|
Thư Ngỏ
I- Kính Mời Anh Chị Em Tham Dự Các Buổi Tĩnh Tâm Mùa Chay 2010 tại các địa điểm sau :
1- Chúa Nhật 07-03, Chúa Nhật 14-03 và Chúa Nhật 21-03 : Lúc 18g15 tại nhà thờ An Lạc (15/2 CMT8 - P.5 - Q. Tân Bình)
2- Chúa Nhật 07-03 (lúc 16g30), Thứ Hai, Thứ Ba 08 và 09-03 (lúc 18g00) : tại nhà thờ Nghĩa Hoà (25/18 Nghĩa Hòa- P.6-Q. Tân Bình).
3- Thứ Năm, Sáu, Bảy (11, 12, 13/03) : lúc 18g00 chiều tại Nhà Thờ Lộc Hưng (58/6 Chấn Hưng -P.6 - Q.Tân Bình ).
4- Thứ Hai (15-03) : Lúc 15g00 tại Nhà Thờ Chính Tòa Bà Rịa – Vũng Tàu.
5- Thứ Ba (16-03) và Thứ Tư (17-03) : Lúc 15g00 và 18g00 tại Nhà Thờ Hải Lâm - Bà Rịa - Vũng Tàu.
6- Thứ Năm, Sáu, Bảy (18,19,20/03) : Lúc 17g30 tại Nhà Thờ Tân Đông (số 8/10A Ấp 4, Xã Đông Thạnh, Huyện Hốc Môn).
7- Thứ Hai, Ba, Tư (22,23,24/03) : lúc17g30 tại Nhà Thờ Phanxicô Đakao (50 Nguyễn Đình Chiểu-P.Đakao-Q.1).
8- Thứ Năm, Sáu, Bảy (25,26,27/03) : lúc19g00 tại Nhà Thờ Chí Hoà (149 Bành Văn Trân, P.7, Q. Tân Bình).
9- Chúa Nhật Lễ Lá (28-03) : Từ 06g00 đến 20g00 tại Nhà Thờ Thạch Lâm (Huyện Tân Phú- Đồng Nai).
10- Thứ Hai, Ba, Tư (29,30,31/03) : lúc 17g30 tại Nhà Thờ Nam Hải (số 277 Phạm Hùng, Phường 4, Quận 8).
II- Thứ Năm Tuần Thánh Đầu Tháng (01-04): Nghỉ
III- Thứ Năm Tuần Bát Nhật Phục Sinh (08-04) :
Tuần Cửu Nhật Kính Lòng Thương Xót Chúa tại nhà thờ Chí Hòa
IV- Chúa Nhật 11-04 : Cha Long cử hành Đại Lễ Kính Lòng Thương Xót Chúa tại Hà Nội
V- Kính Mời Anh Chị Em Tham Dự Thánh Lễ Kính Lòng Thương Xót Chúa tại các địa điểm sau :
1- Thứ Tư Đầu Tháng (03-03):- 15g00 chiều : Nhà Thờ Tân Phước (245 Nguyễn Thị Nhỏ, P.9, Q. Tân Bình)
- 17g30 chiều : Nhà Thờ Bình Thuận (722 Tân Kỳ Tân Quý - P. Bình Hưng Hoà, Q. Bình Tân).
2- Thứ Tư tuần thứ II trong tháng (10-03) : lúc 17g30 chiều tại Nhà Thờ Đá Vĩnh Hoà (86/75 Ông Ích Khiêm, Phường 5, Quận 11)
3- Thứ Tư Cuối Tháng (31-03) : Lúc 17g30 tại Nhà Thờ Nam Hải (số 277 Phạm Hùng, Phường 4, Quận 8)
4- Thứ Năm Đầu Tháng (04-03) lúc 19g00 tại Nhà Thờ Bác Ái (số 144 Nguyễn Thượng Hiền, P.1, Q. Gò Vấp).
5- Thứ Năm Hàng Tuần, từ 13g tại Nhà Thờ Chí Hoà (149 Bành Văn Trân, P.7, Q. Tân Bình).
6- Thứ Sáu Đầu Tháng (05-03):
- 15g00 chiều : Nhà Thờ Phanxicô Xaviê (còn gọi là nhà thờ Cha Tam, số 25 Học Lạc, Phường14, Quận 5).
-17g15 chiều : NhàThờ Đồng Tiến (số 54 Thành Thái, Phường12, Quận 10).
7- Thứ Sáu Tuần Thứ II, Tuần Thứ III và Tuần Thứ IV trong Tháng 03 tại Nhà Thờ Bạch Đằng, Trung Mỹ Tây và Tân Đông : Nghỉ Mùa Chay.
8- Thứ Bảy Tuần I và IV: lúc 17g30 chiều tại Nhà Thờ Bến Hải (332/60 Dương Quảng Hàm, P.5, Q.Gò Vấp).
VI- Kính mời anh chị em tham gia sinh hoạt của Câu Lạc Bộ Mục Vụ Gia Đình:
Thời gian từ 18g30 đến 20g30 mỗi tối Thứ Ba Đầu Tháng tại Nhà Thờ Công Lý (62/147A Lý Chính Thắng-Phường 8-Q.3 - bên bờ Kênh Nhiêu Lộc, dưới chân cầu Công Lý).
Chuyên đề về NGHỆ THUẬT TƯ VẤN.
