Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

kết quả từ 1 tới 6 trên 6

Chủ đề: LM. Lê quang uy viết về nhà số 32 bis Q 3

Threaded View

  1. #6
    gioanha's Avatar

    Tham gia ngày: Nov 2008
    Tên Thánh: Gioan
    Giới tính: Nam
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 2,928
    Cám ơn
    2,244
    Được cám ơn 5,749 lần trong 2,086 bài viết

    Lightbulb kính gửi

    Xin gửi vài lời đến các nữ tu Dòng Nữ tử bác ái
    Kính gửi các nữ tu
    Những thông tin trên mạng mấy hôm nay đã làm nhiều người thổn thức. Thổn thức vì những nữ tu bé nhỏ đang ngày đêm chịu trận với việc đòi lại công lý, sự thật thông qua việc đòi lại mảnh đất là cơ sở của Dòng Nữ tử Bác ái đã và đang bị manh tâm chiếm đoạt bởi chính quyền. Thổn thức bởi công lý, sự thật lại ngang nhiên bị chà đạp. Tài sản ngang nhiên bị cướp bóc.
    Thật ra, việc đất đai, tài sản bị chiếm đoạt thì chúng tôi không lạ, trên đất nước này, có mấy nơi, có mấy giáo xứ, giáo họ không bị hậu quả của chính sách chiếm đoạt đất đai, mượn, vay… nhưng quên trả từ trước đến nay của chính quyền.
    Cũng thường thấy ở đất nước này, có nhiều dạng vay mượn khác nhau. Nhưng cái kiểu mượn rồi lấy luôn thành của mình, chỉ bởi vì mình có sức mạnh hơn kẻ bị hại, thì đó được gọi là “xin đểu”. Tiếc thay, cái kiểu xin đểu đó vẫn còn quá nhiều trong xã hội chúng ta. Và có thể có những khi nó đã được “luật hóa”.
    Ở những nơi tôi đã đến, tôi đều thấy có những bức xúc, vướng mắc và những hậu quả của chính sách chiếm đoạt đó đã làm mòn mỏi, làm hư hao và kiệt quệ các giáo xứ, giáo họ và các dòng tu.
    Nhất là ở Tổng Giáo phận Hà Nội chúng tôi vừa qua, những bài học đau đớn còn đó. Tất cả nỗi đau đớn, những nhục nhã, những khó khăn, chúng tôi từ những giáo dân bé mọn đến các vị chủ chăn đều đã nếm trải một cách bất công và phi lý.
    Đòn đau nhớ đời, cha ông chúng ta đã dạy thật là chí lý. Dù những lời ngon ngọt đầu môi, nhưng tâm địa độc ác vẫn không dứt, thì tất cả chỉ là sự dối trá và lừa lọc. Những điều đó, người Công giáo chúng ta không được phép thỏa hiệp.
    Thời gian qua và nhất là những ngày qua, luôn theo dõi tin tức của Dòng Nữ tử Bác ái, chúng tôi hết sức xót xa và muốn qua đây gửi vài lời đến các nữ tu, những người đã tận hiến đời mình để phục vụ Thiên Chúa qua tha nhân.
    Chúng tôi xót xa, khi mà cả nhân loại đang nô nức đón mừng một mùa Giáng Sinh an bình, hạnh phúc và đầy hồng ân Chúa Hài đồng, thì nơi đất nước chúng ta, có những nơi còn lạnh lẽo hơn máng cỏ. Đó là nơi các chị đã nằm để nói lên ý nguyện bảo vệ tài sản của mình.
    Máng cỏ Chúa Hài đồng năm xưa lạnh lẽo giữa đêm đông, khi chỉ có một ít người được Thiên thần báo mộng, một số mục đồng đến được với Người để sưởi ấm tâm hồn của trẻ mới sinh. Nhưng các nữ tu hôm nay, còn lạnh lẽo hơn, bởi những thông tin được đưa đến đầy đủ cho mọi người không cứ nơi đâu, nhưng họ vẫn cô đơn và bất lực.
    Giữa xã hội ồn ào tấp nập, các chị càng thấy mình bất lực, nhỏ bé hơn nhiều trước bạo quyền và bao mưu chước của người đời tham lam và quỷ quyệt. Nhưng đau xót hơn, lại là việc các chị đang rất cô đơn trước những mưu đồ đen tối và chính sách bất công vô lý với mình.
