[align=justify:ff0af19ae5]B. MẦU NHIỆM KINH MÂN CÔI

Những lần hiện ra ở Fatima cũng như ở Mễ Du, Đức Mẹ Maria thường thiết tha kêu gọi nhân loại: hãy hoán cải và trở về với Thiên Chúa. Chỉ cần con người có tâm tình hoán cải, tức là cải thiện đời sống của mình, thì Mẹ sẽ ban cho họ phương tiện để thực hành sự hoán cải của mình, đó là kinh Mân Côi, còn gọi là chuỗi Mân Côi.

Bất cứ thời đại nào, từ khi Đức Mẹ Maria hiện ra và dạy thánh Đa Minh truyền bá kinh Mân Côi trong Giáo Hội, thì các Đức Giáo Hoàng đã tích cực ủng hộ truyền bá và siêng năng lần hạt Mân Côi, coi đó như phương tiện để người tín hữu được đến gần Thiên Chúa hơn. Đức Thánh Cha Gregory XII cũng cho rằng: "Kinh Mân Côi được chính Thánh Đa-minh thiết lập để làm nguôi cơn giận của Thiên Chúa và để cầu xin Rất Thánh Trinh Nữ bầu cử”.

Trong thông diệp “Trong tháng năm (Mense Maio) Đức Giáo Hoàng Phao-lô VI đã nói: “Kinh Mân Côi rất đẹp lòng Đức Mẹ và được các giáo hoàng khuyến khích”, và Đức Giáo Hoàng Gioan-Phao-lô II trong bài giảng ngày 13.5.1982 tại Fatima đã nói: "Lời kêu gọi thống hối bao giờ cũng được gắn liền với cầu nguyện. Hợp với truyền thống của bao thế kỷ, Đức Mẹ của sứ điệp này đã đề cập đến Kinh Mân Côi, một kinh có thể được khẳng định là Kinh của Mẹ Maria, một kinh mà Mẹ đặc biệt cảm thấy gắn liền với chúng ta."

Ngoại trừ thánh lễ ra, thì kinh Mân Côi chiếm vị trí quan trọng trong đời sống của người Ki-tô hữu, và thực tế đã chứng minh được điều ấy, khi mà trong các chủng viện, các dòng tu và các tu hội, cũng như các đoàn thể và cá nhân tín hữu đều nô nức yêu mến đọc kinh Mân Côi trong các đoàn thể của mình, và đặc biệt các gia đình công giáo đều không thể thiếu vắng kinh Mân Côi trong gia đình của mình. Kinh Mân Côi mau chóng được các chủ chăn và con cái trong Giáo Hội đón nhận, là vì nó như cái phao cứu hộ cứu được rất nhiều linh hồn khỏi chết đời đời trong hỏa ngục, nó làm cho nhiều người trở về nẻo chính đàng ngay, và nhờ kinh Mân Côi, mà Thiên Chúa ban thêm đức tin cho những người yếu đuối được vững mạnh trong đường trọn lành...

Khi đọc và suy niệm kinh Mân Côi với tất cả tâm hồn, thì cuộc đời của Chúa Giê-su và Mẹ Maria khi sống ở trần gian như đoạn phim mầu nhiệm sống động trước mắt chúng ta, và nhờ đó mà đức tin của chúng ta được tăng trưởng, lòng yêu mến của chúng ta được nhân rộng, và lòng cậy trông của chúng ta được củng cố thêm lên.[/align:ff0af19ae5]
Năm sự Vui:
Chiếc phao cứu độ linh hồn.

[align=justify:ff0af19ae5]1. Thiên Thần truyền tin.

Năm sự Vui kinh Mân Côi nhắc nhở chúng ta suy niệm đến tình yêu của Thiên Chúa đã dành cho nhân loại khi Ngài tuyên án con rắn –đại biểu cho ma quỷ và sự dữ- rằng: “Ta sẽ gây mối thù giữa mi và người đàn bà, giữa dòng giống mi và dòng giống người ấy; dòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi, và mi sẽ cắn gót nó”. Và lời hứa này đã thực hiện nơi Đức Mẹ Maria –người nữ sẽ đạp đầu con rắn- bởi lòng khiêm tốn vâng phục thánh ý của Thiên Chúa trong ngày Mẹ được sứ thần truyền tin.

Năm sự Vui kinh Mân Côi được bắt đầu từ mầu nhiệm Con Thiên Chúa nhập thể trong cung lòng Đức Mẹ Maria bởi hai tiếng “Xin Vâng” của Mẹ, hai tiếng Xin Vâng này đã làm cho đất trời bước sang một kỷ nguyên mới, kỷ nguyên của cứu độ, ân sủng và hòa bình mà muôn dân đang trông đợi, và bởi lòng khiêm tốn và luôn đặt mình vào trong bàn tay quan phòng của Thiên Chúa nên Đức Mẹ Maria đã trở thành kho tàng ân sủng của Thiên Chúa –qua Chúa Giê-su- để ban phát cho tất cả những ai nhờ Mẹ để đến với Chúa Giê-su là nguồn mọi ân sủng.

Bởi tiếng Xin Vâng này, mà các thánh trong ngục tổ tông vui mừng, cửa thiên đàng rộng mở và tâm hồn những người công chính như nở hoa, bởi vì ngày cứu độ đã đến rồi.

