Ở đâu có linh mục thì ở đó có thánh lễ và có Chúa Giê-su Thánh Thể, dù một linh mục dâng thánh lễ trong một ngôi nhà tranh vách đất, thì giáo dân vẫn cứ đến tham dự, bất chấp mọi khó khăn, họ đến để được gặp gỡ, được rước Chúa Giê-su vào lòng, họ đến vì chỉ có linh mục mới làm cho có Thánh Thể trên bàn thờ, vì Thánh Thể nuôi sống và làm cho đức tin của họ ngày càng kiên cường vững mạnh thêm.
“Mỗi khi trao Chúa Giê-su Thánh Thể cho giáo dân, con hãy ý thức trao cả đời con, thời giờ của con, sức khỏe, tài năng, tiền của, nghĩa là máu thịt con cùng với Mình Máu Thánh Chúa làm của nuôi mọi người và mỗi người không phân biệt ai40, lời dạy này thật là chính đáng cho các linh mục của Chúa Giê-su, tức là những Chúa Ki-tô thứ hai đang quy tụ Dân Chúa và phân phát lương thực Hằng Sống cho họ ăn.
Trao Mình Thánh Chúa cho giáo dân không như phát một cái bánh quy cho họ ăn, nhưng là trao ban Chúa Giê-su Thánh Thể cho họ, và cũng là trao ban ý chí tâm tình cuộc sống của mình cho họ với cử chỉ khoan thai, nhẹ nhàng, từ tốn như Chúa Giê-su đã làm trong bữa tiệc ly với các môn đệ. Có những nhà thờ, vì giáo dân lên rước lễ quá nhiều chăng, nên có những linh mục trao Mình Thánh Chúa cho giáo dân như phát bánh, và có người ví von nói rằng: cha (linh mục) cho rước lễ giống như xĩa bài ba lá ! Nghĩa là tay ngài đưa nhanh vùn vụt, có khi giáo dân chưa kịp thưa a-men thì ngài đã “xĩa” Mình Thánh xuống trong tay rồi, họ cảm thấy linh mục “phát thí” cho họ Mình Thánh Chúa, chứ không cảm thấy linh mục trao ban Mình Thánh Chúa cho họ.
Khi cử hành bí tích Thánh Thể và khi cho giáo dân rước lễ, thì linh mục là Chúa Ki-tô thứ hai đang trao ban mình cho mọi người.