Love Telling ThanhCaVN nhắn với Gia đình TCVN và Quý Khách: BQT-TCVN xin cáo lỗi cùng ACE vì trục trặc kỹ thuật 2 ngày vừa rồi. Trân trọng! Loan Pham nhắn với Gia Đình TCVN: Kính chúc quý Cha, quý tu sĩ nam nữ và toàn thể quý anh chị em một Giáng Sinh ấm áp bên gia đình, người thân và tràn đầy ơn lành từ Chúa Hài Đồng. ThanhCaVN nhắn với TCVN: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 16 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca Trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN CHÚA. Edit LM Loan Pham nhắn với TCVN: Kính Chúc Cà Nhà Một Tam Nhật Thánh và Một Mùa Phục Sinh Tràn Đầy Thánh Đức ... Loan Pham nhắn với TCVN: Chúc mừng năm mới đến quý Cha, quý tu sĩ nam nữ cùng toàn thể quý anh chị em tron gia đình TCVN thân yêu... Xin Chúa xuân ban nhiều hồng ân đến mọi người. Amen ThanhCaVN nhắn với ÔB & ACE: Kính chúc Năm Mới Quý Mão: Luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa ThanhCaVN nhắn với Gia đình TCVN: Kính chúc Giáng Sinh & Năm Mới 2023: An Bình & luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa. bethichconlua nhắn với Gia Đình ThanhCaVietNam: Chúc mừng sinh nhật thứ 15 website ThanhCaVietNam. Kính chúc quý Cha, quý tu sĩ nam nữ cùng toàn thể anh chị em luôn tràn đầy ơn Chúa. Amen ThanhCaVN nhắn với Quý ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 15 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca Trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN CHÚA. phale nhắn với cecilialmr: Nhớ em nhiều lắm ! cầu mong nơi ấy được bình yên. phale nhắn với thiên thần bóng tối: Nhớ em nhiều lắm ! cầu mong nơi ấy được bình yên. phale nhắn với teenvnlabido: Ngày mai (1/6) sinh nhật của bạn teen / chúc mọi điều tốt lành trong tuổi mới. phale nhắn với tất cả: Xin Chúa cho dịch bệnh sớm qua đi và ban bình an cho những người thành tâm cầu xin Ngài. ThanhCaVN nhắn với ACE: Kính chúc ACE: Giáng Sinh & Năm Mới 2021 - An Bình & luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 3 trên 3

Chủ đề: HUYỀN NHIỆM & BẢN CHẤT CỦA HÔN NHÂN LÀ GÌ?

  1. #1
    AugustineTuanBao's Avatar

    Tuổi: 26
    Tham gia ngày: Aug 2009
    Tên Thánh: Augustine
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Bất cứ nơi đâu...
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 2,015
    Cám ơn
    3,086
    Được cám ơn 10,436 lần trong 1,881 bài viết

    Thumbs down HUYỀN NHIỆM & BẢN CHẤT CỦA HÔN NHÂN LÀ GÌ?

    "Ðể anh em được biết tình yêu của Ðức Kitô siêu vời vượt qúa trí tri; để ae được sung mãn, hòng được vào trong tất cả sự viên mãn của Thiên Chúa" (Ep 3:18t).

    LÒNG MẾN TRONG HÔN NHÂN

    Lòng Mến là tình yêu của Thiên Chúa trong Con là Ðức Kitô Giêsu, đến cho mọi chúng sinh, bao trùm mọi tạo thành. Lòng mến ngay từ ban đầu đã ban cho hôn nhân: "Người ở một mình không tốt". Và tình yêu TC đã làm 2 người nên một với nhau, khắn khít một xương một thịt.

    Nói như thế có nghĩa, tình yêu của con người không thể làm cho 2 người nam nữ nên một, cho dù có ăn một mâm nằm một giường, sống bên nhau ngày này sang ngày khác, hai vẫn chỉ là hai.
    Sau biến cố vườn Eden, sự ác càng ngày càng tăng, nỗi xao xuyến nhiều gấp bội hơn sự bằng an, khiến lòng người bị che khuất không hiểu được "Tình yêu siêu vời vượt qúa mọi trí tri" của Thiên Chúa. Nên rất ít đôi hôn nhân khao khát và cậy nhờ tình yêu ấy cho cuộc sống vc của mình. Từ đó khảng tảng đã xảy ra trong gia đình thứ nhất, và tiếp theo những ngày đau thương đã xảy ra trong mỗi cuộc sống gia đình.

    TÌNH YÊU NHÂN THẾ

    Trên thế gian người ta chỉ yêu khi thấy được nhau. Trong một bài hát của ông Phạm Duy có câu rất nồng thắm: "Yêu em từ thuở mẹ về với cha". Nhưng đó chỉ là lời ca lãng mạn, để nói lên lòng yêu thương tột đỉnh. Và lời đó cũng chỉ nói được khi đã thấy mặt người mình yêu. Chúng ta không thể vượt thời gian không gian, nên chỉ trong thời gian không gian mới có thể yêu nhau. Nghĩa là phải đến tuổi dậy thì mới yêu nhau được, và phải có nơi chốn để gặp gỡ, tiếp xúc, chiêm ngưỡng dung nhan, lúc ấy thấy vui thấy mến rồi mới yêu.

