Bài thơ "Vụn Vặt" của Hồng Bính là một tác phẩm sâu lắng, đầy suy tư về dòng chảy của cuộc sống và những cảm xúc, hoài niệm của con người khi đối diện với thời gian và những thay đổi không ngừng. Dưới đây là những suy nghĩ của mình về bài thơ này:

Bình luận về bài thơ:

Bài thơ mở đầu với hình ảnh "Dòng đời luôn hối hả / Cuộn xoáy người lặn trôi," mang đến một cảm giác về sự vội vã, không ngừng nghỉ của cuộc sống. Cuộc sống như một dòng xoáy, cuốn con người đi mà không kịp dừng lại, trong khi "mặc nước mắt mồ hôi," những gian khổ và hy sinh của con người dường như trở thành vô hình, chìm trong guồng quay của thời gian.

Tiếp theo, câu "Cơn mưa đời tầm tã" diễn tả những khó khăn, thử thách mà con người phải đối diện. Nhưng cuộc sống không bao giờ dừng lại, và "Mới thoáng chốc bình minh," rồi lại đến hoàng hôn, là hình ảnh tượng trưng cho sự luân hồi, cho những thay đổi không ngừng. Hoàng hôn "lặng thinh," một cách thể hiện sự trôi đi của thời gian, với "đầu xanh điểm bạc" — là dấu hiệu của sự già đi, những năm tháng đang qua đi.

Hình ảnh "Nụ cười vừa tỏa nắng / Bỗng nhạt thếch làn môi" thể hiện sự mong manh của niềm vui, niềm hạnh phúc trong cuộc sống. Cười vui chưa lâu, rồi lại cảm thấy nhạt nhòa, mất đi ý nghĩa, như "bóng chiều lên ngôi" — khi ngày dần tàn, khi những hy vọng và mơ ước dần bị bao phủ bởi sự mệt mỏi, sự mệt mỏi của thời gian và những biến cố.

Tuy nhiên, trong nỗi hoài niệm và sự trống vắng, tác giả vẫn tìm thấy một câu hỏi sâu sắc "Ngồi đếm lại cuộc đời / Ta có gì chưa nhỉ?" Một lời tự vấn về ý nghĩa của cuộc sống, về những gì đã qua và những gì chưa làm được. Và câu hỏi tiếp theo "Xin một chút từ bi / Yêu mình thêm chút nữa" cho thấy một mong muốn rất nhân văn, đó là sự từ bi, sự yêu thương bản thân, trong một cuộc đời đầy vội vã và thiếu thốn.

Cuối cùng, bài thơ khép lại bằng sự đối chiếu giữa những gì còn thiếu và những gì thừa. "Thiếu thời gian cho bạn" và "thiếu một chốn cho ta," là sự cảm nhận về những khoảng trống trong cuộc sống. Dù cuộc đời có đầy đủ vật chất và sự thành công, nhưng "Cuối đời thừa trống vắng" lại là sự thực tế đau lòng rằng, đôi khi, khi nhìn lại, con người chỉ thấy những khoảng trống vắng, những điều chưa làm được, những tình cảm chưa trọn vẹn.

Tổng kết: Vụn Vặt là một bài thơ suy tư về sự trôi qua của thời gian, những thay đổi của cuộc sống và những cảm xúc mà con người phải đối mặt. Bài thơ không chỉ thể hiện sự vội vã, những thiếu thốn trong cuộc đời mà còn là lời nhắc nhở về việc yêu thương bản thân và tìm kiếm sự an yên trong những khoảng thời gian ngắn ngủi của cuộc sống. Với những hình ảnh và câu thơ giản dị nhưng đầy chiều sâu, tác giả đã khắc họa được một bức tranh cuộc sống, với tất cả những vui buồn, những thăng trầm mà ai trong chúng ta cũng có thể cảm nhận được.