Mr.Thomas là một chủ nông trại giàu có. Ông và vợ mình đối xử rất thân thiện với mọi người nên ai cũng yêu mến họ cả.
Một hôm ông thấy vợ mình, bà Thomas sai người giúp việc đến cuối làng, nhà bà John - một tá điền của ông - để mượn một cái bào rau củ. Sau khi người này đi khỏi, ông hỏi vợ :
- Anh không nghĩ rằng nhà ta lại không có một cái bào hay không đủ khả năng mua mà em lại sai người đi mượn cho thêm phiền phức như thế.
Bà Thomas từ tốn trả lời :
- Đây, anh xem, cái bào của nhà ta vẫn còn rất tốt. Em biết mọi người ở vùng này đều yêu quí chúng ta vì chúng ta đem lại nhiều vật chất cho họ hơn các ông chủ khác; nhưng em không muốn như vậy. Em muốn được yêu mến bằng một thứ tình cảm cao hơn, tình làng xóm. Mà điều đó chỉ có thể khi nào chúng ta và họ không có khoảng cách giữa chủ và tớ, giữa giàu và nghèo. Như vậy chuyện cái bào rau củ chỉ là cái cớ để anh và em đến gần với mọi người hơn mà thôi.
Trong cuộc sống chúng ta luôn luôn có những người giàu và nghèo, những người khốn cùng và vương giả.
bạn hảy nhớ câu tục ngữ mà ông bà ta đã để lại : không ai nghèo ba họ, không ai khó ba đời.
chúng ta cần phải biết khi sống trong giàu sang hoặc khi làm chủ những công nhân ta cần phải đối xử tốt với họ phải làm sao đó cho tình tôi tớ phải thân thiện nhau hơn không có khảng cách xa quá rồi khi đó mình sẽ mất đi những người chân tình nhất có thể đem lại những niềm vui cho mình và ngược lại mình đem hạnh phúc cho họ. họ sẽ không thấy cô đơn khi túng quẫn khi gặp khó khăn thì trong họ lúc nào mình cũng là chổ đáng tin cậy nhất http://songdep.xitrum.net/nghethuatsong/261.html