Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 9 trên 9

Chủ đề: ĐỨC MẸ LAUS, PHÁP - ĐÃ ĐƯỢC GIÁO HỘI CÔNG NHẬN

Hybrid View

  1. #1
    caoduc's Avatar

    Tham gia ngày: May 2008
    Tên Thánh: GIUSE
    Giới tính: Nam
    Đến từ: HỒ CHÍ MINH
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 691
    Cám ơn
    308
    Được cám ơn 1,462 lần trong 527 bài viết

    Default ĐỨC MẸ LAUS, PHÁP

    Với các linh mục, chị cho họ biết sự thiếu sáng suốt, thiếu khôn ngoan trong việc đặt câu hỏi với người xưng tội, về thái độ thờ ơ, làm việc miễn cưỡng. Liên quan tới một thầy tu luôn luôn thuyên chuyển, chị nói: “Hãy để thầy ở nơi đang ở. Đó là nơi thầy sẽ tìm ra sự cứu rỗi của mình, nhưng thầy phải trung thành với ân huệ của Thiên Chúa”. Chị có thể thấy mức độ các linh mục trên bàn thờ chiếu sáng với ánh sáng hay lu mờ tuỳ theo tình trạng lương tâm của các ngài, và chị có thể sẽ khuyên nhủ vị linh mục này.

    Một linh mục ở Emburn nói:
    ------ Bạn không thể ở trong nhà nguyện đó mà không run sợ, nếu lương tâm của bạn không được rõ ràng.

    Đức Trinh Nữ, về phần của Mẹ, không bỏ qua những thất bại của sứ giả của Mẹ. Mẹ cố vấn và sửa đổi chị:
    ------ Hãy thực lòng, hỡi con gái của Mẹ. Hãy kiên nhẫn… Hãy làm bổn phận của con cách vui vẻ… Đừng mang hận thù với những kẻ thù địch ở Laus… Đừng xao xuyến và chán nản về điều đó nếu như người ta không gặt hái ích lợi gì từ lời khuyên nhủ của con… Đừng để bị quấy rầy trước những cám dỗ, những linh khí hữu hình và vô hình hay những vấn nạn trần thế… Phấn đấu đừng quên sự hiện diện của Thiên Chúa, vì những ai có chút đức tin thì chẳng dám cả gan chống lại Thiên Chúa.

    -----Cô gái chăn chiên hèn mọn không thể yêu mến Mẹ Maria, mà không có tình yêu sâu đậm với Chúa Giêsu, Thánh Tử của Mẹ. Mẹ đã chọn Ngài là Đức Lang Quân của linh hồn Mẹ, và Mẹ đói khát được chịu khổ với Ngài để hoán cải những người tội lỗi. Có một cây Thánh giá nhìn xuống Avacon tại lối vào của viền thung lũng Laus. Benoite xuống đó cầu nguyện mỗi ngày, ngay cả khi mưa gió và tuyết rơi. Quỳ xuống, chị nhìn lên Đấng Cứu Độ của chúng ta trên Thánh giá và tâm can chị mềm chảy với tình yêu và lòng thương cảm khi nghĩ tới tất cả những gì Ngài đã làm để cứu độ nhân loại. Để ban thưởng cho chị, Đấng Cứu độ của chúng ta hiện ra với chị trong
    hiện thực sống động của sự đau khổ của Ngài. Chị đã thấy Ngài chịu đóng đinh, chảy máu và trong đau đớn, với các thương tích nơi bàn tay, bàn chân và cạnh sườn Ngài, và các vết thương bị đánh đòn hằn trên thân xác. Cưu mang nhiều buồn sầu, chị nói:
    ------ Ôi, Lạy Chúa Giêsu, nếu Chúa tiếp tục cho con thấy như thế này trong một chốc lát nữa, con sẽ chết mất thôi.

