|
LÒNG THƯƠNG XÓT VÀ SỰ TRUNG TÍN: MỘT BÀI HỌC VỀ HÀNH TRÌNH TRỞ VỀ VỚI CHÚA
Kính thưa quý ông bà và anh chị em,
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu kể cho chúng ta một câu chuyện về hai người con, một người đã xa nhà, sống phóng đãng và cuối cùng trở về trong sự hoan hỉ của người cha, và một người con luôn ở lại nhà, sống trung thành nhưng lại cảm thấy ghen tị và bực tức khi thấy em mình được đón nhận. Dụ ngôn này không chỉ nói về sự quay về của người con hoang đàng, mà còn mời gọi chúng ta suy ngẫm về lòng trung tín và sự hiểu biết về tình thương của Thiên Chúa đối với mỗi chúng ta.
Người con thứ, trong dụ ngôn, là hình ảnh của những ai đã xa rời Thiên Chúa, sống theo con đường riêng của mình, phung phí những ơn huệ mà Chúa đã ban cho, cho đến khi gặp phải những khó khăn, khổ cực. Đến một lúc, anh ta nhận ra mình đã phạm lỗi và quyết định quay về. Câu chuyện này mở ra một hình ảnh về lòng thương xót của Thiên Chúa, Đấng luôn chờ đợi và sẵn sàng đón nhận những ai biết quay trở về trong sự ăn năn, dù cho họ đã làm gì sai trái. Nhưng trong câu chuyện này, nhân vật quan trọng không phải là người con thứ mà là người con cả.
Người con cả là hình ảnh của những ai có vẻ trung thành, luôn vâng lời và sống tốt, nhưng lại thiếu đi một sự hiểu biết sâu sắc về lòng thương xót của Cha. Khi thấy người em hoang đàng trở về, anh ta không vui mừng mà lại cảm thấy phẫn uất và bất công. Anh không thể chấp nhận rằng một người như em mình lại được đối xử tốt như vậy, trong khi anh ta đã trung thành suốt bao nhiêu năm mà không nhận được một sự thưởng công xứng đáng. Đây chính là thái độ mà nhiều người trong chúng ta có thể cảm nhận khi nhìn vào cuộc sống của người khác, đặc biệt là khi chúng ta thấy những người đã phạm tội, đã xa rời Thiên Chúa, nhưng sau đó lại được đón nhận một cách nồng nhiệt.
Câu chuyện của người con cả phản ánh một thực tế rất đáng suy ngẫm trong cuộc sống đức tin của chúng ta. Chúng ta thường dễ dàng nhận xét, lên án người khác khi họ phạm lỗi, nhưng lại không hiểu hết được lòng thương xót của Thiên Chúa. Thiên Chúa không chỉ là một vị Cha công bằng, công chính, mà Ngài còn là Cha đầy lòng thương xót, luôn chờ đợi và sẵn sàng tha thứ cho những ai quay về với Ngài. Tuy nhiên, để nhận ra điều này, chúng ta cần phải nhìn nhận lại chính mình. Người con cả trong dụ ngôn không thể vui mừng vì sự trở về của em mình, vì anh đã không hiểu được lòng thương xót mà Cha dành cho mọi người, dù họ có lỗi lầm đến đâu.
Câu trả lời của người cha trong dụ ngôn thật sâu sắc: “Con ơi, tất cả của cha là của con.” Đây là một lời nhắc nhở cho tất cả chúng ta rằng mọi thứ chúng ta có, ngay cả những đức tính như lòng trung tín, đều là quà tặng từ Thiên Chúa. Người con cả đã lầm tưởng rằng mình là người trung tín và công chính, nhưng thực ra, tất cả những gì anh có được, kể cả lòng trung tín đó, đều là do Thiên Chúa ban cho. Thiên Chúa không đoái xem công trạng của chúng ta, Ngài yêu thương chúng ta vô điều kiện, và đó chính là nguồn gốc của tất cả những gì chúng ta có.
Lòng trung tín chân chính không phải là sự kiêu ngạo, không phải là một hành động để tìm kiếm công lao hay lợi ích cho bản thân. Lòng trung tín đích thực là một sự phục vụ trong tình yêu, không ghen tị, không tính toán, và không đòi hỏi công lao hay phần thưởng. Lòng trung tín của người Kitô hữu phải luôn đi kèm với lòng thương xót, với sự hiểu biết rằng chính Thiên Chúa là nguồn của mọi ân sủng và công chính. Chúng ta không thể có quyền đòi hỏi điều gì từ Thiên Chúa, vì mọi thứ chúng ta có đều là quà tặng từ Ngài.
