Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 40 trên 88

Chủ đề: 100 Bài Giáo lý Kinh Thánh

Hybrid View

  1. #1
    cafeda2009's Avatar

    Tham gia ngày: Jul 2009
    Tên Thánh: Giuse
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Saigon
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,386
    Cám ơn
    5,297
    Được cám ơn 2,565 lần trong 989 bài viết

    Default

    Chúa cứu vớt người ngay lành (Truyện ông Tôbia) 1. Ông Tôbia, thuộc họ Nephthali, ở Galilêa, là người rất đạo đức, không chịu vâng lệnh vua Giêroboam thờ lạy bụt thần, trốn tránh đến Giêrusalem thờ phượng Chúa, và nộp thuế cho Đền thờ. Cứ 3 năm ông dâng của thập phân cho người Tân tòng. Ông cưới bà Anna, sinh được một con trai, cũng mang tên Tôbia. Ông hết sức dạy dỗ con giữ đạo Chúa. Khi phải đi đày qua thành Ninivê, được vua Salmanasar tin cậy, ông đi lại khắp nơi giúp đỡ và khuyên bảo anh em mình. Đời vua sau, bắt bớ chém giết người Do-thái và cấm không ai được chôn họ. Ông không sợ, cứ nhặt xác anh em mình, đem về giấu trong nhà, để ban đêm lo chôn cất. Một hôm, sau khi chôn cất nhiều xác, ông mệt mỏi nằm nghỉ ngoài hiên, bị phân nóng của một con chim én rơi xuống, mù hai mắt. Ông vẫn một lòng tin cậy Chúa. 2. Cũng lúc đó, ở Media, có cô Sara con ông Rahgen đã lấy chồng 7 lần, mà chàng nào trong đêm tân hôn cũng bị ma quỷ giết. Sara rất đau khổ, lại còn bị con đầy tớ gái mắng cô là đồ sát phu, nên khóc lóc, cầu xin Chúa thương xót đến mình. 3. Lúc trong nhà túng thiếu, Tôbia cha sai Tôbia con qua thành Raghê đòi nợ 10 nén bạc, ông đã cho ông Gabêliô mượn. Tôbia con gặp một chàng trai, xưng tên là Azaria cũng đi thành Raghê, sẵn sàng dẫn đường cho ông. Lúc đi đường, Tôbia con xuống rửa chân dưới sông, suýt bị một con cá lớn cắn. Azaria bảo Tôbia con bắt con cá ấy lên, mổ ruột lấy mật để làm thuốc. Đến thành Raghê, Azaria đưa Tôbia con đến nhà Raghen có họ hàng với Tôbia để trú, và bảo cưới cô Sara làm vợ. Tôbia con đã biết chuyện nên sợ, và cha mẹ cô cũng ngại không dám gả con. Azaria bảo : Các người chồng trước chỉ nghĩ đến chuyện xác thịt, nên bị quỷ giết. Hai người này phải lấy nhau theo ý Chúa, ba đêm đầu phải canh thức cầu nguyện, để Chúa đoái thương. Quả thật hai người được Chúa chúc lành, nên đôi vợ chồng hạnh phúc. Azaria thay mặt Tobia con đem văn tự đi đòi được nợ nơi nhà Gabêliô. 4. Ông Tôbia con được cha mẹ vợ chúc lành, cho nhiều của cải và đem vợ về quê. Đến nhà, ông lấy mật cá xức mắt cha, mắt liền sáng. Thấy con thấy dâu, thấy của cải con mang về, ông Tôbia và vợ hết lòng cám ơn Azaria. Hai cha con đề nghị dâng một nửa của cải để trả công. Nhưng Azaria tỏ ra : Ta là Thiên sứ Raphae, một trong 7 vị chầu trước tòa Chúa, thấy ông có lòng thương người, quên ăn quên ngủ, để đi chôn kẻ chết, Chúa rất bằng lòng, sai ta đến cứu giúp. Nay ta phải về với Đâng sai ta. Lm. Trần Hữu Thanh (Dòng Chúa Cứu Thế)
    Chữ ký của cafeda2009
    Không biết Thánh Kinh là không biết Chúa Kitô (Thánh Grêrônimô)

