Love Telling ThanhCaVN nhắn với Gia đình TCVN và Quý Khách: BQT-TCVN xin cáo lỗi cùng ACE vì trục trặc kỹ thuật 2 ngày vừa rồi. Trân trọng! Loan Pham nhắn với Gia Đình TCVN: Kính chúc quý Cha, quý tu sĩ nam nữ và toàn thể quý anh chị em một Giáng Sinh ấm áp bên gia đình, người thân và tràn đầy ơn lành từ Chúa Hài Đồng. ThanhCaVN nhắn với TCVN: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 16 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca Trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN CHÚA. Edit LM Loan Pham nhắn với TCVN: Kính Chúc Cà Nhà Một Tam Nhật Thánh và Một Mùa Phục Sinh Tràn Đầy Thánh Đức ... Loan Pham nhắn với TCVN: Chúc mừng năm mới đến quý Cha, quý tu sĩ nam nữ cùng toàn thể quý anh chị em tron gia đình TCVN thân yêu... Xin Chúa xuân ban nhiều hồng ân đến mọi người. Amen ThanhCaVN nhắn với ÔB & ACE: Kính chúc Năm Mới Quý Mão: Luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa ThanhCaVN nhắn với Gia đình TCVN: Kính chúc Giáng Sinh & Năm Mới 2023: An Bình & luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa. bethichconlua nhắn với Gia Đình ThanhCaVietNam: Chúc mừng sinh nhật thứ 15 website ThanhCaVietNam. Kính chúc quý Cha, quý tu sĩ nam nữ cùng toàn thể anh chị em luôn tràn đầy ơn Chúa. Amen ThanhCaVN nhắn với Quý ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 15 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca Trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN CHÚA. phale nhắn với cecilialmr: Nhớ em nhiều lắm ! cầu mong nơi ấy được bình yên. phale nhắn với thiên thần bóng tối: Nhớ em nhiều lắm ! cầu mong nơi ấy được bình yên. phale nhắn với teenvnlabido: Ngày mai (1/6) sinh nhật của bạn teen / chúc mọi điều tốt lành trong tuổi mới. phale nhắn với tất cả: Xin Chúa cho dịch bệnh sớm qua đi và ban bình an cho những người thành tâm cầu xin Ngài. ThanhCaVN nhắn với ACE: Kính chúc ACE: Giáng Sinh & Năm Mới 2021 - An Bình & luôn tràn đầy Hồng Ân Thiên Chúa

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 18 trên 18

Chủ đề: MẤT CHÚA

  1. #1
    zz_yeuchua_zz's Avatar

    Tuổi: 32
    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: hải dương
    Bài gởi: 141
    Cám ơn
    436
    Được cám ơn 498 lần trong 121 bài viết

