|
TÌNH YÊU CỦA CHÚA
Trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta được đưa vào câu chuyện về một sự kiện nổi bật – việc Chúa Giêsu chữa bệnh trong ngày Sabát, điều mà người Do Thái coi là vi phạm nghiêm trọng luật lệ. Việc này không chỉ khiến cho họ tức tối, mà còn dẫn đến việc chống đối, thậm chí dám lên án và muốn trừ khử Ngài cho rảnh mắt. Câu chuyện không chỉ đơn thuần là một sự kiện lịch sử, mà còn chứa đựng thông điệp sâu sắc về cách sống, về lòng thương xót và về sự linh hoạt trong niềm tin. Ba tuyến nhân vật hiện diện rõ nét trong bài Tin Mừng này: một là Chúa Giêsu, hai là người mắc bệnh nan y – người vốn đang chịu đựng nỗi đau khổ và bất lực, và ba là những người Do Thái, những người bị ràng buộc quá mức bởi các quy định và luật lệ.
Nhìn vào hành động của Chúa Giêsu, chúng ta dễ nhận thấy rằng Ngài không để cho những quy tắc cứng nhắc che mờ đi bản chất của tình thương. Ngay giữa những lời chỉ trích, những bàn cãi gay gắt về việc thực hành luật Sabát, Chúa Giêsu vẫn dứt khoát và kiên quyết chọn con đường của tình yêu và sự nhân từ. Việc Ngài chữa bệnh trong ngày Sabát không chỉ thể hiện quyền năng của Đấng Cứu Thế, mà còn gửi gắm thông điệp rằng sự sống và sự chữa lành của Thiên Chúa vượt lên trên mọi giới hạn của những quy tắc hình thức. Hành động ấy nhấn mạnh rằng, trong mắt Thiên Chúa, con người và những nhu cầu thực sự của họ luôn được đặt lên hàng đầu.
Đồng thời, chúng ta cũng được nhắc nhở về thái độ của những người Do Thái – những người mà trong bài Tin Mừng, họ quá bám chặt vào những quy định và nguyên tắc, đến mức quên đi lòng nhân từ và sự đồng cảm với những người đang khổ đau. Họ không thể nhìn thấy bên ngoài lớp vỏ cứng của luật lệ mà không cảm nhận được nỗi đau của người mắc bệnh, của những anh chị em đồng loại cần được sẻ chia. Thái độ phản ứng nông cạn của họ là lời cảnh tỉnh cho mỗi chúng ta: liệu trong cuộc sống hối hả và đầy áp lực hiện nay, chúng ta có đang để cho những quy tắc, những định kiến cứng nhắc làm mờ đi khả năng nhìn nhận và chia sẻ nỗi khổ của những người xung quanh? Liệu chúng ta có đủ nhạy cảm để nhận ra những nhu cầu bức thiết, dù là nhỏ bé, của những người đang chịu đựng những khó khăn trong cuộc sống?
Trong khi đó, hình ảnh của Chúa Giêsu hiện lên như một tấm gương sáng về sự linh hoạt và lòng nhân từ. Ngài không chỉ nhìn thấy nỗi đau, mà còn cảm nhận được khát khao được chữa lành của con người, khát khao được sống trọn vẹn trong ánh sáng của tình yêu thương Thiên Chúa. Hành động của Ngài là lời thách thức đối với mọi giới hạn của những quy tắc khô khan: khi mà những người xung quanh đang cần một bàn tay nâng đỡ, thì tình thương của Ngài đã vượt qua mọi định kiến để tiếp cận và giúp đỡ họ. Chính điều đó khiến chúng ta phải tự vấn: liệu con tim của mỗi người chúng ta có đủ can đảm để nhận ra và sẵn lòng xoa dịu nỗi đau của người khác? Liệu chúng ta có đủ quảng đại để vượt qua những rào cản bên ngoài – dù đó có là những quy định, những định kiến hay thậm chí là những định nghĩa cứng nhắc về đúng sai – để giúp đỡ những người đang mắc kẹt trong nỗi bất lực của cuộc sống?
Mỗi chúng ta, trong cuộc sống hàng ngày, không thiếu những người đang chịu đựng những nỗi đau, những mất mát hay những thử thách khắc nghiệt. Những người bệnh, những người yếu đuối về tinh thần hay những người bị tổn thương trong cuộc sống đều cần một ai đó đứng ra chia sẻ, an ủi và giúp đỡ. Và câu hỏi đặt ra cho chúng ta chính là: liệu lòng mình có đủ rộng mở để đón nhận và sẻ chia nỗi khổ của anh chị em không? Chúng ta có dám đặt mình vào vị trí của người đang cần được giúp đỡ, dù phải đối diện với sự phản đối của những người xung quanh hay phải vượt qua những giới hạn của chính tư duy, của những quy định mà ta đã tự áp đặt cho bản thân? Hình ảnh Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay đã cho ta thấy một con đường khác – con đường của tình yêu thương không bị ràng buộc bởi những khuôn mẫu cứng nhắc, của lòng dũng cảm vượt qua mọi rào cản để tiếp cận và xoa dịu nỗi đau của con người.
Chính trong hành động ấy, Chúa Giêsu không chỉ mang lại sự chữa lành về thể xác cho người mắc bệnh nan y, mà còn gửi gắm một thông điệp sâu sắc về sự chữa lành của tâm hồn. Ngài kêu gọi mỗi người chúng ta hãy mở rộng lòng mình, không chỉ để dừng lại ở những lời nói hay những lời khuyên hời hợt, mà phải thể hiện qua những hành động cụ thể – qua việc dành thời gian lắng nghe, qua những cử chỉ yêu thương và qua sự chia sẻ chân thành với những người đang chịu đựng. Đó chính là lời mời gọi của Đấng Cứu Thế, lời mời gọi mà mỗi người chúng ta cần ghi sâu trong tim, để mỗi hành động, mỗi suy nghĩ đều hướng đến sự phục hồi và sự an ủi của những mảnh đời đang cần được chữa lành.