  2. #2
    cafeda2009's Avatar

    Tham gia ngày: Jul 2009
    Tên Thánh: Giuse
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Saigon
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,386
    Cám ơn
    5,297
    Được cám ơn 2,565 lần trong 989 bài viết

    Default

    Bàn tay quyền phép của Đức Chúa Trời (Truyện bà Giuđích) 1. Truyện bà Giuđích có ý dạy ta biết tay của Chúa con quyền phép hơn binh hùng tướng dũng. 2. Hồi đó Nabucodonosor, đại đế Assyria, đã thắng nhiều nước, nhưng còn nhiều nước miền Tây, miền Nam chưa chịu tùng phục, nên vua tức giận sai Đại tướng Hôlôphernô cầm đại binh đi đánh. Thấy nhiều nước nhiều thành bị tướng Hôlôphernô triệt hạ, thầy cả thượng phẩm Ozias truyền lệnh cho toàn dân Do-thái ăn chay cầu nguyện, và truyền lệnh riêng cho toàn xứ Samaria phải canh gác nghiêm nhặt các đèo ải, nhất là thành Bêthulia. 3. Ông Alchior, thuộc dân Ammonít tâu với Hôlôphernô : “Dân Do-thái là một dân đặc biệt. Tuy bé nhỏ nhưng có Thiên Chúa ở với họ. Bao lâu họ bỏ luật Chúa thì không đánh họ cũng thua, nhưng nếu họ trung tín với Chúa, thì thiên binh vạn mã, cũng không hạ được họ”. Hôlôphernô tức giận, nguyền rủa : “Có Chúa nào mạnh bằng Vua Nabucodonosor !” Rồi ông ra lệnh bao vây chung quanh thành Bêthulia và chặt hết những ống cống dẫn nước vào thành. Như thế không cần binh mã tấn công, thành kia cũng phải đầu hàng. Toàn dân Do-thái run sợ toan nạp thành, thầy cả Ozias phải van nài dân đợi 5 ngày nũa, nếu Chúa không cứu, sẽ đầu hàng. 4. Trong thành có bà Giuđích, tuy góa chồng đã ba năm, bà vẫn mặc áo tang, đóng cửa ăn chay cầu nguyện, nhưng duyên sắc bà vẫn lộng lẫy. Nghe chuyện thầy cả ra hạn cho Chúa 5 ngày, bà trách : “Tại sao ta lại ra giới hạn cho Chúa đến cứu ta ! Chúng ta không bắt chước tổ tiên bỏ Chúa để thờ bụt thần, thì chúng ta có quyền hạ mình khiêm nhượng, trông cậy Chúa sẽ cứu ta trước 5 ngày đã định”. Mọi người nghe lời bà, lo ăn năn khóc lóc. Còn bà trở về nhà, trang điểm lộng lẫy, rồi đi với một nữ tỳ xách gói ra khỏi thành. Quân lính Hôlôphernô thấy bà đẹp đẽ, và nghe bà nói muốn ra đầu hàng Đại tướng, nên dẫn bà vào trại. Hôlôphernô vui mừng, để bà ở lại trong trại. Đêm đó, Đại tướng mở tiệc lớn, uống rượu say xưa rồi nằm ngủ mê mệt, bà Giuđích cầu nguyện, xin Chúa thêm sức, rồi nhân lúc quân hầu rút lui ra ngoài, bà lấy gươm của Đại tướng chém đứt đầu ông, bỏ vào khăn gói rồi cùng với người nữ tỳ trốn vào thành. Sáng hôm sau, bà bảo dân bêu đầu Hôlôphernô lên trên mặt thành, quân Assyria bỏ chạy tán loạn. Dân Do-thái ùa ra chém giết và thâu góp của cải vô số. Cả thành vui mừng tạ ơn Chúa, và khen ngợi bà. Thầy cả Gioakim từ Giêrusalem đến, chúc khen bà : “Bà là danh vọng Giêrusalem, bà là nguồn vui của Israel, bà là vinh dự của dân tộc ta. Chúa ban cho bà sức mạnh và sẽ chúc phúc cho bà muôn đời”. Dân chúng đồng thanh thưa : Amen. Lm. Trần Hữu Thanh (Dòng Chúa Cứu Thế)
    Chữ ký của cafeda2009
    Không biết Thánh Kinh là không biết Chúa Kitô (Thánh Grêrônimô)