    -----Việc nhìn thấy sự đau khổ của Chúa Giêsu làm cho chị buồn sầu tột độ, đến nỗi một ngày kia thiên thần bản mệnh của chị đến an ủi chị, nói rằng:
    ------ Đừng xao xuyến, hỡi chị. Mặc dù Thầy của chúng ta hiện ra với chị trong tình trạng như thế. Ngài không có đau đớn gì hết. Đó chỉ là để cho chị thấy Ngài đã đau khổ vì yêu nhân loại là dường nào.

    -----Thế những những lời này chẳng an ủi được chị. Sự thật là Thầy nhân từ và dịu dàng của chị đã chịu đau đớn trong tình trạng ấy, và vượt đến phạm vi đủ để chị cảm thấy xót thương.

    -----Vào thứ Sáu ngày 7/7/1673, Chúa Giêsu với hình hài chảy máu nói với chị:
    ------ Hỡi con gái của Ta, Ta tỏ mình ra cho con thấy chính Ta trong tình trạng như thế, để con có thể tham dự vào những đau buồn của cuộc thương khó của Ta.

    -----Kể từ ngày đó, mỗi tuần khoảng thời gian từ thứ Năm đến thứ sáng Bảy, chị đã chịu đau khổ của cuộc đóng đinh cách huyền nhiệm. Sự đau đớn hàng tuần này kéo dài 15 năm, với 2 năm bị gián đoạn từ năm 1677-1679, khi Benoite lo cơm nước cho những người thợ xây làm nhà ở
    cho các linh mục ở. Vào tháng 11/1679, cuộc đóng đinh huyền nhiệm lại tái diễn khi chị cầu nguyện dưới chân Thánh Giá ở Avancon.

    -----Những kẻ chống đối ở Laus, kể cả một số linh mục, xem những biến cố chịu đau đớn cuộc đóng đinh này như là những đợt tái diễn của căn bệnh, hiện tượng liên quan đến bệnh động kinh hay chứng loạn thần kinh. Họ gọi các cha tuyên uý hành hương là “những thị nhân, những người ngu dốt, và đần độn vì dễ tin một cô gái không được bình thường. Còn đối với Benoite,
    sự tử đạo bên ngoài của cô khiến cô đau khổ, bởi vì nó cuốn hút sự tôn kính của người ta vào điều đó, vì thế làm tổn thương sự nhạy cảm khiêm nhường của cô. Một ngày kia, Benoite hỏi Mẹ nhân từ của cô:

    ------ Những đau khổ của con có sẽ trở nên tồi tệ hơn không, nếu như điều đó đẹp lòng Thiên Chúa, thì xin đừng để chúng lộ ra bên ngoài.
    Đức Trinh Nữ hiện ra với cô vào thứ Bảy kế tiếp và nói:

    ------ Con sẽ không còn chịu những đau đớn vào ngày thứ Sáu nữa, nhưng con sẽ có thêm nhiều đau khổ khác.

    -----Chị đã thực sự có nhiều đau khổ khác. Sự giận dữ gia tăng của ma quỷ có thể cảm thấy được chung quanh chị. Điều gì nữa, Chúa Giêsu luôn đánh dấu chứng thực các công việc của Ngài với dấu ấn tín của Thánh giá. Canon Gaillard nói rằng trong khoảng thời gian từ năm 1664 đến 1672, sự hoài nghi chỉ tạo ra vài cơn sóng gió nhỏ. Thế nhưng, trong 20 năm kế tiếp những sự mâu thuẫn không diễn tả được nổi lên, đặc biệt là trong giới tu sĩ, và rồi nhiễm nọc độc của giáo phái gian xen. Cha Lambert, linh mục phụ tá Giám Mục của giáo phận Embrun qua đời. Một vài thành viên của nhóm thuộc tòa Giám mục có thành kiến đối với Laus lợi dụng thẩm quyền, họ
    thi hành quyền hạn lâm thời ban hành một lệnh cấm đối với cô gái thánh thiện. Họ đăng tài liệu của họ trên cánh cửa nhà thờ chính tòa Emburn, và đe dọa cắt phép thông công bất cứ linh mục nào cử hành thánh lễ ở nhà nguyện Laus. Họ cũng dán một thông báo trên cửa nhà thờ ở Laus cấm những sự tôn kính tại nơi hiện ra. Đức Trinh Nữ truyền lệnh cho Benoite:

    ------ Hãy tháo gỡ những tờ giấy đó xuống… và để thánh lễ được cử hành ở đây như đã được cử hành trước đó.