Chúa Giêsu qua dụ ngôn này muốn dạy chúng ta rằng, dù chúng ta có sống trung thành và vâng lời, nhưng nếu không có lòng thương xót, chúng ta sẽ không thể hoàn toàn sống đúng đắn trước mặt Thiên Chúa. Lòng thương xót là cốt lõi của đức tin Kitô giáo. Thiên Chúa yêu thương tất cả mọi người, kể cả những người xa lạ, kể cả những người đã phạm tội và lầm lạc. Chính Thiên Chúa là Đấng sẽ cứu vớt họ, không phải vì công trạng của họ, mà vì lòng thương xót của Ngài.
Mùa Chay là dịp để chúng ta soi lại lòng trung tín và lòng thương xót trong đời sống đức tin của mình. Chúng ta được mời gọi để không chỉ trung tín trong việc thực hiện bổn phận của mình, mà còn phải biết mở rộng lòng mình để đón nhận và yêu thương những người lầm lạc. Chính qua lòng thương xót của Thiên Chúa, chúng ta sẽ trở nên trung tín hơn trong tình yêu của Ngài. Chúng ta không thể có quyền lực trên Thiên Chúa, nhưng chúng ta có thể sống trong sự khiêm nhường và trung thành với Ngài, để tình yêu của Ngài luôn được lan tỏa và làm sáng tỏ trong đời sống của chúng ta.
Khi chúng ta đối diện với những người khác, nhất là những người phạm lỗi và xa rời Thiên Chúa, chúng ta được mời gọi không phải để lên án họ, mà để sống với lòng thương xót và tha thứ, như Cha đã làm đối với người con hoang đàng. Mỗi người chúng ta cũng là những đứa con lầm lạc trong tay Thiên Chúa, và khi chúng ta quay về với Ngài, Ngài sẽ luôn mở rộng cánh tay đón nhận chúng ta, không phải vì công lao hay sự hoàn hảo của chúng ta, mà vì tình yêu vô bờ của Ngài.
Xin Chúa giúp chúng ta hiểu và sống trọn vẹn trong lòng thương xót của Ngài, để chúng ta có thể trở thành những chứng nhân sống động của tình yêu Thiên Chúa trong thế giới hôm nay. Amen.
Lm, Anmai, CSsR
DỤ NGÔN NGƯỜI CON PHUNG PHÍ VÀ LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA CHA
Anh chị em thân mến, trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta được nghe một trong những dụ ngôn nổi tiếng và cảm động nhất mà Chúa Giêsu đã kể, đó là dụ ngôn về người con hoang đàng. Câu chuyện này không chỉ đơn thuần là một câu chuyện về sự tha thứ mà còn là một thông điệp sâu sắc về lòng thương xót vô bờ bến của Thiên Chúa, một lòng thương xót không phân biệt, không điều kiện, và luôn sẵn sàng đón nhận con cái của Ngài trở về dù họ đã đi lạc quá xa. Chúng ta cũng sẽ được mời gọi để suy ngẫm về sự sám hối, sự trở về với Chúa và làm thế nào để sống trong tình yêu và ơn tha thứ của Ngài.
Câu chuyện bắt đầu với một người cha có hai con trai. Người con thứ, một cách rất rõ ràng và đầy quyết đoán, yêu cầu cha chia tài sản cho mình. Trong văn hóa Do Thái, yêu cầu này là một hành động rất thô lỗ và bất hiếu, vì người con thứ chỉ có quyền thừa kế khi người cha qua đời. Tuy nhiên, người cha vẫn đồng ý chia tài sản cho con. Sau khi nhận được phần tài sản của mình, người con này đã ra đi đến một đất xa, nơi anh sống hoang phí, phung phí tất cả những gì mình có trong những cuộc ăn chơi trác táng. Mọi thứ dường như thuận lợi với anh ta trong thời gian đầu, nhưng rồi, một tai họa lớn xảy ra: một cơn đói lớn đột ngột ập đến vùng đất nơi anh ta đang sống. Anh ta không còn tiền bạc, không còn bạn bè, và không còn gì để giúp đỡ anh ta trong lúc hoạn nạn. Cuối cùng, anh ta phải đi làm thuê cho một người dân trong vùng, và công việc anh làm là chăn heo – một công việc rất đáng xấu hổ đối với người Do Thái vào thời ấy. Cùng lúc đó, anh ta phải chịu cảnh đói khổ đến mức ao ước được ăn những thứ mà heo ăn mà cũng không có ai cho.
