THIÊN CHÚA TẨY LUYỆN (KN. VI.VII)
1. Đức Chúa Trời là Đấng hoàn toàn, có đủ hết mọi đức tính, mà đức tính nào cũng hoàn toàn. Chúa nhân từ vô cùng, nên đã tạo dựng nên loài người một cách lạ lùng. Nhưng khi loài người phạm tội nghịch cùng Chúa, Chúa liền phạt nặng nề kinh khủng, để cho loài người nhận biết sự thánh thiện vô cùng, và oai quyền vô đối của Chúa.
Vừa phạt, Chúa vừa hứa sẽ toàn thắng ma quỉ để cứu vớt loài người.
Như thế Chúa tỏ ra Người vừa oai quyền, công bình, thánh thiện, đáng cho loài người sấp mình sát đất nhìn sự hèn hạ của mình, và tôn thờ, vâng phục Chúa. Chúa vừa nhân từ, thương yêu hiền lành vô cùng, sẵn sàng ban mọi ơn, và tha thứ cho loài người, để cho loài người tận tình trông cậy, yêu mến Chúa.
2. Lúc con cái Adong đã hóa ra tội lỗi tột mực, sự thánh thiện của Chúa không thể nào làm thinh được. Chúa cần phải phạt nặng nề. Nhưng lòng nhân từ và sự trung tín của Người cũng cần phải được thỏa. Thế là Chúa định làm một trận lụt Đại hồng thủy, tiêu diệt hết loài người tội lỗi, và tất cả muông chim cầm thú. Nhưng Chúa lại cứu một gia đình, là gia đình ông Noe, để thiết lập lại một nhân loại mới, lo thờ phượng Chúa.
3. Đức Chúa Trời nói với Noe: Ta đã quyết định tiêu diệt cả loài người, vì họ đã làm sự lỗi tràn mặt đất. Ngươi hãy đóng cho gia đình ngươi một chiếc tàu, ngươi sẽ vào đó với vợ ngươi, ba người con và ba người dâu của ngươi. Hãy đem vào các súc vật mỗi thứ một đôi, để giữ lấy giống.
Đoạn Chúa cho mưa xuống ròng rã 40 ngày. Mọi núi non đều lút hết, muôn loài muôn vật đều chết dưới nước chỉ có chiếc tàu ông Noe nổi trên mặt nước.
Nước lớn suốt 150 ngày.
4. Chúa nhớ đến Noe, gia đình ông, và các vật trong tàu, nên cho gió thổi, nước rút xuống dần. Ông Noe thả một con quạ, nó bay liệng tìm chỗ đất khô, không trở về, tàu ông thả một con bồ câu, không tìm ra chỗ khô, nó trở về lại. Bảy ngày sau, ông thả một con chim bồ câu khác, nó tha về một cành cây tươi. Biết lụt đã hết, Ông Noe mở cửa tàu, cho gia đình và mọi vật ra.
LM. TRẦN HỮU THANH (DÒNG CHÚA CỨU THẾ)