- Nếu em cố gắng đánh được tiếng Việt có dấu trong bài viết thì Cuộc sống của em chắc chắn có ý nghĩa hơn rồi đó.
- Nếu em buồn nhiều thì hãy khóc, khóc thật nhiều; và sau đó em hãy nghe một vài bài hát mà em chợt nhớ đến, nhớ là nghe "ngốn ngấu" từ lời, chữ, từng âm điệu - nghe thật lòng và hết tâm hồn.
- Nếu cảm thấy ba-mẹ không gần lắm, thì em hãy đến với ba-mẹ: hỏi thăm ba-mẹ có khỏe không, công việc bận rộn thế nào, con làm gì được để giúp ba-mẹ,... Và nhớ cười tươi lên, thật tâm khảm khi ở gần ba-mẹ; thiết nghĩ cũng nên nũng nịu tí chút.
- Nếu ba-mẹ thường phản đối ý kiến của em, cũng có lẽ quá nhọc nhằn và lo toan cuộc sống mà "cáu", thiết nghĩ nên xin lỗi ba-mẹ thật lòng trong nụ cười tươi, cũng không quên xin ba-mẹ chỉ cho điều sai-quấy trong ý kiến đó để sửa chữa...
Trên hết, em đừng quên rằng một ngày nào đó, vô tình ta không còn ba-mẹ nữa, ta sẽ phải khóc nhiều hơn khi không còn "sự cáu gắt" thân yêu, "sự hờ hững" nhưng đầy hữu ý của các vị.
Hy vọng và mong, em sẽ qua đi chút giây phút "gió bão" trong tâm hồn và thương yêu ba-mẹ hơn bao giờ hết, như câu ví: "Sau cơn mưa, trời lại sáng"
Mến chào!
Các chủ đề cùng thể loại mới nhất: