Đây là bài thơ "Tôi đã thấy" của nhà thơ Hồng Bính, miêu tả chân thực về hậu quả tàn khốc của lũ lụt ở miền Trung và nỗi đau, sự khốn cùng của người dân. Bài thơ đối lập hình ảnh thiên tai, sự vô cảm của một số ít, với tinh thần tương thân tương ái, tình nghĩa đồng bào của nhiều người khác, và kết lại bằng niềm mong mỏi về sự đoàn kết, tình người.
Miêu tả nỗi đau của thiên tai: Bài thơ khắc họa một miền Trung oằn mình trong biển nước đục ngầu, nhà cửa tan hoang, ruộng vườn ngập úng, con người vật lộn với đói rét, thậm chí cả người chết cũng không có đất chôn.
Nỗi khát vọng và sự tuyệt vọng: Người dân phải ăn mì tôm nhai sống, ao ước một chén cháo nóng cũng là điều xa vời, nước mắt cạn khô vì những mất mát, đau thương liên tục.
Đối lập giữa tình người và sự vô cảm:
Tình người: Bài thơ ca ngợi tinh thần "máu chảy ruột mềm" của những đoàn người vượt lũ, sẻ chia tình thương bằng cả trái tim.
Sự vô cảm: Tác giả cũng phê phán những kẻ dửng dưng, hững hờ, chỉ lo xây dựng quyền lực và danh vọng riêng.
Lời mong ước: Bài thơ kết lại bằng một niềm mong mỏi tha thiết rằng người Việt sẽ còn nước mắt để có thể nối lại tình thương, giữ gìn "máu chảy ruột mềm" và tình nghĩa đồng bào.