|
HÃY THEO TÔI”: LỜI KÊU GỌI ĐỔI MỚI CUỘC ĐỜI
Hôm nay, Tin Mừng mang đến cho chúng ta hình ảnh sống động về một cuộc gặp gỡ định mệnh giữa Đức Giêsu và người thu thuế Lê-vi – một con người vốn được xã hội khinh miệt vì nghề làm của mình. Qua lời kêu gọi “Anh hãy theo tôi”, Đức Giêsu đã mở ra cho Lê-vi một con đường mới, một cơ hội được đổi thay hoàn toàn từ sâu thẳm trong tâm hồn. Sự kiện này không chỉ là minh chứng cho lòng thương xót vô biên của Đấng Cứu Rỗi mà còn là lời mời gọi chúng ta, những tín hữu, hãy luôn sẵn lòng hoán cải và bước theo con đường của Tin Mừng.
Khi Đức Giêsu rời thành Ca-pha-na-um để đi về bờ biển hồ Ghen-nê-xa-rét, Người đi ngang qua cổng thành và bắt gặp Lê-vi – một nhân viên thu thuế đang ngồi làm việc tại trạm. Trong khoảnh khắc đó, giữa nhịp sống hối hả và ồn ào của đám đông, ánh mắt hiền từ của Đức Giêsu đã len lỏi vào tâm hồn của Lê-vi. Có lẽ từ lâu, Lê-vi đã nghe người dân bàn tán về Người – về những lời giảng dạy đầy khôn ngoan, những phép lạ chữa lành bệnh tật, và lời mời gọi sám hối, ăn năn để được đổi mới.
Không chần chừ, khi nghe lời mời “Anh hãy theo tôi”, Lê-vi đã lập tức bỏ lại mọi thứ của mình. Ông rời khỏi bàn thu thuế, từ bỏ công việc mà trong xã hội Do Thái, nghề thu thuế đã khiến ông bị cho là “người tội lỗi”, để đi theo Đức Giêsu – Người được dân chúng ca ngợi và kính trọng vì tình yêu thương và sự tha thứ mà Người ban cho.
Lê-vi, với quá khứ đầy tội lỗi và sự khinh miệt từ đồng bào, đã được đánh thức bởi ánh sáng của lòng thương xót thiêng liêng. Trong khoảnh khắc gặp gỡ với Đức Giêsu, chính ánh mắt ấy đã mở ra cho ông một khả năng được làm mới, được “cắt tỉa” khỏi những thói quen sai lầm, những giá trị trần tục của cuộc sống vật chất – những thứ dù có đem lại sự tiện nghi, nhưng lại khiến tâm hồn ông ngày càng lạnh nhạt và tội lỗi.
Qua lời kêu gọi “Anh hãy theo tôi”, Lê-vi đã dứt bỏ mọi ràng buộc của quá khứ. Ông chọn một con đường mới, con đường của sự ăn năn sám hối, của niềm tin và hy vọng vào một đời sống được phục hồi bởi tình yêu của Thiên Chúa. Sự kiện này nhấn mạnh rằng không ai là quá giàu sang hay quá rơi đổ để không được cứu chuộc, rằng sự tha thứ và tình yêu của Đức Giêsu luôn dành cho những người tội lỗi sẵn sàng hoán cải.
Trong bối cảnh đám đông náo nhiệt đang rời khỏi thành, khi Lê-vi mời Đức Giêsu và các môn đệ về nhà để tổ chức tiệc thiết đãi, người Pha-ri-sêu – những người tự cho mình công chính nhờ lề luật và truyền thống – đã không khỏi băn khoăn, thậm chí bực bội vì thấy Người ăn uống cùng những người được coi là “tội lỗi”. Những lời chỉ trích, những ánh mắt khinh miệt từ họ cho thấy rõ sự chia rẽ trong lòng con người về cái gì mới và cái gì cũ.
Đức Giêsu thấu hiểu tâm trạng của những người Pha-ri-sêu và đã dùng hình ảnh “người khỏe mạnh không cần thầy thuốc, mà người đau ốm mới cần” để nhấn mạnh rằng Người không đến để kêu gọi những người tự cho mình đã công chính, mà là để cứu những người đang mắc kẹt trong tội lỗi, những người cần được chữa lành. Lời dạy ấy vừa thể hiện lòng nhân từ, vừa nhấn mạnh tầm quan trọng của sự ăn năn – rằng sự đổi thay thật sự bắt đầu từ việc nhận ra bản thân đang cần được chữa lành, được phục hồi.
