|
Suy niệm:
Theo thói thường, khi mở tiệc ai cũng muốn mời những vị khách giàu có, sang trọng hoặc quyền lực. Mời những người giàu để nhận những món quà hậu hĩnh. Mời những vị sang trọng, quyền lực để được vinh dự...
Thế nhưng, trong bài Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu bảo: "Khi ông dọn tiệc trưa hay tiệc tối, ông chớ mời các bạn hữu, anh em, bà con và những người láng giềng giàu có, kẻo chính họ sẽ mời lại ông mà trả ơn cho ông. Nhưng khi ông dọn tiệc, ông hãy mời những người nghèo khó, tàn tật, què quặt và đui mù, thì ông sẽ được phúc, bởi họ không có gì đền ơn cho ông: vì chưng, khi những người công chính sống lại, ông sẽ được đền ơn".
Hãy "mời những người nghèo khó, tàn tật, què quặt và đui mù". Đây là những hạng người không có khả năng đền đáp, hoạ chăng chỉ là lời cám ơn. Ngầm ý trong lời dạy của Chúa là hãy cho đi cách nhưng không, cách vô vị lợi. Chúng ta có thể rút ra được hai điểm qua lời dạy này:
Thứ nhất, bác ái không nhắm đến mình, mà là đến tha nhân. Giúp cho một người tàn tật, người nghèo khó là chúng ta góp phần của mình để cho làm cho đời sống của họ được tốt đẹp hơn. Giúp để họ có thể ăn no đủ hơn, mặc ấm hơn… hay nói cách khác là cho họ những gì cần thiết để sống đúng là một con người. Thế nhưng, đôi khi mục đích của việc bác ái không là tha nhân mà là chính bản thân mình. Bỏ ít tiền ra cũng để giúp tha nhân đó, nhưng trong thâm tâm lại nhắm vào chính bản thân mình. Giúp người nghèo nhưng vẫn mong nhận lại được lời cám ơn, lời khen, sự đáp đền, thậm chí là dùng bác ái để quảng bá hình ảnh của mình, của công ty mình, của doanh nghiệp mình…
Thứ hai, khi cho đi cách nhưng không, không mong đáp đền, chúng ta lại được đáp đền phần thưởng cao trọng hơn và cao trọng nhất, đó là hạnh phúc nước trời, như lời Chúa hứa: "khi những người công chính sống lại, ông sẽ được đền ơn". "Khi người công chính sống lại" là gì nếu không phải là thời sau hết, lúc đó Chúa phân xử kẻ lành người dữ, và ban thưởng hạnh phúc đời đời cho những ai luôn biết cho đi cách vô vị lợi.
Lạy Chúa, xin cho con biết quảng đại cho đi, cho đi không phải vì con mà vì tha nhân của con. Xin cho con biết đóng góp phần nhỏ bé của mình để làm vơi đi phần nào những khó khăn của tha nhân, để họ có thể sống xứng đáng hơn với nhân phẩm của mình, và để con mỗi ngày trở nên giống Chúa hơn. Amen.
gpcantho.com
_____________________________________________________________________________________________
Mời bạn đọc:
- Suy niệm của Bảo_†_Lâm
- Suy niệm của http://giaophanxuanloc.net
- Suy niệm của tgpsaigon.net
- Lẽ sống ngày 30/10: Viên đá quý
- Lẽ sống ngày 31/10: Một ngày để nhớ đến thần dữ |
|