    Default MẤT CHÚA

    Nếu một ngày Chúa rời xa chúng con.Con sẽ không biết rằng cuộc sống con sẽ lại tếp diễn như thế nào đây????
    Một viễn cảnh tương lai tươi sáng sẽ chẳng bao giờ tồn tại.. thay vào đó con chỉ thấy toàn bóng tối và lầm lỗi ngập đầy.Cuộc sống như con thuyền lênh đênh mà ko biết đâu là bến đậu , vì chính Chúa là chốn đậu trong con....Mất Ngài rồi chúng con sẽ sao đây???
    màn 1:
    Quỷ dữ sa tan ( miss sue thủ vai...có gì lỗi phạm con xin mami thứ tội...con cùng đồng bọn ạ...phần sau nghen..)đang ngồi nơi màn đêm tràn đầy sự chết chóc, oán than.Hắn đang ra sức thi hành những án phạt rất rát dã man....
    XA XA đằng kia bỗng từ từ xuất hiện một đoàn người đang ghánh trên vai những tội lỗi ngập đầu bước đến bước đến thấp thoáng đằng kia bé carotxanh khúm núm, sợ sệt...
    Bỗng có tiếng nói dữ dội như thác lũ:
    " hahhah đây rồi .. đây rồi,,,,,đến đây....
    quân bay đâu cho chúng nó vào vạc dầu kia, chất củi nung 1000 độ cho ta hhhaa... rùi chúng sẽ tan chảy ..tan chảy,.. chúng sẽ phải khóc lóc van xin thảm thiết mà không ai đoái nhìn, có carotxanh thì cũng thành chín hết....hahaha
    thế giới này hoàn toàn thuộc về ta .....hihhiihi sac ssa...nóng khé cổ wua đệ tử đâu mang trà xanh không độ ra đây....
    khi đã giải khát xong , y lai nói típ:
    Đầu bò con(conchientoiloi thủ vai) hãy triệu tập tất cả sứ giả của ta đến đây!
    DẠ....!
    LOA LOA ... PHÈNG PHÈNG...
    " tất cả đệ tử, wuy dạ xoa, quý bà đầu lâu và những em đầu chó nghe lệnh..
    mau mau đến trước cung "XƯƠNG SẨU" nghe đại vương cca truyền lệnh hem.....
    uê ... uuu
    Các con nghe ta nói đây, anoanô...
    THẾ GIỚI NÀY ĐÃ HOÀN TOÀN THUỘC VỀ CHÚNG TA ...
    CHO NÊN CÁC CON HÃY LÊN MẶT ĐẤT ĐI TỚI CHỖ CON NGƯỜI VỚI SỨ MẠNG DUY NHẤT LÀ GIẢI THÍCH CHO CON NGƯỜI BIẾT THIÊN CHÚA ĐÃ CHẾT RỒI ... HOOOO
    Thế rồi các wuy vương dẫn đoàn ra đi nét mặt chúng hớn hở oai hùng khi wuay về ngay sau đó...
    ĐẠI VƯƠNG ca ngạc nhiên hỏi:
    - Tại sao các ngươi lại về sớm đến vậy?
    Các sứ giả đồng thanh đáp:
    Thưa Ngài chúng tôi không còn việc gì để làm, bởi vì tất cả những nơi chúng tôi đi qua trên trần gian này, nơi nào con người cũng đã sống như Thiên Chúa đã chết thật rùi.Họ hận thù nhau, chém giết nhau, gian tham trộm cắp của nhau, không có gì xấu mà con người không làm, dù nhiều người vẫn xưng mình là kẻ tin Chúa.Nhưng nếp sống của họ không còn biểu lộ thực sự niềm tin này, mà ngược lại loan báo Thiên Chúa đã chết
    Như vậy chúng ta đâu cần tấn công thuyết phục con người nữa!
    (Đây chỉ là một viễn tưởng thôi, các bạn đừng cho là thật...vì mình tin là Chúa sẽ ở bên chúng ta trong mọi nơi mọi lúc..công lí phải được chiếu rọi và bóng đêm phải bị đè bẹp ko thể để chúng lên làm chủ..nhưng có 1 điều chúng ta cũng phải nhìn nhận bản thân mỗi người còn nhiều yếu đuối và những khuyết điểm... đôi khi quên sự có mặt của Chúa trên đời ...sống như 1 con sâu đục khoét giáo hội và đức tin người công giáo...)
    (ghi chú: mami đừng nóng có trà xanh đây giải nhiệt tức khắc"




  2. Có 8 người cám ơn zz_yeuchua_zz vì bài này:


  3. #2
    ailaudu's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2008
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Ho Chi Minh
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 389
    Cám ơn
    316
    Được cám ơn 1,681 lần trong 344 bài viết

    Default

    Lạc mất Chúa! Không sao "đừng sợ hãi"
    Ta lạc Người chứ Người chẳng lạc ta
    Người nhìn thấy nhưng trốn tìm, cút bắt
    Khấn xin Người, Người xuất hiện ngay thôi!

