VÀNG SON

San sát

Những mái chùa rêu phong,

Những nếp nhà thờ tàn tạ.

Thế nhưng chị thấy không

Những đường cong kia càng cũ mòn càng đi vào huyền sử

Người ta thích phục chế tôn tạo

Còn những nét gãy này

Chưa xuống cấp đã thấy phải thay rồi.

Em về Kim Sơn

Thương cụ Sáu cô đơn

Giữa dọc dài lịch sử

Thắp hương trong đền Nguyễn Công Trứ

Mong được tiếp nối công trình của Uy Viễn tướng công

Mở ruộng đào sông

Khơi mương cho dòng chảy.

Về bên sông Đáy

Con đò giữa dòng đang kiểm tra sức xoáy

Trên bờ bà cụ sợ vỡ đê.

Em qua đò Mười

Rồi đò Ninh Mỹ

Chiều trên sông Ninh Cơ



Vàng son mới cho Bùi Chu, Phát Diệm.

Trong chút lặng và trong chút niệm

Em thấy tương lai không nằm nơi những đường gãy mới

Cũng không nơi những đường cong

Hay những đường song song

Nhưng tương lai tuỳ nơi những đường mềm cuộc sống.

Trong chút lặng quyện trong chút động

Chị ơi, nhìn kìa,

Mắt của người yêu chị

Mắt của người chị yêu.


Trăng Thập Tự