    Tình yêu của tôi đối với chuỗi dài cuộc đời, chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi trong tuổi dậy thì, thế mà tôi đã thấy ngây ngất mê say, thấy nồng nàn tuyệt đỉnh. Tôi nghĩ tôi có thể bỏ mất mọi thứ kể cả cha mẹ nhưng không thể thiếu nàng. "Bởi thế người nam sẽ bỏ cha mẹ mà khăn khít với vợ mình". Ðây chỉ nói đến những cuộc hôn nhân chân chính, không vì tiền bạc, không bị lừa dối, không bị ép buộc.

    Nhưng tội lụy đã tiềm ẩn trong từng con người. Con người đi vào hôn nhân, thì tội lụy cũng đi vào hôn nhân. Nên mãnh lực của tội đã làm tổn thương tình yêu của hôn nhân. Cho nên khi đã cùng nhau thành chồng vợ cũng chưa chắc tình yêu cứ luôn nồng thắm như thuở ban đầu. Cái thuở nồng thắm say mê, người này cứ tưởng người kia như đấng cứu thế của đời mình, có thể tìm nơi đối tượng tất cả hạnh phúc mình khát khao. Khi về sống chung mới nhận ra: Những cái mình biết về nhau qúa ít so với những cái không biết về nhau, những cái mình tưởng tượng về nhau trong lãng mạn tình yêu chỉ là ảo tưởng. Cho nên không ai có thể làm chúa cứu thế cho ai cả, vì mỗi người đều có gánh phải mang, có những tâm tư chất chồng phải vác cho mình và còn có khi phải vác cho nhau nữa.

    Cái vô tình của những lớp GLHN là nặng về Giáo luật, chăm chú về những hiểu biết tâm lý sinh lý của nam nữ (những cái đó hay thật, khi đụng chuyện thì hôn thú nó còn xé, huống hồ là tâm sinh lý), mà coi nhẹ hoặc bỏ quên nguồn suối hạnh phúc vô biên là tình yêu của Thánh tâm Chúa Giêsu Kitô. Tình yêu ấy chữa lành nâng đỡ, bù đắp mọi thiếu thốn và giải quyết tất cả mọi khó khăn của hôn nhân, hơn nữa còn làm mới lại tình nồng thắm như thuở ban đầu. Nghe thì khó ai tin, nhưng hãy tin Lời Chúa nói: "Hãy nếm thử mà xem".

    Cho nên có lẽ vì không tin nên chưa thấy một lớp GLHN nào đặt nặng về Cầu nguyện và Kinh thánh. Không Thánh Kinh làm sao biết Chúa yêu tôi như thế nào? Không gì khổ cho bằng những đôi hôn nhân phải tự an ủi mình bằng câu mơ hồ: Không còn tình cũng còn nghĩa, để cố chịu đựng nhau cho trọn kiếp người. Không có tình lấy đâu ra nghĩa?
    Việc Cầu nguyện và học hỏi Kinh thánh không phải là một việc đạo đức mà một nhu cầu của mọi kẻ bước vào hôn nhân, hoặc của cả những đôi hôn nhân đã sống lâu năm với nhau mà vị ngọt của tình yêu thuở ban đầu đang trở thành vị đắng của mỗi ngày đời.

    TÌNH YÊU THIÊN CHÚA

    Nhưng Thiên Chúa, tình yêu của Ngài thì khác xa với chúng ta. Nói về tình yêu ấy, có một bài thánh ca đã mở đầu bằng những câu cảm động thấu tâm can: "Con luôn tin rằng Ngài thương con không bờ không bến. Con luôn tin rằng Ngài chọn tên con khi chưa có sao trời . . ." (Niềm xác tín của con). Tâm tư này tác giả đã dựa vào Lời Chúa trong Thánh Kinh: "Trước khi ta nắn con ra trong lòng mẹ, Ta đã biết con" (Yr 1: 5a).

    Và lời trong thư Êphêsô còn làm cho ta ngạc nhiên vô cùng: "Chúc tụng Thiên Chúa bởi Người đã chọn ta trong Ðức Kitô từ trước tạo thiên lập địa và bởi lòng yêu mến, Người đã tiền định cho ta được phúc làm con." (Ep 1: 3tt). Tôi đã được tiền định từ trước muôn đời để làm "con", không phải "người làm công".

