Con thưa mọi người một vấn đề nhỏ ạ, mong mọi người giải đáp khuất mắc dùm con!
Sống nơi thành phố đất chật người đông này, con những tưởng cuộc sống sẽ có phần dư dả và tiện nghi hơn thì vấn nạn những người đi xin ăn sẽ ít hơn so với dưới quê chứ? Nhưng không, đi bất cứ chỗ nào trong thành phố cũng đều tồn tại một vài băng nhóm những người xin ăn lề đường... Con biết trong đạo Thiên Chúa cũng như ngoài xã hội có dạy phải biết giúp đỡ họ như chính bản thân mình, thế nhưng liệu một mình con có thể giúp hết ngần ấy người. Cứ một người được bố thí thì hàng loạt các người khác cũng kéo đến với mình, nhưng thật sự thì con không còn gì để giúp. Cũng có một vài lần con lảng tránh không thèm quan tâm tới họ nhưng không hiểu sao khi về nhà lương tâm con cảm thấy bứt rứt khó chịu làm sao! Nhiều người đã từng nói với con là đừng quan tâm đến những người xin ăn nơi thành phố, bởi thực chất họ chỉ là những băng đảng được hợp lại để lừa lấy tiền mà thôi. Bây giờ con phải làm sao thưa mọi người, giúp hay không? Và nếu không giúp, liệu có xúc phạm đến điều răn Chúa dạy là "mến Chúa yêu người" hay không?
Chào Ngọc, mình chỉ xin gợi lại một kinh nghiệm của Đức giáo hoàng Gioan 23, khi Ngài còn làm Hồng y, rất hay giúp đỡ người cơ nhỡ nghèo đói tại Italia. Có người cũng đặt vấn đề giống bạn vậy: " Con thấy Đức cha gặp ai cũng giúp đỡ, không khéo họ chỉ giả vờ để lợi dụng Ngài mà thôi!". Vị giáo hoàng hiền từ chỉ đơn sơ trả lời: Tôi có thể bỏ qua, không giúp họ nhưng nếu họ thực sự cần sự giúp đỡ thì sao? Ngọc ơi, bạn hãy hành xử theo đúng Lời Chúa " Cho kẻ đói ăn, cho người khát uống..." là đẹp rồi! còn họ có là " băng đảng" gì đi nữa thì là trách nhiệm của chính quyền, họ sẽ làm rõ để làm cho xã hội chúng ta tốt đẹp hơn. Bác ái tùy tâm, mà tâm lại tùy sức bạn nhé!