    Ta sẽ nhớ thời ta còn nhỏ
    Mới biết bò hay mới tập đi
    Cha mẹ đó chơi trò chạy trốn
    Để ta tìm ta khóc khản cổ ta

    Thì khi đó, mẹ cha đều hốt hoảng
    Chạy lại gần rồi dỗ dành ta
    Ta giận dỗi không thèm nhìn tới mặt
    Nhưng thật lòng ta rất muốn kề bên

    Chúa cũng thế - Người là Cha, là Mẹ
    Khi ta cần Người lại ở bên
    An ủi đó dỗ dành ta đó
    Sẽ cho ta tất cả những Hồng Ân

    Nhưng tôi nói, thật lòng tôi xin nói
    Đừng để lạc rồi thì mới tìm nhau
    Xin tất cả tìm Người trong mọi lúc
    Để khi nào cũng thấy được niềm vui...
    (Lại là ngẫu hứng làm thơ thôi... Mong ACE đừng chê...)
    Chữ ký của ailaudu
    "Lạy Chúa! Thánh Giá nào Chúa dành cho con???"
    ----------
    "Con không xin cho mình khỏi đau khổ
    Nhưng xin Ngài đừng bỏ con trong lúc khổ đau"
    (Thánh Bernadette)
    ----------
    "Con đến với Chúa chẳng có gì
    Ngoài bàn tay trắng đã chai đi
    Nhưng trái tim con thật êm ái
    Nguyện làm máng cỏ cho Hài Nhi"
    (Nguyễn Ngọc Hiếu)

  4. Có 7 người cám ơn ailaudu vì bài này:


  5. #3
    NVN's Avatar

    Tuổi: 53
    Tham gia ngày: May 2008
    Tên Thánh: Giu-se
    Giới tính: Nam
    Bài gởi: 223
    Cám ơn
    2,718
    Được cám ơn 843 lần trong 202 bài viết

    Default

    Không ngờ "Làng TCVN" có nhiều người tài vậy! Conchientoiloi - nhà viết kịch tương lai! ailaudu - nhà thơ! Cố gắng lên!

  6. Có 2 người cám ơn NVN vì bài này:


  7. #4
    sue
    Khách viếng
    sue's Avatar

    Default

    Trích Nguyên văn bởi conchientoiloi View Post
    Nếu một ngày Chúa rời xa chúng con.Con sẽ không biết rằng cuộc sống con sẽ lại tếp diễn như thế nào đây????
    Một viễn cảnh tương lai tươi sáng sẽ chẳng bao giờ tồn tại.. thay vào đó con chỉ thấy toàn bóng tối và lầm lỗi ngập đầy.Cuộc sống như con thuyền lênh đênh mà ko biết đâu là bến đậu , vì chính Chúa là chốn đậu trong con....Mất Ngài rồi chúng con sẽ sao đây???
    màn 1:
    Quỷ dữ sa tan ( miss sue thủ vai...có gì lỗi phạm con xin mami thứ tội...con cùng đồng bọn ạ...phần sau nghen..)đang ngồi nơi màn đêm tràn đầy sự chết chóc, oán than.Hắn đang ra sức thi hành những án phạt rất rát dã man....
    XA XA đằng kia bỗng từ từ xuất hiện một đoàn người đang ghánh trên vai những tội lỗi ngập đầu bước đến bước đến thấp thoáng đằng kia bé carotxanh khúm núm, sợ sệt...