Bởi tiếng Xin Vâng này mà Đức Mẹ Maria được chọn làm Mẹ của Thiên Chúa, như lời của thánh công đồng Vaticanô II đã dạy rằng: “Thực vậy, khi sứ thần truyền tin, Đức Nữ Trinh Maria đã đón nhận Ngôi Lời Thiên Chúa trong tâm hồn cùng thân xác, và đem Sự Sống đến cho thế gian, nên được công nhận và tôn kính là Mẹ thật của Thiên Chúa và của Đấng Cứu Thế.”

Và với ưu thế là mẹ Thiên Chúa ấy, mà Mẹ Maria đã không đành lòng nhìn thấy Máu Thánh của Con mình đổ ra vô ích, Mẹ không đành lòng nhìn thấy những đứa con ngày càng đi xuống vực thẳm tội lỗi, Mẹ cũng đã không đành lòng khi thấy thời gian kiên nhẫn của Thiên Chúa sắp hết, nên Mẹ đã ra tay can thiệp với tất cả uy quyền của người mẹ trước tòa Thiên Chúa, để xin Ngài tha tội cho nhân loại. Thánh I-rê-nê đã nói rất chí lý: “Chính Ngài (Đức Mẹ Maria), nhờ vâng phục, đã trở nên nguyên nhân cứu rỗi cho mình và cho toàn thể nhân loại”.

“Thiên thần truyền tin cho Đức Bà chịu thai, ta hãy xin cho đặng ở khiêm nhượng”, sự khiêm nhượng này phải như khiêm nhượng của Mẹ Maria, tức là biết nhận ra thánh ý của Thiên Chúa cách minh bạch, và rồi mau mắn đáp trả và phó thác tương lai của mình trong tay Ngài. Con người ta thường có khuynh hướng ưa làm nổi mình dù biết mình chẳng tài cán bao nhiêu, và thích khiêm nhượng kiểu “ống điếu” để người khác chiều chuộng, mời mọc mới có giá trị.v.v..

Như vậy, tiếng Xin Vâng của Đức Mẹ Maria đã trở thành chiếc phao cứu hộ của cả nhân loại, và khi chúng ta suy niệm đến cái mốc lịch sử này, thì phải nhận ra giá trị vô giá tiếng Xin Vâng của Đức Mẹ Maria.

2. Đi thăm bà Ê-li-sa-bét.

Ơn cứu độ này, niềm vui này cần phải được chia sẻ với mọi người, trước hết là trong bà con thân thuộc, rồi sau đó đến với người khác.

Đức Mẹ Maria là một phụ nữ nhạy cảm, một người có tâm hồn đang tràn ngập niềm vui thiên quốc và lòng yêu mến tha nhân, cho nên Mẹ đã không quản ngại đường sá xa xôi để đi đến phục vụ cho người chị em của mình là bà Ê-li-sa-bét, bà cũng đang mang thai được sáu tháng, đây là một hành động của người đang có niềm vui của Thiên Chúa, niềm vui này không thể ấp ủ hưởng thụ một mình, nhưng là cho đi, đem tới và tỏa rộng để chia sẻ với tha nhân, nó như ánh sáng chiếu tỏa khắp nơi chứ không chiếu sáng một mình ai, và đó chính là điểm bắt đầu của niềm vui cứu độ.

Trước mắt chúng ta là cảnh bà Ê-li-sa-bét ngạc nhiên và vui mừng tột cùng khi Mẹ Maria đến viếng thăm, bà ôm chầm lấy người em gái họ dễ thương và như có một sự thôi thúc đặc biệt tự trong tâm, bà đã thốt lên: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc” (Lc 1, 42), sự thôi thúc ấy chính là Thánh Thần Chúa đã dùng môi miệng của bà Ê-lia-sa-bét để ca ngợi hồng phúc mà Thiên Chúa đã ban cho Đức Mẹ Maria. Nhưng quan trọng hơn cả lời ca ngợi của bà Ê-li-sa-bét, là lời chào của Đức Mẹ Maria đã làm cho thai nhi sáu tháng tuổi trong bụng bà Ê-li-sa-bét cảm nghiệm được ơn cứu độ của Thiên Chúa đã ưu ái đến mình nên mừng vui nhảy lên sung sướng, và hiệu quả của lời chào này là thai nhi –Gioan Tẩy Giả- được khỏi tội nguyên tổ.

Cuộc thăm viếng lịch sử này của Đức Mẹ Maria là chiếc phao cứu độ cho thánh Gioan Tẩy Giả, là đem niềm vui và hạnh phúc đến cho gia đình bà Ê-li-sa-bét. Cuộc thăm viếng này, có thể nói là Đức Mẹ Maria đã làm người tiên phong trong việc loan báo tin mừng cứu độ của Thiên Chúa cho mọi người.

Ơn cứu độ dành cho tất cả mọi người, chỉ có điều là có người được đón nhận trước và có người đón nhận sau, nhưng tất cả những ai đã diễm phúc đón nhận ơn cứu độ này, thì noi gương của Đức Mẹ Maria ra đi, đến với và cùng với tha nhân, để giới thiệu cho họ biết về tình yêu của Thiên Chúa bằng ngay chính cuộc sống của mình.

(còn tiếp)[/align:ff0af19ae5]

-------------------------
http://www.vietcathoilic.net/nhantai http://360.yahoo.com/jmtaiby

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.