|
Những Nghi Lễ Phụng Vụ Kính Ðức Mẹ Maria
Nguồn: Đài phát thanh chân lý Á châu
Ngày 01 Tháng Giêng
Ðức Maria Mẹ Thiên Chúa
Nhờ Mẹ mà Ngôi Hai đã nhập thế. Bởi đó trong lúc thờ lạy Hài Nhi nơi máng cỏ Bêlem, chúng ta cũng hãy ca ngợi Mẹ là Mẹ Thiên Chúa. Tư tưởng đó đã được diễn tả qua phụng vụ Giáng Sinh và Giáo Hội đã chọn ngày hôm nay để tôn kính tước hiệu ấy.
Mỗi khi dâng lời kinh chúc tụng Mẹ là Mẹ Chúa Giêsu, chúng ta đừng bao giời quên rằng Mẹ cũng là Mẹ thật của chúng ta, Mẹ của tất cả những ai kết hiệp và làm thành Nhiệm Thể Ðức Kitô, "Mẹ của Giáo Hội".
Ngày hôm nay còn là ngày thứ tám trong tuần bát nhật, ngày kỷ niệm Hài Nhi được dâng hiến cho Thiên Chúa tại đền thánh Giêrusalem qua nghi thức cắt bì và được đặt tên là Giêsu. Ngày hôm nay là ngày bắt đầu của một năm mới: Thời gian sẽ đi qua nhưng Ðức Kitô sẽ tồn tại mãi mãi. Sau cùng ngày hôm nay cũng là ngày Hòa Bình thế giới, chúng ta hãy nguyện cầu để Chúa thương ban cho dân tộc Việt Nam chóng dập tắt ngọn lửa hận thù chiến tranh. Tất cả những ý nghĩa đó đều dẫn đưa chúng ta tới Chúa Giêsu và Mẹ Thánh Ngài.
Ngày 02 Tháng Hai
Ðức Mẹ Dâng Chúa Giêsu Vào Ðền Thánh
Theo luật Do Thái thì tất cả các con trai đầu lòng đều thuộc về Thiên Chúa, vì vậy cha mẹ con trẻ phải chuộc các em bằng một con chiên hay đôi chim bồ câu. Những lễ vật này sẽ được dâng hiến Thiên Chúa thay cho các em.
Ðức Maria đã tự khép mình vâng theo luật. Nhưng khi dâng Chúa Giêsu trong đền thánh, Mẹ biết rằng đây không phải là chuộc lại nhưng chính là khởi đầu cho lễ hy sinh mà Con Mẹ sẽ hoàn tất trên núi Sọ để cứu chuộc chúng ta. Trong thánh lễ hôm nay, Giáo Hội muốn trình bày cho chúng ta hai ý nghĩa, thứ nhất là kỷ niệm cuộc gặp gỡ đầu tiên của Ðấng Cứu Thế với dân riêng Ngài qua ông già Simêon là đại diện; thứ hai Chúa Giêsu là ánh sáng chiếu soi cho mọi dân tộc trên mặt đất.
Ngày 11 Tháng Hai
Ðức Mẹ Hiện Ra Ở Lộ Ðức (1858)
Bốn năm sau ngày Ðức Piô IX tuyên bố tín điều "Vô Nhiễm Nguyên Tội" của Ðức Mẹ thì từ ngày 11 tháng 02 đến ngày 16 tháng 7 năm 1858, Ðức Mẹ đã hiện ra cả thảy 18 lần với một thiếu nữ nghèo hèn tên là Berdette tại một hang đá ở Lộ Ðức thuộc địa phận Tarbes nước Pháp. Trong những lần hiện ra này, Ðức Trinh Nữ đã khuyên Berdette hãy siêng năng lần hạt và làm việc đền tội thay cho các tội nhân. Ngài còn yêu cầu người ta xây cất tại đó một đền thờ dâng kính Ngài. Berdette tả: "Bà đẹp lắm, đẹp đến nỗi nếu được xem thấy bà một lần người ta sẽ ao ước được chết để chiêm ngắm bà mãi mãi...".
Vào dịp lễ truyền tin năm ấy, Ðức Mẹ đã hiện ra và mạc khải cho Berdette biết tên của mình: "Ta là Ðấng Vô Nhiễm Nguyên Tội". Từ đó, Lộ Ðức đã trở thành một trung tâm hành hương cho cả thế giới, vì chính ở đây, Ðức Mẹ đã tỏ lòng thương con cái loài người qua nhiều phép lạ chữa lành các bệnh nhân và ban cho nhiều người ơn ăn năn trở lại. Ðức Giáo Hoàng Lêô XIII đã ban phép được vài miền được mừng kính lễ này. Và Ðức Piô X đã phổ biến Giáo Hội năm 1908.
Trong mọi hoàn cảnh, lúc vui cũng như khi gặp cơn khốn khó, chúng ta hãy mau mắn chạy đến cùng Ðức Mẹ để được Mẹ phù giúp và lãnh được ơn an ủi dịu dàng của Người.
Ngày 25 Tháng Ba
Lễ Truyền Tin
Ðúng chín tháng trước lễ Giáng Sinh, phụng vụ hôm nay mừng kính Mầu Nhiệm xuống thế của Con Một Chúa. Ðược sứ thần Gabrie trình bày chương trình của Thiên Chúa, Ðức Maria đã khiêm tốn chấp nhận, nhờ đó Ngôi Hai đã nhập thể làm người và ở giữa chúng ta.
Khi suy niệm về hai chữ "Xin vâng" của Ðức Maria, các giáo hữu thời xưa đã quen tuyên xưng Ðức Mẹ là "Evà mới". Chính sự bất tuân của Evà thứ nhất đã khiến chúng ta phải chết, thì sự ưng thuận của Ðức Maria đã làm cho Ngài trở nên Mẹ của một dòng dõi mới, vì Ngài đã ban cho chúng ta chính Chúa Giêsu nguồn mạch sự sống.
Bởi đó mỗi khi đọc kinh truyền tin, chúng ta nhắc lại biến cố trọng đại nhất của lịch sử nhân loại: Mầu Nhiệm Nhập Thể của Con Thiên Chúa và lời kinh kính mừng được dâng lên Mẹ, chính là lời ca tụng đẹp nhất mà thiên sứ Gabrie đã dùng để kính chào Mẹ Chúa Trời.
Ngày 31 Tháng Năm
Ðức Mẹ Ði Thăm Bà Isave
Ngay sau biến cố truyền tin, Ðức Maria đã vội vã lên đường đi thăm chị họ mình là Elisabeth sắp tới ngày sinh. Thoạt khi nghe lời Maria chào, người con trong lòng bà đã nhảy mừng. Ðược Chúa Thánh Thần linh ứng, bà đã thốt lên: "Bởi đâu tôi được diễm phúc Mẹ Thiên Chúa đến thăm tôi... và phúc cho em vì em đã tin và lời Chúa phán truyền cho em sẽ được ứng nghiệm".
Trong lần gặp gỡ này, Ðức Trinh Nữ tràn ngập nỗi hân hoan, đã đáp lời bằng ca khúc Magnificat, bài ca biểu lộ lòng biết ơn và tình yêu đối với Thiên Chúa, bài ca Người đã thầm hát trong lòng ngay từ giây phút thiên sứ báo tin.
Giáo Hội đã đặt ngày lễ hôm nay để kính nhớ cuộc hội ngộ đầu tiên của Ðấng Cứu Thế và vị Tiền Hô của ngài. Lễ này đã được thánh Bonaventura cổ vũ bên Tây phương, và đến năm 1389 được phổ biến trong toàn thể Giáo Hội.
Chúng ta hãy xin Ðức Mẹ ban cho chúng ta được tâm tình bác ái như ngài đã có trong cuộc viếng thăm và giúp đỡ bà Elisabeth.
Thứ Bảy sau Lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu
Lễ Trái Tim Vẹn Sạch Ðức Mẹ
Theo từ ngữ Kinh Thánh, Trái Tim ám chỉ những gì sâu thẳm nhất nơi con người, hướng về Thiên Chúa. Nhất là trái tim biểu tượng tình yêu và sự phó thác một con người dành cho một người khác.
Trái Tim Mẹ Maria đầy lửa yêu mến Chúa và hoàn toàn trong sạch, vì không có một hình bóng tội lỗi làm hoen ố. Từ lúc tượng hình, trái tim Mẹ đã được hiến dâng cho Thiên Chúa.
Việc tôn sùng khiết tâm Mẹ có từ thế kỷ 17 và được Thánh Gioan Eudes phổ biến. Việc sùng kính càng lan rộng sau những biến cố xảy ra ở Fatima, Bồ Ðào Nha năm 1917. Việc Ðức Mẹ hiện ra tại đây đã được Giáo Hội công nhận. Thể theo sự ước muốn của Ðức Mẹ khi hiện ra ở Fatima, Ðức Piô XII đã hiến dâng toàn thể thế giới cho Trái Tim Vẹn Sạch Ðức Mẹ. Các Giáo Hoàng kế tiếp cũng đã làm lại việc hiến dâng ấy.
(* Lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu được cử hành vào ngày Thứ Sáu sau Chúa Nhật II sau Lễ Hiện Xuống, thông thường vào khoảng tháng 7 hằng năm. Lễ Trái Tim Vẹn Sạch Ðức Mẹ được cử hành vào ngày Thứ Bảy sau Lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu)
Linh Mục Hồng Phúc, CSsR
Ngày 16 Tháng Bảy
Ðức Bà Núi Carmêlô
Thánh Kinh đã ca tụng vẻ đẹp của Carmêlô như là một ngọn núi thánh. Vào thế kỷ IX trước Chúa Kitô, tiên tri Elia đã lên núi đó để giữ lòng trung thành với Thiên Chúa. Ngọn lửa nhiệt thành ấy vẫn cháy sáng qua muôn thế hệ. Dưới thời thập tự quân, những hang động Carmêlô đã tiếp đón các vị ẩn tu, nhưng từ thế kỷ XIII, tất cả đã liên kết thành một nhà dòng và Ðức Thượng Phụ Albert thành Giêrusalem đã ban hành những quy luật được Ðức Thánh Cha Honorius III (1226) chuẩn y. Núi Carmêlô đứng sừng sững trên đồng bằng Galilêa, gần Nazareth, nơi Ðức Mẹ đã sống và lưu giữ trong lòng những kỷ niệm về Chúa Giêsu. Bởi đó dòng Carmêlô đã được đặt dưới quyền điều khiển của Ðức Mẹ.
Ngày 16/7/1251, Ðức Mẹ đã hiện ra với thánh Simon Cột, bấy giờ đang giữ chức Bề Trên của dòng, và người hứa sẽ bảo trợ đặc biệt không những các thầy trong dòng mà còn tất cả những người mang áo của dòng này (mà chúng ta quen gọi là áo Ðức Bà núi Carmêlô). Người phán: "Hỡi các con, hãy nhận lấy áo của dòng, đó là dấu hiệu của đặc ân mà Ta dành cho các con. Người nào chết khi mang áo này sẽ tránh được ngọn lửa thiêu đốt đời đời".
Năm 1726, Ðức Giáo Hoàng Benoit XIII đã phổ biến lễ này trong toàn Giáo Hội để kính nhớ lần hiện ra đó của Ðức Mẹ và lời hứa can thiệp đặc biệt của Người cho những ai mang áo ấy.
Ngày 05 Tháng Tám
Cung Hiến Ðền Thờ Ðức Bà Cả
Ðức Giáo Hoàng Sixtô III đã khởi công xây cất đền thờ Ðức Bà Cả ngay sau khi khai mạc công đồng Êphêsô (431) để đáp ứng lòng sùng kính Mẹ Thiên Chúa của dân thành Rôma. Với sự rực rỡ của những khung kính màu, với sự cân đối của hai hàng cột bằng cẩm thạch, ngôi đền thờ đầu tiên dâng kính Ðức Maria thực là một bài thơ đầy ý nghĩa ca tụng chức vị Mẹ Thiên Chúa: từ thánh tích máng cỏ cho đến bức họa của Tortiri diễn tả cảnh Chúa ân thưởng, đội triều thiên cho Ðức Mẹ... Tất cả đã nói lên đặc ân duy nhất của Mẹ, đấng đã ban cho chúng ta "một Hài Nhi Thiên Chúa từ trước muôn đời". Và sau cùng, những khung kính màu đã trình bày những vẻ hào hùng của các tổ phụ, cuộc lưu đày và trở về miền đất hứa. Tất cả như vang vang lời kinh quen thuộc: Nữ Vương các Thánh Tổ Tông, Nữ Vương các Thánh Tiên Tri. Ðức Bà như tháp ngà báu vậy, Ðức Bà là Tòa Ðấng Khôn Ngoan, xin hãy nhận lời chúng tôi cầu nguyện.
Ngày 15 Tháng Tám
Ðức Mẹ Lên Trời
Ngày hôm nay chúng ta hân hoan mừng lễ Ðức Mẹ lên Trời, chúng ta chúc tụng những kỳ công mà Thiên Chúa đã thực hiện nơi Mẹ: Ngay từ giây phút đầu tiên, Mẹ đã được ấp ủ giữ gìn, không vương chút tội truyền, xứng đáng với danh hiệu Mẹ Thiên Chúa, và khi cuộc sống ở trần gian này chấm dứt, Mẹ đã được đưa về trời cả hồn lẫn xác để hưởng ánh vinh quang bất diệt.
Ðặc ân lên Trời do hậu quả của tước vị Mẹ Thiên Chúa: Thiên Chúa đã bảo toàn thân xác Mẹ, thân xác đã cưu mang Con Một Ngài và đã sinh Ðấng ban sự sống. Ðó không những chỉ là một đặc ân cho riêng Mẹ mà còn cho toàn thế giới, vì một ngày kia, nhân loại trong Thiên Chúa cũng sẽ được về Trời. Dưới mắt thánh Gioan, hình ảnh một người nữ huy hoàng xuất hiện trên bầu trời chính là hình ảnh của Ðức Mẹ cũng như của Giáo Hội. Mẹ là hình ảnh vẹn toàn nhất của Giáo Hội ngày mai, là bình minh của Giáo Hội khải hoàn. Mẹ hướng dẫn và nâng đỡ niềm hy vọng của cộng đoàn dân Chúa đang tiến bước. Chiêm ngắm Mẹ thông phần vào cuộc khải hoàn và thống trị cùng với Chúa Giêsu, chúng ta ao ước những sự kiện trên Trời, và chúng ta hãy nguyện cầu Thiên Chúa, nhờ lời bầu cử của Mẹ, cho chúng ta cũng được lên Trời vinh hiển với Mẹ. Chúng ta biết rằng, cũng như Mẹ, chúng ta mang trong thân xác yếu hèn của chúng ta hạt giống của cuộc sống vĩnh cửu.
Ngày 08 Tháng Chín
Sinh Nhật Ðức Trinh Nữ Maria
Cuộc đời Ðức Mẹ được bao trùm bởi những dấu lạ. Ðức Mẹ sinh ra, mặc dù nghèo khó tầm thường trước mắt người đời, nhưng dưới ánh sáng đức tin đó là một ngày trọng đại trong lịch sử cứu rỗi. Chính Giáo Hội đã hân hoan thốt lên: "Lạy Mẹ, Mẹ Thiên Chúa, nhờ việc Mẹ sinh ra mà thế gian được tràn ngập hoan lạc và khích lệ, vì nơi lòng Mẹ, mặt trời công chính là Ðức Giêsu đã đến trong thế gian, chính Người đã kéo chúng tôi ra khỏi sự chết và đưa vào đời sống vĩnh cửu".
Thực vậy, ngày lễ này phải là một niềm vui mừng cho toàn thế giới chứ không riêng cho một dân tộc hay một nhóm người nào. Và nhân loại sẽ không ngớt lời ngợi khen Mẹ.
Ngày 15 Tháng Chín
Kính Bảy Sự Thương Khó Ðức Maria
Những đau khổ của Chúa Giêsu trong cuộc khổ nạn thật vô cùng lớn lao. Tiên tri Isaia đã gọi Ngài là "Con người của đau khổ". Bên cạnh những thống khổ ấy, đau khổ trong đời Mẹ Maria cũng vượt mức chịu đựng của loài người, và chúng ta không làm sao diễn tả đầy đủ được. Nếu Ðức Giêsu đã đau khổ như một Thiên Chúa, Mẹ Maria cũng đã vô cùng đau đớn khi nhìn con Mẹ xuôi tay trước những cực hình phải chịu.
Trong một mức độ nào đó, Mẹ đã đóng góp rất nhiều vào công trình cứu rỗi của Chúa Giêsu bằng việc liên kết những khổ đau của Mẹ với những đau khổ của Chúa.
Giáo Hội suy tôn Ðức Maria là Nữ Vương các thánh tử đạo và đã cụ thể hóa những đau khổ của Mẹ qua các sự kiện sau:
- Lúc nghe lời tiên tri Simêon, khi dâng Chúa Giêsu trong đền thánh.
- Lúc ẵm bế Chúa Hài Ðồng trốn sang Ai Cập.
- Lúc lạc mất Chúa tại Giêrusalem.
- Lúc gặp Chúa vác thánh giá.
- Lúc Chúa chịu đóng đinh.
- Lúc hạ xác Chúa xuống khỏi thập giá.
- Lúc táng xác Chúa.
Cùng với Giáo Hội, chúng ta dâng lên Chúa lời nguyện: "Lạy Chúa, Chúa đã muốn cho Ðức Mẹ Ðồng Trinh cộng khổ đứng kề bên Con Chúa chịu treo trên thánh giá, xin ban cho Hội Thánh Chúa, khi đã thông phần đau khổ với Chúa Kitô thì cũng đáng được sống lại với Người".
