Thơ tình của Lập trình viên



Lời yêu thương anh viết bằng CSharp,
Em lại dùng Matlab để build,
Bức thư tình sẽ chẳng thể view,
Duyên tình ta, một buổi chiều, break!
Anh níu tay em, mong mình refresh,
Em lạnh lùng, chặn mọi đường link,
Anh âu sầu, tim ôm chuỗi String,
Chứa tên em, value hoài không đổi.
Đêm từng đêm, anh gửi lời request,
Ngày qua ngày, anh mong nhận response,
Nhưng tim em, IP giờ đã khác,
Em ẩn mình sau một host nào chăng?
Em hỡi em, nơi server có biết?
Ở client, anh khắc khoải nhớ thương...





TÌNH ASSEMBLY
Tình anh đó như "infinite loop".
Chỉ vì em, anh "move" mãi chẳng ngừng.
Trái tim anh vẫn "push", "pop" không ngưng.
"Load" tâm tình kết nên bài thơ ngắn.
"Intruction" dẫu rằng dài hay vắn,
"OverFlow", "carry set" chẳng màng.
Trái tim anh luônn luôn mãi "branch" ngang.
"Jump" thẳng tới phương trời thương bên nớ.
Tình rộn ràng "or" tình sẽ tan vỡ ??

Còn tùy theo những tín hiệu "return".
Anh "exchange" trọn vẹn cả tâm hồn.
Không cần biết đến "addressing mode".
Hãy "add" dùm cho anh thêm điểm tốt.
"Multiply" theo cấp số tình yêu.
Dùng "compare" tính toán thiệt hơn nhiều,
Cứ "shift" theo nhịp trái tim, em nhé.

Thấy tật xấu, em nhớ "clear", đừng kể
Chỉ "extend" ưu điểm gấp bội thêm,
Rồi "link" cùng những kỷ niệm êm đềm.
Mình đã "swap" cùng nhau từ thuở nớ.
Lưới tình yêu "trap" đôi ta vào rọ.
Trói đời nhau theo "logic" của trái tim:
Em - trung tâm. Anh "rotate" - vệ tinh.
Tình mình chẳng bao giờ "stop", em nhỉ ??