Tin Mừng hôm nay không chỉ là câu chuyện của Lê-vi, mà còn là tiếng gọi của Đức Giêsu đối với mỗi chúng ta. Dù chúng ta có thể mắc nhiều tội lỗi, dù chúng ta có thể đang chìm đắm trong những giá trị trần tục, thì lời mời “Anh hãy theo tôi” vẫn vang vọng, mời gọi mỗi tâm hồn được làm mới.
Chúng ta hãy tỉnh thức để nhận ra rằng, như Lê-vi, chúng ta luôn có cơ hội để từ bỏ những lối sống cũ kỹ, những thói quen sai trái, và để mở lòng đón nhận sự thay đổi do Đức Giêsu ban tặng. Mùa Chay chính là khoảng thời gian quý báu để mỗi người tự nhìn lại chính mình, để sám hối, ăn năn và bắt đầu hành trình đổi mới – hành trình hướng về Nước Trời, nơi mà tình yêu, sự tha thứ và niềm hy vọng luôn tràn đầy.
Cuộc sống hiện đại với muôn vàn cám dỗ từ vật chất, từ quyền lực và danh lợi thường khiến chúng ta quên mất giá trị đích thực của tâm hồn. Lời mời “Anh hãy theo tôi” của Đức Giêsu không chỉ dành cho Lê-vi ngày xưa, mà còn dành cho mỗi chúng ta hôm nay. Khi ta bước vào mùa Chay, hãy tự hỏi mình: “Liệu tôi đã sống đúng với lời mời của Đấng Cứu Rỗi chưa?”
Hãy để những hành động cụ thể – từ việc chia sẻ, từ lòng nhân ái, đến những phút giây cầu nguyện thành tâm – trở thành những dấu hiệu cho thấy chúng ta đã nhận lời mời của Đức Giêsu. Hãy dũng cảm từ bỏ những thứ đã làm xói mòn tâm hồn, và hãy mở lòng đón nhận sự chữa lành, sự tha thứ và tình yêu vô điều kiện của Ngài.
Tin Mừng hôm nay là một lời nhắc nhở thiêng liêng rằng, dù chúng ta có từng lầm lỗi, dù cuộc sống có bao nhiêu sai sót, thì chỉ cần chúng ta dám lắng nghe tiếng gọi “Anh hãy theo tôi”, chúng ta sẽ tìm được con đường trở về với Thiên Chúa. Lê-vi – người thu thuế được xem là kẻ tội lỗi – đã chọn con đường của sự ăn năn, của niềm tin và hy vọng. Qua đó, ông đã mở ra một chương mới trong cuộc đời, một chương của sự sống mới và ơn phước thiêng liêng.
Hãy cùng nhau, từ mùa Chay này, dũng cảm bước ra khỏi vùng an toàn của lối sống cũ, để đón nhận ánh sáng của Đức Giêsu, để được chữa lành và thay đổi. Chỉ có khi ta sẵn lòng buông bỏ, chỉ có khi ta biết ăn năn, lòng người mới được phục hồi, và cuộc sống mới – một cuộc sống hướng về tình yêu, sự thật và Nước Trời – sẽ hiện hữu.
Xin cho mỗi chúng ta, qua lời mời gọi thiêng liêng của Đức Giêsu, luôn tìm được sức mạnh để hoán cải, để sống một cuộc đời có ích cho người, và để luôn sống dưới ánh sáng của Đấng Cứu Rỗi.
Lm. Anmai, CSsR SÁM HỐI – HÀNH TRÌNH LIÊN HOÀN CỦA NGƯỜI CÔNG GIÁO”
Kính mừng các anh chị em trong Chúa! Hôm nay, chúng ta tụ họp lại để cùng nhau suy ngẫm về ý nghĩa sâu sắc của “sám hối” trong đời sống Công Giáo. Sám hối không phải là một hành động đơn lẻ, mà là một chuỗi liên hoàn các bước – từ nhận biết tội lỗi của chính mình, cảm nhận lòng thương xót của Đức Kitô, cho đến lòng hối cải thật lòng và hướng về một cuộc sống thánh thiện. Qua đó, mối quan hệ giữa Thiên Chúa và tội nhân được mở ra, để tình yêu thương giữa chúng ta và Thiên Chúa, cũng như giữa các con người, luôn được thắp sáng.
