SỰ KHIÊM NHƯỜNG VÀ LÒNG TIN CẬY VÀO LÒNG THA THỨ CỦA CHÚA

Mùa Chay là thời gian mà Giáo hội mời gọi chúng ta dừng lại, tự nhìn nhận lại chính mình trong ánh sáng của tình yêu và lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa. Đây là một mùa của sám hối và trở về, nơi chúng ta được mời gọi thanh luyện tâm hồn, dọn dẹp những ngóc ngách tội lỗi và khiêm nhường hướng về Thiên Chúa trong cầu nguyện. Tuy nhiên, trong sự sám hối này, điều quan trọng không chỉ là sự ăn năn, mà còn là thái độ khiêm nhường trong cầu nguyện, biết nhìn nhận sự yếu đuối của mình và tin cậy vào lòng thương xót của Thiên Chúa.

Chúng ta nghe Đức Giêsu kể dụ ngôn hai người lên đền thờ cầu nguyện: một người là Pharisêu, tự mãn về sự công chính của mình, và một người là thu thuế, tội lỗi, nhưng lại biết cậy nhờ vào lòng thương xót của Thiên Chúa. Câu chuyện này không phải chỉ xảy ra trong thời của Đức Giêsu, mà là câu chuyện của con người mọi thời đại, trong đó có chúng ta. Câu chuyện này mời gọi chúng ta tự hỏi chính mình: “Khi cầu nguyện, tôi có thật sự đến với Thiên Chúa với một trái tim khiêm nhường, hay tôi đến để tự thỏa mãn với những gì mình đã làm?”

Người Pharisêu trong dụ ngôn không xin gì cho mình, ông chỉ tạ ơn Thiên Chúa vì những việc ông đã làm: không như kẻ tội lỗi, không tham lam, không ngoại tình, và đặc biệt, ông đã vượt qua những quy định của Luật mà thực hiện ăn chay và dâng cúng. Ông tưởng rằng những việc đạo đức này sẽ làm ông xứng đáng trước mặt Thiên Chúa. Tuy nhiên, điều quan trọng không phải là những việc ông làm, mà là thái độ của ông trước mặt Thiên Chúa. Ông đến với Thiên Chúa không phải để cầu xin lòng thương xót, mà để phô trương những công trạng của mình. Đó là sự tự mãn, và điều này khiến ông không thể nhận được sự tha thứ của Thiên Chúa.

Người thu thuế, ngược lại, không dám ngẩng mặt lên, mà đứng xa xa, cúi đầu, đấm ngực và cầu xin Thiên Chúa thương xót. Anh không tự hào về những việc mình làm, mà nhận ra mình chỉ là một tội nhân, bất xứng trước mặt Thiên Chúa. Chính vì sự khiêm nhường và lòng tin cậy vào lòng thương xót của Thiên Chúa mà anh thu thuế được Thiên Chúa làm cho nên công chính. Câu chuyện này khiến chúng ta suy nghĩ về cách chúng ta cầu nguyện và sống đạo đức trong cuộc sống hàng ngày.

Đức Giêsu kết luận: “Tôi nói cho các ông biết, người này, chứ không phải người kia, đã được trở về nhà, vì ai tự cao sẽ bị hạ xuống, còn ai khiêm nhường sẽ được tôn lên.” Thật ra, người Pharisêu không được gì, không phải vì ông không làm việc tốt, mà là vì ông không cầu xin gì. Ông đến với Thiên Chúa không phải để nhận sự tha thứ, mà để khoe khoang về những việc đạo đức của mình. Còn người thu thuế, dù là một tội nhân, nhưng lại đến với Thiên Chúa với lòng khiêm nhường, tin cậy vào lòng thương xót của Ngài, và đó là lý do anh được tha thứ.