    Thật vậy, Chúa yêu tôi khi tôi chưa là một hạt bụi ở trần gian này, từ lúc chưa có thời gian không gian. Trong uông mang vô thanh vô ảnh, Ngài đã biết rõ tôi là gì, chỉ là tạo vật hèn yếu. Cảm nghiệm sâu xa về tình yêu ấy, một thi sĩ đã có những vần thơ vô cùng thắm thiết:
    Thuở nào Ngài đã yêu tôi
    Còn yêu đến mãi muôn đời chưa xong
    Tim tôi nghe ngọt nắng hồng
    Tôi con chim sẻ nửa đồng xu ten,
    Xa xưa tôi đó mọn hèn,
    Mong manh mảy bụi nhỏ nhen chưa bằng,
    Xưa tôi chẳng nói chẳng rằng,
    Vô thanh vô sắc lạnh băng cõi nào,
    Thương tôi Chúa đã gọi vào,
    Ô hay, hiện hữu xiết bao lạ lùng,
    Yêu từ vô thủy vô chung
    Chúa ơi, nói mấy cho cùng tri ân.
    Nợ thương từ nhúm vi trần,
    Nợ thương đến cả bản thân tội này
    Lấy chi đáp nghĩa cao dầy,
    Chúa ơi gởi chút lễ gầy làm tin. (Trăng ? )

    Ðọc Thánh Kinh và Cầu nguyện, tôi sẽ được thấy: Ngài đã yêu tôi không phải vì tôi đạo đức sáng láng, mà Ngài thương tôi vì những đau thương do tội lỗi đè nặng lên tôi. Vì thế khi vừa xuống trần gian, Ngài đã cho thiên sứ đi tìm tôi ngay. Không tìm tôi trong nhà thờ, mà tìm nơi thân phận của kẻ chăn thuê, lang bang vất vưởng với đoàn chiên cừu ngoài đồng vắng, thiên sứ báo tin: "Này ta báo cho anh em một tin mừng về một niềm vui to lớn. Niềm vui cho toàn dân. Hôm nay đã sinh ra cho các anh em một vị Cứu Chúa. Tức là Ðức Kitô Giêsu, Chúa". (Lc 2: 10-11).

    Rồi đến thời đến buổi, Ðấng Cứu Chúa ấy đã ra đi, rong ruổi khắp núi cao đồng rộng, làng mạc bãi sông, từng xóm từng nhà để tìm kẻ Ngài thương đang trong tật nguyền, què quặt, mù tối, còng lưng, câm điếc, bị bỏ rơi, bị khi dể, đói ăn thiếu mặc, và trong những khốn khó do tội lụy trói buộc. Rồi Ngài cho ăn no, chữa lành hồn xác, ban niềm vui tin thác cậy trông Thiên Chúa. Cuộc đi tìm của Ngài không chỉ những ngày đó mà còn tiếp nối cho đến hôm nay và mãi mãi. Bản thân tội lỗi của tôi, cũng là đứa con khổ đau mà Ngài đi tìm kiếm. Tìm được tôi, mừng qúa, Ngài khoác tôi lên vai như chiếc khăn quàng ấm áp, rồi âu yếm vác tôi về nhà. (Lc 15:5).

    Ngài nói rõ: "Ta đến không để kêu gọi những người công chính, mà là kẻ tội lỗi". (Mc 2:17). Ngài không ưa chuộng những nghi thức bề ngoài, linh đình long trọng, chỉ phô trương chốc lát, nhưng không đáp ứng nỗi đau của những trái tim bầm tím. Ngài nói: "Ta chuộng lòng nhân nghĩa, chứ không phải là tế lễ". (Mt 9:13). Lòng thương xót những kẻ khổ đau của Thiên Chúa thổn thức trong trái tim của đấng Cứu Chúa nhân hậu. Ngài mở tiệc (thánh thể), rồi nói với môn đồ: "Hãy ra ngay ngoài phố và các ngõ hẻm trong thành mà dẫn ăn mày, tàn tật, đui mù, què quặt vào đây". (Lc 14:21). Ngài nói với các bậc vị vọng máu lạnh trong đền thờ: "Bọn trộm cướp quân đĩ điếm sẽ qua trước các ông mà vào nước Thiên Chúa". (Mt 21:31).

    Và thật thế, trong ơn hối cải, một tên cướp đã được vào thiên đàng trước cả Phêrô. Một cô gái điếm đã là người đầu tiên gặp Ðấng Phục sinh, rồi mang tin mừng cho các tông đồ của Chúa. (Lc 23:43; Yn: 20:17t).

    Nếu trong cơn gian nguy của đời sống, nếu ngay từ ngày đầu của hôn nhân, mà tôi không được biết tình thương này thì thật là khổ cho tôi vô vàn. Việc chăm giữ lề luật từng li từng tí, chỉ làm cho tôi sợ tội, sợ Chúa hơn là tin vào lòng thương xót của Ngài. Việc ấy sẽ dẫn đến khắt khe với chính mình, và với cả tha nhân nữa. Tìm sự đạo đức riêng mình để giải thoát bế tắc, càng đi vào bế tắc. Nỗi bế tắc mà thánh tông đồ đã phải kêu lên: "Vô phúc thay cho con người tôi. Ai sẽ cứu tôi khỏi cái xác chết này?"

    Nhưng con đường thênh thang đã mở ra cho tôi, thánh Phaolô nói tiếp: "Ðội ơn Thiên Chúa, nhờ Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta". (Rm 7:24-25).


    (st internet)
    Chữ ký của AugustineTuanBao
    Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy. (Gioan 14,6)

  2. Có 3 người cám ơn AugustineTuanBao vì bài này:


  3. #2
    AugustineTuanBao's Avatar

    Tuổi: 26
    Tham gia ngày: Aug 2009
    Tên Thánh: Augustine
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Bất cứ nơi đâu...
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 2,015
    Cám ơn
    3,086
    Được cám ơn 10,436 lần trong 1,881 bài viết

    Default

    HÔN NHÂN: MỘT HUYỀN NHIỆM



    Chuyện Dài Kể Mãi Không Hết

    Nói đến hôn nhân, khởi đầu người ta nghĩ đến thế giới riêng của hai người nam nữ dưới một mái nhà, quanh một bàn ăn, và gần hơn nữa, trên một cái giường. Cho nên khi dạy về hôn nhân nói chung, người ta thường nói về những thứ như: Tâm lý bạn trai. Tâm lý bạn gái. Sinh hoạt phái tính,- Sexuality. Kế hoạch hóa gia đình, ngừa thai, thuốc men v.v. Rồi hy sinh chịu đựng, nuôi dạy con cái, kinh tế... Và nếu là lớp Giáo lý hôn nhân thì thêm phần Giáo luật và GL/Bítích.

    Chuẩn bị hôn nhân với những cái đó và có giảng viên đúng, kể cũng là qúa tốt cho các bạn trẻ lắm rồi. Nhưng, thử hỏi chỉ những cái đó đã đủ là chất keo hạnh phúc gắn liền hai người với nhau suốt đời không? Nói cụ thể hơn, khi cơm không lành canh không ngọt, đĩa bay chén bể, thử hỏi có thể đem những thứ đã học trong lớp - kể cả Giáo luật - ra để cứu nguy sự tan vỡ gia đình không? Khó vô cùng. Giá thú còn xé chia đôi, huống hồ những lý thuyết nói rồi gió bay đi.

    Bởi vì, nếu chỉ những cái đó đã đủ làm nên hạnh phúc hôn nhân, thì các nhà làm luật trên thế giới đã không phải mở cho hôn nhân một cái cửa sau để họ thoát ra: Ðó là cửa Ly Dị.

    Tại sao vậy? Bởi vì những bài học tự nó không có quyền năng, còn lề luật chỉ là chữ chết,(2C3:6), mà hôn nhân lại là sự sống huyền nhiệm sâu thẳm tự con tim, là một sự liên kết sinh động trong từng đường gân thớ thịt giữa nam và nữ để nên một với nhau. Nên một trong đau buốt, và nên một trong hân hoan. Nên một cho đến chết. Sự nên một này nó mãnh liệt bên trong, không phải chỉ là cái hời hợt, vuốt ve, lãng mạn bên ngoàiỳ. Sự nên một do công trình hoàn hảo tuyệt mỹ của Ðấng Tạo Thành, đến độ người đàn ông đầu tiên khi nhìn vợ mình phải sững sờ reo lên: Qủa thật, nàng là xương của xương tôi, là thịt của thịt tôi.ọ Kn2:23. Và thánh kinh Tân Ước nhắc lại sự nên một mà hai người phải nâng niu trân trọng nhau, bằng lời: Có ai lại đi ghét xác thịt mình, trái lại người ta nuôi dưỡng mặc ấm nó. Ep 5:29.

    Hôn nhân xuất phát tự Ðấng Tạo Thành

    Chân lý này không riêng cho tôn giáo, mà chung cho nhân loại. Như vậy thì những ai đi vào Hôn nhân phải cùng nhau lấy cái Tâm của mình đi vào trong huyền nhiệm của tình yêu Ðấng Tạo Thành trước đã.

    Kiến thức của con người dù giỏi đến đâu chỉ làm vui cái đầu, không đổi được con tim. Khoa học kỹ thuật cao đến đâu cũng không thể làm nên máu thịt. Biết bao người tài năng bác học, mà hôn nhân của họ vẫn lận đận lao đao. Biết bao đôi vợ chồng thế giá, giường êm nệm ấm, mà vẫn chưa được nếm biết một chút ấm áp của tình yêu. Cuộc hôn nhân vương giả của công nương Diana mới đây là một điển hình thê thảm.

    Hôn nhân: Bí nhiệm & Hiện thực

    Bước vào hôn nhân là bước vào cuộc đời bí nhiệm và bước vào cuộc đời hiện thực.

    1. Bí nhiệm là gì? Bí nhiệm trước hết là cái lòng. Cái lòng của con người nó bí nhiệm vô cùng. Lấy một ví dụ rất đơn giản: Anh chồng trẻ thấy vợ mới cưới mặt buồn rười rượi, bèn hỏi:
    -Em nghĩ gì đó?
    Cô vợ trẻ cố tươi mặt: - Không gì.
    Nghe trả lời vậy, anh chồng cũng đành chịu.

    Bí nhiệm, là thân xác bên nhau nhưng lại không biết lòng nhau nghĩ gì.
    Bí nhiệm là thân xác xa nhau nhưng lòng lại vẫn kề sát bên nhau.
    Trong Cựu Ước nói về sự bí nhiệm của cái lòng người yêu: Hôn thê của anh! Em là vườn khoá chặt; Em là suối niêm phong.Dc 4:12.

