|
CHƯƠNG 6
* CHÚA GIÊSU BỊ GIẢI NẠP CHO PHILATÔ;
* CHÚA GIÊSU BỊ ĐÁNH ĐÒN VÀ ĐỘI MÃO GAI
------------Theo lời các Thánh Sử (Mt 27:1, Mc 15:1, Lc 22:66, Gioan 11:47), sáng sớm ngày thứ Sáu, các kỳ lão, trưởng giáo và ký lục tụ họp để chung quyết án tử hình Chúa Giêsu. Tất cả những người đó đều muốn Chúa Giêsu phải chết; họ mưu mô làm cách nào cho có vẻ công lý trước mắt dân chúng. Hội đồng này tụ họp tại nhà thượng tế Caipha, nơi Chúa Giêsu bị giam giữ. Lần nữa họ cho lệnh điệu Chúa từ hầm tù dưới đất lên hội đường để chịu xét xử. Bọn lính lôi Chúa lên, vẫn còn bị trói và bị hành hạ như trước. Họ lại bắt Chúa nói cho họ biết Chúa có phải là Chúa Cứu Thế, là Đấng Được Xức Dầu không (Lc 22:67). Cũng y như lời chất vấn trong đêm thứ Năm, lời chất vấn hôm nay được đưa ra với ý định hiểm độc: không phải để nghe hoặc nhận biết sự thực, mà để vu khống và thêu dệt tội trạng chống lại Chúa. Nhưng Chúa Giêsu đã không chối cãi điều đó. Đồng thời Chúa không muốn tuyên bố theo cách mà họ có thể khinh thị lời Chúa, hoặc mượn từ đó ít màu mè cho lời họ vu khống. Chúa trả lời theo cách mà nếu các người biệt phái chọn chịu khuất phục cho dù đối với tình cảm ít tử tế nhất, hẳn họ có thể tìm ra được mầu nhiệm tàng ẩn trong lời Chúa. Nếu họ không có được tình cảm như thế, thì hiển nhiên qua lời họ: tội ác họ gán cho Chúa là kết quả những ý định ác độc của họ chứ không nằm trong lời Chúa đáp lại. Vì thế Chúa nói với họ: “Nếu Tôi nói với các ông (rằng) Tôi là Đấng Mà các ông hỏi, các ông cũng không tin lời Tôi; và nếu Tôi hỏi các ông, các ông cũng không trả lời, cũng không tha Tôi. Nhưng từ giờ phút này Con Người sẽ ngự bên hữu Đấng Toàn Năng”. Mọi người đồng thanh: “Vậy Ông là Con Thiên Chúa?” Chúa Giêsu đáp: “Các ông nói đó: Chính Là Tôi.” Lời này như là Chúa nói: Các ông suy diễn chính xác, Tôi là Con Thiên Chúa; vì mọi việc Tôi làm, các giáo lý của Tôi, và chính Sách Thánh, cũng như những điều các ông đang làm đối với Tôi, chứng minh sự thực Tôi là Chúa Cứu Thế, Đấng đã được hứa trong Sách Lề Luật.
------------Nhưng hội đồng những người ác độc này không có thiện chí nghe và hiểu lời chân lý Chúa nói, mặc dầu chính họ có thể suy luận rất đúng về sự thực đó rút từ Sách Thánh, và có thể dễ dàng tin lời Chúa. Họ không đồng ý, cũng không tin; nhưng thích gọi đó là lộng ngôn phạm thượng đáng phải chết. Vì lúc này Chúa Giêsu tái xác nhận những lời Chúa đã nói chiều hôm trước, họ đồng thanh kêu lên: “Chúng ta còn cần thêm chứng cớ gì nữa, vì chính miệng Nó xác nhận điều đó?” Họ lập tức đồng thanh kết luận rằng Chúa đáng phải chết, phải bị giải nạp cho Pontiô Philatô, đại diện Hoàng Đế La Mã làm Tổng Trấn xứ Judea.
