|
Ngày thứ mười
Phần 1
Làm Sao Cho Người Ta Ưa Mình Liền
Hôm Nọ tôi lại sở Bưu điện. Khi đợi tới lượt tôi để thư bảo đảm, tôi Để ý tới bộ mặt chán chường của thầy thư ký. Một cuộc đời ngày ngày Cân thư, bán cò, biên chép như vậy tất nhiên là không thú gì hết. Tôi tự nhủ: "Rán làm vui anh chàng này một chút, làm cho y nở một Nụ cười... Muốn vậy, phải khen y cái gì mới được. Thử kiếm xem y có Cái gì thật đáng khen không?" . Không phải dễ, vì mình không quen người Ta. Nhưng trường hợp hôm đó rất dễ thầy thư ký ấy có bộ tóc rất đẹp.
Vậy, trong khi thầy cân thư của tôi, tôi nói: "Tôi ước ao có được bộ Tóc như thầy!".
Thầy ấy ngửng đầu Lên hơi ngạc nhiên, nét mặt tươi cười và nhũn nhặn trả lời: "Bây giờ Nó đã kém trước rồi". Tôi nói rằng trước ra sao không biết, chứ bây Giờ tóc thầy còn đẹp lắm. Thầy rất hoan hỉ. Chúng tôi nói chuyện vui Vẻ một lúc. Khi tôi ra về, thầy ấy nói thêm: "Thưa ông, quả đã có Nhiều người khen tóc tôi".
Tôi dám Cuộc với bạn rằng bữa đó thầy về nhà, vui như sáo, kể chuyện cho vợ Nghe và buổi tối, khi rửa mặt ngắm bộ tóc trong gương, tự nhủ "Kể ra Tóc mình đẹp thật".
Khi tôi kể lại Chuyện đó, một người học trò tôi hỏi: "Nhưng ôn muốn cầu người đó Điều chi?" .
Tôi muốn cầu người đó Điều chi ư? Trời cao đất dầy! Nếu chúng ta ích kỷ một cách ti tiện đến Nỗi không phân phát được một chút hạnh phúc cho người chung quanh, đến Nỗi hễ khen ai là cũng để hy vọng rút của người ta các lợi gì, nếu Tim ta không lớn hơn trái ổi rừng, thì chúng ta có thất bại cũng là Đáng kiếp.
Nhưng quả tôi có cầu anh Chàng đó cho tôi một vật vô cùng quý báu: là sự hài lòng cao thượng Vì đã có một hành vi hoàn toàn không vị lợi, một hành vi nhân từ mà Ta sẽ vui vẻ nhớ tới hoài.
Có một Định luật quan trọng nhất mà chúng ta phải theo khi giao thiệp. Theo nó Thì việc gì cũng hóa dễ, trở ngại gì cũng thắng được, ta sẽ có vô Số người thương, sẽ thành công và vui sướng.
Nếu làm trái luật đó tức thì những nỗi khó khăn sẽ hiện ra. Luật Đó là: "Luôn luôn phải làm cho người cảm thấy sự quan trọng của họ". Như trên kia tôi đã nói, giáo sư John Dewey cho rằng thị dục huyễn ngã Là thị dục mạnh nhất của loài người. Chính thị dục đó làm cho người Khác loài vật.
Trong mấy chục thế Kỷ, các triết nhân tìm kiếm các định luật chi phối sự giao thiệp giữa Người với người và tất cả những sự tìm tòi đó đều đưa đến mỗi một Quy tắc không mới mẻ gì, một quy tắc đã có từ hồi nhân loại mới có Sử. Ba ngàn năm trước, Zoroastre đã dạy quy tắc đó cho dân Ba Tư thờ Thần lửa. Hai mươi bốn thế kỷ trước, Khổng Tử đã giảng tới nó. Lão Tử cũng đã đem ra dạy học trò.
