|
----------- Mẹ Maria cầu xin cho bệnh nhân này một lúc, nhưng Mẹ không nhận được lời Chúa đáp lại. Thánh ý Chúa muốn để cho Trái Tim vô địch và lòng nhân từ yêu thương của Mẹ đối với người khác được chứng minh. Mẹ Maria nhớ lại việc xảy ra cho tiên tri Elisiêu (2 Các Vua 4:34). Tiên tri Elisiêu đã gởi cây trượng và đầy tớ của ngài là Giezi đi phục sinh cho một cậu bé nhưng không thành công; tiên tri nhận ra rằng chính ngài phải tới chạm vào và phủ phục trên xác cậu bé đó để làm cho sống lại. Thiên thần và thánh Tông Đồ Gioan đều không mạnh đủ để làm cho cô gái bất hạnh đó tỉnh lại khỏi tội lỗi, khỏi cơn mê hoặc của Satan. Mẹ Maria quyết định đích thân tới chữa cô ta. Mẹ trình lên Chúa quyết định này trong lời Mẹ cầu nguyện. Mặc dầu không nhận được lời phúc đáp, Mẹ cho rằng chính việc đó đủ là điều cho phép tiến hành. Mẹ chỗi dậy rời khỏi nguyện phòng, đi với thánh Gioan tới nơi cô gái đau bệnh ở, cách Nhà Tiệc Ly một khoảng khá xa. Nhưng ngay khi Mẹ mới đi vài bước, các thiên thần, theo lệnh Chúa, tới đỡ đưa Mẹ đi. Vì Thiên Chúa chưa cho Mẹ biết thánh ý, Mẹ hỏi các thiên thần, tại sao các ngài cản trở Mẹ. Các thiên thần đáp: “Không lý gì chúng thần lại để Đức Nữ Vương đi bộ băng qua thành phố này, trong khi chúng thần có thể đỡ Người đi mau hơn.” Các thiên thần đưa Mẹ tới phòng bệnh nhân. Cô gái đang hấp hối, thiệt là khốn khổ và bây giờ bị cấm khẩu, bị mọi người bỏ rơi, chỉ có lũ quỉ vây quanh, chúng chờ tóm lấy linh hồn cô ta.
----------- Ngay khi Đức Nữ Vương các thiên thần tới nơi, mọi ma quỉ sợ hãi ngã đè lên nhau và biến mất tựa tia chớp. Đức Nữ Vương uy quyền truyền cho chúng xuống hoả ngục cho tới khi Người cho phép chúng xuất hiện. Đức Hiền Mẫu tới bên cô gái, cầm tay, gọi tên cô ta, dịu dàng nói với cô những lời hằng sống. Lập tức một sự thay đổi hoàn toàn bao trùm cô gái, cô ta bắt đầu thở nhẹ nhàng hơn và hồi tỉnh. Kế đó cô ta nói với Mẹ Maria: “Thưa Bà của con, một người đàn bà đến thuyết phục con tin rằng các môn đệ Chúa Giêsu lừa dối con, người đó làm cho con tin rằng con phải lập tức tách rời khỏi các môn đệ của Chúa và lìa xa Bà. Trái lại, nếu con theo cách sống của các môn đệ, con sẽ gặp đại bất hạnh.” Mẹ Maria nói: “Con gái của Mẹ, người mà con cho là một phụ nữ, chính là ma quỉ, là kẻ thù của con. Mẹ tới để nhân danh Đấng Tối Cao ban cho con sự sống đời đời; vì thế con hãy trở lại với đức tin đích thực mà con đã lãnh nhận, với hết lòng con, con tuyên xưng Chúa là Thiên Chúa, là Chúa Cứu Chuộc của con, Chúa đã chết trên Thánh Giá để cứu chuộc con và toàn thể loài người. Con hãy thờ lạy, kêu thánh danh Chúa, xin Chúa tha thứ tội lỗi con.”
----------- Thiếu nữ bệnh nhân nói “Lúc trước con đã tin tất cả mọi điều này; nhưng chúng bảo con rằng điều tin đó hết sức sai lầm và chúng sẽ phạt con nếu con tuyên xưng điều tin tưởng đó.” Mẹ Maria trả lời: “Con của Mẹ, con đừng sợ điều dối gạt này; nhưng con hãy nhớ rằng hình phạt, những đau đớn mà thực sự đáng phải sợ là những hình phạt và đau đớn trong hoả ngục, mà ma quỉ muốn đem tới cho con. Bây giờ con rất gần giờ chết; nếu con tin Mẹ, con có thể lợi dụng phương thuốc Mẹ ban cho con lúc này mà giải phóng con khỏi lửa đời đời đang đe doạ con vì lỗi lầm của con.” Nhờ lời khuyên bảo và các ân sủng được Mẹ Maria xin được cho cô gái bất hạnh này, cô ta hối hận nước mắt đầm đìa khẩn khoản xin Mẹ cứu giúp cô ta hơn nữa trong cơn nguy cấp, cô ta tuyên xưng sẵn sàng vâng theo mọi điều Mẹ dạy. Khi đó Mẹ giúp cô ta công khai tuyên xưng đức tin nơi Chúa Giêsu Kitô, thi hành việc ăn năn thống hối dọn mình. Đồng thời Mẹ mời thánh Tông Đồ tới ban các Bí Tích cho cô ta. Thiếu nữ bệnh nhân lặp lại các hành động thống hối ăn năn, yêu mến, tuyên xưng thánh danh Chúa Giêsu và Mẹ Maria, Người đang hướng dẫn cô ta. Cô đã hạnh phúc tắt thở trong vòng tay Mẹ Maria, Đấng Bảo Vệ của cô.
