![]() |
![]() |
![]() |
SaoLê ghét Đavít 1. Đavít ban đầu nhờ gảy đàn hay và thắng được Goliat, nên được Saolê thương yêu, và được kết bạn thân với Gionathan, con vua. Nhưng khi Saolê nghe các phụ nữ hát: “Saolê giết được một ngàn, Đavít giết được mười ngàn quân địch”. Saolê ghen tị tìm đủ cách hại Đavít. Hai lần Saolê nổi cơn điên, phóng giáo vào Đavít đang gảy đàn, Đavít tránh được. Vua đặt Đavít làm tướng cầm binh, có ý mượn tay quân địch giết Đavít. Nhưng Đavít đánh trận nào cũng thắng, dân chúng tin cậy người. Sao lê gả công chúa Micôn cho Đavít, và quyết lập mưu giết ông, Gionathan báo cho Đavít hay. 2. Đavít chạy chốn. Đầu tiên đến núp ở nhà Samuêlê, rồi chạy xuống Nobê núp ở nhà thầy cả Akimêlêc. Vì quá đói, thầy cả cho ông ăn bánh đã hiến dâng trên bàn thờ, rồi giao gươm của Goliat xưa cho ông: ông chốn vào trong rừng núi. Vì thế cả nhà thầy cả Akimêlêc bị Saolê giết. Từ đó Đavít và nhóm bộ hạ phải chốn tránh trong rừng vắng, đi đánh thuê cho người để sống. Một hôm Saolê đi tìm Đavít để giết, tình cờ lại vào ngủ trong hang Đavít đang ẩn núp, Đavít có thể thừa dịp để hạ Saolê, nhưng ông chỉ cắt một vạt áo của Saolê, và sáng ngày đứng xa xa giơ lên cho Saolê thấy. Lần khác Đavít vào ngay trong trại Saolê, thấy vua và các tướng đang ngủ mê, Abisai đi với Đavít khuyên ông giết Saolê đi, Đavít trả lời: “Không nên đụng đến vì là người đã được Chúa xức dầu”, ông chỉ lấy thanh gươm và bình nước của vua Saolê, rồi hôm sau, đứng bên kia sườn núi đưa lên cho vua xem. 3. Đavít còn chốn tránh, cho đến lúc Saolê và Gionathan bại trận ở núi Ghenbôê, Đavít được một người đến báo tin Gionathan tử trận, và chính hắn cũng đã giết Saolê. Đavít không những không vui mừng, mà còn giết ngay kẻ báo tin vì hắn đã dám giết vua, và Đavít đã khóc thương Gionathan thảm thiết. Sau đó, Chúa tỏ ra cho Đavít phải lên thành Hêbrôn để nhận quyền làm vua trị nước. Lm.Trần Hữu Thanh (Dòng Chúa Cứu Thế) |
||
![]() |
![]() |
![]() |