    Chúng tôi cũng đã đi qua những tháng ngày gian khó đối mặt với bạo lực, với đủ loại mưu mô nhưng chúng tôi đã thấy được tình yêu của Thiên Chúa đổ xuống cho chúng tôi qua giáo hội của Ngài. Chúng tôi có một chủ chăn kiên vững, một cộng đồng dân Chúa hiệp nhất và biết hi sinh.
    Ở đây, chúng tôi đã có những nguồn động viên to lớn từ khắp nơi trên đất nước và toàn thế giới. Khi ánh sáng văn minh nhân loại chiếu vào, đã làm cho những đau khổ, những âm mưu, những dã tâm và những tình thân ái được rõ ràng hơn. Qua đó, nỗi đau được chia sẻ, niềm vui được nhân lên trọn vẹn.
    Nghe những tin tức, những tiếng kêu của các chị vang lên từ lâu giữa cộng đồng dân Chúa Sài Gòn hơn 1 triệu người Công giáo mà chưa thấy những tiếng đồng lòng đáp lại, tôi thấy lạnh người về sự vô tâm, tôi thấy xót xa cho một nghĩa của từ Thông công và Hiệp nhất trong giáo hội.
    Đâu rồi các cộng đồng dân Chúa? Những con người kia, những nữ tu này có là những tín hữu, những người anh em của chúng ta không? Những tiếng kêu của họ, có phải là tiếng kêu gọi của lương tâm mọi người phải đáp lại bằng Công lý và Sự thật mà Chúa đã kêu mời?
    Đâu rồi những người có lương tâm của đất nước? sao lại im lặng trước sự chà đạp lên Công lý và Hòa bình? Những trí thức của Tổng Giáo phận ở đâu, những hành động bỏ mặc nạn nhân đau khổ trong cô đơn như hôm nay, có làm tâm hồn các vị thanh thản?
    Đâu rồi hàng giáo phẩm của Tổng giáo phận, các chủ chăn của Chúa, những người thợ gặt được sai đi. Họ còn có ở Thành phố Sài Gòn này không? Hay tất cả đã đi vắng? Tôi nghĩ là không, họa chăng chỉ có tâm hồn và sự quan tâm đến các cộng đồng bé nhỏ đã đi vắng mà thôi.
    Nếu vậy, các vị định dạy những gì cho người khác về lòng nhân ái và tình thương yêu? Liệu có mấy ai dám tin những lời nói hoa mỹ mà không có những hành động cụ thể, thế giới này đã quá sợ hãi với những lời nói và việc làm luôn đi hai ngả.
    Ngày xưa, tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đã nói: “Đừng nghe lời Cộng sản nói, hãy xem việc Cộng sản làm”. Câu nói đó thiết nghĩ không phải chỉ áp dụng cho mỗi người Cộng sản mà thôi.
    Phải chăng những ngày này, các vị đang bận rộn với cây thông Noel hay những buổi mừng vui, chúc tụng với muôn lời hoa mỹ mà quên đi rằng Thiên Chúa sẽ chẳng có niềm vui nào khi chúng ta quên mất những tha nhân bên cạnh chúng ta. Đây là khi Chúa đói mà họ quên cho Chúa ăn, Chúa rách rưới đói rét mà họ quên mất việc cho Chúa được no ấm?
    Thưa các nữ tu,
    Thật chẳng có lời nào có thể nói hết được qua mấy dòng chữ này. Nhưng qua đây, một tấm lòng từ phương bắc xa xôi cũng như muôn vạn tấm lòng khác gửi đến quý vị những lời chia sẻ và hiệp thông sâu sắc.
    Chúa sắp Giáng trần, cầu xin Người xuống để đem lại cho nhân loại Hòa bình và Tình yêu thương đến với quý vị.
    Cầu cho quý vị, các nữ tu luôn anh minh và bền vững, luôn được Chúa quan phòng
    Hà Nội, Ngày 20 tháng 12 năm 2008
    J.B Nguyễn Hữu Vinh
    Chữ ký của gioanha
    Ráng chiều ửng hồng, rạng đông sẽ đẹp

  2. Được cám ơn bởi:

    BMK

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com