Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 12 trên 12

Chủ đề: SUY NIỆM 10 PHÚT

Hybrid View

  1. #1
    forget_me_not's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: Teresa Hài Đồng
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: TPHCM
    Quốc gia: Không chọn
    Bài gởi: 1,396
    Cám ơn
    2,599
    Được cám ơn 5,786 lần trong 1,189 bài viết

    Default

    Câu chuyện hai con chim én

    -Tình yêu chiến thắng
    Tối hôm qua, truyền hình gây buồn hơn bao giờ hết. Chiến tranh, bão lụt, nạn đói, ma túy. Một cuộc đàm thoại tiếp liền sau đó, mỗi nguời đưa ra một câu chuyện kinh khủng : một bệnh nhân sida chết, một đứa bé tàn tật gặp khó khăn, những thù hận chủng tộc. Một người đã nêu lên câu hỏi không thể tránh được :

    -“Tại sao Thiên Chúa dựng nên một vũ trụ đầy bất hạnh như thế?”.

    Không thể chợp mắt được, tôi liền nghĩ đến một câu chuyện đời xưa. Thoạt đầu, chỉ có Thiên Chúa và hai con chim én, một con hóm hỉnh và một con âu sầu. Con hóm hỉnh nói:

    -“Thưa Hóa Công, xin hãy tạo dựng vũ trụ ! Cùng với không khí để bay lượn, cây cối để xây tổ ấm, để có hoa quả, có trẻ con, có những nụ cười và nhiều tình yêu”.

    Con âu sầu thì nói:

    -“Xin đừng tạo dựng ! Kẻo loài mãnh cầm cắn xé chúng tôi. Giông bão nuốt chửng chúng tôi”.

    Thiên Chúa bảo:

    -“Ta muốn tạo dựng, ta muốn có hàng vạn sinh vật để yêu thương và ta muốn cống hiến cho chúng một vũ trụ xinh đẹp”.

    Con âu sầu òa khóc:

    -“Chúng sẽ không yêu Ngài, chúng sẽ ganh ghét nhau, chúng sẽ phá hoại vẻ đẹp”.

    Con hóm hỉnh lại nói:

    -“Xin đừng nghe nó. Tạo dựng chắc chắn là có rủi ro, nhưng điều đó đáng làm để cho tình yêu thêm vui”.

    Lúc bấy giờ Thiên Chúa trầm ngâm rất lâu trước sự lựa chọn : không tạo dựng gì hết thì sẽ không có nụ cười không có tình yêu. Nếu tạo dựng thì sẽ có nụ cười và nước mắt , có yêu thương và thù hận. Thế là Thiên Chúa đã dựng nên vũ trụ và trao ban cho nó tình yêu cuả Ngài và nói:

    -Ngày kia, tình yêu này sẽ chiến thắng.

    André Sève, Sương Mai - Việtnam

  2. #2
    forget_me_not's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: Teresa Hài Đồng
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: TPHCM
    Quốc gia: Không chọn
    Bài gởi: 1,396
    Cám ơn
    2,599
    Được cám ơn 5,786 lần trong 1,189 bài viết

    Default

    Thiên thần bản mạnh

    -Suy niệm 10 phút mỗi ngày
    Trong ngày mừng lễ các Thiên Thần Bản Mệnh, xin chia sẻ với các bạn một câu chuyện:

    Có một Linh Mục ở miền quê nước Pháp được mời đi xức dầu ban đêm cho một bệnh nhân nguy tử. Chợt nghĩ đến đoạn đường xa xôi heo hút, Ngài đã định bỏ quay về vì sợ cướp bóc trấn lột. Nhưng rồi ý thức bổn phận và trách nhiệm của một Linh Mục, Ngài lấy hết can đảm, vừa chuẩn bị túi hành trang, vừa cầu xin với Thiên Thần Bản Mệnh, rồi lên đường. Bệnh nhân là một cụ già đã được ban Bí Tích Xức Dầu, sáng hôm sau thì qua đời. Vị Linh Mục cũng trở về nhà bình an vô sự.

    20 năm sau, vị Linh Mục đã già yếu, Ngài xin về hưu nhưng vẫn phụ trách tuyên úy cho một trại tù tại thành phố. Một lần nọ, Ngài được mời đến giải tội cho một tên tử tù. Thoạt tiên, khi biết có một Linh Mục vừa tới, anh ta quay lưng vào vách nhà giam, chửi rủa xua đuổi một cách hung hăng và hằn học, nhưng rồi khi chợt quay lại, anh ta liền thay đổi hẳn thái độ vì nhận ra khuôn mặt quen quen của vị Linh Mục già
    .
    Anh ta rụt rè hỏi thăm về quá khứ 20 năm trước, nhưng vị Linh Mục già đã cố nhớ mà vẫn không nhận ra đã gặp anh tử tù này ở đâu. Đến lúc này thì anh ta cúi gục đầu và thuật lại đầu đuôi câu chuyện: Hóa ra dạo ấy, anh đang bị cảnh sát truy lùng về tội sát nhân, chạy giạt vào nấp trong khu vườn nhỏ gần nhà xứ. Anh đã nảy ra ý định sẽ rình giết vị Linh Mục để cướp chiếc áo chùng thâm giả trang trốn đi nơi khác. Thế nhưng, đúng lúc đêm hôm khuya khoắt ấy, anh ta ngỡ ngàng trông thấy vị Linh Mục đã rời nhà xứ cùng đi với một thanh niên lực lưỡng theo sau...

    Nghe đến đây, vị Linh Mục già hiểu ra mọi sự. Ngài quỳ xuống tạ ơn Chúa rồi kể tất cả cho người tử tù nghe. Anh cũng quỳ vội xuống, ăn năn sám hối và lãnh nhận Bí Tích Hòa Giải trong nước mắt mừng vui...

    ******************************
    Câu chuyện trên giúp tôi hiểu một điều: Nhiều khi vì không thấy Chúa, tôi cứ nghĩ là Chúa không ở bên tôi, nhưng thật ra Chúa luôn gởi Thiên Thần Bản Mệnh đến để bảo vệ tôi. Nhưng Chúa chỉ bảo vệ người nào sống với Chúa như đứa con thơ. Ai càng tỏ ra yếu đuối, bé bỏng, tin tưởng Chúa càng nâng đỡ nhiều, như bài Phúc Âm của Thánh Mátthêu đã nói (18:10). Tôi lại nhớ đến một đoạn trong bài hát “Khúc hát một loài hoa” của nhạc sĩ Ân Đức: “Một niềm tin vô biên, một niềm tin phó thác triền miên, Ai mong muốn lên Nước Trời phải trở nên thơ bé mà thôi.”

    Ai càng trở nên như trẻ nhỏ, thì Chúa càng yêu thương đỡ nâng dìu dắt. Ước gì lúc nào tôi cũng biết sống nhỏ bé trước mặt Chúa, và luôn phó thác mọi sự trong tay Chúa, để Chúa tiếp tục gởi Thiên Thần Bản Mệnh đến nâng đỡ và che chở tôi mỗi ngày. Và giờ đây xin mời bạn cùng tôi dâng một lời kinh lên Thiên Thần Bản Mệnh của chúng ta.

    Lạy Thiên Thần Chúa Trời là đấng đã nên quan thầy gìn giữ con,

    Vì ơn lòng lành Đức Chúa Trời,

    Xin người soi sáng con, phù hộ con ngày/đêm hôm nay.

    Têrêsa Hải Phượng

    Nhóm tác giả - Việtnam

  3. #3
    forget_me_not's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: Teresa Hài Đồng
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: TPHCM
    Quốc gia: Không chọn
    Bài gởi: 1,396
    Cám ơn
    2,599
    Được cám ơn 5,786 lần trong 1,189 bài viết

    Default

    Người lân cận tốt

    -Người Samritano nhân hậu
    Ai có được người lân cận tốt là có được buổi sớm mai tốt lành”. Câu tục ngữ này đã gợi hứng cho tập san L’ Écho mở một cuộc điều tra về những niềm vui và những nỗi khổ gây nên do những người lân cận. Nhận xét về căn bản đầu tiên là : Khi mơ ước có những người lân cận tốt, ta hãy tự hỏi mình có phải là người lân cận ly tưởng không.