LỜI MẸ MARIA ----------- Con của Mẹ, con học được trong chương này nỗi đau buồn cay đắng khôn tả mà Mẹ khóc thương sự trầm luân của các linh hồn. Con cũng phải học hỏi những việc gì con cần phải làm cho phần rỗi chính con và cứu rỗi người khác, ngõ hầu bắt chước Mẹ trong sự trọn lành Mẹ đòi hỏi ở con. Mẹ không từ chối việc bị hành hạ, ngay cả chết để cứu bất cứ người nào khỏi bị trầm luân đời đời. Mẹ sẳn sàng chịu mọi đau khổ, Mẹ coi việc chịu đau đớn vì mục đích đó là sự ngọt ngào xoa dịu lòng bác ái yêu thương mãnh liệt của Mẹ. Bởi thế nếu con không chết vì đau buồn trước sự trầm luân của các linh hồn, ít nhất con không thoái thác việc tự nguyện chịu mọi đau khổ Chúa gởi cho con để thăng tiến ơn phần rỗi đời đời. Con cũng không được khước từ việc tận lực cầu nguyện và cố gắng ngăn cản tội lỗi nơi những người gần gũi con. Khi con không đạt được ước nguyện ngay, hoặc không biết Chúa có nghe lời không, đừng nản lòng, nhưng hãy làm sinh động mục đích của con và tận lực kiên trì. Lòng ao ước như thế không bao giờ làm Chúa buồn. Chúa ước ao phần rỗi đời đời cho mọi người Chúa đã cứu chuộc hơn con khao khát nhiều. Nhưng nếu các lời con cầu nguyện không thấy được đáp ứng, con hãy dùng phương cách mà sự khôn ngoan và lòng bác ái đòi hỏi, lại tiếp tục các lời con cầu nguyện. Thiên Chúa luôn luôn bị lôi cuốn bởi lòng bác ái đối với người khác và vì yêu thương mà tìm cách ngăn cản người khác khỏi tội lỗi. Chúa không muốn kẻ tội lỗi chết (Ezech. 33:11). Như con đã ghi, Chúa không tán thành phán quyết tiền kiện tuyệt đối về việc luận phạt các thụ tạo của Chúa, nhưng tìm cách cứu rỗi tất cả, nếu họ không tự ý theo đuổi án trầm luân đời đời. Mặc dầu theo phép công thẳng và trái với bản tính của Chúa, Chúa để cho xảy ra việc người ta tự ý chuốc lấy án phạt đời đời, vì đó là điều bất khả ly đối với ý chí tự do của loài người. Con hãy cầu nguyện xin cho thánh ý Chúa thể hiện trong mọi sự chính đáng.
----------- Nếu Mẹ ước ao con chịu đau khổ với lòng hăng say bác ái như thế vì phần rỗi anh chị em con, con hãy suy xét xem con phải làm gì để cứu rỗi chính con, con phải quí trọng linh hồn con chừng nào, linh hồn con đã được chuộc bằng giá vô cùng. Khi các cám dỗ và ham muốn làm cho con hướng về việc phạm bất cứ thứ tội gì, dù nhỏ mọn đến đâu, con hãy nhớ những đau buồn Mẹ phải chịu, nước mắt Mẹ tuôn rơi vì biết các tội lỗi loài người và lòng Mẹ khao khát ngăn ngừa các tội lỗi đó. Con yêu dấu, đừng gây ra điều như thế cho Mẹ, mặc dầu bây giờ Mẹ không chịu đau đớn như thế nữa, nhưng con tước đoạt khỏi Mẹ niềm vui nhìn thấy con, người mà Mẹ yêu thương làm cho trở nên môn đệ của Mẹ. Nếu con không trung thành trong điều này, con sẽ làm hư điều ước ao cao cả của Mẹ là thấy con làm hài lòng Thiên Chúa Con Mẹ và chu toàn thánh ý Chúa trọn vẹn.
----------- Nhờ ơn soi sáng, con hãy suy xét ý thức rằng bất cứ tội nào con mắc phạm cũng đều lớn lao chừng nào sau khi con được ưu ái, được liên kết trong bổn phận đối với Chúa và với Mẹ. Những ngày tháng còn lại trong cuộc đời trần thế của con sẽ không thiếu nguy hiểm và cám dỗ. Trong mọi trường hợp, con hãy nhớ những giáo huấn của Mẹ, những đau đớn và nước mắt Mẹ. Hơn hết là hãy nhớ những ân sủng con mắc nợ đối với Thiên Chúa Con Mẹ, Đấng vô cùng đại lượng đối với con, ban cho con Máu Chúa vì mục đích gợi nhớ sự đền đáp hiếu thảo của con. |
|