  3. #3
    cafeda2009's Avatar

    Tham gia ngày: Jul 2009
    Tên Thánh: Giuse
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Saigon
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,386
    Cám ơn
    5,297
    Được cám ơn 2,565 lần trong 989 bài viết

    Default

    Đời sống dân Do thái (Các Thánh Vịnh) 1. Dân Do-thái, như các dân phương Đông khác, thích diễn tả tâm tình mình ra bằng những bài ca hát. Lúc qua khỏi Biển Đỏ, lúc thắng một trận, lúc khánh thành Đền thờ, lúc Đavít ăn năn tội, hay bị bắt bớ, và bất cứ một biến cố nào lớn lao xẩy đến trong dân, họ thường ca hát lên tâm tình của mình. Về sau, các người khác chép lại các bài ca, bài hát đó để diễn tả tình cảm của mình mỗi lúc gặp trường hợp tương tự, đôi khi thay đổi vài chi tiết. Người ta còn dùng để ca hát trong Đền thờ, các dịp đại lễ, hay lúc cầu nguyện trong gia đình. Trong thời đi đày, thiếu sách vở, dân chúng đã nhờ các lời ca hát thuộc lòng đó để nuôi tâm hồn mình. Và lúc đi đày về, trong mọi nghi lễ ở các nhà nhóm, người ta thường dùng các bài hát đó. Đến lúc Chúa ra đời, tất cả các bài ca hát ấy, đã góp thành 150 Thánh vịnh, chính Đức Chúa Giêsu cũng dùng đến trong các dịp lễ, và các Tông đồ, các bổn đạo tiên khởi đã dùng rất nhiều, đó là thủ bản chính thức. 2. Ai đã đặt các Thánh vịnh? Lâu nay người ta thường nói : 150 Thánh vịnh của Đavít. Thực ra vua Đavít đã đặt một số lớn, có lẽ 40,50 bài. Còn là do những văn sĩ vô danh đã được Chúa soi sáng đặt ra suốt cả lịch sử Do-thái cho đến lúc đi lưu đày và sau ngày được trở về. 3. Các Thánh vịnh gồm có mấy loại? Về hình thức : Có những Thánh vịnh cá nhân, khi một người diễn tả tâm tình. Có những Thánh vịnh đoàn thể, khi cả cộng đoàn ca ngợi Chúa. Về nội dung : a) Có các ca vịnh (hymnus) ca ngợi Chúa. b) Các Thánh vịnh cầu khẩn : kêu xin Chúa trong lúc gian nan. c) Thánh vịnh tạ ơn : tạ ơn Chúa sau các cuộc thắng trận, hay được những ơn đặc biệt. d) Thánh vịnh vương đế : ca ngợi vương quyền các vua Israel là hình bóng vương quyền Chúa Kitô. e) Các Thánh vịnh tiên tri : Nói trước về Đấng Cứu Thế, và công việc Ngài. d) Thánh vịnh giáo huấn : để dạy cách ăn ở. Lm. Trần Hữu Thanh (Dòng Chúa Cứu Thế)
    Chữ ký của cafeda2009
    Không biết Thánh Kinh là không biết Chúa Kitô (Thánh Grêrônimô)

  4. #4
    cafeda2009's Avatar

    Tham gia ngày: Jul 2009
    Tên Thánh: Giuse
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Saigon
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,386
    Cám ơn
    5,297
    Được cám ơn 2,565 lần trong 989 bài viết