Câu chuyện này mời gọi chúng ta xét lại thái độ sống và cầu nguyện của mình. Liệu chúng ta có đến với Thiên Chúa trong sự khiêm nhường, nhận thức rõ sự yếu đuối và tội lỗi của mình, hay chúng ta tự mãn và tin rằng những việc tốt của mình sẽ khiến Thiên Chúa phải hài lòng? Thiên Chúa không cần chúng ta khoe khoang về những việc làm đạo đức, Ngài chỉ cần một trái tim khiêm nhường, biết nhận thức được sự yếu đuối của mình và cậy nhờ vào tình yêu tha thứ của Ngài.

Không có gì tội lỗi hơn khi chúng ta nghĩ rằng mình không cần đến lòng thương xót của Thiên Chúa. Sự tự mãn là một cám dỗ lớn mà chúng ta dễ dàng rơi vào. Khi chúng ta tự cho mình là tốt đẹp, là công chính, chúng ta dễ dàng khinh thường người khác, không nhận ra sự cần thiết của sự tha thứ và tình yêu của Thiên Chúa. Chính trong Mùa Chay này, chúng ta được mời gọi không chỉ nhận ra sự yếu đuối của mình, mà còn học cách sống khiêm nhường, biết tha thứ và đón nhận sự tha thứ của Thiên Chúa.

Mùa Chay là dịp để chúng ta nhìn lại cuộc sống của mình, để nhận thức được những cám dỗ mà chúng ta dễ dàng sa vào, như sự tự mãn và khinh thường người khác. Chúng ta cần nhớ rằng, khi cầu nguyện, chúng ta không đến để khoe khoang về những việc làm của mình, mà để khiêm tốn nhận ra sự cần thiết của lòng thương xót của Thiên Chúa. Chính trong sự khiêm nhường đó, chúng ta mới có thể đón nhận được sự tha thứ và trở nên những người công chính trước mặt Thiên Chúa.

Thiên Chúa là Đấng yêu thương và tha thứ, Ngài luôn mở rộng vòng tay chào đón chúng ta, dù chúng ta có tội lỗi đến đâu. Chính sự khiêm nhường và lòng tin cậy vào tình thương tha thứ của Ngài là chìa khóa giúp chúng ta được tự do khỏi gánh nặng tội lỗi. Trong Mùa Chay này, chúng ta hãy dành thời gian để cầu nguyện với một tâm hồn khiêm nhường, không tự mãn, nhưng luôn tin tưởng vào lòng thương xót của Thiên Chúa, để Ngài làm cho chúng ta trở nên công chính và thánh thiện trong tình yêu của Ngài.

Lm. Anmai, CSsR



KHIÊM NHƯỜNG VÀ LÒNG TIN CÂY VÀO LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA CHÚA

Trong dụ ngôn Chúa Giêsu kể về người Pharisêu và người thu thuế, chúng ta thấy rõ sự đối lập giữa hai hình ảnh này. Nhìn bề ngoài, ai cũng phải thừa nhận rằng người Pharisêu là người công chính, đạo đức. Ông thuộc vào một tầng lớp xã hội cao quý, được mọi người kính trọng. Là người thực hành các lễ nghi tôn giáo nghiêm ngặt, ông ăn chay mỗi tuần hai lần, đóng thuế thập phân cho đền thờ, làm nhiều việc lành hơn cả luật đòi hỏi. Như vậy, với những hành động bên ngoài, ông có vẻ là một người rất đạo đức, rất được Thiên Chúa yêu thương. Tuy nhiên, thái độ của ông trong việc cầu nguyện lại cho thấy một thực tế hoàn toàn khác. Người Pharisêu đứng thẳng, tự cao tự đại, khoe khoang về những công trạng của mình. Ông không thực sự cầu nguyện, mà chỉ muốn mọi người nhìn thấy ông là người công chính, và tự hào về bản thân.

Ngược lại, người thu thuế bị xã hội khinh miệt, coi là kẻ tội lỗi công khai. Ông là người bị coi là phản quốc, vì làm việc cho ngoại bang để hà hiếp dân chúng. Đồng thời, nghề thu thuế của ông cũng gắn liền với tham nhũng và gian dối. Thái độ của ông trong nhà thờ khác hoàn toàn với người Pharisêu. Người thu thuế không đứng thẳng, mà quì xuống, tỏ lòng sám hối, chỉ nài xin Thiên Chúa tha tội. Ông không khoe khoang về những việc mình làm, mà chỉ bày tỏ sự khiêm nhường, nhận ra mình là kẻ tội lỗi và cần sự tha thứ.

