Đức Chúa Giêsu khai chiến với ma quỉ



1. Chủ đích của Đức Chúa Giêsu xuống thế gian, là chiến đấu với ma quỉ hỏa ngục, để chiếm lại linh hồn người ta. Cuộc chiến đấu khởi sự ngay từ lúc Chúa chịu phép rửa, và kéo dài cho đến lúc Chúa tắt hơi, là lúc Chúa toàn thắng trong Chúa, nhưng còn kéo dài cho đến tận thế mới toàn thắng trong nhiệm thể Chúa.


2. Chịu phép rửa xong, Chúa Giêsu lên rừng vắng ăn chay cầu nguyện 40 đêm ngày. Như dân Israel xưa sống thân mật với Đức Chúa Trời 40 năm trên rừng vắng, như Moisen ở với Chúa 40 đêm ngày trên núi, Chúa Giêsu trước khi lập dân mới, ban lề luật mới, cũng lên rừng vắng ở với Đức Chúa Trời 40 đêm ngày. Bên ngoài Chúa ăn chay nhặt nhiệm, bên trong chăm lo suy gẫm Kinh thánh, và sống giao thân với Đức Chúa Cha.

3. Sau 40 ngày chay, Chúa xuống khỏi núi, liền bị ma quỉ cám dỗ. Ma quỉ chưa được biết rõ Đức Chúa Giêsu là Con thật Đức Chúa Trời, chỉ biết là một người thánh thiện, quyền phép, quyết chí chiến đấu cho Đức Chúa Trời. Nên ma quỉ cố tìm cách làm cho Chúa đi lạc đường (Mt.IV.). Thấy Chúa đói ma quỉ bảo: Ông hãy khiến đá này trở nên bánh mà ăn. Không phải nó cám dỗ mê ăn, cho bằng làm cho Chúa lạm dụng quyền mình quên việc Đức Chúa Cha để mưu ích riêng cho mình. Đức Chúa Giêsu đáp: Người ta sống không phải chỉ nhờ bánh, mà còn nhờ mọi lời bởi miệng Đức Chúa Trời phán ra.

Ma quỉ lại đưa Chúa lên nóc Đền thờ và bảo: Ông hãy gieo mình xuống, vì có lời Chúa phán: “Người sẽ sai Thiên thần nâng đỡ chân ông khỏi vấp phải đá”. Ma quỉ xúi giục Chúa tự phụ, tin cậy vào mình để bắt Đức Chúa Trời làm phép lạ. Đức Chúa Giêsu vẫn biết Đức Chúa Trời chỉ làm phép lạ lúc cần kíp nên đáp: Có lời chép: “Ngươi chớ thử phép Đức Chúa Trời làm chi”.

Ma quỉ thất bại hai lần, liền tỏ ra mình là đứa gian dối, nó đưa Chúa lên đỉnh núi cao, cho Chúa thấy các sự sang trọng thế gian và bảo: Ông sấp mình lạy ta, ta sẽ ban cho. Đức Chúa Giêsu tỏ mặt oai nghiêm mắng nó: “Hỡi Sa-tan, hãy xéo đi”, vì có lời chép: “Ngươi chỉ thờ lạy một Chúa, là Thiên Chúa ngươi, và chỉ làm tôi một mình Người”.

4. Ma quỉ xấu hổ trốn đi, và có Thiên thần đến hầu hạ Chúa.

Lm. Trần Hữu Thanh (Dòng Chúa Cứu Thế)