    Bỗng có tiếng nói dữ dội như thác lũ:
    " hahhah đây rồi .. đây rồi,,,,,đến đây....
    quân bay đâu cho chúng nó vào vạc dầu kia, chất củi nung 1000 độ cho ta hhhaa... rùi chúng sẽ tan chảy ..tan chảy,.. chúng sẽ phải khóc lóc van xin thảm thiết mà không ai đoái nhìn, có carotxanh thì cũng thành chín hết....hahaha
    thế giới này hoàn toàn thuộc về ta .....hihhiihi sac ssa...nóng khé cổ wua đệ tử đâu mang trà xanh không độ ra đây....
    khi đã giải khát xong , y lai nói típ:
    Đầu bò con(conchientoiloi thủ vai) hãy triệu tập tất cả sứ giả của ta đến đây!
    DẠ....!
    LOA LOA ... PHÈNG PHÈNG...
    " tất cả đệ tử, wuy dạ xoa, quý bà đầu lâu và những em đầu chó nghe lệnh..
    mau mau đến trước cung "XƯƠNG SẨU" nghe đại vương cca truyền lệnh hem.....
    uê ... uuu
    Các con nghe ta nói đây, anoanô...
    THẾ GIỚI NÀY ĐÃ HOÀN TOÀN THUỘC VỀ CHÚNG TA ...
    CHO NÊN CÁC CON HÃY LÊN MẶT ĐẤT ĐI TỚI CHỖ CON NGƯỜI VỚI SỨ MẠNG DUY NHẤT LÀ GIẢI THÍCH CHO CON NGƯỜI BIẾT THIÊN CHÚA ĐÃ CHẾT RỒI ... HOOOO
    Thế rồi các wuy vương dẫn đoàn ra đi nét mặt chúng hớn hở oai hùng khi wuay về ngay sau đó...
    ĐẠI VƯƠNG ca ngạc nhiên hỏi:
    - Tại sao các ngươi lại về sớm đến vậy?
    Các sứ giả đồng thanh đáp:
    Thưa Ngài chúng tôi không còn việc gì để làm, bởi vì tất cả những nơi chúng tôi đi qua trên trần gian này, nơi nào con người cũng đã sống như Thiên Chúa đã chết thật rùi.Họ hận thù nhau, chém giết nhau, gian tham trộm cắp của nhau, không có gì xấu mà con người không làm, dù nhiều người vẫn xưng mình là kẻ tin Chúa.Nhưng nếp sống của họ không còn biểu lộ thực sự niềm tin này, mà ngược lại loan báo Thiên Chúa đã chết
    Như vậy chúng ta đâu cần tấn công thuyết phục con người nữa!
    (Đây chỉ là một viễn tưởng thôi, các bạn đừng cho là thật...vì mình tin là Chúa sẽ ở bên chúng ta trong mọi nơi mọi lúc..công lí phải được chiếu rọi và bóng đêm phải bị đè bẹp ko thể để chúng lên làm chủ..nhưng có 1 điều chúng ta cũng phải nhìn nhận bản thân mỗi người còn nhiều yếu đuối và những khuyết điểm... đôi khi quên sự có mặt của Chúa trên đời ...sống như 1 con sâu đục khoét giáo hội và đức tin người công giáo...)
    (ghi chú: mami đừng nóng có trà xanh đây giải nhiệt tức khắc"