Vậy tại sao kết quả lại hoàn toàn trái ngược với những gì ta thấy bên ngoài? Người Pharisêu, dù làm nhiều việc đạo đức, nhưng lại mang trong mình sự kiêu ngạo và tự mãn. Ông không cầu nguyện với lòng khiêm tốn, mà chỉ tự hào về những việc mình đã làm. Ngược lại, người thu thuế không dám tự hào, mà chỉ thành tâm cầu xin Thiên Chúa tha thứ cho mình. Và chính vì sự khiêm nhường và lòng tin tưởng vào lòng thương xót của Thiên Chúa mà người thu thuế được nên công chính, còn người Pharisêu thì không.

Chúa Giêsu kết luận rằng: “Ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên.” Đây là một lời dạy rất quan trọng cho mỗi người chúng ta. Chúng ta không có quyền tự hào về những việc lành mình làm, vì tất cả đều là ân sủng của Thiên Chúa. Mọi sự chúng ta có đều là của Chúa, và tất cả đều phải trả về cho Chúa. Chúng ta chỉ là những đầy tớ vô dụng, không có gì để tự hào. Đó chính là thái độ khiêm tốn mà Chúa mong muốn từ chúng ta.

Chúa Giêsu cũng dạy rằng: “Ta muốn tình yêu chứ không cần hy lễ, thích được các ngươi nhận biết hơn là được của lễ toàn thiêu.” Thiên Chúa là tình yêu vô cùng, và Người chỉ cần chúng ta đến với Người bằng tình yêu, chứ không phải bằng những hành động hình thức bên ngoài. Người thu thuế đã đến với Chúa bằng một trái tim khiêm tốn, nghèo công phúc, không tự hào về những gì mình làm, mà chỉ tin vào lòng thương xót của Thiên Chúa. Vì vậy, ông được nên công chính.

Trong Thư Rôma 3, 27, thánh Phaolô viết: “Người ta được nên công chính vì tin, chứ không phải vì làm những gì Luật dạy.” Những người Biệt phái tự hào vì mình tuân giữ luật lệ một cách nghiêm ngặt. Họ nghĩ rằng sự công chính của mình đến từ những hành động bên ngoài, từ việc tuân thủ các quy định của Luật Môisê. Tuy nhiên, người thu thuế lại không tự hào về những gì mình làm, mà chỉ tin tưởng vào lòng thương xót của Thiên Chúa. Chính lòng tin vào Thiên Chúa, sự khiêm nhường và ăn năn tội lỗi của ông đã khiến ông được công chính.

Mùa Chay là thời gian thuận lợi để mỗi người chúng ta nhận thức lại sự yếu đuối và tội lỗi của mình. Chúng ta không thể tự mình đạt được ơn cứu độ, và chỉ có Thiên Chúa mới có thể tha thứ cho chúng ta. Cũng giống như người thu thuế trong dụ ngôn, chúng ta phải biết nhìn nhận sự tội lỗi của mình, hạ mình xuống trước Thiên Chúa, và cầu xin ơn tha thứ. Chúng ta phải tin tưởng vào lòng thương xót vô biên của Chúa, và cậy trông vào ơn sủng của Người để được cứu độ.

Mùa Chay là cơ hội để mỗi người chúng ta thay đổi cuộc sống, sống khiêm nhường và tin vào tình yêu của Thiên Chúa. Chúng ta không thể tự mình đạt được sự công chính, nhưng chỉ khi chúng ta sống với lòng khiêm tốn và sự ăn năn tội lỗi, Thiên Chúa sẽ đón nhận chúng ta và ban cho chúng ta ơn cứu độ. Cũng giống như người thu thuế trong dụ ngôn, chúng ta hãy mở lòng ra, tin tưởng vào lòng thương xót của Thiên Chúa và nài xin Người tha thứ cho chúng ta. Khi đó, chúng ta sẽ được nên công chính, và tình yêu của Thiên Chúa sẽ biến đổi cuộc đời chúng ta.