Câu chuyện về người mắc bệnh nan y trong ngày Sabát không chỉ dừng lại ở việc bộc lộ sự căng thẳng giữa Chúa Giêsu và những người Do Thái, mà còn mở ra một góc nhìn về cách chúng ta đối mặt với chính những giới hạn của bản thân. Trong xã hội hiện đại, giữa bộn bề công việc và những quy định, những chuẩn mực xã hội, chúng ta đôi khi quên mất rằng tình yêu thương và sự chia sẻ mới là giá trị cốt lõi giúp con người vượt qua những khó khăn, những nỗi đau của cuộc sống. Những người Do Thái trong bài Tin Mừng đã không thể nhìn ra được điều đó, họ chỉ biết gò bó trong khuôn khổ của luật lệ mà quên đi sự nhân từ vốn có của con người. Đây chính là lời cảnh tỉnh cho mỗi chúng ta: hãy luôn nhớ rằng, quy tắc và luật lệ chỉ có giá trị khi chúng phục vụ cho con người, khi chúng giúp xây dựng nên một xã hội yêu thương và nhân ái. Nếu ngược lại, chúng ta sẽ chỉ còn lại những hình hài rỗng tuếch, những con người lạnh lùng, không thể cảm thông được với nỗi đau của người khác.
Lòng dũng cảm trong việc nhìn nhận và chia sẻ nỗi đau không đến từ sức mạnh thể chất, mà đến từ niềm tin vững chắc vào quyền năng của tình yêu thương. Khi chúng ta dám đối diện với những mảnh đời đang chịu đựng, khi chúng ta dám lắng nghe những tiếng thở dài, những lời than van của người xung quanh, thì chính trong khoảnh khắc ấy, chúng ta đã góp phần tạo nên một cộng đồng ấm áp, nơi mà mỗi người đều được trân trọng và được yêu thương. Hình ảnh Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng là một minh chứng sống động cho điều đó. Ngài đã dám vượt qua mọi giới hạn, mọi rào cản để mang đến sự cứu rỗi và sự chữa lành cho người mắc bệnh, cho những con người đang chìm đắm trong nỗi khổ. Và từ đó, Ngài không chỉ thay đổi cuộc đời của người bệnh, mà còn mở ra một con đường mới cho tất cả chúng ta, một con đường mà trên đó tình yêu thương luôn chiến thắng, dù cho phải đối mặt với bao khó khăn, bao thách thức.
Lạy Chúa, qua bài Tin Mừng hôm nay, con xin cầu khẩn được học theo gương Chúa Giêsu, được rèn luyện lòng nhân ái và sự nhạy cảm với nỗi đau của những người xung quanh. Xin cho con dũng cảm khi phải vượt qua những rào cản của định kiến, những giới hạn của luật lệ, để từ đó biết chung tay sẻ chia, xoa dịu những vết thương tinh thần và thể xác của anh chị em đồng loại. Xin cho con biết lắng nghe tiếng gọi của những trái tim đang cần được an ủi, được chia sẻ niềm đau và được thắp sáng bằng tình yêu thương của Chúa. Xin cho con được sống trong niềm hy vọng kiên định, được trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc sống và biết rằng, dù cho có lúc ta cảm thấy yếu đuối, thì trong lòng Ngài luôn có sức mạnh vô biên để nâng đỡ ta.
Trong những lúc khó khăn, khi mà nỗi buồn và sự bất lực bủa vây lấy chúng ta, hãy nhớ rằng, chỉ cần một hành động yêu thương, một lời nói an ủi chân thành cũng đủ để thắp lên tia hy vọng trong tim của người khác. Sự linh hoạt trong cách thể hiện niềm tin không chỉ là cách để chúng ta giúp đỡ những người đang cần được cứu rỗi, mà còn là cách để mỗi con người được làm mới, được chữa lành và được sống trọn vẹn hơn dưới ánh sáng của tình yêu thương Thiên Chúa. Hãy để chúng ta không rơi vào cảnh cứng nhắc, không trở nên lạnh lùng trước những mảnh đời cần được nâng đỡ. Hãy để mỗi hành động, mỗi lời nói của chúng ta luôn chứa đựng sự đồng cảm, luôn tràn đầy lòng nhân ái và luôn mở rộng cánh tay để chào đón mọi người, dù họ có đến từ bất kỳ hoàn cảnh nào, dù họ đang mang trên mình những vết thương nào của cuộc đời.
Lạy Chúa, xin cho con được sống theo tấm gương của Chúa Giêsu, để trong từng phút giây của cuộc đời, con biết sẻ chia nỗi đau, biết cảm nhận được sự cần thiết của việc xoa dịu những trái tim đang chịu đựng, và biết rằng, chỉ cần một hành động nhỏ cũng có thể làm thay đổi cả một cuộc đời. Xin cho con luôn nhớ rằng, tình yêu thương của Ngài là ánh sáng dẫn lối cho chúng con, là nguồn sức mạnh giúp chúng con vượt qua mọi giới hạn của con người và của cuộc sống. Xin cho con được sống trong niềm tin vững chắc, được nâng niu và được chữa lành qua mỗi hành động của lòng nhân từ, để mỗi ngày trôi qua trở thành một lời hứa về sự phục hồi và về tình yêu vô bờ bến của Ngài.
Nguyện xin ơn của Chúa luôn hiện hữu trong tim mỗi chúng con, giúp chúng con biết yêu thương, biết chia sẻ và biết tha thứ. Trong từng khoảnh khắc, hãy để ánh sáng của Niềm Tin lan tỏa, xua tan mọi bóng tối của định kiến và của sự cứng nhắc. Hãy để mỗi con người, dù ở bất cứ nơi đâu, dù đang mang trên mình những nỗi đau của cuộc sống, cũng có thể tìm thấy niềm an ủi và sự chữa lành từ tình yêu của Chúa. Và như lời Ngài đã dạy, xin cho chúng con luôn dám hành động, dám vượt qua những rào cản để mang đến sự sống và sự an ủi cho mọi người.