Đây là lúc mà anh ta bắt đầu hồi tâm và nhận ra mình đã lầm lỡ. Anh ta tự nhủ với chính mình: “Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói! Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người: ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa, xin coi con như một người làm công cho cha vậy.’” Đây chính là khoảnh khắc quan trọng trong câu chuyện, khi người con nhận ra rằng mình đã sai lầm, và anh ta quyết định quay về với cha. Anh ta không hy vọng mình sẽ được nhận lại địa vị cũ trong gia đình, mà chỉ mong được cha cho phép làm một người làm công, vì anh cảm thấy mình không còn xứng đáng là con của cha nữa.
Câu chuyện này trở nên cảm động hơn nữa khi chúng ta nhìn vào hành động của người cha. Trong khi người con còn ở đằng xa, người cha đã trông thấy và chạy ra đón con. Đó là một hành động rất đặc biệt và không bình thường, vì trong xã hội lúc bấy giờ, người cha không được phép chạy ra đón con, nhất là khi con mình đã đi hoang, sống một cuộc đời tội lỗi. Nhưng người cha trong dụ ngôn này lại làm ngược lại tất cả những gì xã hội coi là đúng đắn. Ông không chỉ đứng yên và đợi con đến, mà ông đã chạy ra, ôm lấy cổ con và hôn lấy hôn để. Đây chính là hình ảnh của Thiên Chúa, Đấng không chờ đợi chúng ta phải hoàn hảo để Ngài yêu thương, nhưng Ngài luôn sẵn sàng chạy ra, đón nhận chúng ta bất cứ khi nào chúng ta quyết định quay về với Ngài.
Khi người con nói với cha mình rằng: “Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa,” người cha không chỉ tha thứ mà còn cho anh một sự đón nhận đầy vinh quang. Ông liền bảo các đầy tớ mang áo đẹp nhất ra cho con, xỏ nhẫn vào tay và xỏ dép vào chân. Đó không chỉ là những hành động của sự tha thứ mà còn là sự phục hồi địa vị của người con trong gia đình, là sự khôi phục tình yêu và mối quan hệ gia đình mà anh ta đã làm mất đi. Không chỉ thế, người cha còn yêu cầu tổ chức một bữa tiệc ăn mừng, vì con trai ông “đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy.” Điều này cho thấy lòng thương xót của Thiên Chúa đối với mỗi người chúng ta. Dù chúng ta có phạm tội và xa cách Ngài đến đâu, nếu chúng ta quyết định quay về, Ngài sẽ luôn sẵn sàng tha thứ và đón nhận chúng ta với tất cả tình yêu vô điều kiện.
Tuy nhiên, câu chuyện không dừng lại ở đó. Khi người con cả trở về từ ngoài đồng và nghe thấy tiếng nhạc, tiếng hát mừng, anh ta đã hỏi một đầy tớ về lý do. Khi biết rằng cha mình đã làm tiệc ăn mừng vì sự trở về của người em, anh ta đã nổi giận và không chịu vào nhà. Anh cảm thấy bất công, cho rằng mình đã luôn trung thành với cha, luôn làm việc hết mình, nhưng chưa bao giờ được thưởng công, trong khi người em hoang đàng của anh lại được đón nhận một cách trọng thể như vậy. Anh ta nói: “Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè. Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng!”
Lúc này, người cha giải thích rằng: “Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy.” Những lời này của người cha không chỉ là lời an ủi người con cả, mà còn là một lời nhắc nhở về tình yêu thương vô bờ bến của Thiên Chúa dành cho tất cả chúng ta. Mỗi lần một người con xa cách trở về, đó là một niềm vui lớn lao đối với Thiên Chúa. Sự trở lại của người con hoang đàng là sự phục hồi, là sự sống lại từ cõi chết, là một phép lạ mà Thiên Chúa làm cho mỗi người chúng ta khi chúng ta biết ăn năn và quay về.