    Còn cái lòng của người không yêu cũng khủng khiếp khôn cùng: Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời. Ái ân lạt lẽo của chồng tôi. Rồi mùa thu chết, mùa thu chết. Vẫn giữ trong tim một bóng người. TTKH
    Bí nhiệm là những kỳ công của Ðấng Toàn Năng hoạt động trong hôn nhân. Mang thai được ba tháng, đặt tay trên bụng vợ anh chồng hỏi:
    - Trai hay gái em?
    Vợ: - Em cũng không biết nữa.

    Trong Kinh thánh Cựu Ước, kể chuyện một bà mẹ đạo hạnh và bảy người con bị bắt đem ra pháp trường vì không chịu bỏ đạo Chúa. Bà mẹ đã nói lời này với các con:Các con của mẹ, mẹ không được biết làm sao các con đã xuất hiện trong lòng dạ của mẹ; không phải mẹ đã tặng cho các con sinh khí và sự sống; cũng không phải mẹ làm ra các yếu tố và hoà nhịp các yếu tố ấy để xây đắp nên mỗi đứa chúng con. Chính Ðấng Tạo Thành vũ trụ, Ðấng đã nắn ra con người khi sinh ra 2 M 7:22t
    Ðối với kẻ tin, còn bí nhiệm rất quan trọng nữa là tình thương của Thiên Chúa hằng bao phủ trên hôn nhân để giúp họ liên kết với nhau, và hạt giống tội lỗi và Satan lại luôn tìm cách gieo bất hòa để chia rẽ hai người.
    Vì tội ác ứa đầy, thì lòng yêu mến nơi nhiều người nguội mất.
    Mt 24:12

    2. Hiện thực là cái gì sờ mó được, cầm nắm được. Bởi vì hôn nhân là một người lấy một người chớ không phải một người lấy một cái bóng. Một người ôm ấp nhớ nhung một người, chớ không ôm ấp nhớ nhung một cái bóng. Một người hy sinh cho một người chớ không phục vụ một cái bóng. Và còn phải nói lên thực tế chua chát này: một người hành hạ, chửi mắng một người chớ không phải hành hạ chửi mắng một cái bóng. Còn con cái, nhà ở, tiền của, việc làm, v.v. nó là những cái bóng sao?

    Tình Yêu Và Phái Tính (Love & Sex)

    Rất nhiều bạn trẻ bước vào hôn nhân dễ bị lẫn lộn giữa Tình Yêu và Phái Tính. Ham muốn cao độ cứ tưởng là yêu thắm thiết, rồi thề rồi hứa đủ thứ, xong chuyện thì lời thề cá trê chui ống. Vì thế khi lớn tuổi phái tính đã nhạt phai, lại cho rằng Tình yêu cũng nhạt phai. Khi họ ít chăm sóc đến nhau thậm chí còn đối xử bất tương kính với nhau nữa, thì bào chữa bằng câu: Vợ chồng lớn tuổi rồi, tuy không còn tình nhưng còn nghĩa. Tự an ủi thôi! Không có tình thì làm gì có nghĩa.

    Tình yêu không phải là Phái Tính: Tình yêu tổ quốc. Tình yêu tha nhân. Tình yêu mẫu tử phụ tử. Tình yêu chết trên thập giá của Ðức Giêsu. Tình yêu đổ máu của các thánh tử đạo. Thế nhưng trong Tình yêu nam nữ lại có hoạt động Phái tính (Sexuality) và rất cần Phái tính, cần đến độ không có nó thì hôn nhân không thành.

    Tình yêu là tuyệt đối, không bao giờ tan biến nhạt phai. Phái tính là tương đối, nên có thể thay đổi đậm lợt theo tâm lý, hoàn cảnh, thời gian.

    Phái tính mà có tình yêu làm cho 2 người yêu mến kính trọng nhau suốt đời. Phái tính chỉ theo nhu cầu mà không có tình yêu, dễ nhàm chán, rồi khinh rẻ nhau, còn có thể dẫn đến ghê tởm nhau.

    Trong Tin mừng Chúa Giêsu theo thánh Yoan, có một chuyện về một phụ nữ Samarita, chị ấy bị đau khổ vì phái tính rất đáng thương. Chuyện kể như sau: (Xem Yn 4:1tt), Bữa đó bên giếng Giacob gần thị trấn Sykhar, có một phụ nữ Samari đến lấy nước. Bà ấy xin Ðức Giêsu nước uống đời đời không khát. Ðức Giêsu bảo bà ấy:
    Hãy đi gọi chồng chị, rồi đến đây!
    Người phụ nữ trả lời: "Tôi không có chồng.

    Ðức Giêsu bảo: Chị nói phải: Tôi không có chồng!õ Vì chị đã năm đời chồng, còn người hiện có không phải chồng chị. Ðiều này, qủa chị đã nói thật.

    Tội nghiệp cho người phụ nữ này, đã chăn gối với năm người đàn ông, mà trái tim vẫn lạnh băng, chưa nếm biết dù chỉ một giọt mật của tình yêu.

    Chúng Ta Có Yêu Không?

