|
Bà mất rồi!
Một người nữa trở về bên Chúa.. Sẽ hết những ngày tháng đau đớn trên giường bệnh, hay trên xe lăn.. Sẽ hết những câu hỏi mỏi mòn mong con về..Sẽ hết những ngày dài nhìn thẫn thờ nơi hành lang nhà thờ...hỏi con: "Cha có về không?"...
Bà mất nhanh quá! Cũng chỉ được 1 ngày nằm nơi bệnh viện thôi... Con chẳng còn biết nói gì nhiều, vì thời gian qua, con cũng đã được gần bên Bà.. Con tiếc rằng thời gian cuối này, con chẳng tới nhiều để đẩy Bà đi dọc hành lang, nghe Bà hỏi chuyện, nghe Bà kể về những người con của mình với những kí ức nhập nhoè.. Con thương Bà, thương tiếng khóc, thương những giọt nước mắt khóc vì những cơn đau mình lúc trở trời, thương những lúc bà nằm một chỗ mà gồng mình lên muốn ai đó đưa bà đi dạo dọc hành lang.. Con hay vuốt vào hai bên má nhăn nheo..cho tới giờ con vẫn còn nhớ cảm giác ấy, con hay xoa ngực cho bà mỗi lúc bà kêu đau, mỏi, chỉ một lát, một ít thôi..nhưng mà con vẫn nhớ lắm...
Cha không kịp về nhìn mặt Bà lần cuối.. Con cũng thương Cha đang ốm, rồi thêm công việc lo cho Bà lần này, rồi Cha lại chỉ còn tấm thân gầy gò... Con thương nhưng cũng kg biết nói lời nào với Cha hết... Mai Cha sẽ về, sẽ lại bận rộn công việc..sẽ lại lo toan.. Con chỉ biết cầu nguyện xin Chúa giữ gìn Cha mà thôi...
M.P!
Tối nay đã nói chuyện cùng M.P...những câu chuyện lại không đầu không cuối..
Ở c như dè dặt hơn, chẳng còn như trước...
C mong sao giai đoạn này qua mau... và rồi, c và M.P lại có thể vui vẻ như trước, dù chỉ là một thời gian ngắn nữa thôi..mọi thứ sẽ khác...
C đôi lúc mong chờ một ngày mai, và đôi lúc cũng lại sợ ngày mai đến...
Ngày mai đến có khi nào những tốt đẹp chẳng còn...
Ngày mai đến có khi nào những đơn sơ chẳng còn...
Thay vào đó là những khoảng cách vô hình, những điều câu nệ kg đáng có giữa c và M.P.. C biết mình sẽ yếu đuối, sẽ oà khóc trước những cảm xúc ấy, thật tệ, thật xa lạ... và cô đơn..
C cũng chuẩn bị cho 1 sự tạm gọi là "chia tay" theo cả 2 nghĩa...và đó có lẽ nào lại là điều cần thiết.. Có lẽ c nợ M.P một "tình mến thương" sâu sắc mà khó có thể nào trọn vẹn nổi.. Lạy Chúa...Chúa biết con yếu đuối và đổi thay...
Con sợ cái yếu đuối này nơi con... Sợ lúc mọi thứ vỡ oà, và một cơn bão cuốn trôi đi cả.. con trắng tay..và cô đơn..lại chỉ còn Chúa ở bên cạnh con thôi...
Lạy Chúa, xin đừng rời bỏ con những lúc con thất vọng, hay ít ra, vì chẳng bao giờ Người bỏ con mà con cứ cảm thấy thế...là lúc niềm tin con bấp bênh và chao đảo vì cuồng phong ở đời này...Con sợ một ngày từng mm cảm xúc của con vơi cạn đi, con chai sạn như một phiến đá trải phong sương, và rồi lại trơ chọi sau mọi thứ qua đi..chẳng còn gì ở lại...
Lạy Chúa, xin cho con luôn nhớ: Chẳng có gì bền vững và hiện hữu mãi mãi, chẳng nơi đâu vững bền ngoài trái tim Chúa cho con náu thân...xin cho con biết hướng nhìn lên Chúa mỗi ngày, nơi Người đang đau khổ từng giây phút cho những hạnh phúc được sống và được tồn tại của loài người chúng con... Để thấy rằng, những vật chất chúng con đang thụ hưởng, hay những hoan lạc vinh hoa trên cõi đời này chỉ là phù vân...và chỉ có sự đau đớn dẫn tới vinh quang đang ngự trên Thập Giá là hiện hữu.. Dù bất xứng nhưng chúng con vẫn được Chúa thương yêu...và hy sinh cả thân mình..
Lạy Chúa, con yêu mến Người.. |
|