Chúa Giêsu muốn qua dụ ngôn này nhắc nhở chúng ta rằng, dù chúng ta có phạm tội đến đâu, dù chúng ta có sống xa cách Thiên Chúa, Ngài vẫn luôn chờ đợi chúng ta trở về. Thiên Chúa là Đấng thương xót vô cùng, và Ngài không bao giờ từ chối những ai biết ăn năn sám hối. Mùa Chay là thời gian để chúng ta suy ngẫm về tình yêu và sự tha thứ của Thiên Chúa, để chúng ta biết quay trở về với Ngài trong sự khiêm nhường và sám hối, để được Ngài ôm lấy, tha thứ và đón nhận.
Xin Chúa giúp chúng ta nhận ra tình yêu vĩ đại của Ngài dành cho mỗi người, để chúng ta luôn biết quay về với Ngài trong mọi hoàn cảnh, để luôn sống trong lòng thương xót và sự tha thứ của Chúa. Amen.
Lm, Anmai, CSsR
NGƯỜI CON CẢ VÀ HÀNH TRÌNH HOÁN CẢI
Dụ ngôn về người cha nhân hậu là một trong những câu chuyện tuyệt vời mà Đức Giêsu đã kể cho chúng ta, một câu chuyện không chỉ đơn thuần là về sự tha thứ, mà còn là một bài học sâu sắc về tình yêu thương vô điều kiện của Thiên Chúa, về sự chờ đợi và hy vọng, về sự hoán cải và lòng kiên nhẫn. Trong câu chuyện này, chúng ta không chỉ thấy hình ảnh người con thứ đã bỏ nhà ra đi và quay lại trong sự sám hối, mà còn thấy một người con cả với lòng kiêu ngạo và ích kỷ, một hình ảnh của nhiều người trong chúng ta, khi không biết nhìn nhận tình yêu bao dung của Thiên Chúa và không chấp nhận tha thứ cho người khác.
Trong câu chuyện, người con cả là hình ảnh của những người có thể đã sống đúng đắn, không phạm tội, nhưng trong lòng lại đầy sự tị nạnh, ghen ghét và kiêu ngạo. Khi người em thứ trở về, mặc dù đã tiêu xài hết phần gia sản của cha, và đã trở về trong tình trạng hèn hạ, tiều tụy, người cha lại mở tiệc ăn mừng, vui mừng vì con mình đã trở về. Thế nhưng, người con cả lại không thể chấp nhận được sự tha thứ này. Anh ta trách móc cha mình, nói về công trạng của mình, và cảm thấy bị thiệt thòi, như thể mình đã làm tốt hết mọi việc nhưng lại không được sự công nhận xứng đáng. Anh ta không thể hiểu được tình yêu vô bờ bến mà người cha dành cho em mình. Sự tha thứ của người cha đã làm anh ta cảm thấy bị tổn thương, như thể người cha thiên vị người em đã hoang phí hết gia tài.
Trong thực tế, chúng ta cũng có thể nhận thấy những điều này trong cuộc sống của chúng ta. Đôi khi, chúng ta có thể giống như người con thứ, chạy theo những đam mê của thế gian, làm những điều sai trái, xa lìa tình thương của Thiên Chúa. Nhưng cũng có những lúc, chúng ta giống như người con cả, trong lòng đầy sự tự mãn, ích kỷ và không chấp nhận sự tha thứ, không thể nhìn thấy tình yêu của Thiên Chúa đối với anh chị em mình. Chúng ta dễ dàng đánh giá, lên án những người khác vì những sai lầm của họ, mà không tự nhìn lại chính mình, không nhận ra rằng mình cũng cần sự tha thứ và tình yêu của Thiên Chúa. Chúng ta cũng không ít lần trở nên kiêu ngạo, tự cho mình là tốt đẹp hơn người khác và không chấp nhận tha thứ cho những người đã phạm sai lầm.
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy can đảm đứng dậy và trở về với Thiên Chúa. Thiên Chúa luôn chờ đợi chúng ta với tình yêu bao dung, dù chúng ta có phạm tội lỗi đến đâu. Chúa không bao giờ từ bỏ chúng ta, dù tội lỗi của chúng ta có đỏ như son, Ngài cũng sẽ làm cho chúng ta trắng như tuyết. Chúa luôn sẵn sàng tẩy rửa những vết nhơ trong linh hồn chúng ta, và mở rộng vòng tay để đón nhận chúng ta trở về. Người cha trong dụ ngôn đã không chỉ đợi con mình trở về mà còn chạy ra để ôm lấy con, không một lời trách móc. Đó là hình ảnh tuyệt vời về tình thương của Thiên Chúa đối với mỗi người chúng ta.
