94. HÃY TRẢ LẠI THỦ CẤP CON TÔI !

Thánh Anrê Trần Văn Trông sinh năm 1814 trong một gia đình Công giáo ở Kim Long, Phú Xuân (Huế). Anrê Trông là con trai duy nhất trong nhà, mới 15 tuổi, người cha mất sớm, khiến gia đình lâm cảnh túng thiếu. Anh đành thu xếp sách đèn, theo chân những người xóm giềng về họ Thợ Đức dệt tơ cho hoàng gia, để giúp mẹ mưu sinh.

Nhưng đồng lương thợ dệt ít ỏi, không đủ nuôi sống gia đình. Anh liền từ giã mẹ hiền lên đường nhập ngũ, năm ấy anh được 20 tuổi. Qua tám tháng phục vụ trong quân đội, tháng 11.1834, triều đình ra lệnh cho những binh sĩ Công giáo trình diện. Anrê Trông và 12 đồng đội ra trình diện quan. Mười ba binh sĩ đều cương quyết giữ vững đức tin, không quá khóa. Nhưng sau những tra tấn dã man, 12 binh sĩ kia lần lượt bỏ đạo, chỉ còn lại một mình Anrê Trông.

Sau một năm giam tù, thấy không thể dụ dỗ Anrê Trông bỏ đạo, các quan đã quyết định xử trảm anh ngày 28.11.1835.

Sáng hôm đó, Anrê Trông được gặp người anh họ của mình. Anh ta hỏi có muốn ăn gì không? Anrê Trông trả lời:
- Em muốn ăn chay để dọn mình tử đạo. Xin anh giúp đỡ mẹ em, chúng ta là anh em với nhau, mẹ em cũng sẽ yêu thương anh. Xin anh nhắn lại với mẹ em: Đừng lo gì cho em cả, cầu chúc mẹ mãi mãi thánh thiện, và mẹ em sẽ hài lòng về con trai mình đã trung thành với Chúa cho đến chết.
Nhưng người anh họ chưa kịp nhắn lại, thì bà mẹ đã biết tin con sẽ bị xử tử. Bà vội vã ra đón con ở đầu chợ, nơi con bà sắp đi ngang qua, khi gặp con, bà chỉ hỏi một câu vắn tắt:
- Bấy lâu nay xa nhà, thời gian ở tù con có nợ nần ai chăng, nếu có thì con hãy cho mẹ biết để mẹ trả thay con.
Tấm lòng của người mẹ thật tuyệt vời. Bà biết con bà đủ can đảm để chịu mọi cực hình, giờ đây bà chỉ lo cho con về đức công bình.

Khi được biết Anrê Trông không có vướng mắc gì với ai, bà cùng đi với con và bình tĩnh khích lệ con can đảm theo Chúa. Đến nơi xử tử, người lính tháo gông xiềng, người chiến sĩ đức tin liền đón lấy và nói với người lính:
- Xin anh đưa giúp gông xiềng cho mẹ tôi để bà làm kỷ niệm.
Bà mẹ đứng gần nên nghe thấy hết, nhưng bà còn muốn lấy cả thủ cấp của con mình nữa.

Giờ đã điểm, lý hình vung gươm chém rơi đầu vị tử đạo mới 21 tuổi. Bà mẹ của Anrê Trông chứng kiến ngay từ giây phút đầu tại pháp trường, bà thỏa lòng dù rất đau khổ, bà mạnh dạn bước vào pháp trường kêu lớn tiếng trước mặt các quan:
- Đây là con tôi, đứa con mà tôi đã cưu mang dưỡng dục. Giờ này nó vẫn là con tôi, xin các quan trả lại cho tôi thủ cấp con tôi!
Nói xong, bà mở rộng vạt áo, bọc lấy thủ cấp đẫm máu của người con yêu quý và ghì chặt vào lòng, bà vừa hôn vừa lặp đi lặp lại:
- Ôi con yêu quý của mẹ, con nhớ cầu nguyện cho mẹ nhé!
Rồi bà mẹ đem thủ cấp của con về mai táng trong nhà.

Trong ngày phong Chân phước cho Anrê Trông (27.5.1900), Đức Giáo Hoàng Lêô XIII không ngớt ca ngợi mẫu gương của bà mẹ hào hùng, đã họa lại gần trọn vẹn hình ảnh Đức Mẹ Maria, Nữ Vương Các Thánh Tử Đạo xưa trên đồi Canvê.