Love Telling Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trười sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

kết quả từ 1 tới 5 trên 5

Chủ đề: Bài dự thi vô vòng 2 - thể loại Truyện

Threaded View

  1. #4
    sue
    Khách viếng
    sue's Avatar

    Default

    Thành viên : Thông Mai Y



    1. Giáng sinh! Kể chuyện về Thầy


    ---T---

    Thầy tôi! Một người Thầy lạ lùng. Thầy dạy cho tôi biết bao nhiêu điều mà ít ai dám dạy, Thầy hát cho tôi nghe những bài hát mà ca từ chỉ vỏn vẹn có hai chữ “yêu thương”.

    Thầy ngộ lắm! tôi là đứa học ngu nhất lớp, lại hay ngỗ nghịch quậy phá. Thế mà tôi lại thấy Thầy rất thương tôi. Nhiều lần tôi trốn học trong giờ của Thầy để đi chơi với chúng bạn, Thầy đi tìm kiếm tôi ; gặp tôi, Thầy mừng lắm! Thầy ôm chặt tôi. Tôi chưa kịp xin lỗi Thầy, thì Thầy khẽ đưa tay lên miệng “suyt!” một cái rồi nắm tay tôi Thầy dắt tôi đi, nhưng lúc ấy do ham chơi, tôi vấp ngã nên chân rươm rướm máu, tưởng bị Thầy mắng cho vì cái tội lì! Thế mà Thầy lại cúi xuống dùng vạt áo của mình mà lau khô vết thương. Thầy cõng tôi về nhà…!!!

    Trong ngày Mừng Sinh Nhật của Thầy, tôi lo lắng suy nghĩ về món quà sẽ mang tặng cho Thầy. Đang lúc lo lắng, Thầy lại đến bên tôi, Thầy hỏi : “Con lo lắng điều gì mà phiền não?”. Tôi ấp a ấp úng trả lời “Dạ… con…. Con muốn mua món quà gì đó thật đặc biệt cho Thầy, nhưng ….con… con chưa đủ tiền”. Thầy xoa đầu rồi bảo : “Ngốc! mua quà cho Thầy đâu cần có nhiều tiền. Con ở với Thầy trước giờ mà không hiểu sao? Thầy sinh trong khó nghèo, chính điều đó cũng từ Ý Cha Thầy mà ra. Thầy cũng đã sống một cuộc sống khó nghèo, Thầy yêu mến và Thầy muốn dạy các con yêu mến sự khó nghèo ấy. Thế mà các con ít có đứa nào chịu nhớ Lời Thầy”. Thầy nắm tay tôi, dắt ra hiên nhà: “Con hãy nhìn xem! Những dây đèn giăng lung linh lộng lẫy, những hang đá với bao nhiêu vật trang trí đắt tiền… Nhưng không làm cho em nhỏ với xấp vé số dư trên tay thấy vui, và cụ già trong đêm đông gió rét cũng chẳng tìm được sự ấm áp, con biết họ là ai không?” Tôi vội vàng trả lời : “Dạ! là người nghèo”. Thầy nhìn tôi rồi bảo : “Không! Họ là Thầy và Thầy chính là họ, con hiểu không?”. Tôi lặng thinh suy nghĩ rồi trả lời : “Dạ…! Những gì mà các con không làm cho những kẻ bé mọn chính là không làm cho Thầy, con nhớ rồi! Thầy ơi! con…” Chưa dứt lời, tôi chẳng thấy Thầy đâu! Nơi hang đá liêu xiêu tôi làm, Thầy nằm giang tay như muốn ôm lấy tôi. Tôi chợt nhớ và lấy số tiền định mua quà cho Thầy mang sang bên kia cho em nhỏ bán vé số, rồi cởi chiếc áo khoác của mình mà mặc cho cụ già đang rét rung. Tiếng chuông nhà thờ vang lên, tôi cảm thấy lòng mình ấm áp lạ thường. Tôi thì thầm với Thầy: “Thầy ơi! Con hiểu rồi!”.