    Ui, con gái iu, mami hem giận con đâu, nhưng ma` ...... sao con nỡ
    ít ra con cũng chỉ nên nói mami la` ..... Satan phu nhân thôi chứ

    Gởi ba`i dự thi "Hiệp thông - Yêu thương" đi ru`i mami tha cho nha con gái iu. :3:

  8. Có 2 người cám ơn sue vì bài này:


  9. #5
    zz_yeuchua_zz's Avatar

    Tuổi: 32
    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: hải dương
    Bài gởi: 141
    Cám ơn
    436
    Được cám ơn 498 lần trong 121 bài viết

    Thumbs up  MM MƯU

    Màn 2:
    Do trục trặc sự cố về phần diễn viên,mámi sue hiện đang gặp rắc rối về sức khỏe vì cười nhiều wua .....
    sau đây là màn 2 lần này stan(conchientoiloi thủ vai với bộ mặt đáng sợ và những hành động rất dã man...)
    Xatan mở một cuộc hội nghị thế giới.Y khai mạc bằng cách ngỏ lời với đám ác thần đang vây quanh xúm xít đông đảo:
    Hắn bắt đầu cất tiếng:" Chúng ta không thể nào ngăn cản bọn Kitô hữu đi nhà thờ.Chúng ta không thể ngăn cản bọn họ đọc kinh Thánh và biết được chân lí. Chúng ta cũng không thể ngăn cản chúng tạo ra một mối tương quan thân mật với Đức Kitô.. Nhưng nếu họ liên lạc được với Đức Giếu, thì quyền lực của chúng ta đối với họ sẽ tiêu tan!
    Vì vậy hãy cứ để cho bọn họ đi nhà thờ, để cho bọn họ giữ nếp sống riêng, nhưng chúng ta nhất quyết phải cướp lấy hết thì giờ của chúng, để chúng không thể có được mối tương quan thân mật với Đức Kitô.
    Đấy là điều ta muốn các ngươi làm, hỡi các ác thần đáng kinh tởm của ta ! Hãy làm cho họ xao nhãng việc tiếp xúc với đấng cứu độ chúng và không tài nào giữ được mối liên lạc ấy suốt cả ngày!"
    Đám ác thần( bạn bè thân cận của conchientoiloi...hoathuytinhbuon,..xinngaiduthuong,,,thủ vai) bắt đầu nhao nhao: " Vậy chúng tôi phải hành động như thế nào để làm được như thế!
    Ôi những đệ tử yêu quý của ta các con muốn hỏi ta phải làm như thế nào ư...hahahah..việc đó quá dễ ..hãy nghe theo ta :
    "Hãy làm cho họ bận rộn với những điều không thiết yếu trong cuộc đời và tạo ra thật nhiều chương trình để cho đầu óc họ không rảnh rỗi. Hãy xúi giục họ tiêu xài, tiêu xài rồi kiếm tiền tất cả chỉ như 1 vòng luẩn quẩn gây bận chân của họ suốt cả cuộc đời vì chúng không biết rằng tiền kiếm được bao nhiêu rồi cũng sẽ hết.. hahaha
    Hãy thuyết phục các bà vợ đi làm nhiều giờ và các ông chồng đi làm 6,7 ngày trong 1 tuần, từ 10-12 tiếng mỗi ngày để họ có thể thoải mái sống một cuộc sống trống rỗng của họ. Hãy ngăn cản họ dành thì giờ cho con cái..hãy làm thời gian làm việc của họ phải lệch pha và không có những buổi cơm đầm ấm bên gia đình nữa...hãy làm thế
    Khi vợ chồng con cái li tán thì chẳng bao lâu công việc sẽ gây áp lực nên cuộc sống của họ,..HÃY KÍCH THÍCH tâm trí họ tối đa, để họ không thể nghe ra tiếng nói thật êm dịu nhỏ nhẹ kia..." hãy trở về ...hãy trở về..."
    Hãy khuyến khích họ mở máy radio, tivi khi họ lái xe đi làm. Hãy để cho tv, máy tính chạy suốt trong nhà. Và làm sao những cửa hàng nổi lên những bản nhạc xa rời kinh thánh...hãy đầu độc con trẻ bằng những trò chơi phiên bản mới của ta.. hãy cho chúng lạc vào một thế giới binh đao chém giết và hận thù. Điều này sẽ làm cho chúng cắt đứt được mối thân giao với Thiên Chúa của chúng..
    Hãy đặt trên bàn ăn của chúng những tờ nhật báo tẩt cả các tạp chí.. hãy chất đầy những tin tức 24 giờ ......Hãy đổ đầy vào hòm thư của họ những bức thư tào lao, những giấy đặt hàng bảng cá cược..mọi thứ khuyến mãi tiếp thị các dịch vụ miễn phí,.. những địa điểm các cuộc ăn chơi trác tán.. hãy cho chúng hiểu tiền quan trọng đối với đời sống của chúng và không có gì thay thế được. Những chất kích thích sẽ giúp tâm hồn chúng thăng hoa, hãy để cho chúng hưởng thụ và hưởng thụ cách quá đà dần dần chúng sẽ không biết chúng còn là con người mà là đồng bọn của chúng ta...aasdss
    tiến lên đi các con yêu dấu hãy làm cho chúng bận rộn và bận rộn hơn nữa...cách này hiệu quả lém đấy , những chiến thuật, những hành vi đểu giả chỉ có ta thôi lừa đảo lừa đảo bon chúng hãy làm..làm..làmmm vậy thui ta mệt rồi đi spa cái đã..hãy chia nhau làm đi các con yêu dấu..
    ĐẤY CHỈ LÀ MỘT CUỘC HỘI NGHỊ VÀ BỌN ÁC THẦN HĂNG SAY CHIA NHIỆM VỤ CẦN LÀM VỚI MỤC ĐÍCH HÃY ĐỂ CON NGƯỜI BẬN RỘN THẬT BẬN RỘN.....
    LIỆU CHÚNG CÓ THÀNH CÔNG TRONG TRƯƠNG TRÌNH ĐÁCH GHÊ TỞM ĐÓ KHÔNG ..HÃY DỰ ĐOÁN VÀ NÓI CHO TÔI BIẾT BẠN CÓ BẬN HAY KHÔNG?
    YÊU YÊU YÊU

  10. Có 5 người cám ơn zz_yeuchua_zz vì bài này:


  11. #6
    snow_11's Avatar

    Tuổi: 35
    Tham gia ngày: Nov 2008
    Tên Thánh: Maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: GX Đồng Xoài
    Bài gởi: 12
    Cám ơn
    11
    Được cám ơn 29 lần trong 8 bài viết

    Default

    ....mất Chúa, ko phải là một "thì tương lai", cũng ko phải la "quá khứ đơn"....mà là một "thì hiện tại hoàn thành" nó đả, đang và sẽ diễn ra trong cuộc sống.....những người đánh mất niềm tin vào Thiên Chúa, những ng` chỉ wan tâm đến cuộc sống vật chất mà lãng quên Thiên Chúa thì việc họ mất Chúa là một điều rất dễ xảy ra.....
    Chữ ký của snow_11
    vâng lạy Chúa! Này con đây!!!

  12. Được cám ơn bởi:


  13. #7
    sue
    Khách viếng
    sue's Avatar

    Default

    Ui, con gái yêu của Mami, con ta`i quá đi thôi
    Mami tưởng tượng được gương mặt va` thái độ hung ác của con rô`i (con của Mami ma` :icon8:) - tiếp nữa con nhá - cố lên con - va` đư`ng quên ba`i dự thi đấy nhé :3:

    P/s : hi`nh như dư một ba`i thi` phải - Mami xóa bớt nghen con iu

  14. #8
    zz_yeuchua_zz's Avatar

    Tuổi: 32
    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: hải dương
    Bài gởi: 141
    Cám ơn
    436
    Được cám ơn 498 lần trong 121 bài viết