    -----Benoit đã vâng lời. Các cuộc hiện ra ở Laus và Benoite đã gặp với nhiều chống đối trong vòng 20 năm kế tiếp. Đức Giám mục giờ đây đã già, và ở trong tình trạng yếu sức đã chỉ thị hai tuyên uý không có thiện cảm với Laus, và đã ngăn cản không cho giáo dân đến. Trong 15 năm, Benoite bị giam giữ tại gia, chỉ được phép dự lễ Chúa Nhật mà thôi.

    -----Ma quỷ thậm chí gia tăng những thị nhân bắt chước lòng sùng kính của Benoite, cốt ý để lường gạt nhiều linh hồn. Người ta ngưng đến Laus một thời gian. Cũng trong thời gian buồn sầu này, các linh mục thánh thiện cha Jean Peytieu và cha Barthelemy Hermitte, những người ủng hộ Benoite qua đời. Dù vậy, không có gì thành công trong việc huỷ diệt hoàn toàn cuộc hành hương. Thiên thần bản mệnh của Benoite an ủi chị qua việc vén mở tấm khăn che phủ tương lai của chị cho chị thấy:

    ------ Sẽ luôn có những khó khăn ở Laus cho đến khi sinh hoạt tôn giáo được thành lập ở đây. Lòng trung thành của cô sứ giả Benoite giành được chiến thắng trên thời gian dài “nguyệt thực ở Laus” (bóng tối che phủ Laus). Sau thời gian dài, Đức Giám Mục Embrun thức tỉnh từ sự lãnh đạm của ngài.

    -----Vào năm 1712, 6 năm trước khi Benoite qua đời, sự hướng dẫn hành hương được ủy thác cho một số linh mục tốt lành, có tên là Pères Gardistes, một tổ chức học thuyết tôn giáo sâu đậm. Vào ngày 18/3/1700, Thiên thần bản mệnh của Benoite nói với cô:

    ------ Lòng sùng kính ở Laus là công việc của Thiên Chúa, vì thế chẳng có con người hay ma quỷ có thể huỷ diệt được. Nó sẽ tiếp tục cho đến ngày tận cùng của thế giới, phát triển mạnh hơn, và hơn nữa, và mang hoa trái lớn lao khắp mọi nơi.

    -----Một mặt, chị Benoite chịu khổ sở bởi ma quỷ ở hỏa ngục vì lợi ích hoán cải của các người tội lỗi, mặt khác, chị sống thân mật mới các thiên thần. Đặc biệt chị ở rất gần với thiên thần bản mệnh của chị, người mà chị chia sẻ tất cả mọi đau đớn và buồn sầu, tham khảo với ngài mỗi giây phút. Thiên thần đáp trả những điều này với bằng sự tín nhiệm tuyệt đối với tất cả mọi
    công việc, vì sự đơn sơ hoàn hảo của Benoite thậm chí chẳng làm ngạc nhiên chị. Thiên thần giúp chị lau chùi nhà nguyện. Một lần kia, chị quên cái khăn choàng nhỏ lớn hơn mảnh vải vụn một chút, mà chị đã treo trên một cành cây ở khu rừng. Khi chị bị lạnh lẽo cực độ vì đêm lạnh lẽo, thiên thần của chị mang khăn ấy về cho chị. Trong nhiều trường hợp khác, thiên thần mở cửa nhà nguyện cho chị, và lần chuỗi Mân côi với chị. Thế nhưng, thiên thần cũng biết khi nào cần sửa đổi chị. Một lần kia, thiên thần lấy đi một chuỗi Mân Côi rất đẹp được người ta tặng cho Benoite, mà chị đã quá gắn bó với nó. Và một thời gian sau, thiên thần mới đưa lại cho chị.

    -----Cuối cùng, mặc dù những đau khổ liên lục, Benoite kiên trì là môn đệ trung thành, và người trợ giúp các người tội lỗi. Khi Đức Mẹ ngưng thăm viếng chị để thánh tẩy chị, thì Satan la lên:

    ------ Mẹ bỏ cô rồi… Cô chẳng còn sự trợ giúp nào nữa, ngoài trừ ở tôi.
    Benoite trả lời nó:

    ------ Nè, tôi thà chết ngàn lần vì Mẹ bỏ rơi, còn hơn là tôi bỏ rơi Mẹ dù chỉ một giây phút.

    -----Giờ đây, cơn sốt nóng đang thiêu hủy chị, và đối với chị, những đêm
    trường dường như “dài cả nhiều năm”. Chị bị bệnh nằm liệt giường một tháng trước khi qua đời. Vào Giáng sinh năm 1718, sau khi xin những người có mặt tha thứ cho những gương xấu mà có thể chị đã làm trong cuộc đời.

    -----Chị xin và được rước Thánh Thể. Ngay tức thì, Mẹ Maria lại xuất hiện trước mắt chị, để lại theo sau một mùi thơm tràn ngập căn phòng nghèo nàn.

    -----Các linh mục Pères Gardistes cầu nguyện cho chị được chữa lành. Họ nài xin Thiên Chúa cho chị sống thêm hai năm nữa. Thế nhưng vào ngày 28 tháng 12, chị đòi được lãnh bí tích xức dầu thánh, vì biết rõ chị sẽ đoàn tụ với các Thánh Anh Hài vào ngày lễ kính của các ngài. Chị đã lãnh bí tích cuối cùng vào 3 giờ chiều. Không có sự đau đớn nào trước giờ chết. Chị tỏ ra rất vui tươi. Cha Royere nói với chị:

    ------ Chúng tôi là con cái của chị. Xin chị chúc lành cho chúng tôi trước khi ra đi được không?

    -----Trên hết sự khiêm nhường khiến Benoite có khuynh hướng muốn từ chối, nhưng rồi sự khiêm nhường đã chiến thắng. Chị nói:

    ------ Thôi tuỳ vào Đức Mẹ của chúng ta có chúc lành cho quý cha hay không. Và một lần, chị giơ tay lên khỏi giường, không phải từ chối họ ước muốn này, chị nói với họ:

    ------ Con xin sẵn lòng làm điều này cho quý cha, hỡi những người cha tốt lành.

    -----Chị đã bình tĩnh chào tạm biệt mọi người.

    -----Vào 8 giờ tối, sau khi lời kinh cầu cho người hấp hối đã đọc xong, chị xin người con tinh thần của chị đọc kinh cầu Chúa Giêsu Hài Đồng. Và rồi, chi ra đi trong niềm vui. Chị được 71 tuổi khi chị qua đời trong hương thơm thánh khiết. Chị Benoite Rencurel được tuyên bố là Chân phước
    vào năm 1871, và phong chân phước vào năm 1984. Nhà thờ ở Laus được nâng lên hàng tiểu vương cung thánh đường vào năm 1893.

  2. Được cám ơn bởi:


  3. #2
    littlewave's Avatar

    Tham gia ngày: Aug 2007
    Giới tính: Nữ
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 2,529
    Cám ơn
    3,391
    Được cám ơn 8,037 lần trong 1,863 bài viết

    Default

    Câu chuyện ít biết tới về Ðức Mẹ Laus (Pháp)

    Kay Mule - Hồng-Việt chuyển dịch

    Benoite sinh năm 1647 trong một ngôi làng nhỏ cao trên rặng núi Alps bên Pháp quốc, gần ranh giới Ý. Benoite, một cô gái nghèo thất học, trở thành một cô gái chăn chiên để giúp đỡ gia đình khi cha cô qua đời lúc đó cô mới 7 tuổi. Cô là một bé gái dịu hiền rất sốt sắng năng lần chuỗi Mân-côi nhưng có một ý chí cương trì và quả quyết làm những việc lành. Mặt khác cô là một bé gái rất bình thường.