    Cụ thể mà nói, điều ấy có nghĩa là mỗi khi khám phá ra một khuyết điểm nào nơi người lân cận, ta phải tự vấn ngay : còn tôi thì sao ? Làm sao than phiền về chiếc pianô của người hàng xóm nếu ta lại cứ thổi kèn đồng ? Nói thế có vẻ hài hước nhưng thực ra, sự mù quáng về chính mình có thể mang những hình thức không thể tin nổi. Bà Tornois vì nhà không có điện thoại nên cứ nói nhờ máy của chị hàng xóm hoài, thế mà bà ta vẫn còn than được “chị ta khó quá!”

    Theo kết quả cuộc điều tra, sự tế nhị là đức tính số một của người lân cận tốt. Không gây tiếng ồn để làm phiền người khác : Tiếng máy thu thanh, thu hình; tiếng chân chạy nhảy ở cầu thang, ở lầu trên; tiếng rồ xe; tiếng cãi lộn, vân vân...

    Đức tính lớn thứ hai : tính hay giúp đỡ. Với các ông, người ta ưa thích những ai lúc nào cũng sẵn sàng giúp một tay trong bất cứ công việc nào, một chốc lát thôi. Với các bà thì đó là những gì liên quan đến trẻ em và nội trợ.

    Đức tính thứ ba : Lúc nào cũng có nét mặt vui tươi. Một nét mặt như thế sẽ khiến cho cuộc đời thêm rạng rỡ và đem lại niềm khích lệ. Đó cũng là điều làm nên những buổi sớm mai tốt lành.

    Một ngươì bạn mới đến, nơi trường học, công xưởng, cơ quan hay nơi công đoàn, tự nhiên tôi muốn tự hỏi : “Anh ta có phải là người lân cận tốt không?”. Nhưng tôi phản tỉnh ngay : “Làm cách nào để tôi sẽ là người lân cận tốt lành của anh ta ?” (André Sève)

    Lạy Chúa là người lân cận tốt lành nhất của con. Chính Chúa đã hiện thân qua các khuôn mặt của người lân cận mà con sẽ gặp trong ngày hôm nay. Xin Chúa giúp con luôn biết yêu thương, cảm thông, tha thứ, vui tươi với họ. Vì chính Chúa là “người lân cận” duy nhất của con. Amen.


    André Sève, Sương Mai - Việtnam

  4. #4
    forget_me_not's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: Teresa Hài Đồng
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: TPHCM
    Quốc gia: Không chọn
    Bài gởi: 1,396
    Cám ơn
    2,599
    Được cám ơn 5,786 lần trong 1,189 bài viết

    Default

    Suy niệm Mỗi Ngày

    NGƯỜI MÔN ĐỆ "EM BÉ"



    Khi giúp tĩnh tâm ở Dòng Xitô Phước Lộc, Bà Rịa, tôi ngắm hoài những cái bảng "Cầu nguyện cho quý vị ân nhân". Ở đâu tôi cũng thấy đầy những cái bảng này, hết bảng lớn đến bảng nhỏ. Phòng ngủ thì bảng ghi tên một người, còn phòng lớn thì nhiều người. Tòa nhà tĩnh tâm vừa xây được vài năm nhờ các vị ân nhân đóng góp. Vì có công nên Dòng làm những cái bảng để ghi công, biết ơn, đồng thời cũng xin các người đến tĩnh tâm cầu nguyện giúp.

    Nhìn những cái bảng này làm tôi liên tưởng thời gian tôi phục vụ tại Giáo xứ Chúa Ba Ngôi ở San Jose, California. Khi xây dựng hội trường lớn, cha chánh xứ và các cha phụ tá kêu gọi hết nước miếng mà số tiền đóng góp chẳng thấm vào đâu so với khoản tài chánh cần để có thể xây dựng. Cuối cùng phải nhờ nhóm chuyên viên vận động đến để gây qũy. Họ đề nghị làm những cái bảng ghi tên của các vị ân nhân đóng góp xây dựng hội trường. Tối thiểu phải đóng góp bao nhiêu tiền mới được khắc tên mình vào bảng. Và bà con sốt sắng hơn để đóng góp. Các bảng bằng gạch khắc tên được dán vào đầy tường chung quanh tòa nhà. Đây là tâm lý tự nhiên vì ai cũng muốn được khen, ai cũng muốn được người khác biết việc công đức của mình. Thành ra có công thì cần phải được biết ơn. Giáo xứ đã biết ơn và cũng xin anh chị em cầu nguyện và cám ơn quý vị ân nhân đóng góp. Đây quả là một phép lạ vì giáo xứ nghèo mà có thể đóng góp được khoản tiền lớn để xây dựng hội trường.