    Lightbulb chân dung xatan

    Ôi mámi dấu yêu mámi nhận ra bộ mặt đểu giả của Xa tan dã man chưa ạ, con được bao điểm diễn xuất..??? thân tặng các quý anh chị em những khán giả nồng nhiệt, để biết được bộ mặt thật của Xa tan(conchientoiloi) mời các bạn đón đọc lí lịch trích ngang:
    1- Xa tan hiện hữu:
    Nhiều người ngày nay đã phủ nhận sự hiện diện của Xa tan trong đời sống con người.Họ xếp Xa tan vào loại chuyện cổ tích.Đấy là cơ may cho bè phái của chúng mặc sức tung hoành mà không gặp sức đối kháng.Trái lại, có người lại đi đổ mọi thứ tội của riêng mình lên đẫu Xa tan, kể thì cũng hơi oai cho hắn , vì cái"tôi" vẫn còn sự tự do,với sức mạnh chọn lựa và quyết định của mình. Do đó cần "tri bỉ tri kỉ" thì mới mong bách chiến bách thắng!
    2- Lí lịch trích ngang của Xa tan:
    Nguyên quán : Thiên Đàng
    Địa điểm thường trú:Hỏa ngục
    Địa điểm hay xin tạm trú:Những nơi mà tình yêu đi vắng
    Tuổi tác:Già hơn nguyên tổ loài người, nhưng cứ mãi trẻ trung
    Chủng loại: Thuộc loại vô hình, thiên biến vạn hoá
    Nghề nghiệp:Lừa đảo
    3-Chiến thuật của Xa tan
    - Đánh vào nhược điểm của mỗi người
    Tấn công tới tấp, ồ ạt , không để đối phương kịp trở tay
    Dễ dụ nạn nhân vào bóng tối để dễ dàng lừa đảo. Bởi
    " Đêm đến ai hay cò cánh trắng
    Ngày sang mới biết quạ thân đen"
    - Các bộ mặt khác của Xa tan
    Xa tan rất đa năng nên hắn có thể biến báo, uyển chuyển thích nghi và hoạt động hiệu quả trong mọi môi trường thiếu vắng hoặc đánh mất Thần Khí
    -Chuyên gia marketing:
    Xa tan nhanh chóng nắm bắt và khai thác những thị hiếu thấp hèn của con cái Thiên Chúa, hầu làm giàu cho đế quốc bóng tối. Hắn hết sức già dặn, rất sành tâm lí con người thời đại vì thế hắn khéo léo biến con người thành hành khách tiêu thụ sản phẩm độc hại của hắn, hầu có thể thỏa mãn các nhu cầu giả tạo mà hắn đã khơi dậy trong tâm trí nạn nhân.
    -Chuyên viên virut
    Xa tan không ngừng chế tạo và gieo rắc các loại Virut tội lỗi vào trong hệ thống hoạt địng và chương trình hạnh phúc của con người. Và thông thường, mọi thứ virut đều mang những cái tên thật kêu,thật dễ thương hấp dẫn.Chương trình chống virut(antivirut) nào vừa mới ra đời thì hắn lại cấp tố hạ sinh một thứ virut mới. Có những thứ virut không thể tiêu diệt được nếu không dám tái xử lí các dữ kiện chương trình(format) trong phần cứng(hard ware) là chình tâm hồn của mình bằng con đường sám hối và đón nhận bí tích Hòa Giải
    -Diễn viên kịch nghệ:
    Xa tan mang đủ thứ mặt nạ, và hắn có tài biến hóa khôn lường. Khi thì là một lão chủ khắc nghiệt, lúc lại có vẻ như là một tên đầy tớ trung thành. Khi thì như một vị quân sư khoác lác, lúc lại giả điếc làm ngơ như một đứa trẻ học trò khù khờ. Hắn có thể diễn xuất rất đạt mọi vai trò có vẻ tốt lành thiện chí, nhằm đưa con người vào đường tà một cách êm ái mà không hề thấy áy náy trong lương tâm. Hắn thường đội lốt khiêm nhường, bác ái, bổn phận...
    nhằm phá hủy dần dần tương giao tình nghĩa giữa người với người.
    -Nhà thám hiểm: Xa tan rảo bước lùng sục khắp nơi trên mảnh đất người đời để phát hiện và khai phá triệt để những vùng đất mới và những lãnh vực mà con người nghĩ là bất khả xâm phạm. Các khu vực của thánh thiện lẫn bậc tu trì cũng không thể là vùng đất cấm đối với hắn.Hắn có đủ mọi phương tiện hiện đại để quan sát, có đủ nhân sự để luồn lách vào mọi ngõ ngách thâm sâu u ẩn của lòng người.
    -Tên hối lộ
    Xa tan luôn biết con người cần gì, muốn gì.Hắn thường chiều chuộng đáp ứng mọi yêu sách có ý thức hay vô thức của các nạn nhân.Xa tan lại rất khéo đút lót, quà cáp biếu xén, mà ai đã lỡ nhận rồi thì khó mà từ chối những lời đề nghị khiếm nhã nhưng lại đầy quyến rũ của hắn.Hắn cũng thuộc lòng Kinh Thánh, và thường khéo vận dụng Lời Chúa để ngụy biện hay khiêu khích các Kitô hữu, dẫn đến chuyện lạm dụng ân sủng và Tình yêu của Thiên Chúa Cha trên trời.Hắn thường làm ra vẻ thuận theo những khát vọng chính đáng, những mục đích tốt đẹp của con người, để rồi nhanh chóng gợi ý và cung cấp ngay các phương tiện bất nghĩa, đẩy đưa con người lệch xa chính lộ
    Xa tan là thế đấy mà còn hơn thế nữa hắn rất đoàn kết và phối hợp nhịp nhàng với các đệ tử của hắn Vậy phải làm sao đây đương đầu như thế nào đây hả các bạn?????
    :read:Hiệp Linh, internet
    nghĩ nghĩ...nghĩ đi ...gì nhỉ
    thanks you mámi oo hình như con gặp lỗi về post bài,tặng mami nè


  15. Có 4 người cám ơn zz_yeuchua_zz vì bài này:


  16. #9
    micae_hoangtien
    Khách viếng
    micae_hoangtien's Avatar

    Default

    Xa tan thì chẳng bao giờ làm điều tốt cả phải hem
    chúng c­ực gian hiểm và luôn cư ngụ ở chỗ tối trong mỗi con người điều quan trọng là ta phải biết kiểm soát ko cho chúng thực hiện được âm mưu hãy cầu nguyện và cầu nguyện
    Lạy Chúa con nào có là chi tất cả là nhờ ơn ngài
    xin ca tụng Ngài