VII- Sinh Hoạt Dành Cho Giới Trẻ : Mời các bạn đến với ĐIỂM HẸN GIÊSU:
1-Tại Nhà Thờ Nhân Hòa (45 Hồ Đắc Di, Ngã tư Trường Chinh và Cộng Hòa, P. Tây Thạnh, Q. Tân Phú, cạnh nhà hàng Thiên Thai.)
lúc 20g00 tối Chúa Nhật Tuần II trong tháng. Tháng này là Chúa Nhật 14-03 với Chủ Đề “Điểm Hẹn Mùa Chay: Đi Về Đâu?”
2- Tại Nhà Thờ Công Lý (62/147A Lý Chính Thắng, P.8, Quận 3, cạnh bờ kênh Nhiêu Lộc, dưới chân cầu Công Lý) lúc19g30 mỗi tối thứ sáu đầu tháng. Tháng này là Thứ Sáu 05-03 chủ đề “Sống Mùa Chay
VIII- Bác Ái Mùa Chay 2010 : Cộng Đoàn sẽ đi thăm và tặng 1000 phần quà cho các gia đình nghèo vùng sâu vùng xa ở Thạch Lâm, Ngọc Lâm thuộc Tỉnh Đồng Nai.
Xin anh chị em cùng chia sẻ công tác bác ái này như Lời Chúa nói : “Phúc cho ai biết xót thương người, thì họ sẽ được xót thương”. Tặng phẩm xin đưa đến Lều Phục Vụ mỗi chiều thứ năm tại Chí Hòa, hoặc liên lạc với anh Chiêu (0983494714). Nhóm công tác có xe phục vụ chở hàng, anh chị em có nhu cầu xin liên hệ anh Chính (01212835340).
IX- Công Tác Bác Ái: Cộng Đoàn Cầu Nguyện Lòng Thương Xót Chúa và Đức Mẹ giáo xứ Chí Hoà đã thực hiện trong tháng 02-2010:
1. Tặng 550 phần quà Xuân cho ba Hội Người Mù ở Huyện Trảng Bom và huyện Tân Phú, Tỉnh Đồng Nai.
2. Tặng quà Xuân cho cho các người Khuyết Tật, Mồ Côi, Lầm Lỡ, Neo đơn, HIV… tại 13 MÁI ẤM như Mai An, Phan Sinh, Sơn Kỳ, La Vang, Hương Sen, Thầy Bình, Tân Phú, Tân Đông, Hoài Thương, Hồng Ân.
3. Tặng 120 phần quà Tết cho các hộ nghèo tại các Giáo Xứ Mỹ Yên, Xã Đoài, Ngàn Sâu thuộc Địa Phận Vinh.
4. Tặng quà Tết cho Nhà Hưu Dưỡng các Linh Mục Giáo Phận Sài Gòn ở nhà thờ Chí Hòa.
5. Tặng 250 phần quà Tết cho các hộ nghèo tại Giáo Xứ Thánh Mẫu Hòa Bình và giáo xứ Hoà Thạnh, thuộc Huyện Châu Thành, Tỉnh Tây Ninh.
6. Tặng 90 phần quà Tết cho các hộ nghèo tại xứ Vườn Chuối, quận 3 – tp.Hồ Chí Minh
7. Những công việc bác ái khác như :
- Giúp tiền thuốc, viện phí, tiền nhà, gạo, trợ cấp vốn… cho một số gia đình nghèo, khuyết tật, neo đơn, con mọn, hoàn cảnh khó khăn.
- Trợ giúp học phí cho những học sinh, sinh viên nghèo hiếu học.
- Tặng xe lăn cho những người nghèo, khuyết tật, bệnh hoạn.
- Giúp chị em lầm lỡ sinh con và cưu mang con.
X- Mời anh chị em đọc những bài chia sẻ của tập san “Nhờ Mẹ đến với Chúa” cũng như chia sẻ trao đổi những suy tư, cảm nghĩ của bạn trên trang blog. Địa chỉ Blog : vn.myblog.yahoo.com/doiquan_aoxanh. Cũng có thể tìm đọc trên trang web: thanhlinh.net; tinvui.org. Xin anh chị em đóng góp bài vở, hoặc giới thiệu các chứng nhân để tập san thêm phong phú và những giờ cầu nguyện được sống động. Bài viết xin gởi theo địa chỉ email: vietnamlong2003@yahoo.com
Kính chúc anh chị em tràn đầy Ân Sủng và Bình An của Chúa Giêsu qua lời cầu bầu của Mẹ Maria trong Mùa Chay Thánh.