Với ân sủng của Thiên Chúa, không có gì là không thể thực hiện được. Chúng ta chỉ cần vững tin vào Người, và Người sẽ dẫn dắt chúng ta đi trên con đường công chính. Hãy sống khiêm tốn, nhận ra sự yếu đuối của mình và cầu xin ơn tha thứ. Hãy để mùa Chay này trở thành thời gian canh tân tâm hồn, để chúng ta sống xứng đáng với tình yêu vô biên của Thiên Chúa.

Lm. Anmai, CSsR



SỰ KHIÊM NHƯỜNG VÀ LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA CHÚA

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu kể cho chúng ta một dụ ngôn về hai người lên đền thờ cầu nguyện, một người là biệt phái tự mãn và một người thu thuế khiêm nhường. Đây là một bài học quan trọng về sự khiêm nhường, lòng thương xót và sự công chính thật sự trước mặt Thiên Chúa. Qua câu chuyện này, Chúa muốn nhắc nhở chúng ta về thái độ trong đời sống tâm linh, đặc biệt trong mùa Chay này, khi chúng ta được mời gọi sống khiêm nhường và ăn năn sám hối.

Đức Giêsu bắt đầu câu chuyện bằng cách mô tả hai người đàn ông lên đền thờ cầu nguyện. Người biệt phái đứng thẳng, tự hào về những việc đạo đức mà ông làm: ăn chay, dâng cúng và tránh xa các tội lỗi. Trong khi đó, người thu thuế lại đứng đằng xa, không dám ngước mắt lên trời, chỉ cúi đầu và đấm ngực cầu xin lòng thương xót của Thiên Chúa.

Điều đầu tiên mà chúng ta cần nhận ra là thái độ của người biệt phái. Ông đứng thẳng, nhìn xung quanh với sự tự hào về những việc làm của mình. Ông cảm thấy mình tốt hơn những người khác, đặc biệt là người thu thuế mà ông cho là tội lỗi. Ông khoe khoang về sự công chính của mình, tự cho mình là một người xứng đáng được Thiên Chúa chúc phúc vì những việc tốt mà ông đã làm. Tuy nhiên, Đức Giêsu không chỉ ra những việc làm của ông là sai trái. Trái lại, việc ông ăn chay, dâng cúng và sống đạo đức là điều đáng khen ngợi. Nhưng điều đáng trách là sự tự mãn, sự tự cho mình là công chính, mà không nhận ra rằng công chính trước mặt Thiên Chúa không phải là kết quả của những việc làm bên ngoài, mà là từ một tâm hồn khiêm nhường, ăn năn và sám hối.

Chúng ta có thể thấy rằng, trong cuộc sống của mình, đôi khi chúng ta cũng dễ dàng rơi vào tình trạng giống như người biệt phái trong dụ ngôn này. Chúng ta có thể tự hào về những việc tốt mà mình làm: tham gia các công tác từ thiện, giúp đỡ người khác, sống ngay thẳng, hoặc thậm chí là đi lễ và cầu nguyện thường xuyên. Tuy nhiên, nếu chúng ta không chú trọng đến sự khiêm nhường và lòng ăn năn trước mặt Thiên Chúa, thì tất cả những hành động đó chỉ là vẻ bề ngoài mà không có giá trị thực sự trước mặt Ngài. Thiên Chúa không tìm kiếm những hành động bên ngoài mà là một tấm lòng chân thành, khiêm nhường và luôn biết nhận thức được sự yếu đuối, tội lỗi của mình.

