TỖI LỖI PHÁ CHƯƠNG TRÌNH CỦA CHÚA (KN.III)
1. Đức Chúa Trời vì thương yêu vô cùng, dựng nên mọi loài mọi vật, tại sao trong trần gian tràn đầy sự xấu xa, đau khổ? Đời người chia rẽ thù hiềm, giặc giã, chém giết nhau. Và sau cùng phải chết thê thảm, và xác thối bẩn ghê tởm.
2. Có người cho rằng, đời là một sự vô lý, không có ai dựng nên hết. Người khác lại bảo: Thiên Chúa tạo hóa ác nghiệt, muốn đầy đọa con người. Có người nhận phải có hai Chúa, một Chúa tốt sinh ra điều lành, một Chúa dữ sinh ra điều ác.
3. Sách Khởi nguyên trả lời rành mạch chỉ có một Chúa rất tốt lành và mọi sự Chúa sinh ra đều tốt đẹp, trật tự.
Nhưng sự tội lỗi đã vào trong thế gian, và kéo theo sự chết với mọi sự dữ khác, phá hư chương trình yêu đương của Chúa.
4. Lúc dựng nên Thiên thần và loài người Chúa ban cho tính tự do, để lựa chọn Chúa.
Một nhóm Thiên thần, theo Luxiphe, kiêu ngạo tự cho mình đầy đủ, không vâng phục Chúa, nên bị Chúa phạt xuống hỏa ngục thành ra ma quỉ. (Is. XIV.12-15). Ma quỉ thù ghét Đức Chúa Trời và tìm cách phá hoại loài người.
5. Ông Adong và bà Evà sống hạnh phúc với Chúa, trong vườn Diệu-quang, nhưng cũng cần tỏ ra lòng trung tín với Chúa mới được giữ luôn ơn Chúa và truyền cho con cái. Sách Khởi nguyên diễn tả ra là Chúa cấm ăn trái cây biết lành biết dữ. Ma quỉ xảo quyệt như loài rắn, nói với bà Evà: “Bà cứ ăn đi, không chết đâu, nhưng Chúa biết ngày nào các ngươi ăn quả này, con mắt sẽ mở ra, và các ngươi sẽ nên như những vị Chúa, biết phân biệt lành dữ.”
Bà Evà nghe theo ma quỉ, hái quả cấm mà ăn, và đưa cho Adong cùng ăn.
Thế là hai ông bà không coi sao luật Chúa, đã phạm tội.
Ông bà mất chức làm con Chúa, mất quyền sống chung với Chúa, bị Chúa đuổi ra khỏi cảnh sống trong vườn Diệu-quang. Chúa phán với đàn bà: mày phải mang nặng đẻ đau. Chúa phán với Adong: đất đai sẽ bị chúc dữ vì mày, sẽ sinh ra gai góc, và mày phải đồ môi trán mới có của ăn, Và sau một cuộc đời gian lao khổ cực, loài người là tro bụi, sẽ chết thối bẩn để trở về bụi tro.
LM. TRẦN HỮU THANH (DÒNG CHÚA CỨU THẾ)