Sám hối, theo truyền thống Công Giáo, được hiểu là quá trình mà mỗi chúng ta trải qua để nhận ra lỗi lầm và tội lỗi của chính mình.
Nhận biết đích thực: Bước đầu tiên của sám hối là sự tự nhận thức. Chúng ta cần nhận biết và thừa nhận những hành vi, suy nghĩ và lời nói đã khiến tâm hồn mình trở nên xa cách với Thiên Chúa.
Thấy rõ lòng thương xót của Chúa: Khi nhận ra tội lỗi, chúng ta được mời gọi “nhìn” vào lòng thương xót vô hạn của Đức Kitô – Người luôn sẵn sàng tha thứ và ban ơn cứu độ cho con người, dù họ có quá khứ tội lỗi đến đâu.
Ghét bỏ tội lỗi và quay về với Chúa: Sám hối đòi hỏi một sự từ bỏ chân thành. Khi lòng người cảm nhận được sự thương xót của Thiên Chúa, nó sẽ không chấp nhận tội lỗi, sẽ “ghét bỏ” mọi tật lỗi và bước về phía Ngài.
Sống thánh thiện để hiệp thông với tha nhân: Cuối cùng, sám hối không chỉ là hành động cá nhân mà còn là bước đệm để hướng đến cuộc sống thánh thiện. Khi sống theo Lời Chúa, chúng ta không chỉ được hiệp thông với Thiên Chúa mà còn được kết nối với đồng loại trong một cộng đồng yêu thương và tha thứ.
Gương của ông Lêvi, người sau này được đổi tên thành Matthêu, minh họa rõ nét quá trình sám hối của người Công Giáo.
Nhận biết tội lỗi và nhận ơn thương xót: Dù là người thu thuế – một danh xưng mà xã hội thời đó ruồng bỏ, Lêvi đã nhận ra tội lỗi của mình. Nhưng thay vì chìm đắm trong sự khinh miệt của người đời, ông đã nhìn thấy lòng thương xót của Chúa trong ánh mắt của Đức Kitô.
Từ bỏ tất cả để đi theo Chúa: Biết được rằng chỉ có theo Chúa, Lêvi mới có thể trở nên người thánh thiện, ông đã bỏ lại của cải vật chất, vị thế xã hội và quá khứ tội lỗi để dấn thân vào con đường mới của đức tin.
Mối quan hệ giữa Thiên Chúa và tội nhân: Câu chuyện của Lêvi cho thấy sám hối không phải là tự cứu rỗi, mà là một mối tương quan thiêng liêng giữa Thiên Chúa và người chúng ta – Người luôn mời gọi, luôn chào đón và tha thứ cho những ai sẵn lòng quay về với Ngài.
Tội lỗi không chỉ làm ta xa rời Thiên Chúa mà còn là rào cản giữa con người với nhau. Sám hối, vì vậy, trở thành một hành động cần thiết để làm mới mối quan hệ:
Sám hối vì thiếu sót với gia đình và cộng đoàn: Mùa chay, Năm Phúc Âm không chỉ là dịp để nhìn nhận tội lỗi cá nhân mà còn là thời gian để tự vấn lại cách chúng ta đối xử với gia đình, với người thân và với cộng đồng.
Sống hiệp nhất và xây dựng bầu khí yêu thương: Khi mỗi thành viên trong gia đình, cộng đoàn biết sám hối và xin tha thứ, họ sẽ cùng nhau tạo nên một môi trường sống hòa hợp, nơi tình yêu và sự tha thứ lan tỏa.
Tha thứ để phục vụ và loan báo Tin Mừng: Qua hành động tha thứ, chúng ta không chỉ hàn gắn mối quan hệ đã đứt đoạn mà còn trở thành sứ giả của ơn cứu độ, phục vụ sự sống và hăng say loan báo Tin Mừng của Đức Kitô.
Chúa Giêsu luôn mời gọi chúng ta hãy sám hối – không phải để tự cứu lấy mình, mà là để được cứu rỗi bởi tình yêu thương của Ngài.
Mối quan hệ không thể tách rời: Sám hối mở ra một mối quan hệ đặc biệt giữa Thiên Chúa và tội nhân, nơi mọi lỗi lầm được tha thứ, mọi tâm hồn được hàn gắn.
Tiếp cận ơn cứu độ qua sự hối cải: Khi chúng ta thực lòng hối cải, chúng ta sẽ nhận ra rằng tình yêu của Chúa không bao giờ xa lạ, luôn chờ đợi để đưa chúng ta trở về bên Ngài.
Lan tỏa ơn cứu độ tới đồng loại: Sự sám hối không chỉ làm mới tâm hồn mỗi cá nhân mà còn giúp gắn kết tình yêu thương giữa người với người, xây dựng một cộng đoàn đoàn kết, hiệp thông và chung sống trong ân sủng của Thiên Chúa.
Các anh chị em thâLm.n mến, tội lỗi là thứ làm ta xa rời Thiên Chúa và cản trở mối quan hệ giữa con người. Nhưng qua lời mời gọi của Chúa Giêsu, chúng ta được trao cơ hội để sám hối, để nhận lại ơn cứu độ và sống trong tình yêu thương. Mùa chay này, hãy tự vấn lại những thiếu sót của mình đối với gia đình và cộng đoàn, hãy sống hiệp nhất, xây dựng bầu khí yêu thương và tha thứ cho nhau.
Như lời mời gọi của Chúa: “Hãy sám hối để mối tình của chúng ta với Thiên Chúa và giữa ta với tha nhân luôn thắm nồng.” Hãy để hành động sám hối trở thành nguồn sống mới, giúp chúng ta xây dựng gia đình và cộng đoàn thành một thể thống nhất, sống yêu thương, phục vụ sự sống và hăng say loan báo Tin Mừng.
Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con lòng dũng cảm để nhận biết tội lỗi, xin ban cho chúng con trái tim hối cải và khát khao sống thánh thiện, để từ đó mỗi chúng con trở thành những sứ giả của ơn cứu độ, xây dựng cộng đoàn yêu thương và hòa hợp theo ý muốn của Ngài.
Lm. Anmai, CSsR
BƯỚC VÀO MÙA CHAY – SỰ SÁM HỐI, SỰ YÊU THƯƠNG VÀ LỜI MỜI GỌI CỦA ĐẤNG CỨU THẾ
Hôm nay, khi bước vào mùa Chay – mùa của sự sám hối và ăn năn, chúng ta cùng nhau dừng lại để cảm nghiệm tấm lòng nhân hậu của Chúa Giêsu. Qua ánh mắt trìu mến, cảm thông và lời mời gọi “Hãy đi theo ta” dành cho một người tội lỗi, Thầy đã mở ra cánh cửa của ơn cứu chuộc cho tất cả những ai đang cần được chữa lành và được yêu thương.
Trong xã hội, có những người tự cho mình là “đúng đắn” và “công chính” hơn kẻ khác. Những người biệt phái và các luật sĩ thường hay quăng “gạch đá” vào những người họ cho là kém cỏi, tội lỗi – bao gồm cả những người tiếp xúc với “người thu thuế” hay bất kỳ ai mà họ cho là “đáng bị nguyền rủa”. Cái nhìn ấy xuất phát từ định kiến “gần mực thì đen”, khiến cho họ không thể chấp nhận được việc Chúa Giêsu, trong hình ảnh một vị thầy đầy nhân từ, lại chọn đồng hành cùng những người bị xã hội khinh miệt.
Nhận thức sai lầm của con người: Các luật sĩ và người biệt phái đã tạo ra một ranh giới nhân tạo giữa “người công chính” và “người tội lỗi”. Họ quên mất rằng, trong mắt Thiên Chúa, mọi con người đều cần được cứu chuộc và được yêu thương.
Sự trừng phạt của định kiến: Cái nhìn hạn hẹp ấy không chỉ chia rẽ con người mà còn bỏ qua khả năng thay đổi, cải tạo và sự cứu rỗi mà Thiên Chúa ban cho mỗi người.