Lạy Chúa, trong giờ phút thiêng liêng này, con xin dâng lên Ngài tất cả những suy tư, tất cả những nỗi đau và tất cả những hy vọng của con. Xin cho con được học theo gương Ngài – được sống trong lòng nhân từ, được trân trọng giá trị của mỗi con người và được dấn thân chia sẻ nỗi đau khổ của những người đồng loại. Xin cho con biết kiên trì hy vọng giữa lúc gặp bão giông, biết lưu tâm và sẵn lòng giúp đỡ những người đang cần được nâng đỡ, và biết rằng, chỉ cần một tia sáng nhỏ của tình yêu thương cũng có thể thay đổi cả thế giới. Nhờ ơn Chúa Giêsu Kitô, Đấng đã đến để xoa dịu mọi vết thương và mang đến sự sống mới, xin cho chúng con luôn được sống trong ánh sáng của Ngài, trong niềm tin yêu và trong sự tha thứ vô bờ bến.
Lm. Anmai, CSsR
CÁI CHẾT CỦA MỘT THIÊN THẦN
Trong một vùng quê hẻo lánh của miền Nam nước Mỹ, nơi mà con người vẫn lưu giữ những giá trị đạo đức bình dân xen lẫn với những mê tín dị đoan, câu chuyện “Cái CHẾT CỦA MỘT THIÊN THẦN” đã mở ra một bức tranh sống động về niềm tin, sự lừa dối và sự chuyển hóa tâm hồn. Câu chuyện kể về một thanh niên với tâm hồn bâng khuâng, khao khát được chứng minh niềm tin của mình và khao khát tìm kiếm sự cứu rỗi. Anh đã chọn con đường gian truân, tự mình tạo ra một “phép lạ” ngộ nghĩnh nhưng cũng đầy bi thương, bằng cách lén rạch da lấy máu mình rồi cho vào bức tượng Thánh giá mà chỉ anh mới biết cách tháo ráp. Mỗi khi anh ôm lấy Thánh giá, máu từ mão gai lại chảy ra như thể đang khắc họa một phép lạ thiêng liêng. Đám đông từ khắp nơi, đặc biệt là những người tàn tật, mù lòa với niềm tin man mác, đổ xô đến chứng kiến “phép lạ” ấy. Họ cùng nhau lập thành một đám rước, mang Thánh giá lên trên một ngọn đồi gồ ghề, nơi người thanh niên quỳ gối cầu nguyện bên cạnh tượng, để rồi máu từ mão gai chảy xuống như một dấu hiệu của sự hiện diện thiêng liêng.
Trong lúc câu chuyện dần đi vào cao trào, không ít kẻ bất lương đã nhận ra rằng họ có thể lợi dụng sự ngao du của dân chúng để làm giàu. Họ vốn hay nghi ngờ rằng tất cả chỉ là một trò lừa bịp, nhưng lại chưa thể khám phá ra bí mật đằng sau “phép lạ”. Sau một thời gian quan sát tỉ mỉ, họ đã bắt giữ người thanh niên, tra hỏi và tra khảo cho đến khi anh không chịu nổi áp lực của cuộc tra tấn, mới phải thú nhận hết sự thật đằng sau màn ảo thuật đó. Trong khoảnh khắc ấy, sự thật được phơi bày đã trở thành khởi đầu của những hình ảnh đẹp nhất trong cuộc đời anh – hình ảnh của sự thành tâm, của niềm hối cải và của lòng tin được làm mới từ sâu thẳm tâm hồn. Trước đám đông đang háo hức chờ đợi một cuộc rước linh thiêng, người thanh niên đã tháo gỡ tượng Chúa Giêsu ra khỏi Thánh giá, tiết lộ cho mọi người thấy hết những mưu mô gian xảo đã theo anh suốt bao năm qua. Với tâm trạng trĩu nặng của nỗi ân hận và sự thống hối chân thành, anh đành vác Thánh giá tiến lên đồi – dù ngay lúc đó, những kẻ lợi dụng đã xối xả súng đạn, khiến anh ngã quỵ xuống đất. Tuy nhiên, đám đông vẫn kiên định tiếp tục hành trình, mang theo Thánh giá lên ngọn đồi, và lạ thay, bao nhiêu người tàn tật, người mù lòa bỗng nhiên cảm nhận được sự chữa lành của Chúa qua phép lạ đầy ẩn ý ấy.
Câu chuyện tưởng như chỉ là một màn trình diễn lừa dối, nhưng thực ra lại chứa đựng một thông điệp sâu sắc mà Mẹ Giáo Hội muốn gửi gắm đến tín hữu qua bài Tin Mừng của ngày hôm đó. Đám đông, với niềm khao khát được chứng kiến những dấu hiệu kỳ diệu, đã tập trung vào hình thức, vào những hiện tượng bên ngoài, mà quên mất rằng phép lạ đích thực chỉ xảy ra khi con người biết dừng lại, lắng nghe tiếng gọi của Chúa trong sâu thẳm tâm hồn. Họ chờ đợi một phép lạ rực rỡ với nước hồ lay động, nhưng phép lạ ấy chẳng bao giờ đến theo cách họ mong đợi. Thay vào đó, chính trong khoảnh khắc mà người tàn tật, sau 38 năm sống trong cơn bất toại và tuyệt vọng, nhận ra sự yếu đuối của chính mình, xưng thú nỗi bất lực và đặt niềm tin vào lời Ngài, thì phép lạ mới thực sự xuất hiện. Phép lạ ấy không nằm ở hình thức bề ngoài, không cần đến những hiện tượng huyền di mà chỉ cần sự gặp gỡ thân tình với Chúa Giêsu, người đã sẵn sàng đồng hành cùng chúng ta trong những phút giây tăm tối nhất của cuộc đời.
Trong lòng người tàn tật ấy, niềm tin đã được thanh luyện qua mỗi khoảnh khắc chờ đợi và đau đớn. Mỗi giọt nước mắt, mỗi nỗi đau dâng trào như một lời khắc ghi của quá khứ, đều dần trở thành minh chứng cho một sự sống mới – một sự sống được ban cho bởi tình yêu vô bờ của Chúa. Phép lạ của sự chữa lành không đến từ một hiện tượng siêu nhiên mà từ chính việc con người mở lòng, sẵn sàng đón nhận sự hiện diện của Thiên Chúa vào đời mình. Chính sự gặp gỡ ấy, sự tin cậy và phó thác trọn vẹn vào lời Ngài, đã khiến cho những vết thương tâm hồn dần được xóa nhòa, để lại dấu ấn của sự phục hồi và tình yêu chân thành.