------------Mặt trời đã mọc khi những việc này xảy ra, từ phòng cầu nguyện Mẹ Maria chứng kiến mọi việc. Mẹ quyết định rời khỏi phòng tĩnh tâm, đi theo Con cực thánh tới dinh Philatô, cho tới khi Chúa chết trên Thánh Giá. Khi Mẹ Maria sắp sửa rời khỏi Nhà Tiệc Ly, thánh Gioan tới tường trình với Mẹ mọi việc. Thánh Gioan không biết gì về các thị kiến mà qua đó Đức Hiền Mẫu Maria thấy rõ mọi sự việc và những đau khổ Con cực thánh Mẹ phải chịu. Sau khi thánh Phêrô chối Chúa, thánh Gioan rút ra xa theo dõi mọi diễn tiến. Ngài cũng nhìn nhận sự yếu đuối của mình vì chạy trốn trong Vườn Cây Dầu. Ngay khi gặp lại Mẹ Maria, thánh Gioan đã thú tội đó và xin Mẹ tha thứ. Ngài kể lại mọi việc xảy ra trong vườn Cây Dầu, các việc ngài đã làm và những điều ngài thấy trong khi đi theo Thầy chí thánh. Thánh Gioan nghĩ rằng cần phải chuẩn bị Mẹ Maria đau khổ cho cuộc tương phùng Con cực thánh, để Mẹ không bị tràn ngập bởi cảnh tượng hãi hùng trong hoàn cảnh hiện tại của Chúa. Thánh Gioan tìm cách nói với Mẹ Maria về một vài hình ảnh khổ hình Chúa phải chịu: ------------“Thưa Mẹ yêu dấu, Thầy chí thánh của chúng ta phải chịu đau khổ biết chừng nào! Trái tim không thể nào không tan nát khi nhìn thấy Thầy; vì những đánh đập và đờm dãi, Khuôn Mặt cực đẹp của Thầy sưng húp và dơ dáy đến mức Mẹ khó mà nhận được Thầy.” ------------Mẹ Maria lắng nghe thánh Gioan tường thuật; Mẹ khóc cay đắng đau đớn; Trái Tim Mẹ tan nát. Các phụ nữ thánh thiện, cùng đi với Mẹ Maria, cũng nghe các lời thánh Gioan tường thuật, các bà đều phiền sầu và kinh hoàng. Mẹ Maria yêu cầu thánh Gioan cùng đi với Mẹ và các phụ nữ:
------------“Chúng ta hãy rảo bước, để chính mắt mẹ có thể nhìn thấy Con Thiên Chúa Cha hằng hữu, Đấng mặc thân xác loài người nơi lòng mẹ. Các bạn chí thiết của mẹ, các bạn sẽ thấy Chúa bị thúc đẩy bởi tình yêu thương nhân loại đến chừng nào, Chúa phải trả giá đắt chừng nào để cứu chuộc nhân loại khỏi tội lỗi, khỏi chết đời đời, và mở cửa thiên đàng cho họ.” ------------Mẹ Maria đi qua đường phố Jerusalem, có thánh Gioan và một số phụ nữ thánh thiện đi theo. Nhưng chỉ có thánh Gioan, ba bà cùng tên Maria và một số bà rất đạo đức khác đã theo Mẹ tới cùng. Mẹ đã nhờ các thiên thần mở lối đến với Con chí thánh. Dọc đường Mẹ nghe người ta diễn tả ý kiến và tình cảm khác nhau về các việc lúc này đang xảy ra cho Chúa Giêsu Nazareth. Rất ít người có lòng trắc ẩn khóc thương Chúa. Những người khác nói tới việc các người thù ghét Chúa muốn đóng đanh Chúa. Những người khác nói lúc này Chúa đang ở đâu, bị điệu đi qua các đường phố, bị trói như tên đại trọng phạm. Người khác nữa nói tới những hành hạ thống khổ Chúa đang phải chịu. Có người hỏi Chúa đã làm điều gì tàn ác đến nỗi bị hành hạ quá sức như thế. Nhiều người sửng sốt và hoài nghi, la lên:
------------“Những phép lạ Ông Ấy đã làm đem lại cho Ông Ấy đến thế này sao! Rõ ràng những phép lạ ấy chỉ là lừa đảo, vì Ông Ấy không tự bào chữa hoặc giải thoát!” ------------Các thiên thần hướng dẫn Mẹ Maria, qua những đám đông lũ lượt hỗn loạn, tới một góc phố, nơi đây Mẹ gặp Con cực thánh. Với lòng tôn kính sâu thẳm, Mẹ Maria quì sụp xuống đất thờ lạy Ngôi Vị Thiên Chúa, dâng lên Chúa việc tôn thờ thẳm sâu và nhiệt thành hơn như đã được hoặc sẽ được các thụ tạo thi hành đến muôn đời. Mẹ Maria chỗi dậy; Mẹ Con nhìn nhau vô cùng trìu mến, huyền nhiệm trao đổi sự đau buồn khôn tả. Mẹ Maria bước sang một bên đi theo, tiếp tục từ xa việc đàm thoại huyền nhiệm với Chúa Cứu Thế và với Thiên Chúa Cha hằng hữu. Không ai có thể diễn tả những lời linh hồn Mẹ Maria đối thoại với Chúa Cứu Thế và với Thiên Chúa Cha trong dịp này. Hình ảnh Con Thiên Chúa bị thương tích, bị làm cho dơ bẩn, bị trói, bị hành hạ ghi khắc vĩnh viễn không bao giờ phai mờ nơi linh hồn Mẹ, luôn hiện lên rõ ràng trước mắt Mẹ.