Chúa Giêsu, khi còn ở trên trần gian, đã thể hiện rõ ràng rằng Ngài đến không phải để kêu gọi người tự cho mình là công chính, mà để kêu gọi “người tội lỗi sám hối ăn năn”. Chính trong lời nói của Người: “Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần”, chúng ta nhận ra rằng – chỉ khi ta nhận ra bản thân mình đang cần được chữa lành – ta mới có thể đón nhận ơn cứu độ của Đấng Cứu Thế.
Lời mời gọi đầy nhân từ: “Hãy đi theo ta” không chỉ là lời mời gọi rời bỏ lối sống cũ, mà còn là lời cam kết của Chúa Giêsu rằng, dù ta có là người tội lỗi, ta vẫn được Ngài đón nhận và chữa lành.
Tình yêu vô điều kiện của Thiên Chúa: Ngay khi chúng ta còn là tội nhân, Thiên Chúa đã yêu thương và sẵn sàng chào đón chúng ta. Đó là thông điệp của Ngôi Hai Thiên Chúa, đã xuống thế làm người để cứu vớt con người khỏi sự lạc lối và tội lỗi.
Là những học trò của Chúa Giêsu, chúng ta cần nhớ rằng:
Sự cần thiết của sám hối và ăn năn:
Không có ai trong chúng ta hoàn hảo. Như lời Chúa Giêsu nói: “Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi sám hối ăn năn.” Chúng ta hãy không ngần ngại nhìn nhận bản thân, nhận ra những sai lầm và khổ đau của chính mình để từ đó được chữa lành bởi tình yêu thương của Thiên Chúa.
Dũng cảm từ bỏ những định kiến và tự cao:
Chúng ta hãy rút ra bài học từ hình ảnh những người luật sĩ, những người quá tự tin về sự công chính của bản thân, mà quên đi giá trị của lòng nhân từ và sự tha thứ. Thay vào đó, hãy học theo gương Chúa Giêsu – người luôn mở rộng vòng tay, mời gọi và yêu thương mọi người, đặc biệt là những người đang cần được cứu chuộc.
Hành động cụ thể trong đời sống đức tin:
Sự tự vấn: Hãy tự hỏi mình: “Tôi có đang sống theo lời mời gọi của Chúa hay chỉ đơn thuần theo những lối sống quen thuộc, đầy định kiến?”
Thực hiện sự thay đổi: Nếu nhận ra những điểm yếu trong bản thân, hãy dũng cảm thay đổi, sẵn sàng tiếp nhận sự chữa lành từ Thiên Chúa như một người bệnh cần thuốc.
Chia sẻ và lan tỏa tình yêu: Cùng nhau, trong cộng đồng đức tin, chúng ta hãy chia sẻ thông điệp của ơn cứu chuộc, giúp đỡ nhau vượt qua những định kiến và khổ đau.
Chúng ta không phải là những người tự lực, mà là những “bệnh nhân” cần được chữa lành bởi “thầy thuốc” vĩ đại – Chúa Giêsu.
Nhận lấy ơn cứu độ: Khi ta sám hối, khi ta thừa nhận khuyết điểm của mình, ta đã mở cửa cho ơn Chúa đổ về, giúp ta tái tạo và thay đổi từ bên trong.
Sự chữa lành tâm linh: Mỗi bước chân theo Chúa là một bước tiến tới sự chữa lành, thoát khỏi những định kiến, lỗi lầm và tổn thương đã tích tụ qua thời gian.
Tình yêu của Chúa là vô điều kiện: Cho dù ta đã sa ngã bao nhiêu lần, tình yêu của Ngài vẫn luôn rộng mở, luôn sẵn sàng đón nhận và nâng đỡ ta.
Kính thưa các anh chị em, khi mùa Chay đến, đây là thời khắc để mỗi chúng ta lắng nghe tiếng gọi của Thiên Chúa – lời mời gọi dâng trọn con người, bất kể quá khứ của ta có thế nào.
Bước ra khỏi vùng an toàn của tự cao: Hãy từ bỏ những định kiến, những nhận thức sai lầm và tự cho mình là “đủ tốt”. Hãy dũng cảm bước ra, nhận lấy lời mời “Hãy đi theo ta” của Chúa Giêsu, và sống một đời sám hối, ăn năn để đón nhận ơn cứu chuộc.