Khi người con thứ quay trở về, anh đã phải đối diện với sự thật về chính mình, về những sai lầm mà anh đã phạm phải. Đó là một bước đi đầy can đảm, vì anh không biết sẽ nhận được gì từ cha, liệu cha có giận anh không, liệu gia đình và những người xung quanh có chấp nhận anh không. Nhưng người cha đã không hề lên án anh, mà còn mở tiệc ăn mừng sự trở về của anh, như thể anh chưa bao giờ rời bỏ nhà. Điều này cho thấy sự tha thứ của Thiên Chúa không dựa trên công trạng hay giá trị của chúng ta, mà hoàn toàn là do tình yêu vô điều kiện của Ngài. Chúng ta không cần phải lo lắng về quá khứ của mình, không cần phải sợ hãi khi trở về với Thiên Chúa, vì Ngài luôn sẵn sàng tha thứ cho chúng ta, chỉ cần chúng ta thật lòng sám hối.
Tuy nhiên, dụ ngôn cũng cho thấy rằng sự tha thứ của Thiên Chúa không phải lúc nào cũng dễ dàng được chấp nhận. Người con cả đã rất giận dữ khi thấy em mình được cha tha thứ, và anh ta không muốn tham gia vào niềm vui của gia đình. Anh ta đã không nhận ra rằng tình yêu của cha không phải là sự thiên vị mà là một tình yêu bao dung, muốn tất cả các con của mình đều được hạnh phúc. Đối với người con cả, việc phải cùng chia sẻ niềm vui với người em đã hoang phí gia sản là điều khó chấp nhận. Nhưng chính trong lúc đó, người cha lại một lần nữa đi ra ngoài, tìm cách thuyết phục người con cả vào nhà. Người cha đã không muốn mất đi bất kỳ đứa con nào, dù là con thứ hay con cả. Đây là một bài học quan trọng cho chúng ta, rằng tình yêu thương của Thiên Chúa không có sự phân biệt, và chúng ta không thể vì ích kỷ hay tự cao mà ngăn cản tình thương của Ngài đến với người khác.
Mùa Chay là thời gian để chúng ta nhìn lại chính mình, để nhận ra những sai lầm và thiếu sót trong cuộc sống. Chúng ta có thể giống như người con thứ, đã đi xa khỏi Thiên Chúa, nhưng giờ đây được mời gọi trở về. Chúng ta cũng có thể giống như người con cả, không chấp nhận sự tha thứ của Thiên Chúa và không muốn chia sẻ tình yêu ấy với anh chị em mình. Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hoán cải, để không chỉ nhận lấy sự tha thứ của Thiên Chúa mà còn chia sẻ tình yêu thương ấy với những người xung quanh. Đừng để sự ích kỷ hay kiêu ngạo ngăn cản chúng ta nhận ra tình thương bao la của Thiên Chúa.
Lạy Cha, con cảm tạ Cha vì tình thương vô bờ bến mà Cha dành cho chúng con. Xin giúp con can đảm đứng dậy và trở về với Cha mỗi ngày, dù tội lỗi của con có lớn đến đâu. Xin giúp con hiểu rằng tình yêu của Cha không có điều kiện, không có sự phân biệt, và xin cho con biết tha thứ cho anh chị em mình như Cha đã tha thứ cho con. Để mỗi ngày sống của con là một hành trình trở về, là một hành trình của tình yêu và sự tha thứ. Amen.
Lm, Anmai, CSsR
NGƯỜI CHA NHÂN HẬU: LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA THIÊN CHÚA
Anh chị em thân mến,
Hôm nay, qua dụ ngôn về người con hoang đàng, Chúa Giêsu muốn mời gọi chúng ta suy ngẫm về tình yêu thương vô bờ bến của Thiên Chúa đối với những tội nhân ăn năn hối cải. Dụ ngôn này không chỉ là câu chuyện của một người con đã đi lạc và quay trở về, mà còn là hình ảnh sống động về lòng nhân từ của Thiên Chúa, Đấng luôn chờ đợi và sẵn sàng tha thứ khi con cái Ngài quay về với Ngài trong sự ăn năn chân thành. Tuy nhiên, nếu chúng ta chỉ chú trọng vào người con hoang đàng mà bỏ qua hình ảnh người cha nhân từ, chúng ta sẽ bỏ lỡ thông điệp cốt lõi mà Chúa Giêsu muốn truyền đạt: Thiên Chúa là người Cha đầy lòng thương xót, luôn rộng mở vòng tay đón nhận những ai ăn năn quay trở về.