Có lẽ, trong cuộc sống hiện đại, chúng ta cũng không ít lần rơi vào trạng thái “chờ đợi phép lạ” – chờ đợi những dấu hiệu rực rỡ, những hiện tượng lạ thường xảy ra một cách ngoạn mục để làm dịu đi những vết thương nội tâm. Nhưng bài học từ câu chuyện của người thanh niên và người tàn tật lại nhắc nhở rằng phép lạ chân thực không nằm ở sự tráng lệ của hình thức bên ngoài, mà nằm trong sự gặp gỡ sâu sắc với Chúa Giêsu, trong những khoảnh khắc ta biết lắng nghe tiếng gọi của Ngài giữa muôn vàn ồn ào của cuộc đời. Khi ta biết xưng nhận những giới hạn, những bất lực của chính mình, đó chính là lúc chúng ta mở lòng để đón nhận ân sủng, để cảm nhận được tình yêu bao la mà Chúa ban cho. Như người thanh niên, dù anh phải trả giá đắt bằng thân xác và tâm hồn, nhưng sự thành tâm hối cải ấy đã biến một “phép lạ” ngụy tạo thành một trải nghiệm linh thiêng, đánh thức niềm tin sống động trong lòng mỗi người chứng kiến.
Mùa chay – khoảng thời gian của sự thanh luyện và làm mới tâm hồn – lại càng tôn vinh thông điệp ấy. Đây là thời khắc để mỗi tín hữu tự vấn bản thân, nhận ra những giới hạn, những yếu đuối cá nhân và cùng hướng về phía sự cứu rỗi của Đức Kitô. Qua bài Tin Mừng, chúng ta được mời gọi không chỉ để chứng kiến những hiện tượng huyền diệu bên ngoài, mà quan trọng hơn, là để cảm nhận được sự hiện hữu của Chúa trong cuộc sống hằng ngày. Những giây phút khi chúng ta tự mình đối diện với nỗi đau, khi chúng ta chấp nhận sự yếu đuối của chính mình, chính là lúc mà ân sủng của Chúa dần thấm vào từng ngóc ngách của tâm hồn, mang lại sự chữa lành cho những vết thương sâu kín.
Khi chúng ta nhìn nhận lại câu chuyện ấy, dường như nó cũng như một bức tranh phản chiếu cuộc sống con người hiện đại. Những khi ta mải mê tìm kiếm những biểu hiện phép lạ bề ngoài, ta lại dễ bị lừa bởi những ảo ảnh phù phiếm, những niềm tin giả tạo được tạo ra từ sự khéo léo của con người. Nhưng trong khoảnh khắc ta biết từ bỏ những ảo tưởng ấy, khi ta dám xưng nhận sự yếu đuối của mình và tìm đến Chúa với tấm lòng thành kính, đó chính là lúc phép lạ của sự chuyển hóa thực sự được hiện ra. Như lời Ngài đã nói, “Ai khi đến với Ta, người ấy sẽ được cứu, và người đến với Ta sẽ không bao giờ bị vứt bỏ”. Đó không phải là những dấu hiệu lạ thường mà là lời mời gọi chân thành từ Đấng Cứu Thế, mời chúng ta sống trong ánh sáng của tình yêu và sự tha thứ.
Đối với mỗi tín hữu, mùa chay không chỉ là thời gian của ăn chay hay kiêng khem về hình thức, mà còn là thời gian của nội tâm, của sự chiêm nghiệm và tự vấn. Trong những ngày này, khi mọi thứ xung quanh dường như rơi vào trạng thái tĩnh lặng, chúng ta hãy lắng nghe tiếng lòng, tìm kiếm những dấu hiệu nhỏ nhoi của sự hiện hữu của Thiên Chúa – những dấu hiệu mà chỉ có thể được cảm nhận qua việc gặp gỡ thân tình với Ngài. Cũng như người tàn tật trong Tin Mừng, chỉ khi chúng ta biết xưng nhận sự bất lực của mình, khi chúng ta sẵn sàng để nhận lấy những lời hứa của Đấng Cứu Thế, phép lạ mới thật sự xảy ra. Đó là sự chuyển hóa nội tâm, là sự hồi sinh của niềm tin, là bước đệm đưa chúng ta đến gần hơn với Chúa trong hành trình sống đời Kitô hữu.
Từng giây phút trôi qua trong mùa chay là một lời nhắc nhở về sự cần thiết của lòng thành kính, của niềm tin không dựa vào những biểu hiện bề ngoài mà dựa trên sự gặp gỡ chân thật với Đức Kitô. Khi chúng ta đứng trước tấm gương của người thanh niên đã từng lừa dối chính mình và sau đó tìm được sự giải thoát qua lời hối cải, chúng ta cũng nhận ra rằng chỉ có sự khiêm nhường và lòng thành mới giúp chúng ta tiến bước trên con đường dẫn dắt đến sự sống đời đời. Trong mỗi bước chân, dù có gặp bao nhiêu khó khăn, thử thách, chỉ cần chúng ta biết đặt niềm tin vào Đấng Tạo Hóa, chúng ta sẽ tìm thấy sức mạnh để vượt qua mọi gian khổ, để hướng về ánh sáng của niềm tin và tình yêu thương vô bờ bến.