Sự sống mới từ ơn Chúa: Mỗi người chúng ta đều là những người tội lỗi, nhưng cũng là những người có thể được chữa lành và làm mới qua tình yêu của Đấng Cứu Thế. Như lời thầy đã dạy: “Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần.” Hãy nhận ra mình cần “thuốc” của Ngài và hãy mở lòng đón nhận sự chữa lành ấy.
Lan tỏa tình yêu thương: Cùng nhau, trong cộng đồng đức tin, chúng ta hãy trở thành những công cụ của tình yêu và sự tha thứ, giúp đỡ nhau vượt qua những khó khăn, chữa lành những vết thương của quá khứ và xây dựng một tương lai tràn đầy ơn phước.
Xin hãy để lời mời gọi của Chúa Giêsu vang lên trong tâm hồn mỗi người, như lời cam kết rằng không có ai bị bỏ rơi, không có ai không được yêu thương. Hãy để mùa Chay năm nay là mùa của sự chuyển mình, của ơn cứu chuộc và của tình yêu thương vô bờ bến từ Thiên Chúa.
Xin Chúa ban phước lành cho mỗi bước chân của chúng ta, soi sáng con đường đi đến sự sống mới và chữa lành mọi vết thương trong tâm hồn. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
"CUỘC CÁCH MẠNG CỦA LỜI KÊU GỌI – THẦY GIÊSU VÀ ANH LÊVI"
Tin Mừng hôm nay mở ra một chương sử mang tính cách mạng trong đời Đức Giêsu và của toàn nhân loại. Lời mời gọi của Thầy Giêsu đối với anh Lêvi – một người thu thuế bị xã hội khinh miệt – không chỉ là một hành động bất ngờ, mà còn là thông điệp vượt lên mọi ranh giới của định kiến, cho thấy một sự đột phá về tâm linh và giá trị con người. Điều này đã làm rung chuyển những quy tắc xã hội cứng nhắc của thời bấy giờ và mở ra con đường cho một cộng đồng tín hữu đầy yêu thương và tha thứ.
Trong xã hội Do Thái thời đó, những người thu thuế được xem là những kẻ bán đứng, cộng tác với đế quốc La Mã và bị coi là tội nhân. Họ thường bị xa lánh, không được giao tiếp hay tham gia vào những hoạt động của cộng đồng. Vì thế, bất cứ việc mời gọi một người như Lêvi làm môn đệ là một thử thách đối với các giá trị truyền thống và danh dự xã hội.
Người Do Thái rất coi trọng bữa ăn – không chỉ là thời gian để ăn uống mà còn là lúc để thông hiệp, chia sẻ và xây dựng tình bạn. Việc ăn chung với những người được xem là tội lỗi hoặc ô nhơ được coi là điều cấm kỵ, vì sợ rằng sự “nhiễm” có thể làm mất đi sự thanh khiết của cá nhân và cả cộng đồng.
Người ta thường chia rẽ giữa những ai thuộc “giới thiện” và những người thuộc “giới tội lỗi”. Việc Thầy Giêsu dám mở rộng vòng tay của mình với người thu thuế là biểu hiện của lòng nhân từ vô biên, nhưng cũng là một bước đi can đảm, đòi hỏi Ngài phải vượt qua những rào cản truyền thống đã ăn sâu vào tâm trí người dân.
Đức Giêsu đã nói một cách thẳng thắn: “Anh hãy theo tôi.” Câu nói ấy không chứa đựng sự xét đoán hay phân biệt đối xử, mà chỉ là lời mời gọi đầy yêu thương. Ngay trong khoảnh khắc đó, mọi khoảng cách giữa người thu thuế và những người khác bị phá vỡ.
Không những chỉ nghe lời mời gọi, Lêvi đã chứng tỏ lòng tin và sự quyết tâm qua hành động: bỏ lại tất cả, đứng dậy và đi theo. Hành động của anh Lêvi không chỉ đánh dấu sự từ bỏ quá khứ đầy vướng mắc, mà còn là minh chứng cho sự tái sinh của một tâm hồn, sẵn sàng đón nhận ánh sáng của sự tha thứ và yêu thương.
Đức Giêsu đã thể hiện rằng tình yêu thương không biết đến ranh giới. Ngài đã không e ngại tiếp xúc, chia sẻ bữa ăn cùng với những người mà xã hội cho là “ô nhi”. Việc Ngài ăn tiệc với Lêvi và các người thu thuế là một lời khẳng định rằng trong mắt Thiên Chúa, mỗi con người đều có giá trị, dù quá khứ có đen tối đến đâu.