    Đêm ấy tôi mơ thấy Thầy, Thầy lại hỏi : “Con biết Thầy là ai không?”. Tôi tự tin, mạnh dạn trả lời : “Thầy là Đức Giê-su Kitô Con Thiên Chúa hằng sống”. Thầy nhíu mày, cười mỉm rồi bảo : “Chưa đủ! Thầy là người nghèo, người nghèo là Thầy!” Tôi ôm lấy Thầy: “Thôi! Thầy là ai cũng được! Thầy là Con Thiên Chúa, Thầy là Tình Yêu, Thầy là người nghèo, Thầy là Thầy của con, Thầy là tất cả Thầy ơi!!!”




    ›{š
    2. Đêm Giáng Sinh của em

    ---T---

    Bên hiên nhà trong một mùa đông lạnh lẽo, em vừa chợt mắt xong, bối rối kiểm tra trên tay mình. “May quá! Xấp vé số vẫn còn!” Em thở phào nhẹ nhõm rồi lại nép mình vào góc nhà mà nhắm mắt lại. Gió mùa đông vẫn thổi, đêm Giáng sinh năm nay trời thật lạnh, cơn gió lạnh len lỏi vào trong những miếng vá trên áo của em, những miếng vá đã sứt đường chỉ…

    Cha mẹ em qua đời trong một cảnh nghèo túng với bệnh tật. Mẹ em mất ít ngày thì cha em cũng ra đi. Em sống với ngoại trong cảnh màn trời chiếu đất, công việc mưu sinh hằng ngày là cùng ngoại đi khắp các con đường để bán vé số. Ngoại em thương em lắm, hai bà cháu dựa nhau mà sống. Ngoại hay nhịn ăn để dành cho em, đến nỗi em chẳng thể nào biết ngoại thích ăn gì, vì bao nhiêu đồ ăn ngoại đều “chê” và dành hết cho em. Ngay cả những miếng vá trên áo em cũng được cắt từ bộ đồ mà ngoại mặc trên người. Chiếc áo của em mặc đã cũ lắm rồi, thậm chí em còn chẳng nhớ đã mặc nó khi nào, chỉ nhớ được là của ngoại cho khi được một ông khách tặng 100.000 đồng, tiền chia vui trúng số. Có lúc ngoại và em ghé qua một số Nhà thờ, ngoại là người không có đạo, nhưng ngoại từng nghe nhiều người nói người Công giáo rất tốt, ngoại đến đó bán vé số cũng chỉ vì tin vào điều đó. Nhưng có nhiều lúc ngoại cũng phải thất vọng! Ngoại hay ngồi cạnh một hang đá của một Bà. Trong những lúc cảm thấy gánh nặng và lo cho đứa cháu, ngoại cũng thử cầu xin Bà ấy, và nhiều lần như thế ngoại lại thấy bình an lạ thường. Ngoại đã kể điều này cho em, vì ngoại cũng mong em có thể tìm được một chỗ cậy dựa khi ngoại mất.

    Một cơn mưa mùa đông năm ấy đã kéo theo cơn bệnh của ngoại, một cơn bệnh nặng. Ngoại mất! em khóc thâm quần cả mắt. Tiếp tục bán vé số, nhưng chỉ một mình lê bước. Người ta đưa em về Nhà mồ côi cho trẻ em, nhưng trong đêm ấy em trốn đi! Em bảo với một người bạn, em đến Nhà thờ tìm ngoại…

    Đêm Giáng sinh lạnh lẽo, em không thể nào nhắm mắt được lâu. Trong góc tối bên hiên nhà, em nhìn ra phía ánh sáng, mọi người bắt đầu đi lễ mừng Chúa Giáng sinh. Em lặng lẽ buồn và nhắm mắt lại lần nữa, tay em vẫn cầm chắc xấp vé số, ngày mai em còn phải đi bán nữa! Em muốn ngủ, nhưng em co rút người lại, vì lạnh quá! Em đi lang thang trong đêm tối, lâu lâu gặp một vài người, em lại chìa xấp vé số “Mời cô, mời chú mua giúp con.” Mọi người đi qua vội vã, có vẻ như đang náo nức đón Chúa Giáng sinh.

