không biết bạn bao nhiêu tuổi, đang làm gì, đi học hay đi làm nên mình khó mà góp ý chó đúng. Mình chỉ xin góp chút ý kiến của mình vậy. Mình cũng đã từng trải qua những cảm giác tương tự như bạn vậy. Mình đã mất đi mục đích sống, lúc đó mình đã tập trung vào hiện tại, là việc học, cố gắng học cho tốt, đó là mục tiêu lớn. ngoài ra để sống giây phút hiện tại, mình đặt ra những mục tiêu nhỏ như quét nhà, lau nhà, giặ đồ rửa chén, làm những việc đó với 1 sự tập trung và thật sự thích thú giống như một cách thu giãn sau những giờ học. thêm nữa mình tham gia một số hoạt động của họ đạo, giúp lễ, ca đoàn, những hoạt động truyền giáo, giúp người nghèo, mỗi tuần mình chỉ bỏ ra vài giờ cho những hoạt động ở nhà thờ nhưng lại đem đến cho mình niêm vui lớn lao...cảm giác cuộc sống mình có ý nghĩa nhiều hơn. Thiên Chúa luôn đem đến cho ta những món quà ẩn dấu đằng sau những việc tưởng như rất tầm thường, nếu chúng ta biết cách tận dụng thì ngay cả việc rửa chén cũng có thể đem đến sự bình an trong tâm hồn của mình... nói chung là theo mình bạn nên tập trung vào giây phút hiện tại và tận hưởng nó. chúc bạn luôn bình an và hoan lạc trong Chúa.