Dụ ngôn này bắt đầu với một người con út trong gia đình, được cưng chiều, nuông chiều và có nhiều ưu đãi. Thực tế là cậu con trai này, với tất cả sự yêu thương mà cha đã dành cho, lại không thể nhận ra giá trị của tình yêu đó. Chỉ vì muốn sống tự do, không bị ràng buộc, cậu đã đòi chia gia tài và ra đi tìm kiếm một cuộc sống phóng túng, không cần lo nghĩ. Đây là một hình ảnh quen thuộc trong cuộc sống hôm nay: đôi khi chúng ta cũng giống như người con hoang đàng, khi chúng ta đắm chìm trong những đam mê tội lỗi, coi thường tình yêu của Thiên Chúa và tìm kiếm hạnh phúc ở những nơi không mang lại sự sống vĩnh cửu. Cậu con trai, với tất cả sự tự do mà mình tưởng tượng, đã tìm đến những cuộc vui, những thỏa mãn nhục dục, nhưng cuối cùng, tất cả đều trở thành phù du, và cậu rơi vào tình trạng khốn cùng.
Cậu phải đi chăn heo để sống qua ngày, điều này làm cho cậu không chỉ bị mất hết tài sản mà còn bị mất cả phẩm giá. Trong lúc tuyệt vọng, một ánh sáng đã xuất hiện trong tâm hồn cậu: “Tôi sẽ đứng dậy, về với cha tôi”. Cậu đã nhận ra rằng dù mình có làm gì đi nữa, cha luôn là người sẽ đón nhận mình. Đây chính là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời cậu. Trong khi cậu đang đi tìm kiếm hạnh phúc ở bên ngoài, thì chính sự trở về với tình yêu của người cha mới là điều mang lại sự bình an thật sự.
Lúc này, chúng ta thấy người cha trong dụ ngôn không chờ đợi con trai mình về nhà, mà đã nhìn thấy từ xa và chạy ra đón nhận cậu. Hình ảnh này làm nổi bật một sự thật quan trọng: Thiên Chúa luôn ở đó, chờ đợi chúng ta quay trở về bất kể chúng ta đã làm gì. Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi chúng ta, ngay cả khi chúng ta sống trong tội lỗi và đắm chìm trong sự xa cách Ngài. Chính Thiên Chúa đã đi bước trước, bước ra để đón nhận chúng ta. Đây là điều mà chúng ta cần nhận ra trong mùa Chay này: Thiên Chúa không phải là một ông quan tòa nghiêm khắc, nhưng là một người cha yêu thương, luôn đợi chờ chúng ta quay về.
Điều quan trọng trong dụ ngôn này là người cha không hề trách móc con, mà chỉ có niềm vui khôn tả khi thấy con mình trở về. Ngài đã trao cho con tất cả những gì tốt đẹp nhất, áo đẹp, nhẫn, giày, và chuẩn bị tiệc mừng. Đó là sự đáp trả không giới hạn của người cha đối với tình yêu mà cậu con trai đáng ra phải nhận từ lâu. Thiên Chúa cũng vậy, Ngài không chỉ tha thứ cho chúng ta mà còn ban cho chúng ta những ơn lành, những món quà quý giá mà Ngài đã chuẩn bị sẵn cho những ai quay về với Ngài.
Tuy nhiên, không phải ai trong chúng ta cũng có thể nhận ra sự tha thứ và tình yêu vô bờ bến của Thiên Chúa. Trong dụ ngôn, chúng ta còn thấy sự ganh tỵ và thái độ khinh miệt của người con cả, người mà tưởng rằng mình luôn trung thành và xứng đáng nhận được mọi ân huệ từ cha. Nhưng trong thực tế, người con cả lại không nhận ra rằng tình yêu của cha không phải là thứ để giành giật, mà là thứ được ban phát cho tất cả con cái. Người con cả, dù sống gần cha, nhưng lại thiếu sự hiểu biết về lòng thương xót của cha. Anh ta đã sống như một người làm công, luôn tuân thủ mọi quy định mà không nhận ra rằng “tất cả những gì của cha đều là của con”. Đây là hình ảnh của những người tự cho mình là công chính, những người tuân giữ giới răn nhưng lại thiếu vắng tình yêu và sự cảm thông đối với những người khác, đặc biệt là đối với những người tội lỗi.