    Lang thang trong đêm tối, em lại dừng chân bên một hiên nhà, em đã mõi chân lắm rồi! và mệt lã nữa. Bụng em nó cồn cào vì mấy ngày qua trời mưa mãi, em không thể bán được hơn chục tờ vé số, em không dám ăn gì. Em quá mệt và không một cơn lạnh nào làm em thức được nữa. Em dựa lưng vào góc nhà và thiếp ngủ đi… Chợt em tỉnh giấc vì nghe tiếng một chú bé gọi. Chú bé này xin em cho được ngủ cùng. Em mừng lắm! vì cảm thấy mình đã có bạn. Chú bé nằm cạnh em, sau những lời chuyện trò, chú bé ngỏ ý mời em về nhà. Vì Cha và mẹ của chú đang dọn tiệc mừng đêm Giáng sinh này. Em vui lắm chứ! Cảm thấy thật an ủi nhiều, em theo chú bé về nhà. Chú bé dẫn em đi ngang qua một Nhà thờ, cạnh Nhà thờ có một ngôi nhà nhỏ, thấp bé, xung quanh còn có cả bò và lừa nữa! Cha và mẹ chú bé đã dọn sẵn một bàn ăn. Em được gia đình đón tiếp rất thân tình, em chưa ăn bữa ăn nào ngon đến thế!


    Bữa tiệc xong, em được chú bé mời ở lại nhà, vì ngoài trời rất rét. “Bạn hãy ở lại với mình và gia đình, vì ở nơi đây Bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc vô bờ.” Em vui lắm! em đồng ý ngay. Tối đó em ngủ cùng chú bé ấy dưới một đống rơm, chú bé có một hơi ấm lạ thường, đưa em vào giấc ngủ bình yên. Khí trời vẫn rất lạnh, một đêm Giáng sinh đã trôi qua…

    Sáng hôm sau, nơi hang đá ngoài Nhà thờ, người ta thấy em nằm bên cạnh Chúa Hài Đồng, em đã chết! nhưng gương mặt em vẫn tươi vui lạ kỳ! niềm vui của một “hạnh phúc vô bờ”. Chú bé trong đêm Giáng sinh ấy chính là Chúa Hài Đồng! Người đã đến bên em trong cảnh nghèo hèn như đêm nào Người đã đến trong trần gian. Để rồi tay em không còn nắm chặt vào xấp vé số như sinh mệnh của mình, nhưng là nắm chặt Tay Chúa Hài Đồng. Người đã đưa em về với Tình Yêu, trong đêm Giáng sinh Tình Yêu.

    ›{š



    3. Trong Tình Yêu Chúa trong đêm Giáng Sinh



    ---T---

    Giáng Sinh! Thật thân thương, thật gần gũi. Với nó! Giáng sinh là Tình Yêu, Tình Yêu của Thiên Chúa làm người và tình yêu của người đưa nó đi gặp Thiên Chúa. Nó nhớ Mai một người Bạn, và hơn cả một người Bạn, nó nói rồi nó im lặng. Nó rất mạnh mẽ nhưng lần này nhắc tới Mai, mắt nó rưng rưng!

    Từ nhỏ, ai cũng thấy nó hiền, mà cũng đúng vì nó là anh mà bị em ăn hiếp hoài. Bà nội của nó thương nó lắm, hay bênh vực, vì thấy nó hiền và tội nghiệp. Có lẽ vì thế mà Mai thương nó. Mai là em một người bạn rất thân của nó. Mai hiền lắm! nó để ý Mai lâu rồi nhưng không dám làm quen. Mẹ của Mai thương nó lắm, hay mời nó vào nhà chơi, có gì ăn cũng gọi nó đến. Nhưng nó lại không dám. Nó mắc cỡ!