Đức Giêsu hiểu rằng những người thu thuế và tội nhân là những con người đau yếu, cần được chữa lành từ bên trong. Thầy không chờ đợi cho họ tự mình nhận ra lỗi lầm mà chủ động đến với họ, đưa ra lời mời gọi yêu thương và sám hối.
Mục tiêu sống của Ngài là kêu gọi người tội lỗi sám hối, không để ai bị bỏ lại ngoài lề. Qua lời mời gọi của mình, Đức Giêsu đã cho thấy rằng sự cứu rỗi không dành riêng cho những người đã có danh tiếng “sạch sẽ”, mà đặc biệt hướng đến những tâm hồn lạc lõng, cần được nâng đỡ.
Khi đối mặt với sự phán xét và những lời lẩm bẩm của các người Pharisêu, Đức Giêsu không ngại phải đứng lên bảo vệ thông điệp của tình yêu thương. Ngài khẳng định rằng, những người thu thuế và tội nhân không phải là những con số, mà là những con người có thể thay đổi, có thể trở nên “công chính” khi được trao cơ hội và lòng tin.
Sau lời mời gọi, bữa tiệc tại nhà Lêvi trở thành biểu tượng của sự giao hòa giữa hai thế giới: thế giới của những người được xem là tội lỗi và thế giới của những người theo lề thói truyền thống.
Mặc dù các môn đệ và khách mời trong bữa tiệc đều có mặt, nhưng chỉ có Đức Giêsu mới dám ngồi cùng những người mà xã hội cho là “ô nhi”. Hành động này đã làm dấy lên sự khó chịu và thắc mắc từ phía những người Pharisêu – những người vốn nghiêm khắc trong việc duy trì sự tách biệt giữa các tầng lớp trong xã hội.
Trong bối cảnh đó, Đức Giêsu đã giải thích rằng chỉ những người “đau yếu”, những tâm hồn cần chữa lành mới thực sự cần đến sự đồng hành của Ngài. Điều này không chỉ nhấn mạnh tầm quan trọng của sự sám hối mà còn khẳng định rằng trong mắt Thiên Chúa, không ai là không xứng đáng được yêu thương.
Thông điệp của Đức Giêsu là lời kêu gọi mỗi chúng ta hãy mở rộng trái tim, loại bỏ định kiến và nhìn nhận người khác bằng ánh mắt của sự thương yêu và cảm thông. Chúng ta cần học cách “mời gọi” không chỉ bằng lời nói mà còn bằng hành động cụ thể, bằng việc chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau.
Mỗi người trong chúng ta hãy tự hỏi: “Liệu tôi có đủ dũng cảm bỏ qua những định kiến, những rào cản đã hình thành trong tâm trí để tiến gần hơn đến những người cần được giúp đỡ?” Quá trình hoán cải không chỉ là việc thay đổi lối sống mà còn là sự thay đổi từ bên trong – bắt đầu từ cách chúng ta nhìn nhận và đánh giá con người xung quanh.
Lời mời gọi của Đức Giêsu không chỉ dừng lại ở lời nói, mà còn là bài học về cách xây dựng một cộng đồng mà trong đó, mỗi thành viên đều được trân trọng. Hãy lấy cảm hứng từ hành động của Ngài, mở rộng vòng tay và giúp đỡ những người đang lạc lõng, tạo nên một môi trường sống nơi mọi người đều được chào đón và yêu thương.
Chúng ta cần hiểu rằng, sự thay đổi thực sự chỉ xảy ra khi chúng ta vượt qua những ranh giới định kiến, khi chúng ta dám đặt câu hỏi và nhìn nhận lại giá trị của bản thân cũng như của người khác. Hãy để tâm hồn mình được chữa lành qua tình yêu thương của Thiên Chúa, và từ đó, trở thành cầu nối mang lại sự hòa hợp cho cộng đồng.
Lời mời gọi của Đức Giêsu đặt ra một thách thức lớn cho mỗi người: từ bỏ những thứ đã quen thuộc, những định kiến đã ăn sâu vào tâm trí và dấn thân vào con đường của sự thay đổi. Đây không phải là con đường dễ dàng, nhưng nó là con đường của sự sống mới, của niềm tin và hy vọng.