    Default

    Sự khôn ngoan của dân Chúa 1. Thiên Chúa đã để 18 thế kỷ huấn luyện dân bằng hai cách : Bên ngoài, dùng các biến cố lịch sử, dùng các Tổ phụ, các Phát ngôn viên, truyền cho dân biết những ý định của Chúa. Bên trong, Chúa dùng Đức Chúa Thánh Thần soi sáng hướng dẫn dân, suy niệm các lời Chúa dạy, các việc Chúa làm. Kết quả của sự suy niệm đó, là loại sách Khôn ngoan, hay là sách Giáo huấn, đã nuôi dưỡng tâm hồn dân Chúa trong những năm chờ đợi ơn Cứu chuộc. 2. Sách Ca đệ nhất : Dưới hình bóng vua Salomon ca tụng tình yêu của mình với một người nữ, Chúa Thánh Thần diễn tả tình yêu của Đức Chúa Trời đối với dân Người. Vì các lời Chúa khen ngợi bạn tình, và bạn tình yêu mến Chúa tha thiết, nên chỉ đúng hoàn toàn cho Hội thánh, và tất nhiên là đúng về Đức Mẹ, còn đối với mỗi linh hồn ta, chỉ đúng một phần. Tình yêu của Chúa và bạn tình bền vững muôn đời. 3. Sách khôn ngoan : Khôn ngoan đây, không phải là một thứ khôn ngoan ở đời, bên là chính Thiên Chúa, thông chia bản tính cho nhân loại sự Khôn ngoan đã dựng nên muôn vật. Khôn ngoan là một trí khôn thánh thiện, độc nhất mà muôn mặt, sáng suốt, tự do, luôn luôn bền vững, làm được mọi sự, chăm sóc mọi sự, thấu suốt mọi tâm hồn, là một hơi thở của quyền phép Thiên Chúa. Sự khôn ngoan Thiên Chúa thông qua cho loài người, đòi loài người tự do chấp nhận, và nhờ đó thông chia bản tính và hạnh phúc trường sinh của Chúa. 4. Sách Cách ngôn (Proverbes) : Sách Cách ngôn tiếp tục nội dung sách Khôn ngoan. Một phần do vua Salomon đã chép, một phần khác gồm những cách ngôn, ngạn ngữ, tục ngữ của các tác giả ẩn danh. Tuy giống như cách ngôn, ngạn ngữ của các dân tộc khác, nhưng bao giờ cũng hướng về Chúa, và hạnh phúc chân chính. 5. Sách Giảng viên (Ecclesiaste) : Với câu mở đầu : “Giả trá phù vân, mọi sự đều là giả trá phù vân”, sách Giảng viên gồm những câu phương ngôn ngạn ngữ, có vẻ thực tế, bi quan, chán nản. Nhưng chính vì bi quan với mọi thú vui cuộc đời, nên kết cục cũng đưa lên ý niệm : chỉ có một mình Chúa là nguồn hạnh phúc thật. 6. Sách Giáo huấn (Ecclesiastique) : Một tác giả đã ghi chép nhiều câu cách ngôn của các dân tộc chung quanh, để chứng minh không dân nào có sự khôn ngoan chân chính, ngoài ra dân của Chúa. Lm. Trần Hữu Thanh (Dòng Chúa Cứu Thế)
    Chữ ký của cafeda2009
    Không biết Thánh Kinh là không biết Chúa Kitô (Thánh Grêrônimô)

  5. #5
    cafeda2009's Avatar

    Tham gia ngày: Jul 2009
    Tên Thánh: Giuse
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Saigon
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,386
    Cám ơn
    5,297
    Được cám ơn 2,565 lần trong 989 bài viết

    Default



    Cuộc quật khởi cuối cùng (Đời Maccabê)


    1. Tong suốt hai trăm năm, các nước lớn tranh dành nhau, Do-thái chỉ còn là một tỉnh, lúc lệ thuộc vua này lúc làm tôi vua khác. Nhiều nhóm người phải bỏ quốc gia, tản mác đi khắp mọi nước.

    Dân Samaria chỉ còn một nhóm nhỏ, trộn lẫn với dân ngoại, thờ Chúa trên núi Garizim.

    Dân Giêrusalem bị khổ sở, thành thánh bị cướp phá, quan quân ngoại giáo đem thói tục của Hy-lạp truyền bá trong dân Israel. Thầy cả thượng phẩm Onia bị bắt, em ông là Jason mua được chức thầy cả thượng phẩm, bắt dân chúng theo kiểu sống của Hy-lạp.

    Đến đời Antiochus lại có lệnh bắt buộc mọi người Do-thái phải bỏ lề luật của Tổ tiên, sống như người ngoại giáo.