    Trong câu chuyện Đức Giêsu hóa bánh ra nhiều (Ga 6:1-15), Thánh Gioan thuật lại rằng có một em bé có năm chiếc bánh và hai con cá, và nhờ bánh cá, lòng quảng đại và sự hợp tác cho đi của em bé với Đức Giêsu mà mọi người được ăn no nê. Tôi cảm thấy vai trò của em bé này quan trọng lắm vì không có em bé không biết Đức Giêsu có làm được phép lạ hay không? Thành ra công ở đây có hai người là chính, Đức Giêsu và em bé, dù rằng công của em bé nhỏ xíu so với công của Đức Giêsu, nhưng em vẫn là người có công.

    Mời anh chị em cùng tôi khám phá "em bé" này. Nếu đã có công thì cần phải biết tên tuổi gia thế của vị ân nhân để cám ơn. Nhà Dòng, nhà thờ nào quyên góp tiền để xây cất cái gì cũng cần những ân nhân giúp đỡ. Khi khánh thành phải tuyên dương công trạng và cám ơn những vị ân nhân đó (không cám ơn, biết ơn, ghi ơn họ thì lần sau chớ có sớ rớ tới để mà nhờ với cậy). Em bé có công thì mình cũng phải biết về em bé chớ. Em bé thì chắc là phải nhỏ lắm; ba, bốn, năm tuổi thì mới gọi là em bé, chớ lớn khoảng mười tuổi hoặc hơn mà gọi em là em bé thì em giận đấy. Em trai hay gái thì không ai biết, tên gì cũng chẳng ai hay, giàu nghèo cũng khó đoán. Em bé làm gì ở đó với phần ăn tối của bé là năm chiếc bánh và hai con cá? Nếu em chạy chơi thì không lẽ cha mẹ em dự tính rằng em, một đứa trẻ ba bốn tuổi nhỏ xíu của mình, chạy chơi xa và sẽ về trễ nên… gói theo đồ ăn tối cho em bé? Mà nếu cha mẹ có bới đồ ăn cho bé thì khi em chạy chơi với chúng bạn cùng trang lứa, thông thường bé sẽ để đồ ăn ở một xó xỉnh nào đó rồi chạy chơi, chơi một chặp thì bé chẳng còn nhớ đã để đồ ăn ở đâu, vì bản chất của bé là ham vui và hay quên.

    Nếu em bé đi theo cha mẹ thì đâu phải em bé cho năm chiếc bánh và hai con cá, mà là cha mẹ của em bé cho. Nếu mẹ nói đứa con nhỏ đem một trăm đồng biếu cha xứ thì đâu phải đứa con nhỏ cho, mà là người mẹ cho. Nếu vậy thì có khả năng người cho bánh là người lớn chớ không phải em bé. Nhưng Thánh sử lại muốn nói "em bé." Vì thế, tôi cảm nghiệm thấy Thánh Gioan muốn nói đến "em bé" theo nghĩa bóng. "Em bé" ở đây là một người lớn nhưng có tâm hồn như "em bé". Tâm hồn em bé thì đơn sơ, không so đo tính toán, dám cho hết những gì mình có, trong khi người lớn thì thường có thái độ "thủ" lại.

