|
MONG ƯỚC ĐƯỢC TỬ ĐẠO
Đọc lại cuộc tử nạn của Chúa Giêsu theo Thánh Gioan ta thấy: Khi thuộc hạ thượng tế đến bắt Chúa Giêsu trong vườn cây dầu, Ngài nói với họ:
''Tôi đã bảo các anh là chính tôi đây.
Vậy các anh tìm bắt tôi thì hãy để cho những người này đi'' (Ga. 18,8)
Thế là ứng nghiệm lời Ngài đã nói: ''Người mà cha đã ban cho con, con không để mất một ai'' (Ga. 18,9). Đó là điều cha Giuse Nguyễn Đình Nghi hằng suy niệm trong thời gian bị bách hại. Lúc nào trong người cha cũng mang sẵn một vài nén bạc, để nếu bị bắt ở nhà người khác thì có tiền chuộc chủ nhà. Cha sẵn sàng hy sinh tử đạo nhưng không muốn liên lụy đến ai.
Giuse Nguyễn Đình Nghi sinh năm 1793 tại xứ Kè Vôi, huyện Thượng Phúc, nay thuộc Hà Nội, trong một gia đình trung lưu. Ngay từ nhỏ, cậu Nghi đã dâng mình cho Chúa, sống với cha Liêm ở xứ Kè Vôi. Học xong trường thầy giảng, thầy lại trở về giúp xứ nhà. Các cha thấy thầy thông minh hiền hậu, nên cho theo thần học và 30 năm tuổi, thầy Nghi thụ phong linh mục. Đức Cha Ha-va Du bổ nhiệm cha làm phó xứ Sơn Miêng một năm, phó xứ Kẻ Vạc bốn năm, rồi phụ giúp cha Khoan ở xứ Phúc Nhạc. Do khả năng quản trị, ngài được về làm cha xứ Đa Phạn khoảng nười năm. Cuối cùng đang làm cha xứ Kẻ Báng thì bị bắt.
Cha Nghi có nếp sống rất đạo hạnh, chuyên chăm việc giảng dạy và siêng năng ngồi tòa giải tội. Cha có biệt tài giúp tội nhân thống hối, hoán cải. Cha ăn chay kiểu cách nghiêm ngặt, các thầy giảng lo cho sức khỏe của cha, phải can ngăn cha nhiều lần. Tính tình cha cha hòa nhã, vui vẻ, nhanh nhẹn hoạt bát, nhất là thông luật đạo đời, nên trong giao tiếp, cha được mọi người kính trọng và yêu mến. Lương dân xung quanh thường đồn đại với nhau là: Nếu ông này không đi tu chắc làm quan lớn...
Trong năm vua Minh Mạng cấm đạo, cha biểu lộ niềm mong ước tử đạo, nhưng ngài nói: ''Tôi mong sẽ bị bắt ở đồng vắng, để không hại đến anh em tín hữu''. Trong những khi đi làm mục vụ, cha luôn cẩn thận mang theo ít tiền để chuộc chủ nhà, nếu không may bị bắt. |
|