1. Công việc của Chúa làm, không ai lường được. Chúa muốn ra tay quyền phép để cứu dân, nhưng cần phải có người đủ khả năng để dân dắt dân Chúa. Chúa dùng kẻ nghịch để thực hiện việc Chúa.
Lúc dân Israel bị làm tôi mọi khổ nhục, có một người dòng Lêvi sinh được một đứa con trai rất tốt đẹp. Sợ người ta giết con, bà mẹ bỏ con vào một chiếc nôi chét dầu, rồi thả trong sông Nilô. Công Chúa con vua Ai-cập ra tắm, vớt được đứa nhỏ , giao cho một người đàn bà nuôi cho đến lúc khôn lớn. Người nuôi, lại chính là mẹ nó.
Lúc đã lớn khôn, bà công chúa đem vào đền nuôi, đặt tên là Moisen, nghĩa là cứu khỏi chết trôi, cho ăn học như hoàng tử.
2. Moisen lớn khôn, không quên dòng họ mình. Một hôm, bênh một người Israel bị đánh, ông giết chết một người Ai-cập. Công chuyện bại lộ, ông trốn vào đồng vắng Madian, cưới con gái thày cả xứ đó tên là Jetrô, và đi chăn chiên cho nhạc gia.
3. Ông nghe thấy dân mình khổ sở, nên buồn bực. Một hôm lừa bầy chiên qua ăn gần núi Horeb, ông thấy một bụi gai cháy đỏ mà không tàn, ông lại gần để xem, thì trong bụi gai có tiếng phán: “Chớ lại gần đây, hãy cởi giày ra, vì nơi ngươi đứng là nơi Thánh. Ta là Chúa của Abraham, Isaac và Giacob, Ta thấy sự khổ cực dân Ta ở Ai-cập, Ta nghe tiếng chúng kêu than. Ta sai ngươi đến đem dân Ta về đất Ta đã hứa, đất chảy toàn sữa và mật ong”.
Ông Moisen run sợ, Chúa bảo: “Ta sẽ đi theo ngươi”. Moisen hỏi tên Chúa để nói với dân, Chúa đáp: “Ta là Giavê nghĩa là Đấng Tự hữu, sai ngươi đi”. Chúa bảo ông đi với Aaron là anh ông, và hứa sẽ làm nhiều phép lạ, để buộc vua Pharaô phải để dân Chúa ra khỏi nước.
4. Moisen và Aaron đến trước mặt vua, nói lại lời Chúa dạy. Vua Pharaô sợ mất hết người làm việc nên không cho dân đi. Hai ông nghe lời Chúa làm 10 việc lạ lùng: Cho nước sông hóa ra máu, cho ếch nhái nhảy lên khắp nơi, cho muỗi mòng cắn chết người ta, cho ruồi nhặng vào đầy nhà, cho thú vật bị ôn dịch, người Ai-cập bị ung độc ghẻ lở, mưa đá phá hoại mùa màng, cào cào cắn hoa màu, trời đất tối tăm mù mịt.
Sau mỗi sự lạ, vua sợ sệt, hứa cho dân đi, rồi lúc Moisen cầu xin Chúa cho khỏi tai vạ, vua lại đổi ý.
Nên Chúa làm một tai vạ cuối cùng là bắt mọi con đầu lòng Ai-cập phải chết, mới cúu được dân Chúa.
LM. TRẦN HỮU THANH (DÒNG CHÚA CỨU THẾ)