Như vậy, thông điệp sâu sắc mà câu chuyện “CÁI CHẾT CỦA MỘT THIÊN THẦN” gửi gắm đến chúng ta không chỉ đơn thuần là lời cảnh tỉnh về sự lừa dối, về việc không nên đánh mất niềm tin vào những hiện tượng bên ngoài mà quên đi giá trị cốt lõi của cuộc sống – đó là sự gặp gỡ với Thiên Chúa. Chính trong những khoảnh khắc đối diện với bản thân, khi chúng ta thừa nhận sự yếu đuối và mở lòng đón nhận ân sủng, phép lạ của sự chữa lành và sự phục hồi sẽ xuất hiện, giúp ta sống một cuộc đời trọn vẹn hơn, ý nghĩa hơn. Mùa chay, với tất cả những đòi hỏi của nó, mời gọi chúng ta sống một cách giản dị, chân thành, biết trân trọng từng phút giây giao tiếp với Chúa, biết nhận ra rằng trong mỗi con người đều ẩn chứa một khả năng để được đổi mới, để được chữa lành nhờ vào tình yêu và ân sủng của Ngài.
Và cuối cùng, bài học mà chúng ta có thể rút ra từ câu chuyện và bài Tin Mừng hôm nay chính là: đừng bao giờ chờ đợi những phép lạ rực rỡ đến từ bên ngoài, mà hãy dõi theo tiếng gọi nội tâm, hãy biết mở lòng và tin tưởng vào lời hứa của Chúa. Khi ta biết từ bỏ những ảo tưởng, khi ta biết thừa nhận sự bất lực của bản thân, chỉ trong khoảnh khắc ấy, phép lạ của sự gặp gỡ thật sự với Đức Kitô sẽ xuất hiện. Sự chữa lành không phải là điều hiển nhiên xảy ra một cách tự phát, mà đó là kết quả của một hành trình thanh luyện, của một quá trình thấm nhuần niềm tin và của sự chấp nhận tình yêu thiêng liêng mà Chúa ban cho. Mùa chay là mùa của những tâm hồn cần được đánh thức, của những niềm tin cần được thanh lọc và của sự hy vọng được tái sinh qua từng giọt máu, từng giọt nước mắt hối cải.
Trong ánh sáng của phép lạ ấy, mỗi tín hữu hãy tự vấn bản thân, hãy đặt ra câu hỏi về giá trị đích thực của niềm tin, về sự cần thiết của việc gặp gỡ trực tiếp với Đấng Cứu Thế, thay vì chỉ dán mắt nhìn vào những hiện tượng bề ngoài. Đó không chỉ là một bài học về đức tin mà còn là một lời nhắc nhở về trách nhiệm của mỗi người trong việc sống một cuộc đời trọn vẹn, biết đón nhận và lan tỏa tình yêu thương, sự tha thứ và lòng nhân ái. Chỉ khi ta thực sự biết đối diện với chính mình, chỉ khi ta biết từ bỏ những thứ phù phiếm và hướng về con đường của sự chân thật, chúng ta mới có thể cảm nhận được “phép lạ” – phép lạ của sự sống, phép lạ của sự đổi thay và phép lạ của sự cứu rỗi đến từ Chúa Giêsu Kitô.
Nhìn lại câu chuyện của người thanh niên, ta không thể không cảm thấy lòng mình xao xuyến trước sự dũng cảm khi anh quyết định buông bỏ mọi ảo tưởng, khi anh chọn con đường của sự hối cải dù phải trả giá bằng thân và trí. Sự quyết định ấy, dù đau đớn và chịu đựng bao nỗi khổ, nhưng lại mở ra cho anh một cánh cửa đến với sự an bình thật sự, đến với một cuộc sống mới mẻ dưới ánh sáng của ân sủng thiêng liêng. Những giọt máu từ mão gai, những bước chân mang Thánh giá lên ngọn đồi, tất cả như những biểu tượng của sự hi sinh, của lòng tin không phai và của một tình yêu vĩ đại vượt lên trên mọi giới hạn của con người. Và trong mỗi con người chúng ta, dù là trong khoảnh khắc tăm tối nhất, luôn luôn có một tia hy vọng, một niềm tin nhỏ bé chờ được đánh thức bởi tiếng gọi của Đấng Cứu Thế.
Mùa chay năm nay hãy là dịp để chúng ta tự nhìn lại chính mình, để nhận ra rằng dù cho có bao nhiêu phép lạ bề ngoài xung quanh, thì phép lạ đích thực vẫn luôn ẩn mình trong lòng mỗi người khi biết trao dồi đức tin và sống trong tình yêu của Chúa. Hãy để mỗi giây phút trôi qua là một lần chúng ta cảm nhận được sự hiện hữu của Ngài, là một lần chúng ta được tiếp thêm sức mạnh để vượt qua mọi thử thách, là một lần chúng ta được làm mới tâm hồn trong ánh sáng của ân sủng. Hãy nhớ rằng, phép lạ không phải lúc nào cũng cần đến những biểu hiện hoành tráng, mà chính là sự gặp gỡ chân thành, sự tin tưởng tuyệt đối và lòng thành hối cải sẽ dẫn lối chúng ta đến gần hơn với nguồn sống thiêng liêng – đó chính là tình yêu vô bờ của Đức Kitô Tử nạn.
Trong hành trình thanh luyện ấy, mỗi bước chân dù chập chững, dù gập ghềnh, nhưng cũng là những dấu mốc quý giá đưa chúng ta tiến gần hơn đến con đường dẫn tới sự phục sinh và cuộc sống vĩnh cửu. Hãy để câu chuyện của người thanh niên và người tàn tật trở thành tấm gương soi sáng, nhắc nhở chúng ta rằng chỉ có biết từ bỏ những ảo tưởng, chỉ có khi biết đặt trọn niềm tin vào Chúa mới có thể chứng kiến được những điều kỳ diệu đang chờ đón. Mùa chay không chỉ là thời gian của sự kiêng khem, mà còn là mùa của tâm hồn được thanh lọc, của niềm tin được thử thách và của sự yêu thương được nhân lên qua mỗi hành động khiêm nhường và chân thành.
Vậy nên, trong những ngày tháng của mùa chay, hãy để lòng mình được mở rộng, hãy để những vết thương xưa cũ được chữa lành qua sự gặp gỡ ấm áp của Đức Kitô, và hãy tin rằng, chỉ cần ta dám bước ra khỏi vùng an toàn của những hiện tượng phù phiếm, ta sẽ được đón nhận một phép lạ đích thực – phép lạ của sự sống mới, của sự đổi thay tâm hồn và của niềm tin dẫn lối đến với nguồn an ủi và hạnh phúc vô biên từ Chúa. Những phút giây thanh tịnh ấy sẽ là hành trang quý báu, là động lực để ta tiếp tục bước trên con đường hối cải, trên con đường tìm kiếm sự thật và trên con đường sống đời theo lời Ngài.