Tập San Nhờ Mẹ Đến Với Chúa
Tháng 03-2010
*Thông báo:
Trang web của Uỷ Ban Truyền Thông Công Giáo, thuộc Hội Đồng Giám Mục Việt Nam (do cha Giuse Trần Đình Long làm Tổng Thư Ký) dự trù sẽ bắt đầu hoạt động từ tháng 03-2010, xin vào trang: truyenthongconggiao.org
Xin anh chị em tích cực đóng góp xây dựng cho trang web thêm phong phú. Mọi ý kiến, bài viết, chia sẻ, tin tức… xin gởi về địa chỉ email: truyenthong.cgvn@gmail.com
===================================== MÙA CHAY – MÙA CỦA LÒNG THƯƠNG XÓT
Lm. Giuse Trần Đình Long
Dòng Thánh Thể Ngày 07-02-10, công an tỉnh Bình Dương đã bắt giam Nguyễn Ánh Nguyệt (24 tuổi) can tội giết người. Nguyệt và chị Ngọc Hạnh (45 tuổi) cùng thuê chung phòng trọ, hai bên thường xảy ra xích mích dẫn đến đánh nhau. Nguyệt dùng dao đâm chết chị Hạnh rồi bỏ trốn (báo Thanh Niên, ngày 08-02-10). Công an tỉnh Đồng Nai ngày 08-02-10 đã tạm giữ Nguyễn Văn Dũng (16 tuổi) để điều tra tội giết người. Giữa Dũng và Thanh (18 tuổi) thường xảy ra mâu thuẫn. Trong một lần đi chơi về, 2 bên cự cãi nhau. Dũng rút dao đâm Thanh một nhát trúng ngực khiến Thanh chết tại chỗ (báo Thanh Niên, CN 07-02-10). Hằng ngày ta đọc thấy nhan nhãn những tin tức loại này trên các phương tiện truyền thông. Chỉ một xích mích nhỏ giữa 2 người hàng xóm, một va quẹt xe trên đường, hay chợt “nhìn thấy ghét!” cũng đủ để gây ra án mạng. Ngày nay người ta nói nhiều đến chữ “vô cảm”, “máu lạnh” để diễn tả tấm lòng không biết xót thương nhau, không biết thông cảm, tha thứ cho nhau giữa con người với con người. Trong bối cảnh đó, việc cầu nguyện Lòng Thương Xót Chúa trên thế giới cũng như tại Việt Nam, đặc biệt trong các xứ đạo ở vùng Tân Bình, Sài Gòn càng ngày càng phát triển. Giữa một thế giới của những cực đoan, của những mâu thuẫn và nghịch lý, con người đối xử với nhau thiếu tình người, ngay cả những người trong Đạo cũng xử với nhau “cạn tầu ráo máng”, chẳng biết xót thương nhau, thì người ta chỉ còn biết chạy đến Đức Giêsu “Đấng giầu lòng thương xót” mà thôi! Những ngày khai mạc Năm Thánh của Giáo Hội Công Giáo Việt Nam đã qua đi. Những nghi thức sám hối tập thể, những lời “chân thành thú tội, cúi đầu tạ tội”, những lời công khai “xin lỗi Chúa, xin lỗi nhau và xin lỗi mọi người…” sẽ không còn lại âm vang nào, sẽ chỉ là những nghi thức rình rang nếu không có sự biến chuyển trong mỗi người Công Giáo Việt Nam. Mọi sự thay đổi phải bắt đầu từ chính bản thân mình như Gandhi nói : “Bạn phải là sự thay đổi mà bạn muốn thấy nơi thế giới. Thế giới mà bạn muốn thay đổi, khởi đầu ở chính sự thay đổi nơi con người bạn.” Thay đổi con người mình (thế giới bên trong) là thay đổi thế giới bên ngoài mà mắt thấy tai nghe và cảm xúc. Những lời xin lỗi sẽ chỉ là đầu môi chót lưỡi nếu ta không thật lòng tha thứ cho nhau. Làm sao người cúi đầu xin lỗi được tha thứ và bình an nếu người kia cứ chấp nhất không chịu thứ tha và hoà giải? Chúa xót thương con người, sao con người không biết xót thương nhau? Mỗi khi Mùa Chay về, chúng ta vẫn thường được nghe lại dụ ngôn “Người Cha Nhân Hậu” (quen gọi là dụ ngôn người con hoang đàng!) Ba dụ ngôn về lòng thương xót của Thiên Chúa trong Tin Mừng Luca được Đức Giêsu nói tiếp sau những lời người biệt phái kêu trách Chúa. Khi thấy những người tội lỗi và thu thuế đều lui tới với Đức Giêsu để nghe Người giảng, những người biệt phái và các kinh sư xầm xì với nhau : “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng.” (Lc 15,2) Nghe những lời kêu ca này, tự nhiên chúng ta thấy không thể chấp nhận cái vẻ cao ngạo của nhóm biệt phái và thấy mình có thể có những tâm tình tốt hơn. Chúng ta chẳng những không khinh người tội lỗi, mà trái lại còn thường cầu nguyện cho những người có tội ăn năn trở về cùng Chúa nữa mà! Như vậy giữa chúng ta và người biệt phái có hai tâm tình khác hẳn nhau : một đằng họ khinh người tội lỗi, một đàng ta thương những người lỗi tội. Ta có lòng xót thương đấy chứ ?
Nhưng giữa ta và biệt phái lại có một điểm giống nhau là cùng ở một giai cấp : “giai cấp đạo đức”. Mà ai ở “giai cấp đạo đức” thì không gặp được Chúa Giêsu, Đấng giầu lòng thương xót. Chính Đức Giêsu đã khẳng định sứ vụ của mình : “Tôi đến không để kêu gọi những người đạo đức mà để kêu gọi những kẻ tội lỗi”. Trong dụ ngôn con chiên bị lạc mất và được tìm thấy, Chúa kết luận : “Trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải hối cải.” (Lc 15,7). Và Đức Giêsu, chính Ngài cũng đã xếp chung hàng với người tội lỗi, đoàn đoàn lớp lớp xuống sông Giođan chịu Gioan thanh tẩy.
