Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

kết quả từ 1 tới 13 trên 13

Chủ đề: Bài dự thi vô vòng 2 - thể loại Thơ

Threaded View

  1. #11
    sue
    Khách viếng
    sue's Avatar

    Default

    Thành viên : Thông Mai Y


    1. Bài ca đêm đông


    ---T---


    Ca vang lên nào hỡi trần gian!
    Cùng hợp ý với cơ binh thiên đàng.
    Hát khen Ngài Tình Thương tràn lan
    Rày nơi trần thế Ngài đã ủi an.
    Nào Bạn cùng tôi hãy hát ca!
    Tạ ơn Tình Chúa thật hải hà.
    Con Một Ngài cho đi chẳng tiếc.
    Thế trần dẫu bao nỗi sợ lo.

    Vì Yêu,
    Người chọn sinh trong mùa đông lạnh lẽo.
    Nơi gia đình Nagiarét khó nghèo.
    Gió lạnh thổi đến, Người không sợ hãi.
    Chuồng chiên hôi hám, Người chẳng bận tâm.

    Vậy,
    Có chi làm Bạn yếu lòng sa ngã?
    Có chi làm Bạn cô đơn buồn đau?
    Bạn ơi! Người đã đến đây rồi!
    Chung một kiếp người cho ngàn tình thương.

    Ôi!
    Tình Thương Người cao trọng lớn lao.
    Sao Bạn còn mãi mê, ơ thờ ?
    Nào cùng Anh cùng Em cùng Chị.
    Đến mau bên Người giữa đêm đông.
    Người kia kìa! Nơi khốn khó bần cùng.
    Là người nghèo khổ, đói rách bên đường.
    Là Anh Chị Em nhỏ lệ tơ vương.
    Là ai sầu khổ trong kiếp bụi đời.
    Là lời nói cứ ứa nghẹn không thôi.
    Là hoàng hôn trong buổi bình minh về.

    Nào!
    Trải lòng mình cho tha nhân.
    Làm máng cỏ trong đêm đông Người đến!
    Mang lời nói yêu thương nồng nàn
    Làm cỏ rơm êm ấm Người nằm.
    Đốt lên ngọn lửa tình yêu.
    Làm đèn hoa giăng lung linh lộng lẫy!
    Đón mừng Người đến trong Tình Yêu.

    Kìa! Người đang trên đường đến đây!
    Ca vang lên nào hỡi trần gian!
    Cùng hợp ý với cơ binh thiên đàng.
    Hát khen Người Tình Thương tràn lan
    Rày nơi trần thế Người đã ủi an.


    *****


    2. Trò chơi Trốn tìm của Thầy!



    ---T---


    Đêm Giáng sinh gặp Thầy trong hang đá.
    Thầy nhìn con tươi vui rồi mỉm cười.



    Thầy hỏi con:“Trốn tìm! Con muốn chơi” ?
    Con bỡ ngỡ, Thầy mà cũng Trốn tìm!
    Lại mỉm cười, Thầy nói : “Ừ! Thầy trốn.
    Đố con tìm ra Thầy trong đêm nay.”



    Cười với Thầy, con nói : “Thầy trốn đi!”
    Nhưng nhất định con sẽ tìm ra Thầy.
    Chưa dứt lời, Thầy đi đâu mất rồi!
    Con ngỡ ngàng, ngu ngơ biết là thật.
    Ôi! Thầy con thật đáng mến dường nào!
    Con bắt đầu ra đi tìm Thầy đó.



    Con loay hoay tìm Thầy ở khắp nơi,
    Rồi quay lại hang đá nhỏ nghèo hèn!
    Con đi tìm qua các hang đá khác.
    Vào Nhà thờ con nghĩ Thầy ở đó.
    Nhưng con lầm vì không thấy Thầy đâu!



    Con đã đi những nơi nào con nghĩ,
    Tìm mãi mà cũng không thấy được chi!
    Con chợt nhớ một nơi Thầy có thể
    Ở lại suốt mà không ai biết được.



    Nơi người nghèo giữa giá lạnh đêm thâu.
    Đang co ro với chiếc áo sứt chỉ.
    Trong chăn mỏng, gió lạnh se từng cơn.
    Con ôm lấy rồi cho người chiếc áo!
    Lòng bình an, cảm thấy Thầy ở bên.
    Nhưng chợt nghe tiếng Thầy từ đâu đó!
    “Không phải đâu! Con chưa tìm thấy Thầy”



    Thật là lạ! vì con đã chắc chắn.
    Thầy ở đây trong chính người nghèo khổ.
    Nhưng sao Thầy lại nói Thầy không có?
    Vậy Thầy đâu! Con thua Thầy rồi đó!
    Thầy nói nhỏ : “Ta ở bên con đấy!”
    Đâu đâu nào? Con liếc mắt ngẩn ngơ.
    Đứng ngóng chờ, bơ vơ Thầy chẳng thấy.
    Chỉ người nghèo và con giữa trời đông.



