Absalom nổi loạn 1. Đức Chúa Trời công bình và thánh thiện vô cùng, tuy thương yêu Đavít tận tình, nhưng cũng phạt nặng nề tội vua đã phạm. Đứa con tội lỗi đã chết, con trai đầu của vua là Amnon đã dại dột xúc phạm đến một đứa em gái khác mẹ là Thamar. Anh Thamar là Absalom tức giận, lập mưu giết Amnon, nên sợ cha chốn đi ba năm. Một hôm tướng Gioab của Đavít, thấy vua đã hơi nguôi cơn giận, nên lập mưu cho một người đàn bà vào khóc lóc tâu vua: “Tôi tớ vua có hai người con trai, chúng giận đánh nhau, đứa nọ giết đứa kia. Tòa án lại bắt đứa con sống, và sắp đem đi giết. Tôi chỉ còn một mình nó là nơi trông cậy, xin vua thương cứu sống nó”. Vua động lòng hứa tha cho đứa sát nhân. Bà kia lại nói tiếp: Đó là chuyện của vua, tại sao vua lại thù ghét và từ bỏ Absalom? Vua hiểu mưu của Gioab nên tha cho Absalom, và cho về lại đền. 2. Absalom rất đẹp trai, nhưng tính kiêu căng hung dữ, khi đã được vua cha cho về đền, lại giả lệnh vua xét xử hết mọi việc trong dân chúng. Khi đã được danh tiếng, ông nổi loạn, bắt dân chúng tôn mình làm vua Israel, và chiếm được nhiều thành, dân chúng theo rất đông. 3. Nghe tin, Đavít sợ nguy hại, cùng với một nhóm tùy tùng đi bộ trốn ra khỏi đền. Thầy cả Sađoc đem Hòm Bia theo, nhưng vua bảo phải đem về Giêrusalem, vì nếu Chúa còn thương vua, thì sẽ cho vua trở về đền. Trên đường lưu vong, vua Đavít gặp nhiều điều sỉ nhục, có nhiều kẻ phản bội, đi theo Absalom và tìm cách hại vua. Vua gặp người Simêi, con cháu Saolê, chạy theo nhiếc mắng. Đavít vui lòng chịu mọi sỉ nhục. 4. Absalom chiếm kinh đô Giêrusalem, làm nhiều điều tội lỗi. Đavít tổ chức quân đội, để đánh trả. Quân Absalom rối loạn, chính ông cỡi lừa chạy trốn, ngang qua dưới cây sồi rậm rạp, tóc ông dài bị vướng vào cành cây, ông bị treo tòn ten ở đó, Gioab đến lấy cung bắn chết ông. Đavít thắng trận, nhưng khi nghe Absalom bị giết, vua khóc thương thảm thiết. Từ đó cho đến chết, trong nước còn nhiều hoạn lạc, và một lần kia vua có ý kiêu ngạo, truyền khai sổ nhân danh, để biêt dân số, nên bị Chúa phạt một cơn dịch hạch kinh khủng, dân chúng bị chết bảy chục ngàn người. Lm. Trần Hữu Thanh (Dòng Chúa Cứu Thế)