Đó là điều ta cần suy nghĩ trong Mùa Chay Năm Thánh-Mùa của Lòng Xót Thương. Khi Đức Giêsu nói gì dạy gì thì Người không lấy lý thuyết của dân gian, không lấy sách vở luân lý của người đời mà dạy dỗ. Đức Giêsu lấy cái có trong chính bản thân mình để cho người ta đón lấy, chịu lấy. Đó là tấm lòng xót thương của Thiên Chúa. Tôi có thể dạy giáo lý rất hay, có những bài diễn thuyết rất hùng hồn, văn chương bóng bảy. Nhưng đó chỉ là sách vở, là con chữ, là những cái chắp vá vay mượn, không phải của tôi, không phát xuất từ tấm lòng cảm thương của tôi, nên chẳng lay động lòng người, chẳng thu hút người khác đến với Chúa được. Điều mà Đức Giêsu muốn cho chúng ta chiêm ngưỡng một cách kỹ càng, không phải là hình ảnh của đứa con phung phá, nhưng là tấm lòng vô cùng nhân hậu của một người Cha, “Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong các kẻ bé mọn này phải hư mất.” (Mt 18,14). Người Cha ấy là Cha của Đức Giêsu, cũng là Cha của chúng ta (Ga 20,17). Nếu không có một người cha ngày đêm ngồi trước thềm mòn mỏi ngóng chờ đứa con lạc loài hư đốn, thì đứa con hoang đàng kia nếu có trở về cũng thành vô nghĩa và vô ích. Nó sẽ chẳng gặp được cái gì may mắn cho nó hơn cái số phận mà nó đang có, nghĩa là nó sẽ từ vùng tối tăm đói khổ này, rơi vào vùng tối tăm đói khổ khác. Và ngay cả nếu nó có gặp được một người cha phúc đức nào đó trên cõi đời này, mà không phải người cha mà Đức Kitô giới thiệu cho chúng ta, thì nó cũng chỉ gặp được những tâm hồn cứng lạnh như băng, sẵn sàng sửa trị xứng với tội làm “tán gia bại sản” của nó, rồi mới tính đến chuyện nó có được phần nào trong nhà hay không. Phần đó nhiều ít bao nhiêu, thì lại là vấn đề còn hậu xét! Theo luân lý thì phép “giáo nhi” là phải sửa trị những đứa con hư, người nghiêm phụ thì giữ gìn gia phong nề nếp, không thể để những đứa con đã “bôi gio trát trấu” vào mặt gia đình muốn đi về thế nào tùy ý nó, cho dù miệng nó có nói lời hối cải xin lỗi thì không phải đơn giản thế là xong. Cho nên ít nhiều, những người “gọi là đạo đức” hôm nay cũng dễ dàng đồng tình với cách xử sự của người con cả, một mẫu người tử tế đạo đức, chí thú làm ăn, phục vụ cha hết mình. Thấy mình tốt như thế nên anh ta không thể nào chịu nổi mình lại có thằng em khốn khiếp vô lại như vậy! Và anh lại càng không chịu nổi thái độ của ông bố, vừa bất công với mình, vừa thương thằng út một cách vô lý đến mức có vẻ như nhu nhược. Ông đã không trị tội nó thì thôi còn ra như thưởng công nó : “bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng!”
(Lc 15,23). Dường như anh ta không chịu nổi một người cha giầu lòng thương xót như vậy. Có lẽ anh ta “suy bụng ta ra bụng người”, lấy tấm lòng hẹp hòi của mình để đo lòng người cha. Anh bất mãn tức giận đến nỗi không thèm vào nhà, không thèm nhìn nhận em mình nữa. Nó chỉ là “thằng con của cha” chứ không phải là anh em ruột thịt của anh. Anh buông những lời cứng cỏi hằn học thế này : “Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy một con dê để con ăn mừng với bạn bè. Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng!”(Lc15,28-30). Phản ứng của người con cả đôi khi cũng là của ta ngày nay. Đứng ở “giai cấp đạo đức”, ta khoanh tay nhìn từng đoàn “người con hoang đàng” kéo đến cầu nguyện Lòng Thương Xót Chúa, nghe Lời Chúa với ánh mắt… hơi khó chịu, nghi ngại. Tại sao họ kéo đến cầu nguyện Lòng Thương Xót Chúa đông thế? Hãy đến mà xem! Nhìn từng đoàn người kính cẩn quỳ cầu nguyện dưới cái nắng chói chan, ngước mắt lên trời kêu cầu lòng thương xót Chúa đoái thương đến thân phận tội lỗi của mình, ta sẽ hiểu vì sao. Chứng kiến hàng dài những hối nhân kiên nhẫn xếp hàng trước toà giải tội, chờ đến phiên mình vào lãnh Bí Tích của Lòng Xót Thương ta mới hiểu được nhu cầu tâm linh của con người ngày nay thế nào. Ta vẫn gọi Chúa là cha mà lại nhất định không nhìn nhận người khác là anh em của mình, vẫn cương quyết loại trừ người anh em đó, thậm chí còn nổi giận khi thấy Chúa tỏ lòng thương xót ưu ái cái con người “chẳng ra gì” trước mắt mình. Ta hãy nghe lại Lời Chúa phán với tên mắc nợ không biết thương xót : “Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao ?... Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xứ với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình” (Mt 18, 32-35). Trong “Bài Giảng Trên Núi”, Đức Giêsu khẳng định rõ ràng : “Nếu anh em không tha thứ cho người ta, thì cha của anh em cũng sẽ không tha thứ lỗi lầm cho anh em.” (Mt 6, 15). Ta còn dám và còn muốn loại trừ, không nhìn nhận, không tha thứ cho người anh em mình nữa không? Chính Phaolô cũng nhắc nhở tín hữu Êphêsô : “Anh em phải có lòng thương xót và biết tha thứ cho nhau, như Thiên Chúa đã tha thứ cho anh em trong Đức Kitô.” (Ep 4,32) Chúng ta là con người, mà lại là con người có tội, nên chúng ta suy nghĩ như con người, đối xử với nhau như con người, có vay có trả, ai vay người đó trả. Còn Đức Giêsu nói với chúng ta thế này : “Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã đã tỏ cho anh em biết” (Ga 15,15b). Điều mà Đức Giêsu đã biết, đã nghe nơi Cha rồi tỏ cho chúng ta biết là tấm lòng của Cha đối với chúng ta, những đứa con tội lỗi. Tấm lòng chỉ biết chờ đứa con hư trở về để tha thứ yêu thương : “Mau đem áo đẹp nhất ra mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào tay, xỏ dép vào chân cậu, rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng”
(Lc 15, 22-23). Thật là kỳ lạ! Tấm lòng không đòi đứa con hư phải trả lại đủ những gì nó đã vay, nó đã phá. Tại sao vậy ? Tại vì đã có người trả cho nó, trả đầy đủ, đền thay cho nó, đền dư thừa và đã lập công cho nó để nó đáng được thưởng. Người đó là ai ? Người đó không phải ai khác mà lại chính là Con của Cha, Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Thánh Phaolô nói : “Đức Giêsu Kitô, Đấng không hề biết tội, thì vì ta, Thiên Chúa đã cho làm thành sự tội, ngõ hầu trong Ngài ta được trở thành sự công chính của Thiên Chúa” (2C 5,21). Chúng ta phải tạ ơn Thiên Chúa biết bao nhiêu, vì tất cả chúng ta đều là những kẻ có tội, nên đều được Cha xót thương như nhau, trừ những ai tự nhận mình thuộc “giai cấp đạo đức”, không cần được tha thứ cũng không chịu tha thứ, không cảm nghiệm được lòng xót thương của Chúa, nhất định “đứng ngoài, không chịu vào nhà” thì chính họ tự loại mình ra khỏi vòng tay yêu thương của Chúa, Trong Mùa Chay Năm Thánh này, nếu tôi thấy mình thuộc “giai cấp đạo đức”, thấy mình đã làm đầy đủ bổn phận không cần quay trở về lăn vào vòng tay của Cha và tha thứ cho ai nữa, thì tôi nên cầu nguyện và thành thực suy xét lòng mình lại cho kỹ. Tôi có giống như người con cả chỉ cần đòi Thiên Chúa trả công cho tôi một con dê không ? Nhất là nếu tôi cương quyết không chịu tha thứ cho những người anh em đến xin lỗi tôi (mặc dù thực ra đôi khi họ chẳng có lỗi gì với tôi!) thì chính tôi đã tự cho mình là “kẻ làm công”, không còn là con Cha nữa rồi.
Tất cả thế gian là vùng tối tăm túng thiếu nghèo nàn, vì cả thế gian đã phạm tội và đã mất hẳn vinh quang Thiên Chúa. Nếu cứ ở lì trong cái vùng khốn khó này, thì số phận mọi người sẽ như số phận đứa con hoang đàng, nó phải kêu lên : “Tôi chết đói mất”. Chỉ khi nào biết khiêm tốn chỗi dậy quay trở về nhìn nhận mình đã “đắc tội đến trời và đến cha” thì mọi sự sẽ biến đổi tức khắc. Từ thân phận tôi tớ, tôi được xỏ nhẫn đi giầy trở thành con Cha trong tự do. Từ thân phận đói khổ mình trần, tôi được mặc áo đẹp và được vào bàn tiệc. Tất cả những phúc lộc này của tôi và của cả nhân loại chỉ xảy ra khi tôi và mọi người mở lòng ra đón nhận lấy Đức Giêsu, Đấng giầu lòng thương xót, vào đời mình, “Ai ở trong Kitô, kẻ ấy là tạo thành mới”. Lúc đó chúng tôi sẽ được trở thành con người mới, thành con của Cha trên trời và là anh em với nhau, không còn kèn cựa, so bì, tranh hơn tranh thua với nhau nữa. Chúng tôi nắm tay nhau hân hoan đến dự tiệc Thánh Thể, quyết tâm thực hiện điều mà Đức Hồng Y Gioan Baotixita nhắn nhủ gia đình giáo phận trong thư công bố khai mạc Năm Thánh 2010 là “cùng nhau viết lại định nghĩa “Đạo Chúa là đạo yêu thương”, người Công Giáo là người ý thức được Chúa yêu thương, đồng thời là người biết yêu thương anh em đồng đạo và đồng bào, vì tất cả là con một Cha, là anh em một nhà…” Cùng nhau thực hiện được như vậy, Mùa Chay Năm Thánh năm nay mới thực sự là Mùa của Lòng Xót Thương… ===================================== LẠC BƯỚC
Chúa ơi xin dẫn con về
Hồn con lạc bước đam mê bụi trần
Con đi trong cõi phù vân
Đa mang níu kéo, nợ nần vấn vương.