Ngược lại, người thu thuế trong dụ ngôn này là hình mẫu của sự khiêm nhường và sám hối. Dù ông làm nghề thu thuế và bị xem là kẻ tội lỗi, nhưng khi đến đền thờ cầu nguyện, ông không tự hào về những gì mình đã làm. Ông không đứng thẳng tự mãn, mà đứng xa, cúi đầu và đấm ngực ăn năn. Lời cầu nguyện của ông đơn giản nhưng rất sâu sắc: “Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi.” Đây là một lời cầu nguyện khiêm nhường, đầy lòng sám hối, và thể hiện sự nhận thức rõ ràng về tình trạng tội lỗi của mình.

Điều này nhắc nhở chúng ta rằng, dù chúng ta có là ai, dù chúng ta có tội lỗi đến đâu, chỉ cần đến với Thiên Chúa trong sự khiêm nhường và ăn năn, Ngài sẽ luôn mở rộng vòng tay đón nhận và tha thứ. Lòng thương xót của Thiên Chúa không bao giờ thiếu sót, và Ngài luôn sẵn sàng tha thứ cho những ai thành tâm sám hối, dù tội lỗi của họ có lớn đến đâu. Đức Giêsu đã đến không phải để cứu chữa những người tự xưng là công chính, mà để cứu chữa những người tội lỗi, những người nhận ra sự yếu đuối và bất lực của mình.

Câu chuyện này cũng là một lời nhắc nhở cho chúng ta trong mùa Chay này. Mùa Chay là thời gian đặc biệt để chúng ta nhìn lại cuộc sống của mình, để nhận ra những sai lầm, thiếu sót và tội lỗi của mình. Đây là thời gian để chúng ta hạ mình xuống, giống như người thu thuế trong dụ ngôn, và kêu xin lòng thương xót của Thiên Chúa. Đừng bao giờ cảm thấy mình quá tội lỗi để không thể nhận được sự tha thứ của Thiên Chúa. Ngài là Đấng giàu lòng thương xót, và Ngài luôn sẵn sàng tha thứ cho những ai biết ăn năn sám hối.

Tuy nhiên, dụ ngôn này cũng không chỉ nhắm đến những người tội lỗi, mà còn là lời cảnh tỉnh cho những ai tự cho mình là công chính. Chúng ta đừng vội vàng xét đoán người khác hay tự mãn với những việc mình làm. Khi chúng ta tự cao, tự mãn và coi mình là công chính hơn người khác, chúng ta sẽ rơi vào vết xe đổ của người biệt phái trong dụ ngôn. Thiên Chúa không nhìn vào vẻ bề ngoài hay những hành động mà chúng ta thực hiện, mà Ngài nhìn vào tấm lòng của mỗi người. Chỉ khi chúng ta hạ mình xuống, khiêm nhường trước mặt Thiên Chúa và nhận thức rõ ràng về sự yếu đuối của mình, chúng ta mới có thể thực sự trở thành những người công chính.

Lời dạy của Đức Giêsu trong dụ ngôn này cũng là một lời mời gọi chúng ta sống trong sự khiêm nhường và biết sống với lòng thương xót đối với những người xung quanh. Chúng ta không nên xét đoán hay khinh bỉ những người khác vì những lỗi lầm của họ, mà hãy học cách tha thứ và cảm thông với họ. Khi chúng ta sống với lòng thương xót, chúng ta sẽ trở thành những chứng nhân của tình yêu Thiên Chúa trong thế giới này. Chính trong sự khiêm nhường và lòng thương xót, chúng ta sẽ phản ánh được hình ảnh của Thiên Chúa, Đấng giàu lòng thương xót và tha thứ.

Chúng ta hãy cùng cầu nguyện xin Chúa ban cho chúng ta một tấm lòng khiêm nhường và biết sống với lòng thương xót, để chúng ta không chỉ nhận được sự tha thứ của Ngài, mà còn có thể chia sẻ tình yêu thương ấy với những người xung quanh. Xin Chúa giúp chúng ta biết sống trong sự khiêm nhường, luôn nhận ra sự yếu đuối và tội lỗi của mình, và không ngừng tìm kiếm sự tha thứ và lòng thương xót của Ngài. Amen.


Lm. Anmai, CSsR