Ngày 07 Tháng Mười
Ðức Mẹ Mân Côi
Lễ Ðức Mẹ Mân Côi ngày hôm nay làm chúng ta liên tưởng đến biến cố đạo binh Công Giáo chiến thắng quân Thổ vào năm 1571 tại Lêpan. Tuy nhiên, Giáo Hội cũng muốn chúng ta tìm hiểu vai trò của Ðức Maria trong lịch sử cứu chuộc. Với tiếng "Xin, vâng!", Ðức Mẹ đã chấp nhận và tận hiến hoàn toàn cho Thiên Chúa, hầu cùng với Ngài thực hiện chương trình cứu rỗi. Phụng vụ hôm nay cũng nói đến các biến cố lớn trong đời Chúa: Nhập Thể, Khổ Nạn và Phục Sinh.
Chúng ta hãy nguyện xin nhờ lời cầu bàu của Mẹ Maria và với tước hiệu là Mẹ Thiên Chúa, cho mỗi phần tử trong Giáo Hội biết lướt thắng biển trần gian để một ngày kia cũng được khải hoàn vinh phúc như Mẹ.
Ngày 21 Tháng Mười Một
Ðức Mẹ Dâng Mình Vào Ðền Thờ
Theo truyền thống Do Thái, người ta thường dâng con trẻ vào đền thờ để được thánh hiến và sau đó con trẻ sẽ ở trong đền thờ một thời gian giúp việc các vị chủ tế... Phúc Âm không đề cập đến thời thơ ấu của Ðức Trinh Nữ Maria. Nhưng theo Thánh Truyền thì Ðức Mẹ cũng đã thi hành tập tục nói trên. Tại đền thánh Giêrusalem, ngài đã thực hành biết bao hy sinh với một tâm hồn quảng đại.
Mười hai năm suy gẫm và cầu nguyện, chính là thời gian chuẩn bị cho chức vụ Mẹ Thiên Chúa. Theo thánh Hiêronimô, chương trình ngày sống của Ðức Mẹ trong đền thờ được phác họa như sau: Từ hừng đông đến 9 giờ sáng, Ngài cầu nguyện; từ 9 giờ sáng đến 3 giờ chiều, Ngài làm việc chân tay và sau đó ngài lại cầu nguyện, sốt sắng suy gẫm Thánh Kinh và siêng năng đọc Thánh Vịnh.
Ngày lễ Mẹ dâng mình như bước đầu dẫn tới Ðức Khiết Tịnh Kitô giáo. Sau Ngài, biết bao trinh nữ đã tận hiến toàn thân cho Thiên Chúa. Vì thế Mẹ Maria thực là gương mẫu bất diệt, là Ðấng bảo trợ nhiệt thành và là Ðấng hướng dẫn chắc chắn trên đường nhân đức vậy.
Ngày 08 Tháng Mười Hai
Ðức Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội
"Thánh Maria, Mẹ Thiên Chúa". Ngay từ những thế kỷ đầu, Giáo Hội đã hân hoan chúc tụng với niềm tin tưởng vào chức vị cao trọng của Mẹ. Nhưng Giáo Hội phải trải qua một thời gian lâu dài, để dần dần khám phá ra những kỳ công của ân sủng gói ghém qua lời Kinh hằng được van xin trên môi miệng của các tín hữu. Thánh Irênê đã cảm thấy trước đặc ân Vô Nhiễm Nguyên Tội của Mẹ khi ngài ca ngợi Mẹ là "Evà mới". Mãi tới thế kỷ XV, chúng ta mới thấy Giáo Hội diễn tả trong phụng vụ "Thiên Chúa đã dọn cho Con Ngài một chỗ ở xứng đáng nhờ đặc ân Vô Nhiễm Nguyên Tội của Ðức Trinh Nữ. Mẹ được giữ sạch không vương chút tội lỗi nhờ vào ân sủng do cuộc tử nạn của Chúa Giêsu", và Ðức Giáo Hoàng Piô IX đã lập lại những ý tưởng đó khi long trọng công bố tín điều Mẹ Vô Nhiễm (08/12/1854).
Với đắc ân Vô Nhiễm, Mẹ không phải chỉ được giữ sạch, không chút tội lỗi, mà Mẹ còn được tràn đầy ơn phước: Thiên Chúa đã đổ tràn muôn hồng ân cho Mẹ, đã phủ kín gấu áo Mẹ bằng một vẻ trắng trong tinh tuyền. Cũng như đặc ân lên trời, sự Vô Nhiễm bắt nguồn từ chức vụ Mẹ Thiên Chúa. Và cũng như đặc ân lên trời, với Sự Vô Nhiễm Nguyên Tội, Mẹ chính là hình ảnh của Giáo Hội: Thiên Chúa đã gìn giữ Giáo Hội, hiền thê của Ngài, không tì ố, rực sáng vẻ đẹp thánh thiện và Vô Nhiễm. |
|