Như thế, thông điệp của bài giảng hôm nay, được gói ghém qua câu chuyện “CÁI CHẾT CỦA MỘT THIÊN THẦN”, chính là lời mời gọi mỗi người trong chúng ta hãy sống một đức tin chân thật, không đơn thuần dựa vào những hiện tượng bề ngoài mà phải tìm kiếm sự đổi mới từ sâu trong tâm hồn. Hãy để mùa chay năm nay trở thành thời gian để chúng ta lắng nghe tiếng gọi của Đức Kitô, để biết rằng chỉ trong sự thành tâm hối cải, chỉ trong sự đón nhận ân sủng qua những khoảnh khắc yếu đuối nhất, phép lạ của Ngài mới có thể hiện hữu và lan tỏa, mang lại niềm tin, sự chữa lành và hy vọng cho mỗi chúng ta.
Lm. Anmai, CSsR
NƯỚC ƠN THÁNH VÀ CUỘC VƯỢT QUA
Trong không khí trang nghiêm của mùa Chay, giữa những tiếng thì thầm của tâm hồn đang tìm kiếm sự giải thoát, chúng ta cùng nhau hướng về hình ảnh dòng nước Ê-dê-ki-en chảy ra từ bên phải đền thờ, như một lời nhắc nhở thiêng liêng về nguồn sống và ân sủng vượt lên trên mọi tội lỗi. Dòng nước ấy không chỉ đơn giản là một biểu tượng hình ảnh mà còn là lời chứng của lòng thương xót và sự chữa lành mà Chúa ban cho nhân loại qua vết thương sâu đậm bên cạnh sườn bị đâm thâu của Chúa Giê-su. Nó là nước ơn thánh, là nước rửa tội giúp xóa tan những vết bẩn của tội lỗi, tha thứ những sai lầm trong quá khứ và mang lại sự chữa lành cho những tật nguyền tâm linh cũng như thể xác. Tuy nhiên, để được hưởng trọn ơn tha tội và sự chữa lành ấy, con người không thể tự mình đạt được điều đó chỉ bằng sức mạnh của bản thân, mà cần sự trợ giúp của ân sủng thiêng liêng từ Chúa, người luôn sẵn sàng hướng dẫn và nâng đỡ mỗi khi ta cảm thấy gục ngã dưới gánh nặng của sự yếu đuối.
Hình ảnh anh bệnh nhân nằm bên bờ hồ Beth-da-tha trong suốt 38 năm, mãi mong ước được hạ mình xuống trong làn nước đầy ơn lành để tìm kiếm sự chữa lành, là một bức tranh sống động về sự giới hạn của con người khi đối diện với những rào cản nội tâm. Trong suốt những năm tháng dài đằng đẵng ấy, anh đã bị mắc kẹt trong chính giới hạn của bản thân, không thể tự mình vượt qua được những bức tường của sự thất vọng, của tội lỗi và của nỗi sợ hãi. Nhưng rồi, vào một ngày định mệnh, Chúa đến và cứu giúp anh, mở ra một con đường mới cho sự sống và niềm tin. Sự hiện diện của Đấng Toàn Năng không chỉ đơn giản là chữa lành một thân thể mỏi mệt, mà còn là lời mời gọi mạnh mẽ để mỗi người trong chúng ta dấn thân vào cuộc hành trình vượt qua những giới hạn của chính mình, để đứng dậy sau mỗi vấp ngã và để tiếp tục sống một cuộc đời ý nghĩa theo lời hứa của Thiên Chúa.
Chúa đã ban cho con người bốn mệnh lệnh thiêng liêng như những chìa khóa mở ra cánh cửa giải thoát, chìa khóa dẫn dắt chúng ta vượt qua những thử thách, gánh nặng và cám dỗ của cuộc sống. Mệnh lệnh đầu tiên là “HÃY CHỈA DẬY”, một lời kêu gọi thức tỉnh từ giấc ngủ mê của tội lỗi, một sự thức tỉnh để nhận ra rằng bên trong mỗi chúng ta luôn tồn tại khát khao vươn lên, khát khao thoát khỏi những vũng lầy của tội lỗi và sự đè nén. Hãy tưởng tượng hình ảnh đứa con hoang đàng, sau bao năm lang thang trong sự lạc lối, khi nhìn thấy chính mình bị hạ xuống ngang hàng súc vật, lòng tràn đầy sự hối hận và khát khao được trở lại làm người, đã tự nhủ: “Vâng, tôi quyết chỉa dậy”. Đó là tiếng nói của ý chí con người khi được đánh thức bởi ân sủng của Thiên Chúa, khi mỗi bước chân dù chập chững nhưng đều hướng về một tương lai tươi sáng, hướng về sự tự do không còn bị trói buộc bởi những lỗi lầm của quá khứ.
Mệnh lệnh thứ hai “HÃY VÁC CHÕNG” mang trong mình ý nghĩa sâu sắc về việc gánh vác những mệt mỏi, những yếu đuối mà cuộc sống đã đẩy đến, và đồng thời nhận lấy thánh giá – biểu tượng của trách nhiệm, của số phận trớ trêu, của những cám dỗ và thử thách mà con người phải đối mặt. Khi Chúa ban cho chúng ta thánh giá, đó không phải là gánh nặng vô nghĩa, mà là một sứ mệnh thiêng liêng, là lời mời gọi để chúng ta cùng Chúa chia sẻ những đau thương và hy vọng trong cuộc sống. Những vết thương của quá khứ, những gánh nặng không ai có thể chia sẻ, đều trở nên nhẹ nhàng hơn khi chúng ta nhận lấy thánh giá, khi chúng ta sẵn lòng vác lấy trách nhiệm của bản thân, chấp nhận cả niềm vui lẫn nỗi đau như một phần không thể thiếu của quá trình trưởng thành tâm linh. Sự vác chõng ấy không chỉ là một hành động, mà là một niềm tin vững chắc rằng, dù cuộc đời có bao nhiêu thử thách, Thiên Chúa luôn đồng hành và ban cho chúng ta sức mạnh để vượt qua.