Một thân lữ thứ dặm trường
Đời con một kiếp hành hương miệt mài
Lắm khi mỏi gót đường dài
Đơn côi nhịp thở mệt nhoài… đơn côi
Ngược xuôi mấy nẻo đường đời
Nghêu ngao con hát giữa trời ngông nghênh
Nghêu ngao câu hát buồn tênh
Tròng trành vũ khúc lênh đênh phận người.
Ngược xuôi mấy nẻo trần gian
Ngu ngơ con giữa chợ đời nhiêu khê
Chúa thương xin dẫn con về
Để Mùa Chay Thánh được Người thứ tha.
Người hát rong
Muà Chay Thánh 2010 ===================================== CHO ƯỚC MƠ BAY CAO
“Lộc Thánh bay cao 28 Tết”…
Chỉ còn vài ngày nữa là bắt đầu một năm mới. Mọi người tất bật mua sắm, dọn dẹp nhà cửa, loại bỏ những cái cũ kỹ, lau chùi đồ đạc để mọi thứ trong nhà đều sáng, đều mới. Bên cạnh những chuẩn bị bên ngoài, giờ cầu nguyện Lòng Thương Xót Chúa ở Nhà thờ Chí Hòa buổi chiều thứ năm Hai Mươi Tám Tết là những giây phút vô cùng quý báu còn sót lại của năm cũ để mỗi người dọn dẹp tâm hồn cho trong sạch đón thêm một tuổi mới Chúa ban... Những tưởng số người tham dự sẽ ít đi, thế nhưng lượng khách hành hương còn đông hơn thứ năm hàng tuần. Những bận rộn, lo toan không giữ được chân họ mà còn hối thúc họ bỏ mọi sự để đến với Lòng Thương Xót Chúa với trọn niềm tín thác. Tâm hồn thanh thản vẫn tìm thấy trong bầu khí cầu nguyện nơi ngôi Thánh Đường ở Chí Hòa những ngày thứ năm đã lôi kéo mọi người đến trong buổi chiều cuối năm để “tống cựu”.
Trước thánh lễ, linh mục chủ tế đứng giữa sân nhà thờ chủ sự nghi thức “Tống Cựu - Cho Ước Mơ Bay Cao”. Hàng ngàn khách hành hương, mỗi người nhận được một trái bóng bay trong tay, cùng cất cao bài ca : “Ngày đầu Xuân con dâng lên Thiên Chúa chí tôn, lời cảm mến chúc khen Cha chí lành…” Lời ca tiếng hát vang lên theo nhịp tung tăng của những trái bóng đủ màu sắc. Lời dẫn ý nguyện cầu của vị chủ tế đưa tâm hồn con người đến gần với Thiên Chúa. Trong thinh lặng, mỗi người dâng lên Chúa những ước mơ, ước nguyện, lời cầu, lời chúc mà họ sẽ trao cho nhau trong những ngày đầu Xuân. Chính như thế, lời chúc Tết không còn chỉ là câu nói xã giao đầu môi chót lưỡi, nhưng là những lời chân thành phát xuất từ tấm lòng người chúc: “Tôi chúc cho anh, cho chị điều này điều nọ, và tôi thiết tha nguyện xin Thiên Chúa để lời chúc đó thành hiện thực. Lời chúc đó thành lời nguyện cầu, nguyện chúc…”
Sau phút giây nguyện cầu, mọi người cùng buông tay để hàng ngàn trái bóng đủ mầu sắc tung bay trên bầu trời lồng lộng gió chiều xuân đem theo những ước mơ thật đẹp.
Những trái bóng mong manh có thể bị nổ banh xác bất cứ lúc nào, vậy mà nó vẫn cứ vươn cao, hoặc chỉ chờ cơ hội là vụt khỏi đôi tay đang cầm giữ để bay lên bầu trời cao rộng. Ước mơ và cuộc sống con người cũng thế. Phận người mỏng manh yếu đuối, chẳng ai có thể cầm giữ được mạng sống mình, chẳng ai có thể chắc chắn mình sống được bao lâu. Nhưng ước mơ vẫn nhiều, những khao khát mong đợi vẫn đầy ắp. Người trẻ khát khao một tương lai tươi sáng. Người lớn mơ ước một cuộc sống hạnh phúc. Người già mong chờ những ngày tháng an lành.
Bao nhiêu băn khoăn lo lắng của việc học tập, bao nhiêu vất vả lo toan của việc làm ăn buôn bán, bao nhiêu thao thức lo âu của sức khỏe… Họ muốn gom tất cả lại cùng với chuyện vui buồn quá khứ và ước vọng tương lai để dâng lên Chúa qua lời bầu cử của Mẹ Maria. Những trái bóng bay bổng lên mang trọn tâm tư, ước vọng của cộng đoàn đến tận ngai tòa Thiên Chúa, thả vào Lòng Thương Xót để được thánh hóa và chúc lành. Tặng vật nặng nề nhất là tội lỗi, họ cũng dâng lên Chúa để được thanh tẩy từ Máu Thánh Chúa đổ ra. Lời dẫn dắt của vị linh mục Lãng tử như thu hút mọi tâm hồn hướng về một điều duy nhất: Tình Yêu Thiên Chúa.