    2. Nhiều người trung thành với luật Moisen, bị chém giết, 7 anh em Maccabê bị vua bắt thờ lạy bụt thần. Tất cả đều can đảm chống lại, nên lần lượt bị bỏ vào vạc dầu sôi. Bà mẹ gương mẫu khuyên từ đứa con đầu cho đến con út, vui lòng chịu chết vì Chúa, để mong gặp lại nhau ngày sau.

    3. Năm 175, ông Mathatia với 5 người con trai kêu gọi dân đứng lên bênh vực đạo Chúa, được nhiều người nghe theo, lập một đạo binh đánh lại với vua Antiochus. Tất cả những ai trung thành với đạo Chúa đã bị bắt bớ, đều đến với ông. Ông Mathatia chết, Simon con thứ hai, làm thầy cả, còn Giuđa cũng gọi là Maccabê, cùng với hai em là Eleazar và Gionathan cầm binh, thắng nhiều trận oanh liệt. Họ bèn vào thành Giêrusalem thanh tẩy Đền thờ, lập lễ dâng kính Đền thờ.

    Nhưng thấy yếu thế, ông Giuđa gởi sứ thần qua cầu thân với La-mã. Triều đình La-mã hứa giúp, nhưng chưa thực hiện gì, thì Giuđa bị vua Đêmêtrios đem đại binh đến đánh, phải tử trận.

    4. Gionathan thay anh, dùng mưu lược ngoại giao, lợi dụng sự tranh dành ngôi thứ ở Antiokia, ông và em là Simon được phong làm tiểu vương cai trị xứ Palestina. Nhờ tài đánh du kích, ông cũng thắng được nhiều trận. Sau cùng bị mắc mưu, chết như Giuđa, anh ông.

    5. Simon vừa giỏi võ nghệ, vừa khôn khéo ngoại giao, dành được quyền độc lập cho Do-thái ; Dân tôn kính ông như một vị cứu tinh. Ông bị Ptolêmê người con rể, lập mưu giết chết trong một bữa tiệc.

    6. Vì con cháu nhà Maccabê tranh dành ngôi thứ, giết hại nhau, nên nước Thượng vị La-mã can thiệp vào, phân chia nước ra nhiều tỉnh, giao cho anh em Maccabê một phần, và một phần cho Herode người Edumêa, con rể dòng Maccabê, cai trị dưới sự kiểm soát của La-mã.

    Về sau Herode khôn khéo nịnh bợ xin La-mã giao cả nước cho mình và lấy hiệu là Herode đại đế, cai trị từ năm 34 dến năm 4 trước Thiên Chúa giáng sinh.

    Lm. Trần Hữu Thanh (Dòng Chúa Cứu Thế)
    Chữ ký của cafeda2009
    Không biết Thánh Kinh là không biết Chúa Kitô (Thánh Grêrônimô)

  6. #6
    cafeda2009's Avatar

    Tham gia ngày: Jul 2009
    Tên Thánh: Giuse
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Saigon
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,386
    Cám ơn
    5,297
    Được cám ơn 2,565 lần trong 989 bài viết

    Default



    Trước khi Chúa đến


    1. Herode cai trị nước Do-thái gồm có Giuđêa, Samaria và Galilêa, và các miền Idumêa, Pêrê, Tracôtritêđê, Dicapôli. Tuy ông rất tham lam và tàn bạo, giết hết nhà Maccabê, giết cả vợ con ông, nhưng muốn lấy lòng dân chúng, ông xây dựng lại một Đền thờ rực rỡ, là chính Đền thờ còn lại đền đời Đức Chúa Giêsu.

    Herode cai trị từ năm 34 đến năm 4 trước Chúa sinh ra, lúc Herode chết rồi. La-mã đặt một quan toàn quyền Tổng trấn cai trị dân. Và cho ba con ông là Archelaô, Herođe Antipas và Philipphê làm tiểu vương.