Mệnh lệnh thứ ba “HÃY BƯỚC ĐI” như một lời thúc giục mạnh mẽ để mỗi người chúng ta không dừng lại ở chỗ đau đớn của quá khứ, không mãi đắm chìm trong những ký ức u ám mà hãy dứt lìa, hãy bước tiếp trên con đường phía trước. Đôi khi, sự tê liệt, sự sợ hãi hay sự nghi ngại chính là những rào cản khiến ta không dám tiến bước, khiến ta tự đóng khung chính mình trong sự im lặng và bất lực. Nhưng lời của Chúa lại là lời mời gọi, là tiếng gọi yêu thương để ta dũng cảm đứng lên, bước đi dù phía trước có thể là những đoạn đường gập ghềnh, dù có những gian nan, thử thách đang chờ đợi. Sự tiến bước ấy không đơn thuần chỉ là di chuyển về phía trước, mà còn là sự dứt bỏ hoàn toàn những ràng buộc của quá khứ, là bước ra khỏi vùng an toàn của những điều quen thuộc để đón nhận ơn Chúa, ơn của Thánh Thần luôn thúc đẩy, dẫn dắt mỗi bước đi của chúng ta. Trong từng bước chân, mỗi người được mời gọi không chỉ đi về phía trước mà còn là hành trình trở thành con người mới, được giải phóng khỏi mọi ràng buộc và khởi đầu một cuộc đời trọn vẹn, sống đúng với con người mà Thiên Chúa đã định sẵn.
Và mệnh lệnh thứ tư “ĐỪNG PHẠM TỘI NỮA” chính là lời cảnh tỉnh sâu sắc, nhắc nhở mỗi chúng ta không bao giờ quay lại sau lưng, không được trở lại với con đường cũ kĩ của tội lỗi và sự sa đọa. Lời mệnh lệnh ấy như một lời cam kết thiêng liêng giữa chúng ta và Chúa, nhấn mạnh rằng sau khi nhận được ơn cứu độ và sự chữa lành, mỗi con người phải quyết tâm sống một cuộc đời mới, vượt qua mọi cám dỗ của quá khứ, từ bỏ những hành vi đã từng làm tổn thương bản thân và người xung quanh. Đó là sự khẳng định cho cuộc sống của người được rửa tội, người không chấp nhận số phận của sự sa ngã mà luôn hướng về sự phục hồi, luôn khao khát trở nên cao cả và trọn vẹn hơn. Hãy tưởng tượng hình ảnh một con người sau khi được chữa lành, sau khi được ban cho sự sống mới, anh ta không còn luyến tiếc những vết thương cũ, mà ngược lại, anh ta tự tin tiến bước trên con đường phục vụ, đối mặt với mọi thử thách bằng một niềm tin vững chắc vào sự trợ giúp của Chúa. Đó chính là cuộc vượt qua – cuộc vượt qua của người được rửa tội, người từ bỏ cuộc sống an nhàn hưởng thụ theo thói thế gian để đi theo tiếng gọi của Thánh Thần, để bước tới dù phía trước có những gian nan và thử thách.
Khi ta dừng lại suy ngẫm về những mệnh lệnh ấy, ta nhận ra rằng chúng không chỉ là những lời dạy bảo khô khan hay những quy tắc trừu tượng mà thực sự là những lời kêu gọi sống động, là những mảnh ghép của bức tranh vĩ đại về sự cứu rỗi và sự phục hồi của tâm hồn. Những mệnh lệnh ấy không chỉ định hướng cho con người cách sống, mà còn là nguồn động viên tinh thần, là nguồn ánh sáng dẫn lối cho những ai đang vật lộn với những bế tắc của cuộc đời. Mỗi câu mệnh lệnh là một lời nhắc nhở rằng, dù cho con người có yếu đuối, dù cho quá khứ có đè nén đến mức nào, luôn có một sức mạnh thiêng liêng luôn chờ đón, sẵn sàng giúp ta đứng dậy và bước tiếp. Lời của Chúa không chỉ là lời dạy dỗ mà còn là lời an ủi, là lời hứa hẹn về một tương lai tươi sáng, một cuộc sống được tái tạo theo hình ảnh của sự sống mới, được soi sáng bởi niềm tin và hy vọng.
Trong mùa Chay này, khi mỗi người chúng ta cùng nhau dừng lại để nhìn nhận lại chính mình, hãy để hình ảnh của dòng nước ơn thánh ấy thấm đẫm tâm hồn, như dòng nước chữa lành mọi vết thương, xoa dịu mọi nỗi đau và mang lại sự sống mới cho những trái tim lạc lõng. Nhìn vào hình ảnh ấy, chúng ta nhận ra rằng chính sự yếu đuối, chính những giới hạn của bản thân lại chính là nơi mà Chúa mời gọi để ban cho ơn cứu độ, để bồi đắp niềm tin và để mở ra một chương mới trong cuộc đời. Anh bệnh nhân bên bờ hồ Beth-da-tha, dù đã chật vật suốt 38 năm, nhưng may mắn thay đã được tiếp cận với ân sủng của Đấng Toàn Năng, như một minh chứng sống động cho sức mạnh của lòng tin và của ơn cứu rỗi. Điều đó dạy cho chúng ta rằng, không có ai là quá yếu đuối đến mức không thể được cứu rỗi, không có ai là quá sa sút đến mức không thể được phục hồi nếu có lòng tin và nếu biết đặt niềm tin vào Chúa.