------------Chúa Cứu Thế bị điệu tới dinh Philatô, nhiều người trong hội đồng và vô số dân chúng đi theo. Những người đó, vì muốn giữ mình sạch theo luật để mừng Lễ Vượt Qua, đã cáo lỗi với Philatô, không vào dinh Tổng Trấn để nạp Chúa Giêsu. Philatô, mặc dầu là người ngoại giáo, đã nhượng bộ những thận trọng quá đáng về nghi lễ của họ. Khi thấy họ ngần ngại không vào trong dinh Tổng Trấn, Philatô đã đi ra gặp họ. Theo tập quán nghi lễ của người La Mã, Philatô hỏi họ: “Các ông cáo buộc Người Này tội gì?” Họ đáp: “Nếu Nó không phải là trọng phạm, chúng tôi đã không điệu Nó bị trói và đánh đập như thế này đến cho ông.” (Gioan 18:28). Nhưng Philatô gằn hỏi: “Những tội ác mà các ông cáo buộc Ông Ta là những tội gì?” Họ đáp: “Nó bị buộc tội phá rối công ích, Nó muốn tự mình làm vua chúng tôi và cấm nạp thuế cho Caesa (Lc 23:2); Nó tự xưng mình là Con Thiên Chúa, rao giảng giáo lý mới, khởi đầu từ Galilea, qua miền Judea và Jerusalem.” Philatô nói: “Tự các ông hãy đưa Ông Ta đi mà xét xử theo luật của các ông; tôi không tìm thấy nguyên cớ gì kết tội Ông Ta.” Nhưng các người đó đáp lại: “Chúng tôi không được phép kết tội chết cho ai, cũng không được thi hành bản án như thế.” Mẹ Maria, cùng với thánh Gioan và các phụ nữ đi với Mẹ, hiện diện tại cuộc đối chất này; các thiên thần đã sắp đặt cho Mẹ và các ngài chỗ đứng để có thể nghe và thấy mọi việc xảy ra. Mẹ Maria, núp trong khăn choàng đầu, đã khóc huyết lệ tuôn tràn vì nỗi đau đớn xuyên thấu Trái Tim cực trinh khiết. Bằng những hành động thánh đức âm thầm, Mẹ Maria đã trung thành lặp lại các hành động được Con cực thánh Mẹ thực hiện, trong khi đó Mẹ cũng chịu những đau đớn thống khổ y như trên Thân Xác cực thánh Chúa Giêsu. Mẹ Maria đã xin Thiên Chúa Cha hằng hữu cho Mẹ đặc ân luôn nhìn thấy Con cực thánh Mẹ, càng tự nhiên càng tốt, cho tới khi Chúa Giêsu chịu chết. Thiên Chúa Cha ban cho Mẹ đặc ân này, ngoại trừ thời gian Chúa Giêsu ở trong hầm tù.
