Người ta đã thống kê được rằng, cuộc đời một người đàn ông hầu hết gắn bó với chữ “ăn”.
1. Khi còn bé thì “ăn học”,
2. Lớn thêm chút nữa thì “ăn chơi”
3. Lúc có bạn gái thì chăm chăm tìm cách “ăn thịt”.
4. Ăn thịt xong thì phải “ăn hỏi” rồi “ăn cưới”, cưới về phải tiến hành “ăn nằm”.
5. Khi vợ đến kỳ sinh đành phải “ăn chay” hoặc "ăn vụng", sau khi vợ sinh em bé thì phải “ăn kiêng”, về già rụng răng phải “ăn cháo”, xa thêm tí nữa thì theo các cụ mà “ăn xôi”…
Nghiên cứu 2
1. Hồi nhỏ thì " ăn vóc học hay", xin tiền ba mẹ mua quà không được thì "ăn vạ"
2. Lớn lên học đòi thì bắt đầu "ăn diện" để tán gái, nhưng "ăn nói bậy bạ" thì có khi "ăn bạt tai"
3. Khi đã có vợ, sau một thời gian "ăn nằm" thì có khi "ăn năn đã muộn", và nghĩ rằng mình phải "ăn đời ở kiếp" với người này thì xem như "ăn cám hay ăn khế trảvàng" hay đúng là số "ăn mày".
4. Khi "ăn nên làm ra" thì "ăn sung mặc sướng", rồi sanh tật "ăn gian", nói dối vợ là đi "ăn cơm khách" nhưng thực ra là đi "ăn vụng" hay gọi là "ăn bánh trả tiền", trót lọt thì không sao, rủi đổ bể thì có mà "ăn cám" hoặc "bỏ ăn".
5. Khi thất nghiệp thì sẽ có lắm điều tệ hại :
a. hơi tệ: "ăn không ngồi rồi", "ăn theo", "ăn bám", "ăn hại".
b. khá tệ: "ăn quỵt", "ăn mày".
c. quá tệ: "ăn trộm", "ăn cắp", "ăn cướp"
6. Khi cờ bạc (đánh cờ, đánh bạc), đang thắng lớn (xem như là vét sòng) bỗng đứng dậy ra về gọi là "ăn xi non", không cho người ta cơ hội gỡ gạc.
Thế nhưng, "ăn xi non" mà còn vênh váo, cười ngạo nghễ thì có khi "ăn đấm", "ăn đá".
sao Hongbinh oi ! có gì thắc mắc vậy không có vậy sao còn kêu oan vậy ?????......!!!!!hiihihihii......có ai không cứu Hong binh với nè ....chết mất .....huhuh..hihii..
Đàn bà nói một là hai
Nói sai là đúng, nói vài là ba
Thật gần lại bảo còn xa
Nói ngồi là đứng, nói ra là vào
Tỉ tê trời thấp, đất cao
Nói nhiều là ít, nói sao là trời
Đàn bà nói ngược là xuôi
Nói tròn là méo, nói thôi là ừ
Đàn bà nói thực là hư
Nói không là có, nói thừa là non
Đàn bà nói dại là khôn
Nói lên là xuống, nói sông là hồ
Thì thầm nói nhỏ là to
Thương, ghen, hờn, giận cũng vờ vĩnh thôi
Riêng ta dở khóc dở cười
Gặp em chạnh tưởng đến người tình xưa...
Đàn bà nói nắng là mưa
Nói dày là mỏng, nói trưa là chiều
Đàn bà nói ghét là yêu
Nói say là tỉnh, nói liều là run
Đàn bà nói Bắc là Đông
Nói đi là ở, nói đồng là thau
Đàn bà nói chậm là mau
Nói dài là ngắn, nói lâu là vàng
Đàn bà nói dọc là ngang
Nói trên là dưới, nói sang là hèn
Đàn bà nói nhớ là quên
Nói trừ là cộng, nói đêm là ngày
Đàn bà dễ có mấy ai
Cầm bằng nông nổi như cơi đựng trầu......