    Mai thương nó lắm nên mới chủ động làm quen với nó, và nó chưa từng có ngày nào vui như thế! Rồi chỉ sau đó vài ngày, nó được Mai mời đi dự sinh nhật. Sinh nhật chỉ có hai người. Nó nói, nó chẳng nhớ câu nào hơn câu nói đã làm thay đổi cả cuộc đời nó, nó nói rồi mắt nó long lanh, vì Mai đã nói với nó : “Ngày mai anh đi lễ với Mai nha”. Ngày mai không phải Chúa nhật, ngày mai chỉ là lễ thường ngày. Nó cười, nó chấp nhận vì Mai, nó nghĩ nếu đi lễ nó sẽ gặp Mai nhiều hơn. Nó bị Chúa dụ mà không biết! Vì lâu rồi, nó bỏ đi lễ thường ngày mà ngày nào nó vẫn sốt sắng. Ngày mai nó đi lễ, ngày mốt nó đi lễ, rồi nó đi lễ cả tuần. Nó đi với Mai, nó đi vì Mai nhưng rồi lòng nó được đánh động lại, nó đi lễ và cảm thấy mình mến Chúa! Nó cùng Mai yêu mến Chúa! Rồi Chúa chúc phúc cho nó và Mai. Ngày nó và Mai quen nhau, lại là ngày mà nó và Mai được đi hành hương nhà thờ, nó và Mai đi nhiều nơi, nó hay chở Mai đến với Mẹ, chỗ nào có Mẹ, nó chở Mai đến, vì Mai yêu Mẹ lắm, nó cũng được yêu lây.
    Giáng sinh năm đầu tiên quen nhau, nó dẫn Mai đi Nhà thờ. Nó và Mai ngồi ở bên đài Mẹ mà hướng về nơi Thánh lễ. Tan lễ, mọi người về gần hết, nó và Mai ở lại. Nó với Mai cầu nguyện ở hang đá Chúa Hài Đồng. Nó Cầu nguyện với Chúa Hài Đồng : “Lạy Chúa là Tình Yêu của chúng con! Không gì làm chúng con hạnh phúc hơn là được yêu thương nhau trong Tình Yêu Chúa. Chúng con chẳng cần gì hơn là được vì Chúa mà chấp nhận những lỗi lầm thiếu sót của nhau. Chúng con mong mỗi ngày được có bước chân Chúa bước đi trong tình yêu của chúng con. Lạy Chúa là Tình Yêu của chúng con!” Rồi nó quay qua nắm chặt tay Mai, “anh yêu Mai! Trong Tình Yêu Chúa”. Mai cười và nói với nó “Trong Tình Yêu Chúa! Mãi mãi” Rồi lần đầu tiên, nó cảm giác được một sự ấm áp trong đêm mùa đông!!!...

