin, nơi mà trẻ em được nuôi dưỡng và trưởng thành trong tình yêu thương của Cha trên trời.

Chúng ta hãy nhớ rằng, trong mọi khoảnh khắc của cuộc đời, dù là trong những lúc thăng trầm hay khi được ban cho những giây phút an lành, tình yêu của Thiên Chúa luôn hiện hữu. Đó là nguồn ánh sáng dẫn đường cho chúng ta, là nguồn sức mạnh để chúng ta vượt qua mọi khó khăn. Khi chúng ta học được cách sống với trái tim như trẻ em – biết tin tưởng, biết yêu thương, biết cậy dựa vào ân tình của Cha – thì mọi điều kỳ diệu của Nước Thiên Chúa sẽ hiện hữu trong đời sống của mỗi người. Lòng trong sáng ấy không chỉ giúp chúng ta tiếp nhận được ơn phước của Thiên Chúa mà còn lan tỏa nguồn cảm hứng để chúng ta có thể giúp đỡ, che chở và dẫn dắt những mầm non đang cần được soi sáng.

Trách nhiệm của chúng ta không dừng lại ở việc tự cải thiện bản thân mà còn là việc giáo dục, dẫn dắt con cái và cả cộng đồng đức tin trở nên gắn kết hơn. Mỗi hành động nhỏ, mỗi lời nói chân thành của chúng ta khi được thực hiện với tấm lòng khiêm nhường, có thể là ngọn đèn dẫn lối cho những ai đang tìm kiếm ánh sáng của Thiên Chúa. Hãy để tình yêu thương của Ngài lan tỏa qua từng lời cầu nguyện, qua từng hành động từ thiện, qua cả sự hiện diện an ủi của chúng ta dành cho những người kém may mắn. Chính trong những khoảnh khắc ấy, hình ảnh của Thiên Chúa trong chúng ta lại được khẳng định, được làm sống và lan tỏa trong từng con người.

Có lẽ, thông điệp thiêng liêng của ngày hôm nay không chỉ là lời nhắc nhở về việc con người được tạo ra theo hình ảnh của Đấng Tạo Hóa, mà còn là lời kêu gọi mỗi chúng ta hãy sống đúng với lời mời gọi ấy – sống trong sự khiêm nhường, trong lòng biết ơn và luôn mở rộng tay đón nhận ân phước. Hãy tự vấn bản thân rằng, liệu chúng ta đã thực sự sống và hành động theo hình ảnh của Thiên Chúa hay chưa? Liệu trong những mối quan hệ, trong gia đình hay trong công việc, chúng ta có biết trân trọng giá trị thiêng liêng của mỗi con người không? Đó là những câu hỏi cần được mỗi người tự trả lời, để từ đó biết rằng, mỗi hành động, mỗi quyết định của chúng ta có thể là lời tôn vinh hay là sự lãng phí những giá trị quý báu mà Thiên Chúa đã ban cho.

Nhìn lại hình ảnh Đức Giêsu bồng trẻ em trên cánh tay, ta thấy rõ nét mặt hạnh phúc, ánh mắt dịu dàng của Ngài, như thể Ngài đang trao đi một thông điệp của sự che chở và ấm áp. Đó không chỉ là một cử chỉ tình thương đơn thuần, mà còn là lời hứa rằng, dù chúng ta có trưởng thành đến đâu, dù cuộc sống có thử thách đến mức nào, thì ân tình của Thiên Chúa luôn là nơi trở về an toàn, là nguồn sức mạnh để tiếp tục bước đi trên con đường đức tin. Chính sự giản dị ấy – sự đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn như trẻ em – chính là chìa khóa mở ra cánh cửa của sự cứu rỗi, của niềm hy vọng vĩnh cửu.

Trong mỗi chúng ta, dù ở độ tuổi nào, đều cần có sự trở lại với bản chất của sự trong sáng, của lòng tin không do dự. Hãy để tâm hồn mình được thanh lọc bởi ánh sáng của Thiên Chúa, để từ đó, mỗi hành động, mỗi lời nói của chúng ta đều mang đậm dấu ấn của tình yêu thương và của niềm tin vững chắc. Hãy nhớ rằng, chỉ có khi chúng ta biết sống như trẻ em – với trái tim mở rộng, không vướng bận bởi những âu lo và định kiến của người lớn – thì chúng ta mới thực sự đón nhận được Nước Thiên Chúa, mới trở thành những người con trung tín của Ngài.

Cuối cùng, chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện, xin cho Thiên Chúa ban cho mỗi người trong chúng ta lòng khiêm nhường, tấm lòng trẻ thơ và niềm tin bất diệt. Xin giúp chúng ta sống đúng với hình ảnh thiêng liêng của Đấng Tạo Hóa, để từ đó, mỗi ngày trôi qua đều là một bước tiến gần hơn đến với tình yêu và ân phước của Cha trên trời. Hãy để tình yêu ấy lan tỏa qua mỗi hành động, mỗi lời nói, và qua cả sự hiện diện của chúng ta trong cộng đồng, để mọi người xung quanh đều cảm nhận được ánh sáng của Thiên Chúa.

Nguyện xin Cha trên trời luôn dẫn dắt chúng ta, ban ơn cho chúng ta để sống một cuộc đời trọn vẹn trong niềm tin, trong tình yêu thương và trong lòng biết ơn. Xin cho mỗi con người, dù là người đã trưởng thành hay là những mầm non của đức tin, đều được che chở, được nâng đỡ và được sống trong ánh sáng của ân tình vĩnh cửu của Ngài.

Lm. Anmai, CSsR