    Ðã là con người, ai cũng muốn Yêu và muốn được Yêu. Ai không Yêu là một quái vật. Những quái vật trên thế gian này từ sau Adam phạm tội thì nhan nhản khắp trái đất: Giết người, cướp của, gian dối, bép xép, đốt nhà, hiếp dâm, ngoại tình, bất trung, bất hiếu, bất nghĩa, giết vợ, giết chồng, phá thai, v.v. Những quái vật trên chỉ là điển hình xa. Còn những quái vật gần trong gia đình, là say sưa, nóng giận, lăng nhục, chửi mắng, đánh đập người hôn phối của mình v.v.
    Những cái trên đã làm đau khổ người hôn phối, sói mòn tình yêu, lâu dần đi đến phá vỡ hạnh phúc gia đình. Tại sao con người phải đối xử với nhau vậy?

    Bởi vì trái tim mọi người đã bị thương tổn do tội Adam và tội riêng mình. Tội phá vỡ lòng yêu mến, mà hôn nhân lại rất cần tình yêu. Vì thế khi con người tội lụy đi vào hôn nhân, tuy được muôn lời chúc Trăm Năm Hạnh Phúc, nhưng thật cái Hạnh Phúc trăm năm ấy nó khó khăn vất vả vô cùng, vì tội vẫn còn đó.

    Tình yêu là quyền năng chữa lành và tha tội, sách vở đạo đức thế gian có thể nói về tình yêu chớ không có thể cho ai tình yêu. Tình yêu, chỉ mình Thiên Chúa có và chỉ Ngài trao ban. Ngài đã ban bằng trái tim chảy máu của Con một Ngài chết trên thập giá. Hôm nay Thiên Chúa mời gọi tất cả ai đang sống thiếu tình yêu thương nhau, nhất là trong đời hôn nhân, hãy tìm đến cùng Chúa Giêsu để có được tình yêu đích thật. Ngoài Chúa Giêsu, vô phương. Nhưng người ta không tin, mà còn rất ngại nói về Chúa Giêsu. Ngay cả trong nhiều bài giảng hôn nhân, hai chữ Giêsu thôi cũng ít được nói đến, mà chỉ khuyên luân lý đạo đức thế gian, cái mà người nghe rành hơn người nói. Cho nên nỗi bế tắc hôn nhân vẫn còn đó.

    Nỗi bế tắc còn đó, bởi vì nếu tôi nói: Hạnh phúc hôn nhân của tôi, chỉ cần nhẫn nhịn chịu đựng lẫn nhau, hoặc chỉ cần nuông chiều vuốt ve nhau, không cần có tình yêu Ðức Giêsu thật là chuyện hão huyền hoang tưởng.
    Chữ ký của AugustineTuanBao
    Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy. (Gioan 14,6)

  4. Được cám ơn bởi:


  5. #3
    AugustineTuanBao's Avatar

    Tuổi: 26
    Tham gia ngày: Aug 2009
    Tên Thánh: Augustine
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Bất cứ nơi đâu...
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 2,015
    Cám ơn
    3,086
    Được cám ơn 10,436 lần trong 1,881 bài viết

    Default

    BẢN CHẤT CỦA HÔN NHÂN

    Bản chất của Hôn Nhân là gì?
    Bản chất của hôn nhân là tình yêu.
    Tại sao vậy?? Bởi vì hôn nhân phát xuất từ Thiên Chúa. Mà bản tính Thiên Chúa là Tình Yêu, ("Deus est Amor". 1Yn4:8), thì bản chất Hôn nhân cũng là tình yêu.
    Nói cách khác, tất cả những gì phát xuất tự Thiên Chúa là phải có bản chất của Thiên Chúa.? Cây nho sinh trái nho ngon ngọt. Cây khế sinh trái khế chua. Bản chất là như thế. Hôn nhân không tình yêu là hôn nhân mất bản chất. (xem Mt 5:13)