------------Một trong những lời các người Do Thái và tư tế hiện diện cáo buộc Chúa Giêsu trước mặt Philatô là Chúa Giêsu đã khuấy động dân chúng bằng việc Chúa khởi sự giảng dạy ở xứ Galilea (Lc 23:6). Lời tố cáo này khiến Philatô hỏi có đúng Chúa Giêsu là người xứ Galilea không. Philatô nghĩ đây là cơ may có thể giúp ông ta giải quyết những khó khăn về Chúa Giêsu và thoát khỏi việc chọc giận những người Do Thái hiện diện, những người này cương quyết đòi Chúa phải chết. Herode dịp đó đang ở Jerusalem mừng Lễ Vượt Qua của người Do Thái. Herode này là con của Herode I, người đã tàn sát các Thánh Anh Hài để mưu giết Chúa Giêsu ngay sau khi Chúa giáng sinh (Mt 2:16). Tên hôn quân sát nhân Herode I là người tòng Do Thái giáo khi cưới một phụ nữ Do Thái. Vì thế con ông ta, Herode (thứ) đã từ Galilea, nơi ông ta là Toàn Quyền, tới Jerusalem mừng Lễ theo luật Maisen. Philatô thù nghịch với Herode vì hai người cai trị hai miền chính của nước Palestine là Judea và Galilea, và trước đó không lâu Philatô, vì nhiệt thành với quyền tối thượng của đế quốc La Mã, đã tàn sát một số người Galilea khi họ thi hành phận sự chung trong đền thờ. Herode hết sức tức giận vì hành động phạm thánh này. Philatô, để làm hài lòng Herode một chút mà không mất mặt gì nhiều, đã quyết định gởi Chúa Giêsu tới cho Herode xét xử vì Chúa Cứu Thế là người thuộc vùng ông ta quản trị. Philatô cũng hy vọng Herode phóng thích Chúa Giêsu vì Chúa là Nạn Nhân của ác tâm đố kị của các tư tế và ký lục.
------------Herode rất hoan hỉ khi được thông báo Philatô sẽ gởi Đức Giêsu Nazareth tới cho ông ta. Herode biết Chúa Giêsu là bạn chí thiết của thánh Gioan Tẩy Giả, người mà Herode đã ra lệnh chặt đầu (Mc 6:27), và ông ta đã nghe nói nhiều về việc Chúa giảng dạy. Vì tò mò và điên khùng, Herode nuôi ảo vọng được thấy Chúa Giêsu làm phép lạ để thoả mãn lòng hiếu kỳ của ông ta (Lc 23:8). Vì thế, Đấng tạo dựng muôn loài đã đến trước mặt tên sát nhân Herode. Nhưng tên hôn quân bất hạnh đó, không biết được sự phán xét kinh sợ của Đấng Toàn Năng, đã đón Chúa bằng tiếng cười lớn ngạo nghễ chẳng khác gì Chúa là thầy bùa làm trò ảo thuật. Herode hạch hỏi Chúa, y tin chắc có thể bắt Chúa làm phép lạ để thoả mãn hiếu kỳ của y. Nhưng Chúa sự khôn ngoan thận trọng, đứng đó với thái độ kín đáo khiêm tốn trước mặt viên quan toà bất xứng nhất, đã không nói một lời. Vì những việc ác độc ông ta đã làm, ông ta đáng bị hình phạt không đáng được nghe lời hằng sống.
------------Các chức sắc và tư tế Do thái hiện diện không ngừng nhắc lại cũng những lời cáo buộc họ đã nói với Philatô. Nhưng Chúa vẫn im lặng trước những vu khống này, càng làm cho Herode thất vọng. Chúa Giêsu không hề hé môi trả lời các câu hỏi của ông ta, Chúa cũng không hé môi bác bỏ những lời cáo buộc. Herode hoàn toàn không xứng đáng nghe chân lý, đây là hình phạt nặng nhất dành cho ông ta và là hình phạt đáng kinh sợ nhất đối với các thế lực trần gian. Herode lúng túng bực bội vì sự im lặng hiền lành của Chúa Cứu Thế và thất vọng vì tính hiếu kỳ hão huyền của ông ta. Nhưng viên quan toà bất công đó cố gắng che giấu sự bối rối bằng cách đã cùng với đám lính hầu giễu cợt, chế nhạo, đánh đấm, cho khoác áo lụa trắng lên mình Chúa, rồi cho điệu trả lại cho Philatô. |
|