    2. Thế là vương quyền ra khỏi tay Giuđa, nên mọi người tin Đấng Messia sắp đến, như lời tiên tri Giacob xưa (STK.XLIX.10). Tâm hồn người Do-thái lúc ấy phân chia làm nhiều nhóm :

    a) Nhóm Herođe : Là những người không tin tưởng gì đến tương lai của dân Chúa, chỉ lo phục vụ dòng Herođe, để hưởng quyền lợi vật chất.

    b) Nhóm Pharisiêu : Là nhóm người thường dân, tự tách mình ra khỏi quần chúng, cương quyết trung tín giữ luật Moisen, và chỉ trông Chúa đến cứu vớt dân. Về sau, họ sinh ra kiêu hãnh, cho mình nhân đức thánh thiện, nhưng họ chỉ vụ hình thức bên ngoài, không lo tu sửa tâm hồn. Nên Chúa, không chê trách lý thuyết họ, nhưng nặng nề quở trách tập quán đời sống của họ.

    c) Nhóm Sađucêô : Là một nhóm thầy cả, thuộc dòng Sađốc, muốn trung tín với truyền thống dòng tộc tư tế, dần dần thành ra một nhóm chính trị. Họ ít ảnh hưởng trên dân chúng, nên lúc đầu ít phản đối Đức Chúa Giêsu. Về sau họ theo Pharisiêu phản Chúa, và thầy cả Anna đã lên án Chúa là một người Saducêô.

    Họ chối sự sống lại, sự thưởng phạt về sau, nên giáo lý có vẻ duy vật, theo văn hóa Hy-lạp và La-mã.

    d) Nhóm Essêniô : Không thấy nói đến trong Phúc-âm, nhưng vẫn có ảnh hưởng. Đời sống của Gioan Baptista giống đời sống của họ. Họ là một thứ dòng tu, sống độc thân, khó khăn, không dính bén cuộc đời.

    e) Nhóm nghèo của Giavê : Là những người không muốn dựa thân thế người đời để trông cứu dân Chúa, và cũng không trông mong sự rực rỡ huy hoàng vật chất cho dân Chúa. Họ hiểu rõ ý nghĩa tinh thần các lời Chúa hứa, nên trông đợi ơn cứu Chúa do Chúa đến. Ông Simêon, bà Anna, nhất là Đức Mẹ, Thánh Giuse, là những người tiêu biểu cho nhóm này. Đó là nhóm nhỏ được chọn giữa số nhiều để bước vào Tân ước.

    3. Hội đồng Công tọa :

    Thời kỳ Maccabê, các thầy cả cao cấp, đã họp nhau thành một hội đồng tối cao. Đời vua Herođe, họ không có quyền gì, nhưng dưới đời Tổng trấn La-mã, họ toàn quyền trong việc đạo, có cả quyền lên án tử hình. Nên chính họ xử Đức Chúa Giêsu.

    4. Các Thầy ký lục, Luật sĩ :

    Hết thời các Tiên tri, họ đảm nhận việc hướng dẫn dân chúng. Nhiều người vào trong Hội đồng Công tọa. Họ giải thích lề luật rất sâu sắc, nhưng quá tỉ mỉ, nô lệ, làm cho luật Chúa hóa thành ách nặng nề.

    5. Các nhà nhóm :

    Lúc lưu đày, không có Đền thờ. Trong các ngày lễ, dân chúng họp nhau trong một nhà tư, cầu nguyện, nghe đọc sách lề luật, và nghe giảng dạy. Lúc về lập quốc lại, họ vẫn giữ thói quen đó, nên mỗi làng, mỗi thành đều có nhà nhóm, để họp nhau các ngày Sabbatô, các ngày lễ, các ngày chay. Chính nhà nhóm đã nuôi dưỡng tinh thần dân chúng suốt ba bốn trăm năm.

    6. Những nhóm Kiều dân Do-thái (Diaspora) :

    Từ ngày lưu đày, trong các nơi đến định cư, các Kiều dân Do-thái họp nhau từng nhóm. Các thời sau cứ thêm cuộc di cư, nên có những Kiều dân khắp nơi, từ Ai-cập đến La-mã. Họ vẫn giữ kiên lạc với Giêrusalem, nhưng đón nhận văn hóa ngoại quốc, nên tinh thần rộng rãi hơn dân ở quê hương. Chính nhóm Kiều dân ở Alexandria bên Ai-cập đã tổ chức 70 người dịch sách Cựu ước ra tiếng Hy-lạp, nên gọi là bản 70 (LXX). Chính nhờ tinh thần rộng rãi, nên họ đã đón nhận Tin mừng do Phaolô và các Tông đồ rao giảng lập ra các Hội thánh địa phương ở Galata, Corinthô, Ephêsô, Rôma.