Những trái bóng đã vụt khỏi bàn tay của người cầm giữ. Chúng tự do bay cao trên bầu trời trong xanh. Những đám mây như vẫy gọi. Những ngọn gió hòa vào đùa vui. Những trái bóng mang theo lộc Thánh để trao tặng cho những người ở xa. Có những trái bóng nổ tan giữa bầu trời cao rộng, chẳng còn chút tăm hơi, như tội lỗi con người đã được Chúa xóa bỏ trong Lòng Thương Xót. Có những trái bóng bay cao, bay cao mãi, vươn lên hết sức của nó như ước mơ của những tâm hồn muốn được kết hiệp cùng Chúa. Có những trái bóng nghiêng ngả, chập chờn, rồi cũng vút lên như một quyết định dứt khoát từ bỏ “đường xưa lối cũ” để tìm về bến bờ Thiên Chúa tình yêu.
Giữa nắng xuân, hàng ngàn khuôn mặt, ngàn ngàn cặp mắt ngước lên, hướng về trời cao, dõi theo những trái bóng mang những ước mơ của mỗi người dâng lên Chúa. Giữa sân nhà thờ chỉ còn lại trái bóng màu đỏ đường kính 2,5m mang hai câu đối nhẹ nhàng đung đưa như lời mẹ hiền nhắc nhở đoàn con : “Năm mới Tình Mẹ luôn chan chứa – Xuân về Lòng Chúa mãi xót thương”.
Thánh lễ tạ ơn cuối năm được cử hành trùng hợp với ngày lễ kính Đức Mẹ Lộ Đức, ngày cầu cho bệnh nhân. Đúng vào ngày thứ năm 11/02/1858 Đức Mẹ hiện ra tại Lộ Đức, và hôm nay cũng ngày thứ năm 11/02/2010, thánh lễ tất niên tạ ơn và cầu cho bệnh nhân được cử hành. Sự trùng hợp ngẫu nhiên mà thật lạ lùng. Bên Lộ Đức hàng ngàn khách hành hương kéo đến để cầu nguyện và được ơn chữa lành. Tại nhà thờ Chí Hoà mỗi chiều thứ năm cũng hàng ngàn người hành hương về cầu nguyện Lòng Thương Xót Chúa, và qua lời bầu cử của Mẹ Maria biết bao người được ơn chữa lành, ơn ăn năn trở lại, cùng biết bao ơn lành khác tuôn trào từ Lòng Chúa Xót Thương. Kể không hết, nói không cùng. Sự hiện diện đông đảo của mọi thành phần dân Chúa hiệp ý cầu nguyện sốt sắng trong những giây phút quý báu cuối năm đã nói lên tất cả, như một lời khẳng định cho niềm tin đơn sơ chân thành chân chính vào Lòng Thương Xót Chúa qua lời bầu cử của Mẹ Maria – “Nhờ Mẹ đến với Chúa”. Trải qua bao năm tháng, dù qua bao thăng trầm, Lòng Thương Xót của Chúa và tình mến của Mẹ vẫn tồn tại, vẫn tràn đầy, đủ cho mọi người “hồng ân Chúa như mưa như mưa…”
Mỗi người một lộc Thánh trên tay, ra về trong niềm vui và bình an, để đón chờ một năm mới. Với sức mạnh và niềm tin được trao ban qua Lời Chúa và Mình Chúa, qua lời cầu nguyện của cộng đoàn họ đủ nghị lực vượt qua mọi khó khăn của cuộc sống để “ước mơ mãi bay cao”. Ước mơ Lòng Thương Xót Chúa đến được với mọi người mọi nhà trong năm mới này…
“Năm mới Tình Mẹ luôn chan chứa
Xuân về Lòng Chúa mãi xót thương”.
Xuân Hồng
Ngày Cuối Năm
===================================== NĂM SẮC NGUYỆN CẦU
“…Lời kinh dâng Mẹ tết mùng 5”
“Hôm nay em đi Chùa Hương,
hoa cỏ còn mờ hơi sương…”
Người khác Đạo đi chùa Hương, người Công Giáo đi hành hương! Tất cả đều chung một mơ ước, một lời cầu Bình An trong năm mới.