    Thầy nói khẽ “Chính Thầy là chăn mỏng.
    Là chiếc áo xua giá lạnh đêm trường.
    Điều bình thường nên con chẳng nghĩ tới.
    Với bất cứ những người xung quanh con.
    Sao Thầy không là những người nghèo khổ ?
    Vì các con cứ vô tâm, bỏ đi.
    Nên Thầy muốn chính Thầy là chiếc áo!
    Là chăn mỏng bên họ trong đêm này.
    Và giờ đây Thầy biết có áo mới.
    Bởi chính đôi tay con đã ban tặng!
    Thầy vui mừng! con đã đến gần Thầy.
    Cùng với Thầy ôm lấy người đói khổ.
    Và giờ đây Thầy chính là họ đó!
    Cho các con tìm đến mà yên vui!



    Hãy bớt đi! Bao đèn hoa lộng lẫy.
    Nơi hang đá tránh tô điểm ngọc ngà.
    Trong Nhà thờ cũng trang trí đơn sơ.
    Nhất tâm hồn phải được nên trong trắng!
    Đón Thầy đến trong Giáng sinh lạnh lẽo.
    Đón Thầy đến trong người nghèo, khổ đau.



    … Từ bây giờ cho đến ngàn năm sau!


    *****



    ›{š

    3. Chuyện tình đêm đông


    ---T---

    Giáng sinh về anh nhớ kỷ niệm xưa.
    Kỷ niệm một đêm đông rất diệu kỳ!



    Trên con đường đón mừng Chúa Giáng sinh.
    Trong Thánh lễ nơi Giáo xứ làng mình.
    Anh đã muốn dâng hết cả tâm tình.
    Mà dự lễ từ tượng đài Đức Mẹ!



    Đang suy nghĩ và dự định như thế!
    Anh chợt thấy trong góc tối căn nhà.
    Một cụ già thân co rút tội tình.
    Giữa giá lạnh của “đêm đông lung linh!”
    Anh muốn dâng Chúa Hài Đồng chút tình
    Nơi cụ già rất nghèo khổ ăn xin.
    Nhưng chợt nhớ mình chẳng có được gì!
    Rồi buồn bã vì chẳng biết dâng chi ?



    Chợt gió lạnh từ phương nao thổi tới.
    Khiến anh phải tự ôm lấy thân mình.
    Nhưng nhói đau khi chợt nhớ cụ già.
    Trong giá lạnh không áo khoác che thân.



    Bâng khuâng lòng, giũ bỏ áo kỷ niệm.
    Khoác lên người cụ già giữa rét sương.
    Nhưng bất chợt, tay ai vừa đúng lúc.
    Khoác lên cụ chiếc áo hồng tươi xinh.



    Quay qua nhìn, anh gặp đôi mắt nhỏ.
    Đã tỏ lòng chân tình sáng lung linh.
    Phút ngỡ ngàng ta nhìn nhau thinh lặng.
    Cụ già vui trong gió rét gọi mời!



    Chuông Nhà thờ vang lên! anh ngỏ ý.
    Tình yêu đầu chớm nở cách lạ kỳ!
    Khi giọng nói em nhẹ nhàng thanh thoát.
    “Em chỉ dâng những gì Chúa trao ban
    Nên công trạng đâu hề có được chi.
    Em thấy anh thật tốt không so bì.
    Em để ý anh từ khi mới gặp.
    Đài Đức Mẹ mỗi ngày anh viếng thăm.
    Em từ xa đứng lặng lẽ âm thầm.
    Thấy mẹ anh tới mang cho áo ấm.
    “Con mặc vào đêm đông kẻo lạnh thân”
    Anh không mặc mà khoác áo cho mẹ.
    Miệng mỉm cười cho hai lòng vui lây.
    Giờ em nhận ra anh trong áo này.
    Đã sẻ chia với đức tin mạnh thay!”
    Anh ngỡ ngàng, “A! cô bé hàng xóm!
    Trưa ba giờ hay đọc Kinh Xót Thương.
    Rồi trên đường bao nhiêu lần gặp gỡ.
    Trong bác ái trong sẻ chia yêu thương.
    Với kiếp người những khó nhọc bên đường.”



    Hai tấm lòng như cùng chung một hướng.
    Đài Đức Mẹ hai đứa cùng hiệp lòng.
    Nơi Thánh Lễ trong đêm đông lạnh giá.
    Không áo khoác nhưng lại ấm yêu thương.



    ›{š
    thay đổi nội dung bởi: sue, 10-12-2008 lúc 09:03 PM

  2. Được cám ơn bởi:


Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com