Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

kết quả từ 1 tới 40 trên 49

Chủ đề: Theresa Hài Đồng VN:TÌNH YÊU KHÔNG THỂ CHẾT

Threaded View

  1. #21
    littlewave's Avatar

    Tham gia ngày: Aug 2007
    Giới tính: Nữ
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 2,529
    Cám ơn
    3,391
    Được cám ơn 8,037 lần trong 1,863 bài viết

    Default

    Trốn tiếp

    Công việc của con xuôi trôi được hai tháng, thì lại xẩy ra một cuộc đàn áp bất công. Và vì thế con mới lại phải trốn ra đi một lần nữa.

    Không được xử cách thẳng thắn nơi người có quyền xử. Lại phải một anh cậu lớn, nhân thấy con trái mà ăn hiếp, để trả thù cho những câu con trả lời không được vừa ý anh ta.

    Hôm ấy, mùa gặt đã xong. Nhưng trong sân phơi, rơm, lúa còn bề bộn. Nhân buổi chiều vắng cha xứ. Cha xứ đi chơi tổ tôm ở nhà cụ tiên chỉ. Cơm chiều vừa xong, thày già và cánh cậu lớn dắt nhau đi dạo làng...

    Lũ cậu bé chúng con, cả thảy bẩy anh, kể cả những anh cha mẹ giữ để đi học lợi dụng được một buổi chiều hiếm hoi. Chúng con rủ nhau chơi cách "giàn trận" và "tác chiến." Chia người làm hai nước Nhật Pháp ra đánh trận giả. Những anh có vẻ bệ vệ cho nhập vào quốc tịch Pháp, còn những anh hom hem, nhỏ nhắn, cho xung vào đoàn quân Nhật. Tất nhiên, con được liệt ngay vào đoàn quân anh dũng của Nhật-bản. Hơn nữa họ tôn con lên làm tướng, vì có cặp mắt thẳng thắn như "ông Nhật" mọi đàng.

    Sau khi đã chia địa giới, lấy các ụ rơm trong sân làm ranh giới. Chúng con bắt đầu gây truyện tác chiến. Bên quân Pháp có một anh làm đại tướng đội mũ lưỡi trai có đến hằng chục chiếc ngôi sao gắn trên vành, và ba anh lính. Còn bên Nhật chỉ có một ông đại tướng, và hai tên lính. Thế nhưng họ yêu đại tướng của họ đáo để. Họ vừa là lính, mà cũng vừa làm ngựa cho đại tướng cưỡi nữa. Mà đại tướng của họ cũng yêu họ như đại tướng cả. Hễ khi thấy họ chạy mệt thì đại tướng lại chịu khó làm ngựa cho lính đại tướng cưỡi. Nhưng không khi nào hai tên lính dám ngồi lên vai của đại tướng sốt cả. Họ thấy đại tướng tử tế với họ, nên họ càng tử tế với đại tướng.

    Con bên các anh Pháp, anh nào cũng chỉ thích cưỡi ngựa và bắn súng, nên cứ cãi nhau hoài. Chúng con dùng khí giới bằng gươm gỗ, còn súng thì dùng bằng pháo, súng máy dùng bằng thứ pháo xiết.

    Hai bên kháng chiến kịch liệt. Máy bay cứ từng đoàn "một chiếc" đi bỏ bom lung tung. Tiếng súng nổ lạch đạch làm phấn chấn quân sĩ. Ban đầu, Nhật thua, rút lực lượng về thủ đô ở một góc sân. Sau, may hạ được hai chiếc máy bay đi thám thính. Bởi vì họ đi sâu vào địa giới Nhật quá, đến lúc bị máy bay của đại tướng Nhật đuổi, họ mở hết tốc lực mà cũng không kịp trốn thoát. Ðành phải hạ cánh, xin đầu hàng.