    Benoite thường dẫn đàn vật tới những đồng cỏ tại Vallon des Fours (Thung lũng vôi). Nơi đó, một ngày vào ngày đầu mùa xuân năm 1664, cô thấy một phụ nữ đẹp đang ẵm một em bé trong tay. Vì họ đứng gần những lò vôi, cô hỏi người phụ nữ nếu bà muốn mua vôi. Sau một lúc, không trả lời câu hỏi của Benoite Bà liền biến mất. Nguời phụ nữ đẹp xuất hiện trong vòng hai tháng trời không nói một lời nào.

    Benoite rất mừng khi vừa nhìn thấy lại Bà. Ngay cả cô được bảo ban sống khiêm hạ và nhu mì cô cũng không có thể dấu nổi những gì đang xảy ra mãi được. Chẳng bao lâu các vị bản quyền vào cuộc và những người hiếu kỳ đã yêu cầu một sự giải thích thỏa đáng. Chủ của cô đã cấm cô tới vùng thung lũng bởi vì người ta nói nó không phải là chỗ tốt để thả súc vật. Mặc dầu Benoite vâng lệnh, đàn cừu vẫn tự tới đó như thướng! Người chủ quyết đinh chính ông ta tới xem sao, đã đi tới thung lũng và cố gắng suốt ngày nhưng không thể dắt đàn cừu ra khỏi (thung lũng)! Rồi ông ta thấy rằng đàn cừu rất khỏe mạnh béo tốt như thường vì thế ông đã để Benoite được dẫn đàn cừu tới đó.

    Sau cùng vị quan tòa của quận yêu cầu Benoite hỏi xem Bà ta là ai. Ngày sau đó Bà hiện ra trả lời, “Ta là Ðức Maria, Mẹ Chúa Giêsu. Con Mẹ mong muốn được tôn kính tại vùng thung lũng này, nhưng không phải tại ngay chỗ này.” Rồi Bà biến mất và không xuất hiện nữa trong vòng một tháng.
    Một tháng sau, khi cô đi dọc theo bờ sông Avence, Benoite trông thấy một ánh sáng chói lòa trên những đỉnh đá Pindraux. Cô vừa đi qua một chiếc cầu khỉ nhưng ánh sáng đã biến mất. Một mùi hương thơm ngào ngạt tỏa bay tại nơi đó. Dõi theo mùi hương thơm cô tìm thấy một mái tranh che phủ nhà nguyện Notre Dame de Bon Rencontre (Our Lady of Happy Meeting). Khi đi vào nhà nguyện, cô thấy một ánh sáng chói lòa nơi Ðức Trinh Nữ đang đứng trên bàn thờ. Thấy bụi bặm bao phủ trên bàn thờ, Benoite sửa soạn lau chùi với tấm tạp dề của cô; nhưng Ðức Maria cản cô và nói rằng, “chẳng bao lâu nữa nơi đây sẽ chẳng thiếu - áo lễ, khăn bàn thờ, hay bất cứ những gì cần thiết cho phụng vụ. Tại chính nơi này Ta muốn một thánh đường được xây lên, một đền thánh cung hiến, tại nơi đó nhiều người tội nhân sẽ hối cải. Nơi đây Ta sẽ thường hiện ra với con. Những phương tiện tài sản sẽ không thiếu, mặc dầu sự nghèo nàn của những người đồng hương chung quanh con

    Mọi ngày Ðức Bà tới với Benoite và hướng dẫn cô cho cô biết chính xác kích thước của ngôi đền thánh tương lai. Nhưng thung lũng Laus ở một nơi cao trên sườn núi, toàn diện vây quanh bởi những đồi hoang và đá mà ngay cả ngựa không có thể trèo lên nổi. Ðức Maria, tuy thế, đã nói điều đó làm được; và với sự vững tin kiên trì, những nông dân ngoan đạo đã mang những tảng đá lên trên núi. Và con số khách hành hương gia tăng đến để phụ giúp. Một số người dâng cúng những đá xây nhà, người khác tiền bạc. Một ngày kia một cuộn tiền vàng tìm thấy trong hộp dâng cúng ngay cả cái lỗ bên trên chiếc hộp cũng không đủ lớn rộng để cho lọt cuộn vàng này.