Đón tết, vui xuân, nhưng mọi người vẫn nhớ ngày họp mặt đầu năm của cộng đoàn Lòng Thương Xót Chúa Giáo xứ Chí Hòa – Thứ Năm – Mồng 5 Tết, để “Nghinh Tân”. Thú vui trần gian không đủ sức giữ chân họ đến với Lòng Thương Xót Chúa. Ngày đầu năm, không khí Tết vẫn còn tưng bừng rộn rã, vẫn hiện diện trên từng người với những bộ quần áo mới, với nét mặt hân hoan tươi vui. Số lượng người “từ muôn phương ta về đây sánh vai lên đền” đông hơn bao giờ hết. Đông hơn cả những ngày thứ năm đầu tháng. Thật lạ lùng và diệu kỳ sức hút của Lòng Xót Thương! Khách hành hương từ các tỉnh thành xa xôi, tay xách nách mang, đổ về ngay lúc “hoa cỏ còn mờ hơi sương”. Có một bà mẹ trẻ ở tận Bến Tre, gia đình nghèo, thứ năm nào cũng chạy xe honđa chở thêm 2 đứa con thơ đi từ 2 giờ sáng đến nhà thờ Chí Hoà dự lễ, xong lại chở 2 con về đến Bến Tre lúc 10 giờ đêm! Chị chưa bỏ buổi nào, dù trời mưa hay nắng. Có những “fan” trung thành với Lòng Thương Xót, chưa hề bỏ một buổi chiều thứ năm nào trong suốt năm qua. Có một nữ giám đốc, mỗi chiều thứ năm đóng cửa công ty cho nhân viên nghỉ việc ăn lương để đi lễ Lòng Thương Xót. Có nhiều anh chị em tôn giáo bạn đến tham dự cả năm trời, thuộc kinh còn hơn người “đạo dòng”. Cũng là điều lạ lùng khi bà con Việt kiều về thăm quê hương không chọn những điểm tham quan Đà Lạt, Vũng Tầu để du lịch, mà lại tìm đến Chí Hoà để… cầu nguyện Lòng Thương Xót Chúa giữa cái nắng nóng chói chan, chật chội chen chúc! Ấn tượng nhất có lẽõ là các bạn trẻ, tuổi teen, đầu xanh đầu đỏ, áo quần mođen tung tăng đến với Lòng Thương Xót, thành tâm quỳ dưới nắng giang tay nguyện cầu. Có đến tận nơi, nhìn thấy chuỗi dài các hối nhân kiên nhẫn đứng dưới nắng hàng tiếng đồng hồ trước tòa giải tội chờ tới phiên mình, mới thấy được điều lạ lùng Chúa làm nơi các tâm hồn thành tâm đến đây. Chỉ đứng xa mà phê phán, nghi ngại, thì chẳng cảm nghiệm được gì Lòng Chúa Xót Thương đâu! Người ở miền xa lên.
Kẻ ở gần đến. Từ em thiếu nhi đến cụ già 80. Từ choi choi, tuổi teen, nam thanh nữ tú đến gia trưởng hiền mẫu. Hàng hàng lớp lớp kéo nhau đến cầu Bình An trong ngày đầu năm. Làm sao người ta không xúc động và không bị tác động trước những nhân chứng sống động như thế ?
Lời Kinh Mân Côi không bao giờ thiếu trong những buổi cầu nguyện của cộng đoàn Lòng Thương Xót Chúa và Đức Mẹ ở Giáo xứ Chí Hòa. Đặc biệt buổi chiều hôm nay, chuỗi kinh Mân Côi được lồng trong nghi thức “Nghinh Tân- Cầu An” kết hợp với những chùm bong bóng ngũ sắc mang nét tươi vui, sinh động biểu hiện của một Mùa Xuân Mới - Mùa Xuân Năm Thánh 2010.
Trong cái nắng chói chan, người linh mục lãng tử đầu trần đứng giữa sân nhà thờ hướng dẫn giờ lần hạt Mân Côi cùng với các bạn trong đội quân áo xanh cầm năm chùm bóng xanh, đỏ, tím, vàng, cam đứng chung quanh. Mỗi mầu bóng tượng trưng cho một giới được cầu nguyện trong mỗi chục kinh : bệnh nhân, người già, giới trẻ, thiếu nhi, gia trưởng hiền mẫu.
Sau bài hát và lời cầu, chùm bóng mầu cam được một bệânh nhân khuyết tật thả bay lên cao. Chục kinh thứ nhất cầu nguyện cho những người khuyết tật và bệnh nhân. Cũng một cuộc đời, có người sướng, người khổ, có người đẹp, người xấu. Đó là cách nhìn của người phàm, nhưng đối với Thiên Chúa, mỗi người là một báu vật, là một tác phẩm tuyệt vời của Lòng Chúa Xót Thương. Chúa tạo dựng con người với tất cả tình yêu thương. Chúa chăm sóc mỗi người “tựa con ngươi trong mắt Chúa”. Con cái càng yếu đau, càng cần được mẹ cha bao bọc chở che.
Những người bệnh thể xác cũng như tâm hồn đến đây rất đông vào mỗi chiều thứ năm. Một số lớn đã được chữa lành. Nhưng điều quan trọng hơn cả là khi dìm mình vào đại dương Lòng Thương Xót Chúa trong lời kinh và thánh lễ, bệnh nhân tìm được sự bình an đích thật trong tâm hồn. Bệnh tình vẫn còn đó, khuyết tật vẫn chưa đổi, nhưng họ đã biết kết hợp đau bệnh của mình với những đau khổ của Đức Giêsu trên thánh giá “hoàn tất những gì còn thiếu trong cuộc khổ nạn của Đức Kitô” để cầu cho nhân loại, cho thế giới, nhất là cho nhiều người được ơn trở lại.
Đến với Lòng Thương Xót Chúa, họ chợt thấy không còn chỉ xót xa cho phận mình nữa, mà biết cùng với Chúa xót xa cho những anh chị em chưa được nhận biết Chúa, chưa biết quan tâm đến tha nhân. Những chứng bệnh cùi hủi tâm hồn của thời đại “vô cảm” hôm nay sẽ vô phương chữa trị nếu không đến với Lòng Thương Xót Chúa. Nhìn những người bại liệt với nét mặt thanh thản ngồi trên xe lăn, những người khuyết tật nhưng không chịu kéo lê thân mình trên đôi nạng gỗ, hay những bệnh nhân được người nhà dìu tới mà nét mặt tươi vui hơn người khoẻ… tay lần chuỗi, miệng râm ran, mắt ngước nhìn chùm bóng mầu cam đang bay trên bầu trời trong xanh, bỗng thấy lời kinh Mân Côi hiệu nghiệm thay!
Các chủ đề cùng thể loại mới nhất:
|
|