    Lm. Trần Hữu Thanh (Dòng Chúa Cứu Thế)
    Chữ ký của cafeda2009
    Không biết Thánh Kinh là không biết Chúa Kitô (Thánh Grêrônimô)

  7. #7
    cafeda2009's Avatar

    Tham gia ngày: Jul 2009
    Tên Thánh: Giuse
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Saigon
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,386
    Cám ơn
    5,297
    Được cám ơn 2,565 lần trong 989 bài viết

    Default


    MẦU NHỆM NGÔI LỜI LÀM NGƯỜI

    Ngôi Lời là Thiên Chúa

    1. Dựa vào những lời Chúa phán xưa, dân Do-thái và cả nhân loại trông đợi một vị Cứu tinh, bởi nhà Đavít, thuộc dòng Giuđa xuất hiện, là vị cứu tinh oanh liệt hơn mọi vua, thông minh hơn các tiên tri, thánh thiện tài giỏi hơn mọi người.


    2. Đúng kỳ Chúa định (Dan. IX. 25) một vị lạ đời xuất hiện. Tên Ngài là Giêsu, thuộc dòng Đavít, giảng dạy rất thông thái, làm bao nhiêu việc lạ lùng, chữa bệnh tật, cho kẻ chết sống lại. Dân Do-thái vui mừng, đi theo Ngài, rước Ngài vào thành Giêrusalem như một vị vương đế : “Vạn tuế con vua Đavít, vạn tuế Đấng nhân danh Chúa mà đến” (Gn. XII. 13).

    3. Nhưng một hôm, Ngài hỏi các môn đệ : “Người ta tưởng Thầy là ai ? Người trả lời cách này, kẻ cách khác, Phêrô : Thầy là Đức Kitô, con Đức Chúa Trời”. Đức Chúa Giêsu khen ông : Không phải do xác thịt đã cho con biết điều đó, chính Cha trên trời đã tỏ ra cho con (Mt. XVI.13-17).

    Ngài vẫn dạy rõ ràng, chỉ có một Thiên Chúa, như trong Cựu ước : Ngươi hãy thờ một Thiên Chúa, và vâng phục một mình Ngài (Mt. IV. 10). Thiên Chúa là Đấng độc nhất (Mc. XII. 29). Không có ai bằng Thiên Chúa. Chúng con chớ gọi ai bằng cha vì chúng con chỉ có một Cha trên trời (Gn. VIII. 41).

    4. Ngài nhận mình là con của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đã thương yêu loài người đến nỗi ban Con Một mình cho (Gn. X. 30). Ngài làm được mọi việc Cha Ngài làm (Gn. V. 19). Ai thấy Ngài là thấy Cha Ngài, vì Ngài ở trong Cha Ngài, và Cha Ngài ở trong Ngài (Gn. XVII. 21).

    5. Thế là Chúa Giêsu mặc khải hai điều trọng đại : Ngài là Thiên Chúa, có hết mọi quyền phép như Thiên Chúa. Và Thiên Chúa độc nhất trong bản tính, nhưng lại có ba vị, như lời Ngài nói : Thầy về sẽ xin cùng Cha Thầy, sai Đấng yên ủi khác xuống dạy dỗ chúng con mọi sự (Gn. XIV. 16). Nhất là lúc lập phép rửa tội, Ngài nói rõ tên ba vị trong Thiên Chúa : Chúng con hãy rửa tội cho mọi người, nhân danh Cha và Con và Thánh Thần (Mt. XXVIII. 19).

    Lm. Trần Hữu Thanh (Dòng Chúa Cứu Thế)
    Chữ ký của cafeda2009
    Không biết Thánh Kinh là không biết Chúa Kitô (Thánh Grêrônimô)

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com