Năm Thế kỷ trước Thiên chúa giáng sinh, Đức Thích Ca đã tuyên bố nó trên Bờ sông Hằng Hà, mà quy tắc đó đã được chép trong sách đạo Bà La Môn, 1.000 năm trước khi Đức Thích Ca ra đời.
Sau này, Đức Ki Tô đem nó ra giảng trên những đồi đá ở xứ Judée. Tư Tưởng đó tóm tắc trong một câu này, có lẽ là định luật quan trọng Nhất trong thế giới:
"Con muốn được Người ta cư xử với con ra sao thì con cư xử với người ta như vậy".
Bạn muốn những người bạn gặp gỡ đồng ý với bạn. Bạn muốn người ta Thừa nhận tài năng của bạn. Tự thấy mình quan trọng trong khu vực của Bạn, bạn thấy thích. Bạn ghét những lời tán dương giả dối thô lỗ, Nhưng bạn cũng thèm khát những lời khen thành thật. Bạn muốn bạn thân Giao và bạn đồng nghiệp cực lực tán thành, không tiếc lời ca tụng Bạn. Hết thảy chúng ta ai cũng muốn như vậy.
Vậy chúng ta hãy tuân lời Thánh kinh: "Muốn nhận của người ta cái gì Thì cho người ta cái đó".
Ta cần phải Xử sự như vậy khi nào? Bằng cách nào? ... Ở đâu? ... Xin đáp: Bất kỳ Lúc nào và bất kỳ ở đâu.
Một hôm, Tới một sở Thông tin, tôi hỏi một thầy ký chuyên môn tiếp khách, Chỉ cho tôi phòng làm việc của bạn tôi, ông Henri Souvaine. Bận một Chế phục sạch sẽ, thầy ta có vẻ tự đắc giữ việc chỉ dẫn đó lắm. Thầy trả lời tôi rõ ràng từng tiếng một: "Henri Souvaine lầu 18. Phòng 1816".
Tôi sắp chạy lại thang máy. Nhưng tôi ngừng lại và quay lại nói: "Tôi khen thầy. Thầy đã chỉ đường Cho tôi một cách rõ ràng, thông minh lắm. Thầy có giọng nói của một Tài tử. Cái đó hiếm lắm".
Tươi như Hoa, thầy giảng cho tôi nghe tại sao mỗi lần thầy ngừng lại và nói Rõ ràng từng tiếng.
Những lời tôi Khen làm cho thầy cao lên được vài phân. Và trong khi bay lên tầng lầu Thứ 8, tôi cảm thấy rằng chiều hôm đó tôi đã làm tăng được đôi chút Cái tổng lượng hạnh phúc của nhân loại.
Đừng bảo phải là một vương quốc trên ngai vàng hay là một đại sứ của Mỹ ở Pháp mới cần thi hành triết lý đó. Bạn có thể dùng thuật đó Mỗi ngày.
Chẳng hạn, bạn đòi món Khoai tây chiên mà chị bồi đưa lên món khoai tâu nghiền, bạn chỉ cần Nói ngọt ngào: "Tôi ân hận vì làm phiền chị, nhưng tôi thích món khoai Tây chiên hơn", thì chị đó vui vẻ trả lời ngay: "Không sao, thưa ông, Để tôi đổi hầu ông", và chị ấy cảm động khi thấy được bạn kính trọng.
Những câu ngăn ngắn như: "Xin lỗi đã làm phiền ông... xin ông có lòng Tốt... ông làm ơn..." và sau cùng không quên hai chữ "cám ơn" là một Thứ dầu làm trơn tru bộ máy sinh hoạt hằng ngày của ta mà lại là dấu Hiệu của một sự giáo dục tốt nữa.
Xin bạn nghe chuyện nhà viết tiểu thuyết Hall Caine. Ông thân ông làm Thợ rèn và hồi nhỏ ông học ít lắm. Vậy mà khi qua đời, ông là một Nhà văn giàu nhất thế giới. |
|