Dụ ngôn về người con hoang đàng không chỉ là một lời mời gọi đối với những người xa cách Thiên Chúa mà còn là một lời cảnh tỉnh đối với những người tưởng rằng mình không có tội, rằng mình là những người công chính. Chúng ta không thể có thái độ tự mãn, mà phải luôn nhận thức rằng tình yêu của Thiên Chúa không phải là thứ có thể đo đếm bằng hành động của chúng ta, mà là một món quà vô điều kiện. Mùa Chay là thời gian để chúng ta trở về với Thiên Chúa, không phải chỉ bằng những lời hứa suông hay những hy sinh bề ngoài, mà là bằng một tâm hồn thật sự khiêm nhường, biết đón nhận tình yêu thương và tha thứ của Thiên Chúa.
Chúng ta hãy tự hỏi mình, liệu trong cuộc sống hôm nay, chúng ta có đối xử với Thiên Chúa như người con hoang đàng đối xử với cha mình không? Khi chúng ta phạm tội, dù là những tội nhỏ hay lớn, chúng ta cũng đang nhạo báng, xỉ nhục Thiên Chúa, khi đó, chính chúng ta đã làm đau lòng Cha. Dụ ngôn này mời gọi chúng ta không chỉ nhìn vào những lỗi lầm của mình mà còn nhìn vào tình yêu tha thứ vô bờ bến của Thiên Chúa, Đấng luôn chờ đợi chúng ta quay về. Đó là sự thật vĩ đại mà chúng ta phải nhận ra trong mùa Chay này: Thiên Chúa yêu thương chúng ta, luôn tha thứ cho chúng ta, và Ngài không bao giờ bỏ rơi chúng ta, dù chúng ta có đi đâu hay làm gì.
Xin Chúa giúp chúng ta sống xứng đáng với tình yêu thương của Ngài, luôn biết quay về với Cha trong sự ăn năn, và mở rộng trái tim mình để đón nhận tình yêu tha thứ của Ngài. Amen.
Lm, Anmai, CSsR
LÒNG NHÂN TỪ CỦA THIÊN CHÚA
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta suy ngẫm về lòng nhân từ vô biên của Thiên Chúa đối với những ai tội lỗi, những người đang lạc lối và cần được đón nhận trong tình thương tha thứ của Ngài. Qua bài đọc 1, chúng ta nghe thấy một lời khẳng định mạnh mẽ: “Chúa không khư khư giữ mãi cơn thịnh nộ của mình, vì Chúa ưa thích lòng từ bi. Chúa còn thương xót chúng tôi, còn dày đạp những bất công của chúng tôi dưới chân Chúa, và ném mọi tội lỗi chúng tôi xuống đáy biển.” Đây là một hình ảnh tuyệt vời về lòng nhân từ của Thiên Chúa, một tình yêu thương không bao giờ vơi cạn, luôn sẵn sàng đón nhận và tha thứ cho những ai biết ăn năn và quay về với Ngài.
Dụ ngôn về người con hoang đàng mà Chúa Giêsu kể lại cho chúng ta trong bài Tin Mừng hôm nay là minh họa sống động cho sự tha thứ vô điều kiện của Thiên Chúa. Hình ảnh người cha trong dụ ngôn không chỉ là một hình ảnh đơn giản của một người cha nhân từ, mà còn là hình ảnh của Thiên Chúa, Đấng đầy lòng thương xót, luôn đợi chờ và mở rộng tay đón nhận mỗi người tội lỗi khi họ nhận ra sai lầm của mình và quay về trong sự ăn năn hối lỗi. Người cha trong dụ ngôn không chỉ tha thứ cho đứa con đã làm tổn thương đến gia đình, mà còn là người chủ động ra đón con khi thấy con từ xa. Đó là một cử chỉ vô cùng mạnh mẽ, thể hiện tình yêu vô biên và lòng khoan dung của Thiên Chúa dành cho tất cả chúng ta.
Câu xướng trước bài Tin Mừng hôm nay nhắc nhở chúng ta rằng “Đây là lúc thuận tiện, đây là ngày cứu độ.” Thời gian cứu độ là lúc Thiên Chúa sẵn sàng tha thứ mọi tội lỗi, là lúc chúng ta được mời gọi quay về với Ngài trong sự ăn năn và sám hối. Mỗi một lần chúng ta trở về với Thiên Chúa, đó là một cơ hội để được Ngài đón nhận và đổi mới. Không có tội lỗi nào quá lớn để Thiên Chúa không thể tha thứ, và không có người nào quá xa để không thể trở về trong tình thương của Ngài.