    Nhưng có lẽ, Thiên Chúa đã chuẩn bị mọi sự không theo ý nó. Giáng sinh năm sau, Mai lại bệnh nặng, Mai chuẩn bị mổ lần hai… Bác sĩ nói với mẹ của Mai rằng không thể qua được! Mai cũng hiểu được bệnh tình của mình, Mai xin mẹ “đừng cho anh biết”. Ngày 20, Mai không đến mổ như đã hẹn… Đêm 24 hôm ấy, Mai lại chủ động qua tìm nó và rủ nó đi lễ. Nó và Mai vẫn đứng dự Thánh lễ bên đài Mẹ. Tan lễ, Mai cứ ngồi với nó bên đài Mẹ, gần đài Mẹ lại có một hang đá nhỏ. Nên Mai nói với nó : “Mình đừng đi đâu, ngồi đây cầu nguyện được rồi anh nhé!”. Nó thấy Mai có vẻ mệt, nên đồng ý. Mai ngồi dựa vào nó, ngắm nhìn hang đá và cầu nguyện. Cầu nguyện xong, Mai nhắc lại những kỷ niệm đi Nhà thờ, và những chuyến Hành hương của “hai đứa”, Mai nhắc lại nhiều kỷ niệm. Rồi Mai hỏi nó : “Nếu Thiên Chúa Tình Yêu cất em đi khỏi anh, anh có giận Người không?”. Nó im lặng, rồi nó lo sợ! có lẽ nó cũng cảm nhận được điều gì đó đang diễn ra. Nó can đảm nói : “Anh rất sợ mất em! Nhưng nếu Chúa cho em ở Thiên đàng thì anh sẵn sàng chấp nhận Ý Chúa”. Nó nói xong, nó lại cảm thấy lo lắng. Chợt Mai nói với nó : “Em muốn nghe anh hát bài nào đó mừng Chúa Giáng Sinh được không?”. “Đây là điều đẹp Ý Chúa” Nó cười và nói. Mai cũng nói với nó : “Nếu anh biết chấp nhận Thánh Ý Chúa thì lại càng làm đẹp lòng Chúa nhiều hơn”. Nó cười, nó hát bài “Cao Cung lên” cho Mai nghe. Mai dựa mình vào nó. Nó hát được một nữa! Mai hát theo nó. Nhưng giọng yếu ớt dần. Chợt!!! Mai nắm chặt tay nó khi nó chưa hát hết bài, Mai rơi lệ, hôn nó và nhẹ nhàng cách yếu ớt nói : “Em xin lỗi! em chỉ muốn ở bên anh trong đêm Giáng sinh này…Trong Tình Yêu Chúa”… Nó bị chết lặng! khi nụ hôn vừa rời khỏi gò má nó thì tay Mai đã buông xuôi! Nó cố nắm tay Mai lại, nhưng tay của Mai đã hoàn toàn buông lơi. Nó không tin, nhưng … nó hiểu! Mắt nó bắt đầu rưng rưng và lòng nó đang nhói nhói khó chịu, nhưng nó cố hát hết bài Thánh ca còn dang dở. Tiếng hát nó kéo theo theo dòng nước mắt, nó không cầm được nữa!. Nó ôm chặt Mai lúc hát hết bài. Mai vẫn im lặng… “Ngày mai anh chở em đi qua các Nhà thờ viếng Chúa Hài Đồng em nhé! Rồi mình còn đi hành hương Đức Mẹ La Vang nữa! em thích đi Đức Mẹ Bãi Dâu nữa mà phải không ? anh sẽ đưa em đi tất cả nơi nào em muốn, miễn là em hãy nắm chặt tay anh, chỉ như thế thôi, anh xin em mà!” Nó nói đến đây, nó khóc ròng khi nhận ra đôi tay của Mai vẫn như thế! Nó ôm chặt Mai, nó khóc giữa trời đêm…

    Năm tháng trôi qua, rồi Giáng Sinh lại về, nó nhớ Mai, nó luôn cảm ơn Chúa đã mang Mai tới cho nó. Để cuộc đời nó từ đó mà đổi thay! Dù bây giờ Mai không còn bên nó, nó chỉ muốn để Mai từ trên cao nhìn thấy nó đi làm thánh! Nó nhớ Giáng Sinh năm ấy, nhớ người Bạn! Nó mở lá thư mà Mai đã viết cho nó trước đêm Giáng sinh năm ấy. Có đoạn Mai viết: “Em đã vui mừng vì biết được một con người đầy lòng mến như anh. Em đã hạnh phúc khi cảm thấy rằng chính em cũng được đánh thức lòng mến Chúa chứ không phải riêng anh. Nhưng khi Thánh Ý Chúa thật nhiệm mầu mà cả em và anh đều không thể hiểu, thì em chỉ xin Người cho hai đứa mình được vững tin và yêu mến Người. Có lẽ em sẽ xa anh, nhưng có là gì vì đó chỉ là trong thân xác! Vì em tin nhờ Lòng Thương Xót Chúa mà nơi Thiên đàng em sẽ luôn dõi nhìn và cầu bầu cùng Chúa cho anh. Người Bạn rất tuyệt vời của em. Anh Hãy vui lên! Em luôn ở bên anh! Mà điều đó có quan trọng cho bằng : Chúa luôn bên anh…”

    Nó nhìn lên bầu trời trong đêm Giáng sinh, mỉm cười bình an, miệng nhủ thầm “Trong Tình Yêu Chúa” rồi nó cất giọng hát: “Cao cung lên, khúc nhạc Thiên thần Chúa…”


    ›{š
    thay đổi nội dung bởi: Rocky, 10-12-2008 lúc 02:26 PM Lý do: chỉnh lý...duyệt qua vòng 1....

  2. Có 2 người cám ơn sue vì bài này:


Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com