| 
 |  
 
 Đức Kitô đã chết để cứu độ nhân loại, Thánh Gioan Đoàn Trinh Hoan đã ý thức được cuộc tử đạo là cách noi gương Chúa tuyệt hảo nhất, Ngài đã tự nguyện đón nhận nó.  
   
   
           Thánh nhân sinh năm 1789, tại Huế, trong 1 gia đình đạo đức. Nhờ ảnh hưởng của song thân, Thánh nhân đã muốn dâng mình cho Chúa từ nhỏ và nhờ sự giúp đỡ của cha Kiệt Thánh nhân gia nhập chủng viện và đi du học ỡ Malay làm Linh mục. Học xong thần học Thánh nhân trở về nước, và năm 1836 Ngài lãnh tác vụ Linh mục tại Sài Gòn. Trong 26 năm làm Linh mục, Thánh nhân hết sức lo cho các tín hữu và rao giảng tin mừng cho lương dân. Thánh nhân có tài ăn nói rất duyên  nên mọi người đầu có cảm tình và quý mến Ngài. Ngoài việc phục vụ, Thánh nhân còn cổ đông ơn thiên triệu, đào tạo thầy trợ sĩ, huấn luyện thanh thiếu niên vào chủng viện làm Linh mục. Đúng như lời Chúa phán: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít”!!! 
   
   
   
   
           Thánh nhân bị bắt đêm 03/01/1861 trong dịp lễ Hiển Linh cùng với Thánh Matthêu Nguyễn Văn Phượng(trùm họ), dưới thời vua Tự Đức. Mặc dù bị tra tấn khổ sở, nhưng Thánh nhân vẫn nhiệt thành giúp đỡ các tín hữu bị giam cầm, như lúc chưa bị bắt. Thật cảm động trứơc hình ảnh 1 vị Linh mục già, mình mang xiềng xích gông cùm, cực nhọc lần bước đến với từng người giáo hữu sắp tử vì đạo, để an ủi khích lệ và ban bí tích cho họ. Trong suốt 5 tháng ở đây, Thánh nhân luôn làm như thế, cho đến ngày ra pháp trường lãnh nhận triều thiên tử đạo! Mỗi khi hnhận được Mình Thánh do các Linh mục ở ngoài gởi vào, Thánh nhân đều phân phát cho mọi tín hữu xung quanh. Nhờ đó họ được sức mạnh can đảm hy sinh vì Thiên Chúa. 
   
   
   
   
            Ngày 25/05/1861, Thánh nhân nhận được bản án trảm quyết. Đêm đó Thánh nhân thức suốt đêm để thăm viếng khích lệ các bạn tù. Ngài nói: “Giờ cuối cùng của tôi không còn xa. Phần anh em, những người con yêu quý, anh em còn ở lại trên trần gian đau khổ này, anh em hãy trung tín đến cùng. Xin anh em cầu nguyện cho tôi hoàn thành ý Chúa cho trọn.” Và sáng hôm sau được dẫn ra pháp trường, khi nghe đọc bản án Quan hỏi Thánh nhân có muốn trói vào cột không, Ngài đáp: “Không cần, tôi sẽ quỳ yên không nhúc nhích. Nếu tôi không tự nguyện nhận cái chết, tơi đã chẳng đến đây. Xin cho tôi vài phút để cầu nguyện!” Sau đó Thánh nhân ngước mắt lên trời, Ngài nói: “Con tạ ơn Chúa vì Ngài  cho con được phướng đổ máu vì danh Chúa!!!” Thánh nhân giơ tay giải tội cho ông Phượng và ra dấu sẵn sàng. 
   
   
            Khi Thánh nhân cởi áo thấy 2 mảnh “Áo Đức Bà” cha đeo trước ngực, 1 người lính tưởng là gí quý giá xin nhưng Thánh nhân nói: “Cái này tôi không thể cho ai được! Đây là hình ảnh của Đức Nữ Vương và là Bà Chúa của tôi!!!” Viên lý hình thấy thái đô dũng cảm của Thánh nhân, biết Ngài vô tọi nên ngờ lý hình khác. Anh lý hình không quen đã phải chém 3 nhát, sau đó dùng gưon cắt đứt miếng da còn sót lại. 
   
   
               Tấm gương anh dũng của Ngài đã được Đức Thánh Cha Piô X nêu lên trong buổi lễ phong Chân phước  cho Thánh nhân ngày 02/05/1909. Và 1 lần nữa tên Ngài lại được nêu lên trong buổi lễ phong Thánh  ngày 19/06/1988 do đức Gioan Phaolô II chủ tế!!!    
   
   
                  Noi gương Thánh nhân, hằng ngày hy sinh chịu khó rao giảng tin mừng trong hoàn cảnh thuận tiện cũng như lúc khó khăn, bằng lời cầu nguyện, việc hy sinh và gương sáng đời sống!!!       | 
 |