Hiến chương Nước Trời


1. Nước Đức Chúa Giêsu lập kế tiếp nước Do-thái là dân riêng của Chúa. Tất cả Lề luật trong đạo cũ không bị bãi bỏ. Chúa phán: “Trời đất sẽ qua đi, nhưng một chấm một phết trong lề luật sẽ không qua, cho đến khi mọi sự sẽ nên chọn” (Mt.V.17-10).


2. Đạo mới kế tiếp đạo cũ, và làm cho nên trọn. Về Tín lý, xưa chỉ buộc tin một Chúa, nay Chúa tỏ ra trong Chúa có Ba Ngôi. Suốt ba năm giảng dạy Đức Chúa Giêsu đã nói rõ: Trong Chúa có Ba Ngôi bằng nhau, là Cha, Con và Thánh thần.

3. Đạo Chúa không phải chỉ là làm tôi thờ phượng Chúa (Jn.I.12) mà phải có tâm tình với Chúa như chính Ngôi Hai là con Ngôi Cha để cùng Ngài lãnh gia tài của Cha trên trời (Rom.VIII.17).

Nên tâm tình của ta đối với Chúa, là tâm tình hiếu tử, do Chúa Thánh thần ban cho (Gal.IV.6).

Vì thế, vào Nước Trời là Tái sinh trong nước và trong Thánh thần (Jn.III.5). Việc sinh ra trước là sinh trong xác thịt, việc sinh lại là sinh trong Thần khí.

4. Vì thế lề luật cũ không bỏ, nhưng phải giữ cho trọn hơn. Xưa chỉ chú trọng hình thức bề ngoài, nay phải giữ trong tinh thần. Chớ giết người, chưa đủ, phải xa lánh mọi sự mất lòng anh em. Chớ ngoại tình, chưa đủ, phải xa lánh mọi ý xấu. Không phải cầm lấy bàn thờ mà thề, mà cấm mọi tiếng thề. Không phải chỉ yêu kẻ thân thuộc, mà phải yêu kẻ nghịch và làm ơn cho kẻ làm hại mình (Mt.V).

Tóm lại: Phải nên trọn lành như Cha trên trời.

5. Tinh thần mới tóm lại trong 8 mối phúc thật:

Phúc cho ai có lòng khó khăn, vì nước Trời là của họ.
Phúc cho ai hiền lành, vì sẽ được đất làm cơ nghiệp.
Phúc cho ai khóc lóc, vì sẽ được an ủi.
Phúc cho ai đói khát sự công chính, vì sẽ được no đủ.
Phúc cho ai biết thương xót, vì sẽ được thương xót lại.
Phúc cho ai có lòng trong sạch, vì sẽ được thấy mặt Chúa.
Phúc cho ai gây hòa thuận, vì sẽ được gọi là con Thiên Chúa.
Phúc cho ai bị bắt bớ vì đạo ngay lành, vì nước trời là của họ. (Mt.V).

Lm. Trần Hữu Thanh (DCCT)