Một người giầu khô khan đạo hạnh, thường nói với vợ con mỗi khi bà và các con sửa soạn đi nhà thờ tham dự thánh lễ:
-Em và các con đi nhà thờ dự lễ và cầu nguyện thay thế cho anh.
Và mỗi khi có bạn hữu khuyên nhủ về việc đạo, ông cũng trả lời với họ là ông không cần đi nhà thờ đọc kinh dâng lễ, vì có vợ con ông thay cho ông.
Một hôm ông mơ thấy ông và vợ đang đứng xếp hàng chờ vào thiên đàng. Và cửa thiên đàng mở ra. Mọi người vui vẻ bước vào. Tới phiên ông thì thiên thần bảo ông dừng lại và nói với vợ ông:
-Bà vào thiên đàng thay cho chồng bà.
Thế là chỉ có vợ ông được vào thiên đàng, còn ông thì phải đứng ngoài nhìn theo người vợ mà cảm thấy tủi phận nuối tiếc. Ông không dám kể giấc mơ đó cho vợ nghe, nhưng điều bà lấy làm lạ là từ Chúa nhật sau đó trở đi, thay vì nói với bà:
-Em và các con đi nhà thờ dự lễ và cầu nguyện thay cho anh,
Ông lại nói:
-Hôm nay, anh cùng em và các con đến nhà thờ dự lễ.
*********************
Thời gian hiện tại là thời điểm Thiên Chúa len vào cuộc đời của bạn và qua bạn len vào cuộc sống thế giới, cuộc sống của toàn thể nhân loại. Nhưng Thiên Chúa không thể đi vào cuộc đời bạn, nếu không có sự đồng y của bạn. Thánh Au tinh nói: “khi tạo dựng ta, Thiên Chúa không cần hỏi ý kiến chúng ta, nhưng Ngài không thể cứu rỗi chúng ta nếu chúng ta không muốn”. Điều đó nói lên tinh thần trách nhiệm của mỗi nguời về hạnh phúc và phần rỗi của mình. Việc tốt việc xấu của người này có ảnh hưởng đến ngưòi kia, thế nhưng không thể vì thế mà chúng ta ỷ lại vào việc lành của người khác mà trốn tránh trách nhiệm của mình.
Mỗi giây phút hiện tại sẽ đi qua mà không bao giờ trở lại . Mỗi người chúng ta đang đứng trước tương lai và vận mạng của mình. Mỗi người phải sáng suốt lựa chọn sự sống hay cái chết, niềm hạnh phúc bất diệt hay thú vui chóng qua. Không ai có thể sống thay cho chúng ta, cũng chẳng ai chết thế chúng ta được. Không ai bị phạt thế chúng ta, cũng chẳng ai được lên thiên đàng thay chúng ta.
Chính câu chuyện trên đây đã chứng minh điều đó, và trong Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu đã trao trách nhiệm cho mỗi người chúng ta. Chúng ta không thể nhờ ai khác:
“Thầy trao cho con chìa khóa Nuớc Trời”.
Mỗi người đã được trao cho “chìa khóa nước Trời”. Phải tự mình mở cửa đi vào, chứ không ai mở dùm ai được. (Theo “Phút cầu nguyện cuối ngày”. tập II).