    Hôn nhân xuất phát từ Thiên Chúa
    Tình yêu vô cùng phong phú, vì Thiên Chúa vô cùng sung mãn, Người không cô đơn một mình, nhưng một Chúa mà Ba ngôi. Vì thế mọi vật được Chúa dựng nên đều được thăng tiến, không nằm yên bất động. Vũ trụ, sông núi, cỏ cây, cầm thú, cá chim hoạt động khôn lường. Nước biển mặn chát, bốc hơi, đọng lại, rơi xuống thành nước mưa ngọt ngào, tưới mát vạn vật, cho con người uống thỏa thích, lại còn dư thừa tràn ngập thành suối thành sông. Một cục sắt, một miếng đồng, một mảnh đá silicon vô tri, mà vẫn có phân tử di hành trong nó, nếu không lấy đâu ra dòng điện chiếu sáng thành phố, sưởi ấm nhà ở, làm sao có TV, có Internet, có Cell phone để nối mạch thông truyền khắp trái đất v.v . Tạo vật còn như vậy, huống hồ con người là sinh linh chóp đỉnh của cuộc tạo dựng, làm sao có thể đơn điệu, lẻ loi, trái lại nó là kho tàng qúi giá không bút mực nào tả xiết, nó là Hình Ảnh Thiên Chúa. Con người đã qúa đẹp, nhưng Thiên Chúa còn làm cho nó sung túc hơn, ngài nói: người ở một mình không tốt, và Ngài dựng nên hôn nhân, một kiệt tác vô song, một thế giới tiềm ẩn đầy sự diệu kỳ của Tạo Hóa. Tại sao như vậy? Bởi vì nó xuất phát từ tình yêu. Sự gì xuất phát từ Tình yêu thì đi vào vinh quang của Ðấng Hằng Có. Từ đời nọ qua đời kia, tình yêu không hề cũ, luôn luôn sinh động, vì Thiên Chúa lúc nào cũng hiện hữu. Những bài ca hùng tráng chỉ sôi nổi một thời, những bản nhạc tình yêu thì ngàn đời miên man bất tận.
    Khởi đầu bằng quyền phép tình yêu, Thiên Chúa dựng nên người, nắm đất vô tri đã đứng lên thành mạng sống, Thánh kinh nói: "Yavê hà hơi vào mũi nó và nó đã thành mạng sống". Hơi là Khí. Hà hơi là ban Thần khí Sự sống. (xem Kn 2:7 & 2C 3:17).
    ?Dựng nên Adam xong, Ngài nói: "Người ở một mình không tốt". Thiên Chúa đã dựng nên một người nữa không bằng cục đất thứ hai, nhưng bằng chính chất liệu nơi người thứ nhất, mà kinh thánh gọi thật lãng mạn là một chiếc xương sườn. Tạo vật thứ hai này được gọi tên là đàn bà, đẹp qúa sức, xứng đôi vừa lứa lạ lùng với tạo vật kia, để làm thành đôi thành cặp. Adam nhìn thấy nàng thì vui sướng đến nghẹt thở, chàng ôm lấy nàng, và la lên: "Ðây nàng đúng là xương của xương tôi và thịt của thịt tôi, (Kn 2: 21-24;)
    Hai người nam nữ đầu tiên ấy hấp dẫn nhau tuyệt vời, thánh kinh mô tả: "Cả hai yêu thương nhau, họ đã nên một thân xác, trần truồng và không hổ ngươi." Kn2:25.? Một xương một thịt, một thân xác, đó là sự kết hiệp trọn đời của hôn nhân. Xương thịt mà tách rời thì mạng sống sẽ mất. Sự kết hiêủp này không phải là luật buộc, mà bằng tình yêu Thiên Chúa.
    Hôm nay sự hổ ngươi đã đến, vì có lúc 1 đã thành 2. Tên thù nào đã gây nên cớ sự này?
    Nhưng Thiên Chúa là đấng trung tín, lúc nào ngài cũng yêu như thuở ban đầu, để hôn nhân có lại chỗ đứng của nó. Bởi thế khi Ðức Giêsu đến trong trần gian ngài đã nhắc lại lời này: "Từ khởi nguyên Thiên Chúa đã dựng nên là người nam và người nữ, Bởi thế đàn ông sẽ bỏ cha mẹ mà khắng khít với vợ mình, và cả hai chúng sẽ nên một thân xác" Mt19:4t? .
    Tình yêu rất quan trọng và là chóp đỉnh của cuộc sống, vì tình yêu đụng tới Thiên Chúa. Yêu là kết hợp, ghét là ly tan. Qủi không biết yêu, nên nó đã phá hôn nhân của Adam Eva, hôm nay nó vẫn bày đủ trò để reo rắc bất hòa, ly tán trong các gia đình.
    Thánh kinh nói: "Ai không Yêu thì không biết Thiên Chúa. Chữ Biết trong kinh thánh không có nghĩa hời hợt như nhìn thấy bên ngoài, trái lại là cảm nghiệm rất sâu. Biết là hiểu nhau từng ly từng ly từng tí, Biết là thổn thức tận con tim. Biết như phu quân biết hiền thê của mình. (Kn 4:1; 1Cor13:12).Thiên Chúa biết tôi, nên con tim Ngài thổn thức khi thấy tôi khổ, tôi đau. Chúa nói: Hãy đến với Ta hỡi những kẻ lao đao vác nặng, Chúa không nói mày phải thánh thiện rồi hãy đến với Ta. Thiên Chúa yêu tôi nên không xét nét, cái gì ngài cũng chín bỏ làm mười. Nhưng khổ nỗi từ thơ bé tôi đã được dạy một giáo lý của sự sợ hãi. Sợ ma sơ, sợ cha, sợ tội, sợ Chúa. Khi tôi học đạo, học hôn nhân, tôi chỉ gặp một thứ giáo lý đầy luật lệ răn đe, một thứ luân lý tỉ mỉ sợi tóc chẻ làm tư, hơn là một giáo lý hoa thơm cỏ lạ của tình yêu để tôi lao mình vào vòng tay của Ðấng có trái tim nhân hậu.
    Trong tình yêu Thiên Chúa có đủ mọi thứ, không thiếu một thứ gì, và thứ nào cũng tốt đẹp bền lâu, thời gian không thể phôi pha, đau khổ khó khăn bệnh hoạn, kể cả sự chết không thể phai tàn, vì tình yêu mạnh hơn sự chết. Sự chết đã thử rồi, và nó đã thua, nó đã bị đánh bại nơi thập giá của Ðức Giêsu. Trong tình yêu tất cả đều hài hoà, có tình có lý, có nhân đức, có hy sinh, có thánh có thiện, có dục tính có phái tính, có tình người, có tình mình, có đạo, có đời. Cho nên Lời Chúa nói: "Ai yêu thì đã giữ tròn mọi Lề luật. Rm13:10" Nhưng nếu tách những thứ ấy ra khỏi tình yêu, thì xáo trộn khôn lường: đạo sẽ thành gánh nặng, hôn nhân sẽ thành gông cùm, linh mục sẽ thành công chức nhà thờ, vợ chồng sẽ thành mũ gai thánh giá, dục tính sẽ trở thành bất toàn, và con người dễ trở nên ác độc với nhau. Tội là thế. Tội không có yêu, tội chỉ có lý luận. Khi hai người bắt đầu lý luận là đã hết yêu rồi đó.
    Trong hôn nhân không nên lẫn lộn Tình Yêu và Phái tính. Có bà nói với cha giải tội: "Trong tuần thánh Chúa chịu chết, con nhất định không cho nhà con đụng chạm gì vào người con." Linh mục nói: "Chúa chịu chết để chúng ta yêu nhau mà."
    Tình yêu là chất keo mãnh liệt gắn liền sự chung thủy vợ chồng, bởi vì Thiên Chúa trung tín đã đóng ấn. Nếu vợ chồng chỉ sống với nhau bằng phái tính, thì vô tình họ sẽ trở nên dụng cụ chia sẻ dục tính của nhau, hết hấp dẫn là hết thủy chung. Nếu phái tính ngoài hôn nhân thì còn tệ hơn, vì sẽ trở nên món hàng buôn bán thân xác đáng ghê tởm.