    Vừa khi giáo xứ bắt đầu chứng kiến phép lạ xảy ra – sự chữa lành của một người đàn ông trẻ tuổi, con của một vị bác sĩ tại tỉnh Gap, anh ta đã bị bịnh từ khi mới sanh ra. Trong suốt mùa hè đầu tiên có tới 60 sự lành bệnh được ghi nhận bởi các đấng bản quyền. Nhiều em bé chết trong bụng mẹ khi đuợc đặt trên bàn thờ đã sống lại và chịu phép thánh tẩy. Laus trở nên một địa điểm hành hương cho nhiều người từ phương xa tới.

    Ðức Bà tiếp tục hiện ra với Benoite mọi ngày trong vòng 54 năm. Thường thì Ðức Bà hiện ra cùng với Chúa Hài-đồng; và nhiều lần cô đuợc chiêm ngắm Con Trẻ trong Bánh Thánh. Ðức Bà cho Benoite thấy thiên đàng, và cô nhận đuợc nhiều ơn để thấy nhiều thứ tội lỗi bằng khứu giác. Nhiều những bí ẩn dấu kín của nhiều người rãi bày rõ ràng như ban ngày trước mặt cô. Cô có thể cảnh cáo những tội nhân có can đảm để ăn năn và để lãnh nhận bí tích Hòa-giải.

    Trong khi nhiều người tin vào Benoite, một số tìm cách làm mất uy tín bằng cách cáo vạ cô về tính tự cao và đạo đức giả. Lạ kỳ nhất là, kẻ thù cay đắng nhất của cô là các linh mục. Nhiều vị đi quá trớn như đã bỏ tù cô; nhưng, sau 14 ngày tha thiết cầu nguyện và không ăn gì hết, Benoite đã được thả ra. Những kẻ bắt bớ cô đã tuyên bố những hồ nghi của họ vô chứng cớ - phòng tù được tràn đầy những hương thơm thiên quốc trong thời gian đó.

    Chị đã gia nhập dòng ba Ðaminh và chịu đau đớn với 5 dấu thánh trong vòng 20 năm. Không có dấu bệnh hoạn gì trước cái chết an bình của chị vào ngày 28/12/1718. Mặc dù tuyết bao phủ những rặng núi và những sông băng của ngọn núi cao, người người từ nơi xa xôi biết được chi qua đời và đổ về đám tang của chị. Chị được chôn cất bên trong nhà thờ ngay tại nơi chân Ðức Bà đứng nơi bàn thờ.

    Bẩy mươi năm sau khi qua đời, một người thợ sửa chữa cung thánh đã đánh rơi một miếng đá hoa trên mộ chị. Bia mộ được nhấc ra và một phần của cỗ quan tài gỗ thấy bị vỡ. Mảnh đá đã làm một vết thương nơi má của Benoite từ đó có máu chảy ra tươi và đỏ như thể chị còn sống vậy. Khi nắp quan tài được mở ra, thân thể hoàn toàn còn nguyên vẹn. Vào năm 1854, quan tài được mở ra lần nữa, và bộ áo dòng thấy vẫn còn nguyên vẹn, mặc dù thân xác kỳ diệu của chị còn lại vỏn vẹn bộ xương.

    Vào ngày 7/9/1871, Ðức Thánh Cha Piô 9 đã nâng chị lên bậc đáng kính, bước đầu tiên để tới viêc phong thánh, và vào năm 1893 nhà thờ được nâng lên thành đại thánh đường phụ.

    Dịch thuật từ mạng www.angelfire.com
    Hồng-Việt, 30/5/2008

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com