Sự cứu giúp của Chúa không đến theo cách mà chúng ta tự tính toán hay mong đợi, mà đến một cách bất ngờ và đầy nhân từ, như một cơn mưa rào làm tươi mới cánh đồng khô cằn, như một luồng gió mát giữa trưa hè oi bức. Khi chúng ta nhận ra rằng sức mạnh thực sự không nằm ở chính mình mà thuộc về Đấng Toàn Năng, ta mới có thể buông bỏ được mọi sự tự mãn, mọi niềm tự phụ và bước vào một con đường mới đầy hy vọng. Mỗi bước chân trong hành trình ấy, dù chập chững hay đầy tự tin, đều là sự khẳng định của một trái tim được làm mới, của một tâm hồn được chữa lành và của một con người được mời gọi trở nên vững vàng hơn trước mọi sóng gió. Cuộc sống được xây dựng trên niềm tin, trên sự tha thứ và trên ơn cứu độ không bao giờ là một con đường dễ dàng, nhưng chính những khó khăn, những thử thách lại làm cho hành trình ấy trở nên ý nghĩa hơn, trở thành minh chứng sống cho sức mạnh của tình yêu thương thiêng liêng.
Những mệnh lệnh của Chúa – “Hãy chỉa dậy”, “Hãy vác chõng”, “Hãy bước đi” và “Đừng phạm tội nữa” – là tiếng gọi thiêng liêng mà mỗi chúng ta cần lắng nghe trong từng khoảnh khắc của cuộc đời. Chúng như những ngọn đèn soi rọi, dẫn dắt ta vượt qua những con đường tối tăm của tội lỗi, mở ra lối đi dẫn tới sự tự do và sự phục hồi. Mỗi lời mệnh lệnh không chỉ là lời nhắc nhở, mà còn là lời hứa về một cuộc sống mới, về một con đường hướng về tương lai tràn đầy ánh sáng và niềm tin. Khi chúng ta quyết định đứng dậy, khi chúng ta chấp nhận gánh vác thánh giá của mình, khi chúng ta dứt bỏ những ràng buộc của quá khứ và tiến bước về phía trước, chúng ta không chỉ làm cho chính mình trở nên mạnh mẽ hơn, mà còn góp phần xây dựng một cộng đồng, một gia đình tin yêu với niềm hy vọng được chữa lành và được sống trọn vẹn trong ân sủng của Chúa.
Chính vì vậy, mùa Chay năm nay là dịp để mỗi người chúng ta suy ngẫm, để nhìn lại những vết thương của quá khứ và để nhận ra rằng, dù có bao nhiêu giới hạn và khó khăn, chỉ cần có lòng tin, chỉ cần có sự trợ giúp của Thiên Chúa, chúng ta hoàn toàn có thể trở nên vững mạnh và tự do. Hãy để tâm hồn mình được thấm đẫm bởi dòng nước ơn thánh ấy, để mỗi giọt nước mang theo sức mạnh chữa lành, tha thứ tội lỗi và giúp ta bước đi trên con đường của sự sống. Hãy để mỗi phút giây trong hành trình ấy trở thành một lời khẳng định về sự sống mới, về sự thay đổi, về một tương lai tươi sáng mà chúng ta hằng khao khát.
Cuối cùng, trong khoảnh khắc giao hòa giữa niềm tin và hy vọng, giữa quá khứ và hiện tại, chúng ta hãy nhớ rằng không ai bị bỏ lại phía sau, không ai phải vật lộn một mình. Đấng Toàn Năng luôn ở bên cạnh, sẵn sàng nâng đỡ, sẵn sàng chữa lành và sẵn sàng ban cho những mệnh lệnh đầy yêu thương để mỗi chúng ta có thể sống trọn vẹn theo ý muốn của Ngài. Và chính trong cuộc vượt qua ấy, khi ta buông bỏ hết mọi thứ không cần thiết và dâng hiến trọn vẹn con người mình cho Chúa, ta sẽ thấy được rằng, dù hành trình có gian nan đến đâu, thì ánh sáng của ơn cứu độ và sự sống mới luôn luôn rực rỡ chờ đón ở phía trước, như một lời khẳng định vĩnh cửu rằng, với ơn Chúa, mọi giới hạn đều có thể được vượt qua và mọi tội lỗi đều có thể được tha thứ.
Hãy để lời của Chúa trở thành nguồn cảm hứng vô tận cho tâm hồn ta, là động lực để mỗi người không ngừng tìm kiếm sự cải biến, không ngừng nỗ lực vượt qua bản thân và không bao giờ từ bỏ hy vọng. Trong mỗi bước chân, trong mỗi hơi thở, hãy để ân sủng thiêng liêng lan tỏa, giúp ta nhận ra rằng dù quá khứ có đầy rẫy những vết thương và thất bại, thì trong ánh sáng của ơn Chúa, mọi thứ đều có thể được chữa lành, mọi giấc mơ đều có thể trở thành hiện thực và mọi con người đều có thể tìm thấy con đường dẫn về với sự sống trọn vẹn. Đó chính là thông điệp thiêng liêng mà mùa Chay năm nay muốn gửi gắm đến mỗi chúng ta – một lời mời gọi không chỉ để dừng lại suy ngẫm mà còn để hành động, để sống, để vượt qua mọi giới hạn và để bước vào cuộc sống được định hướng bởi tình yêu thương của Đấng Toàn Năng.
Trọn vẹn trong ơn cứu độ, mỗi người chúng ta được mời gọi không chỉ là người nhận mà còn là người mang thông điệp yêu thương, là nhân chứng sống của sự chữa lành và của phép lạ. Hãy để tiếng gọi “HÃY CHỈA DẬY, HÃY VÁC CHÕNG, HÃY BƯỚC ĐI, ĐỪNG PHẠM TỘI NỮA” vang vọng mãi trong tâm hồn, như lời thề nguyện không bao giờ từ bỏ con đường dẫn tới sự sống mới. Và trong mỗi bước chân, dù có bao nhiêu khó khăn, hãy nhớ rằng có một nguồn sức mạnh thiêng liêng luôn chờ đợi, sẵn sàng ban cho ta niềm tin, sẵn sàng ban cho ta sự sống mới – đó chính là dòng nước ơn thánh chảy ra từ vết thương của Đấng Cứu Thế, mang theo thông điệp yêu thương, tha thứ và hy vọng cho tất cả chúng ta.
Lm. Anmai, CSsR
|
|