    Tại sao tình yêu hôn nhân hôn nay bị thương tổn
    Câu chuyện bắt đầu thế này: Ngày xưa, trong vườn Ðịa Ðàng, Adam và vợ sau khi ăn trái cấm, cả hai thấy mình trần truồng, núp mình dưới bụi cây. Yavê Thiên Chúa đi tìm, ngài hỏi: "Ngươi ở đâu?"Và người nói: "Tôi nghe tiếng bước của Chúa trong vườn và tôi sợ, vì tôi trần truồng, nên tôi đã núp mình đi." Và Người đã phán: "Ai đã mách cho ngươi là ngươi trần truồng? Họa chăng là ngươi đã ăn cây Ta đã cấm ngươi không được ăn!" Và người thưa: "Mụ đàn bà mà Người đặt bên tôi, chính y thị đã hái nơi cây ấy cho tôi, nên tôi đã ăn."? Và Yavê Thiên Chúa nói với người đàn bà: "Tại sao con lại làm thế?" Và người đàn bà thưa: "Rắn đã phỉnh gạt con, nên conđã ăn."
    Câu chuyện có thế mà thay đổi cả thế gian. Khi hai vợ chồng Adam Eva dìm mình trong tình yêu Thiên Chúa, thì tinh tuyền giàu có: Nàng là xương của tôi, nàng là thịt của tôi. Cả hai trần truồng không hổ ngươi. Ra khỏi Lòng Mến, chỉ còn nghèo khó trần truồng, ly tan tranh cãi. Nàng không là người đẹp của anh nữa, mà trở thành con mụ đàn bà Chúa đặt bên tôi, chính nó đã cho tôi ăn. Câu trả lời vừa xấc xược với Thiên Chúa, vừa hèn nhát đổ thừa. Phần Eva khi thấy Adam lộ mặt, không galăng như xưa, mà đã thành ông tướng hống hách, nàng sợ, bèn đổ tội trên con rắn: "Rắn đã phỉnh gạt con, Chúa ơi."
    Tội đã lọt vào trần gian, tội không sơ sài ngoài da, mà đã thấm nhập vào thịt vào máu, vào tâm trí linh hồn như ăn đồ ăn vây. Kinh thánh dùng chữ Ăn trái cấm là thế là thế. Con người phạm tội, con người đi vào hôn nhân thì tội cũng đi vào hôn nhân. Tội là kẻ thù của tình yêu, cho nên tội ở đâu, tình yêu bị thương tổn ở đó. Cái gian nan bi đát của hôn nhân là ở chỗ đó, khiến thánh Phaolô đã phải la lên: "Khốn cho tôi! Ai sẽ cứu tôi." Nhưng rồi Phaolô lại vui mừng kêu lên: "Ðội ơn Thiên Chúa, tôi được cứu nhờ Chúa Kitô Giêsu, Chúa của tôi." Rm 7:24t
    Hôm nay mọi hôn nhân muốn được trở lại như cái thuở ban đầu lưu luyến ấy, thi cả hai phải cậy nhờ vào tình yêu của một trái tim: Trái tim Chúa Giêsu. Bởi vì cả thế gian đã thử nhiều cách mà đều thất bại cả rồi.

    (ST INTERNET)
    Chữ ký của AugustineTuanBao
    Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy. (Gioan 14,6)

  6. Có 2 người cám ơn AugustineTuanBao vì bài này:


+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com