Để sống theo lời mời gọi ấy, chúng ta cần cam kết không chỉ bằng lời nói mà còn bằng những hành động thiết thực trong cuộc sống hàng ngày. Dù là qua những hành động nhỏ như chia sẻ với người lân cận, hay những đóng góp lớn hơn cho cộng đồng, mỗi hành động đều góp phần làm lung linh thêm ánh sáng của tình yêu thương Thiên Chúa.
Hãy nhìn vào hình ảnh của anh Lêvi – người đã bỏ lại tất cả để theo Đức Giêsu. Qua câu chuyện của anh, chúng ta được học rằng, sự thay đổi đích thực luôn đến từ những quyết định dũng cảm, từ lòng tin không lay chuyển vào thông điệp của Đấng Cứu Rỗi. Mỗi người chúng ta, dù gặp bao nhiêu khó khăn, cũng có thể trở nên “mới mẻ” dưới ánh sáng của tình yêu và sự tha thứ.
Lễ Tro là thời điểm để chúng ta nhớ rằng, con người dù có thể bị “bẩn” bởi tội lỗi, luôn có cơ hội được làm mới. Sau Lễ Tro, việc tiếp nhận lời mời gọi của Đức Giêsu càng trở nên ý nghĩa hơn khi ta nhận ra rằng sự cải biến bắt đầu từ việc làm mới bản thân, loại bỏ những định kiến đã cũ.
Bữa tiệc tại nhà Lêvi không chỉ là dịp ăn uống mà còn là biểu tượng của sự tái sinh. Mỗi bữa ăn chia sẻ chính là lời hứa rằng, chỉ cần ta mở lòng, không gì là quá muộn để bắt đầu lại từ đầu – để từ bỏ quá khứ, hướng về một tương lai đầy hy vọng dưới ánh sáng của Thiên Chúa.
Dù xã hội và thời đại có thay đổi, lời mời gọi của Đức Giêsu vẫn luôn nguyên giá trị. Nó nhắc nhở chúng ta rằng, ở bất cứ thời điểm nào, tình yêu và sự tha thứ của Thiên Chúa luôn chào đón mọi người, dù họ đến từ bất cứ nơi đâu hay có quá khứ như thế nào.
Bài giảng hôm nay đã đưa ta đến gần hơn với một trong những thông điệp căn bản của Đức Giêsu – lời mời gọi vượt qua mọi ranh giới của định kiến, của tội lỗi và của sự chia rẽ. Qua hành động dũng cảm khi mời anh Lêvi làm môn đệ, Thầy đã mở ra cánh cửa cho một cuộc cách mạng tâm linh, nơi mà tình yêu thương, sự tha thứ và sự hoán cải trở thành giá trị cốt lõi của cuộc sống.
Hãy nhớ rằng, để sống theo lời mời gọi của Đức Giêsu, chúng ta cần biết thay đổi cái nhìn của mình, từ bỏ những định kiến đã cũ và mở lòng đón nhận những giá trị chân thực của sự yêu thương.
Hãy dũng cảm bước ra khỏi vùng an toàn, học cách yêu thương những người mà xã hội có thể đã bỏ qua. Chỉ khi đó, mỗi chúng ta mới thực sự sống đúng với ý nghĩa của lời mời gọi ấy – sống với tấm lòng rộng mở, sống với sự tha thứ và sẵn sàng chia sẻ tình yêu thương của Thiên Chúa đến với mọi người xung quanh.
Chúng ta hãy tự nhắc mình mỗi ngày rằng, không ai là quá muộn để thay đổi. Mỗi người đều có cơ hội để bắt đầu lại, để được chữa lành và để trở nên một phần của cộng đồng yêu thương, nơi mà mọi định kiến được phá vỡ và chỉ còn lại lòng nhân ái.
Hãy để lời mời gọi của Đức Giêsu lan tỏa trong trái tim của chúng ta, như một ánh sáng dẫn lối trên con đường hoán cải và sự sống mới. Qua đó, chúng ta sẽ trở thành những người truyền cảm hứng, những người biết yêu thương không phân biệt, và những người sống thật “Chân Chính” theo gương mẫu của Đấng Cứu Rỗi.
Lm. Anmai, CSsR |
|