    "Em bé" có công nên được người ta khen: "Cám ơn em bé nghe, không có bé thì không biết chúng ta có bánh để ăn không." "Em bé" nghe khen thì khoái, nghe khen nhiều quá nên lỗ mũi nở ra, ngày càng to thêm ra, "em bé" đứng đón nhận tất cả lời khen tặng và tưởng rằng tất cả là công của nó: "Không có tôi thì chắc quý vị đói hết rồi! Không nhờ công tôi thì làm gì ca đoàn hát hay được như vậy! Không có tôi giúp thì làm sao giáo xứ xây được nhà thờ đẹp như vậy v.v..." Lỗ mũi nó càng ngày càng nở to, khoái chí, tự mãn, và nó không chịu làm "em bé" nữa, nó lớn ra để làm người lớn và đứng phía trước mặt Chúa Giêsu để đón nhận những lời khen tặng. Nó lớn quá đến nỗi nó che khuất luôn cả Chúa. Chúa chết và trời lại đi vào bóng đêm.

    "Em bé" phải tiếp tục làm "em bé". "Em bé" mà đòi to lớn ra thì át mất Chúa thôi. Trong đám đông mấy ngàn người, "em bé" sẽ bị và được tan biến đi, để công của hai người chỉ còn một vai chính là Chúa Giêsu, Thiên Chúa, Đấng giàu lòng thương xót ban sự sống và ban dư đầy – ban sự sống của chính Ngài để làm của ăn nuôi đoàn con.

    Người môn đệ theo Chúa Giêsu phải mang khuôn mặt, tâm hồn "em bé" này, phải và ước muốn mặc lấy tâm hồn bé thơ, tinh thần đơn sơ, không so đo tính toán, dám dẹp bỏ ý riêng và những cái lý luận, những cái "tôi" to lớn của mình, để Chúa Giêsu được lớn lên, để cảm nghiệm Chúa làm những phép lạ cả thể trong tâm hồn và trong đời sống của mình.

    Nếu cha mẹ đưa bánh và cá cho em bé và dặn con đưa cho Đức Giêsu, và nếu em bé ích kỷ tính toán: "Đưa hết thì mình ăn cái gì? Chừng này chỉ đủ cho mình con ăn thôi, làm sao mà cho được, mà chừng này thì làm sao nuôi được ngần ấy người, đừng nói năm chiếc bánh và hai con cá, năm trăm chiếc bánh và hai trăm con cá cũng chẳng thấm vào đâu!" Nếu em bé không quảng đại cho, thì chắc Đức Giêsu khó làm phép lạ, hay nói cách khác, Đức Giêsu không thể làm được phép lạ, như khi Đức Giêsu về thăm Nadarét, Thánh Mátcô thuật lại rằng: "Người đã không thể làm được phép lạ nào tại đó; Người chỉ đặt tay trên một vài bệnh nhân và chữa lành họ. Người lấy làm lạ vì họ không tin" (Mc 6:5-6). Sự kiện này nói lên một điều là Thiên Chúa cần con người hợp tác với Thiên Chúa để Ngài làm những phép lạ cả thể trong tâm hồn và trong đời sống mỗi người. Â sủng của Thiên Chúa sẽ vẫn là ân sủng nếu con người từ chối hợp tác với Ngài.

    Anh chị em thân mến, đâu là những chiếc Bánh Ân Sủng và Cá Tình Thương mà bạn và tôi đã nhận nhưng không? Cái gì cản trở bạn và tôi trao ban những Ân Sủng và Tình Thương đó như lòng Chúa mong ước?

    **********************************

    Lạy Chúa, xin cho chúng con trở nên "Em Bé" để mỗi người chúng con biết sống quảng đại như em bé, dám cho đi mà không tính toán những món quà Chúa ban nhưng không, biết đón nhận Tình Yêu và Ân Sủng Chúa ban tặng để rồi biết rộng lòng trao ban những món quà của Chúa, cho những anh chị em chung quanh chúng con, đặc biệt những anh chị em đang cần sự giúp đỡ của chúng con. Xin nhắc nhở chúng con luôn biết rằng công của chúng con thật quá bé nhỏ so với công của Chúa. Xin ban cho chúng con Thần Khí Chúa để chúng con có thể vượt lên trên bản tính tự nhiên của con người, là thích được kể công trạng, để chúng con sống với luật siêu nhiên mà Chúa trân trọng mời gọi chúng con bước theo. Amen!


    Giuse Ngô Văn Chữ, S.J- November 12, 2008

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com