Chúng ta hãy suy gẫm về dụ ngôn này, vì đó là bài học sâu sắc về lòng nhân từ của Thiên Chúa, về sự cần thiết phải ăn năn và quay về với Ngài, và về cách chúng ta, những người đã được Thiên Chúa thương xót, cũng cần biết mở rộng lòng nhân từ và tha thứ cho những anh chị em của mình. Dụ ngôn này giống như một bức tranh bao gồm ba phần, mỗi phần đều chứa đựng những bài học quan trọng.
Hãy nhìn bức tranh người cha. Đó là hình ảnh của Thiên Chúa, Đấng luôn yêu thương chúng ta dù chúng ta có lầm lỗi đến đâu. Người cha không chấp nhất những lỗi lầm của đứa con, mà ngay khi con trở về, Ngài chạy ra đón và tha thứ ngay lập tức. Cử chỉ này không chỉ thể hiện lòng khoan dung của người cha mà còn là một lời mời gọi mỗi người chúng ta trở về trong tình yêu của Thiên Chúa. Đó là lời nhắc nhở chúng ta rằng, dù chúng ta đã sai lầm, dù chúng ta đã lạc lối, nhưng Thiên Chúa luôn sẵn sàng đón nhận chúng ta nếu chúng ta thật lòng ăn năn và quay về với Ngài.
Hãy nhìn bức tranh người con hoang đàng. Đây là hình ảnh của một kẻ tội lỗi, một người đã lãng phí tất cả những gì mình có trong cuộc sống buông thả. Nhưng trong lúc tuyệt vọng, khi nhận ra sự sai lầm của mình, người con quyết định quay trở về. Dù đã làm tổn thương cha mình, dù đã làm mất tất cả, người con vẫn can đảm đứng dậy và trở về. Đây là hành động của sự khiêm nhường và ăn năn. Người con không phủ nhận sai lầm, mà chấp nhận rằng mình không xứng đáng với tình yêu của cha, nhưng cha đã đón nhận anh mà không chút giận hờn. Đây là hình ảnh của tất cả những ai đang sống trong tội lỗi và cần sự tha thứ. Dù chúng ta có lầm lỗi đến đâu, Thiên Chúa luôn chờ đợi và sẵn sàng đón nhận chúng ta nếu chúng ta quay về trong sự ăn năn thật lòng.
Cuối cùng, hãy nhìn bức tranh người anh cả. Đây là hình ảnh của những người tự cho mình là công chính, những người không thể chấp nhận việc Thiên Chúa tha thứ cho người khác, đặc biệt là cho những kẻ tội lỗi. Người anh cả, dù trung thành và làm việc cho cha suốt thời gian qua, lại không thể chia vui với người em trở về. Anh ta tức giận và không tham gia vào bữa tiệc mừng. Hành động của người anh cả là hình ảnh của những người không biết tha thứ, không biết mở rộng trái tim mình để chia sẻ niềm vui của Thiên Chúa khi có một người tội lỗi quay về. Đây là lời cảnh tỉnh cho chúng ta, những người tự cho mình là công chính, hãy tránh xa sự kiêu ngạo và hẹp hòi. Nếu chúng ta không có lòng vị tha, không mở rộng lòng mình để đón nhận những anh chị em lầm lỡ, chúng ta sẽ không thể hiểu được lòng nhân từ vô biên của Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, qua dụ ngôn này, Chúa muốn dạy chúng con về lòng nhân từ và sự tha thứ vô điều kiện của Thiên Chúa. Xin Chúa giúp chúng con luôn biết tin tưởng vào tình yêu vô biên của Chúa, để mỗi khi chúng con lầm lỡ, chúng con có thể quay về với Ngài trong sự ăn năn và hối lỗi. Xin giúp chúng con học theo gương người cha nhân hậu, để biết mở rộng lòng nhân từ và tha thứ cho những anh chị em của mình. Đặc biệt, xin giúp chúng con tránh xa sự kiêu ngạo và hẹp hòi của người anh cả, để chúng con có thể vui mừng trong sự trở về của những người lầm lỡ và biết sống trong tình yêu và sự tha thứ của Thiên Chúa. Amen.
Lm, Anmai, CSsR |
|