VÀO ĐẤT HỨA

1. Chúa dùng 40 năm trên rừng để phạt tội dân Chúa đã thờ bò vàng, nhưng cũng để huấn luyện họ về mọi mặt. Trước kia họ là một đoàn người du mục, trong 30 năm dừng lại ở Cađê Chúa huấn luyện thành một dân nông nghiệp, sống định cư.

2. Khi mọi người đã trưởng thành lúc ra khỏi Ai-cập đều chết hết, chỉ trừ Gioduê với Caleb, Chúa bảo dân vào chiếm đất Canaan. Chính Moisen, vì không đủ lòng tin lời Chúa, cũng không được vào. Ông truyền chức cho Gioduê dẫn dắt dân Chúa, rồi lên núi Nêbô, được Chúa cho nhìn thấy đất Chúa hứa. Lúc đó ông được 120 tuổi, mắt còn sáng, sức còn mạnh, ông chết thánh thiện, và Chúa chôn ông vào một nơi không ai biết. Trong con cái Israel, không có vị tiên tri nào sánh kịp với Moisen. Dân chúng thương khóc ông suốt 30 ngày.

3. Gioduê khôn ngoan, cho người vào dò thám đất Canaan, và khi biết đất tốt và có triệu chứng Chúa ban đất ấy cho dân, mới ra lệnh vượt qua sông Giođanô.

Việc qua sông cử hành rất long trọng. Dân chúng phải lo tẩy uế thân mình. Các thầy cả khiêng hòm bia đi trước dân. Nước sông Giođanô cũng rẽ đôi ra, để họ và cả đoàn dân đi qua như đi trên đất. Lúc ra giữa sông các thầy cả đứng lại, toàn dân đi qua trước, mỗi chi họ lấy một tảng đá giữa lòng sông, khiêng lên bờ để xây một đài kỷ niệm, cho con cháu về sau nhớ việc Chúa làm.

4. Khi toàn dân lên bờ hết, các thầy cả khiêng hòm bia đi trước, và đến tối ngày dừng lại, dựng đài kỷ niệm. Hôm đó mọi người nam đều chịu phép cắt bì, rồi toàn dân ăn lễ chiên Vượt qua. Từ ngày rời Ai-cập, hôm nay mới mừng lễ Vượt qua thứ hai. Manna hết rơi, và dân bắt đầu ăn hoa màu của đất hứa.

5. Vì họ Lêvi lo việc đền thờ, không có đất, nhưng hai con trai của Giuse được Giacob nhận bằng chú bác, nên đất hứa chia làm 12 phần. Hai họ rưỡi xin ở lại bên này sông Giođanô, còn chín họ rưỡi chia đất đai xứ Canaan mà chiếm cứ làm gia nghiệp.

LM. TRẦN HỮU THANH ( DÒNG CHÚA CỨU THẾ)