|
Chào mừng năm giáo dục Kitô giáo 2008
HÃY DÀNH MỘT CHỖ CHO GIÊSU
Phao lô Nguyễn Văn Quý, OP.
Thế giới hiện đại ngày hôm nay dường như đẩy con người vào một guồng máy vội vã. Câu nói đùa của một số năm về trước giờ đây đã thành hiện thực của lối sống con người hôm nay : Làm ngày không đủ, tranh thủ làm đêm, làm đêm không hết, làm thêm giờ nghỉ. Ai ở thành phố Hồ chí Minh, thì chỉ cần bước chân ra đường cũng cảm nhận được cuộc sống con người hối hả. Những giờ cao điểm, đoàn xe, đoàn người hối thúc nhau chạy về một nẽo đường, một ngõ nghách nào đó. Nhiều lúc không nghĩ đến kẻ ở bên mình, nên người ta luồn lách, chen lấn nhau, thậm chí từng nữa bánh xe.
Cứ tưởng con người sống trong thời đại văn minh sẽ được sung sướng, hạnh phúc, nào ngờ quá vất vả và khốn khổ. Con người lúc này cần phải ăn tranh thủ, ngủ cấp tốc, làm thật gấp, xài tới tấp… rồi chết.
Nếu như con người chăm chỉ, chí thú làm ăn là điều đáng khen. Nhưng nếu con người quá mải mê vào công việc và không còn có một chút thời gian dành cho đời sống nội tâm, đời sống tâm linh thì thật khốn khổ dường nào.
Con người có xác có hồn. Xác cần tẩm bổ, săn sóc thì tâm hồn con người càng cần chăm sóc gấp bội. Ngày xưa người ta thường nói : Tinh thần sáng suốt trong một thể xác khoẻ mạnh, nhưng ngày hôm nay câu nói ấy có lẽ phải đảo ngược lại : Thân xác được mạnh khoẻ trong một tinh thần minh mẫn. Bởi đó, việc dành thời gian chăm chút cho tâm hồn thật cần thiết biết bao. Theo triết gia Emmanuel Kant (1724-1804) cho rằng, con người ta thật sự là người không hẳn ở việc “làm ra” (làm ra sản phẩm) mà phải là “làm người”, tức sống cho ra người. Khi làm người, chúng ta biết làm chủ những sản phẩm do ta làm ra, biết sử dụng chúng đúng mục đích đem lại hữu ích nhất và ý nghĩa nhất cho con người. Bằng không chúng ta chỉ biết làm ra những sản phẩm, rồi nô lệ cho những sản phẩm ấy, bằng việc cố lo hưởng thụ như tính chất bù trừ, lúc đó chúng ta trở thành con vật không hồn. Lúc này ta chỉ biết : Cố làm- cố ăn- rồi chết.
Noel về, hãy dành một nơi cho Chúa ngự
Mùa Noel lại về, người ta lại đua nhau đi mua sắm đồ mới. Noel lại một dịp cho người ta buôn bán kinh doanh.
Vào những ngày Noel, ta lại thấy “bầu không khí của lễ hội”. Trên những chiếc xe đời mới đắt tiền, các anh chị lại quần là áo lượt đủ sắc màu dạo phố. Các bài thánh ca Giáng Sinh cũng được các nhà hàng, quá xá mở lên. Những cây thông Noel, hay hang đá ngày hôm nay không chỉ hiện diện nơi các nhà thờ mà còn nơi các đường xá, các rạp hát, các nhà hàng, các công ty hay những nơi công cộng. Nhưng trong bầu không khí giáng sinh “mang tính chất đầy lễ hội ấy” thử hỏi, biết bao con người đã cảm nếm được Hài Nhi Giêsu trong hang đá đơn hèn. Rồi mùa Noel lại cũng đi qua như bao nhiêu mùa Noel khác, nhưng thử hỏi còn có gì đọng lại trong tâm hồn mỗi người! Một tâm hồn Trống rỗng, hay tràn ngập niệm vui vì đã nhận ra một ánh sao nào soi rọi.
Noel về lại là một dịp Thiên Chúa “Đi ngang qua” mỗi người chúng ta, nhưng lòng chúng ta còn dành một chổ trống nào cho Hai Nhi Giêsu ngự đến. Thử nhìn lại lòng mình, có phải chúng ta chất chứa qúa nỗi lo toan, quá bận bịu biết bao công việc… Lòng chúng ta như nhà trọ không còn chổ trống và Hài Nhi đi qua không tìm được nơi trú ngụ phải ra cánh đồng hoang vắng tìm chổ cho mình.
Ngày xưa, Thiên Chúa ngang qua nhà ông bà Ápraham, ông bà mời thiên Chúa ghé thăm, Thiên Chúa đã ở lại và chúc phúc cho cho ông bà có người con nối dõi. Dân tộc Itraen cũng được Thiên Chúa đi ngang qua khi họ kêu cầu Người và Thiên Chúa đã giải phóng họ khỏi ách nô lệ Ai Cập. Cuộc đời Đức Trinh Nữ Maria cũng được Thiên Chúa đi ngang qua, Mẹ đã đón nhận và vâng phục thánh ý Người. Thiên Chúa đã thực hiện trên cuộc đời của Mẹ những điều kì diệu lớn lao.
Noel về, Thiên Chúa đang đi ngang qua cuộc đời bạn và tôi. Bạn và tôi có mở rộng lòng ra, niềm nở đón tiếp Ngài. Hay Ngài lại phải ra đi vì không tìm thấy một chỗ trọ.
Phao lô Nguyễn Văn Quý, OP
|
|