    Ðại tướng thấy cần quân, nên cho họ tự do, không bắt làm tù binh. Thế là họ xin xung vào quân đội Nhật. Lực lượng của đại tướng Nhật do đó thêm mạnh và phản công một cách đắc lực. Pháp thua, bỏ cả kho khí giới, chạy tuốt xuống rừng. Ðại tướng Nhật lúc này mới kịp vặn khăn làm một chiếc mũ "xung phong" đội lên đầu. Tuốt gươm trần, nhẩy phắt lên ngựa, rồi hô quân: đuổi!

    Quân Nhật, nhất định là phải bắt sống ông đại tướng Pháp, hoặc làm cho ông ta phải ra hàng, mới chịu thôi.

    Ðang lúc ấy, một chiếc máy bay Nhật, bay quá trớn, lọt vào rừng một cách lẻ loi, bị quân Pháp thọp mất. Ðại tướng Nhật nóng gáy, hò hét thật lực. Quân sĩ của đại tướng cũng chẳng kém hùng hổ, họ mím chặt hai môi lại, gầm lên như tiếng máy bay, và xe tăng, rầm rộ, dọa nạt đối phương kịch liệt.

    Cuộc chơi đang vui, và đang có trớn. Không may, một anh cậu lớn đi dạo làng về sớm, thấy lũ bé chơi nghịch dại dột. Cậu ta trừng trộ tiến thẳng về phía đống rơm cạnh rừng la mắng om sòm.

    Thấy vậy, con nói một câu khôi hài cho cậu ta cười để khuây nóng đi:
    - Ả, "me-sừ" đi không gặp "ba đầm" hay sao mà coi bộ nóng nẩy thế? Mấy anh lính Nhật phát lên cười khúc khích. Cậu kia cũng cười, nhưng lại làm nghiêm ngay và nói:
    - Thằng chỉ láo toét!...
    - Toét? chả biết ai toét đấy?... Tối hôm qua chả biết đứa nào, bá vai đứa nào... ở xó cổng nhà khách ấy..., lại còn... toét?...
    Lũ Nhật non lại xao xao nói tướng lên rằng:
    - Ê!.. quả tang nhé! Quả tang nhé!...
    - Thằng khỉ Văn, trẻ con với mày đấy à?
    Con nhíu lông mày, nhẩy xuống ngựa, rút ở trong túi ra một bộ râu "ghi-đông" giả, cắm vào hai lỗ mũi, rồi con đáp:
    - Hè! chắc gì anh đã có râu như tôi, mà anh dám bảo tôi trẻ con?...
    Cậu kia thấy vẻ ngộ nghĩnh, phát phì cười, nhưng lại lập nghiêm ngay, cậu ta sấn lại gần con hạch:
    - Mày gọi ai là anh, và xưng tôi với ai đây?
    - Ai gọi tôi là thằng, và xưng tao với tôi trước?
    - Tao đây.
    Và không để cho con trả lời, cậu ta lên mặt lớn nói ngay với con:
    - Muốn sống đem nộp pháo và diêm đây.
    - Anh nói thật hay anh nói chơi?
    - Tao phải chơi với mày à?
    - Thế thì tôi cũng nói thật với anh: Tôi không đưa.
    - Thật không?
    - Thật. Anh lấy quyền ai?
    - Quyền tao.
    - Quyền của anh có ở ngoài chuồng ngựa ấy...
    - Thật chứ?
    - Ừ đấy.
    - Quân chó Ngăm, chơi dại, người ta bảo lại còn bướng.
    - Anh bảo gì? Anh có muốn chơi pháo, xin thì tôi cho. Chứ anh lại làm ra cái bộ mặt ông lớn đi ăn hiếp, thì có chắp tay lậy, tôi cũng chẳng cho. Tồi ở đâu ấy? Cứ tưởng mình lớn, là muốn hiếp tróc ai cũng được?
    Nói rồi, con quay nói với quân đội của con:
    - Anh em, tiếp tục...



  2. Có 3 người cám ơn littlewave vì bài này:


Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com