  17. Được cám ơn bởi:


  18. #10
    zz_yeuchua_zz's Avatar

    Tuổi: 32
    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: hải dương
    Bài gởi: 141
    Cám ơn
    436
    Được cám ơn 498 lần trong 121 bài viết

    Talking Ông hoàng và tướng quỷ

    Đúng thật ma quỷ không bao giờ làm điều tốt lành và bản chất của nó là gian dối, xảo quyệt.Nó luôn muốn tách ta ra khỏi Tình yêu của Thiên Chúa và xúi giục chúng ta làm những điều phạm tội chống lại Chúa.
    Có một ông hoàng kia rất đạo đức, ngày nào ông cũng dậy 5h sáng để đọc kinh thờ phượng Chúa.
    Xảy ra là có một hôm ông quên.Thấy vậy tướng quỷ Xa tan đến đánh thức ông.Khi biết kẻ đánh thức mình là Xa tan , hoàng tử tỏ dấu thắc mắc.Nó liền nói với ông:
    Tôi là ai điều đó không quan trọng.Việc tôi đánh thức ngài là điều tốt.Ngài thấy không, ai làm việc lành cũng là người tốt cả. Xa tan có tốt đến mức đó không các bạn??
    Tất nhiên chúng chẳng tốt đến mức đó đâu.. các bạn thử suy nghĩ xem, mục đích của y trong việc đánh thức ông hoàng kia là gì???
    bye câu trả lời sẽ có trong màn kế tiếp


  19. Có 3 người cám ơn zz_yeuchua_zz vì bài này:


  20. #11
    zz_yeuchua_zz's Avatar

    Tuổi: 32
    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: hải dương
    Bài gởi: 141
    Cám ơn
    436
    Được cám ơn 498 lần trong 121 bài viết

    Default

    Xa tan thực chẳng tốt đến mức đó.
    Hoàng tử đã nói với hắn:
    Không bao giờ ma quỷ lại làm điều lành. Vậy nhân danh Chúa mi phải nói rõ lí do nào mà mi đánh thức ta
    Bấy giờ ma quỷ phải buộc lòng nói thật:
    - Nếu Ngài ngủ quên không đọc kinh sáng, khi thức dậy ngài sẽ hối hận, khiêm tốn và sửa chữa để sống đạo tốt hơn. Còn ngày nào cũng ra vẻ sốt sắng, ngài sẽ tự mãn sẽ kiêu ngạo cho là mình đạo đức đủ rồi. Và công cuộc của ta đã thành công
    đáng sợ
    Chữ ký của zz_yeuchua_zz


    "Ta phải tưởng nhớ đến Chúa như hơi ta thở"....


  21. Được cám ơn bởi:


  22. #12
    xinNgaiduthuong's Avatar

    Tuổi: 34
    Tham gia ngày: Nov 2008
    Tên Thánh: maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Hải Dương
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 14
    Cám ơn
    20
    Được cám ơn 36 lần trong 8 bài viết

    Default

    Ủa ai bảo sa tan không tốt nào? Nếu không có sa tan làm sao chúng ta biết mình tội lỗi mà sửa đây. Nếu không có sa tan nào ta trở thành người con yêu dấu của Chúa được Chúa thương yêu, bảo vệ, dìu dắt... Đúng không
    Lạy Chúa con xin vâng theo ý Chúa. Mọi sự Chúa ban con xin
    Chữ ký của xinNgaiduthuong
    Tình yêu Chúa cao vời biết bao
    Nào con biết đáp đền thể nào

  23. Có 4 người cám ơn xinNgaiduthuong vì bài này:


  24. #13
    hoathuytinhbuon's Avatar

    Tham gia ngày: Jun 2008
    Tên Thánh: Maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Vườn hoa mang....nỗi buồn...
    Bài gởi: 207
    Cám ơn
    404
    Được cám ơn 641 lần trong 164 bài viết

    Default

    chà chà mi khéo ghe ha conchientoiloi, dám cho bụt của ta làm xatan ah, nhưng mà cũng hợp ghê ta, nhớ phát huy khả năng nhé

  25. Được cám ơn bởi:


  26. #14
    zz_yeuchua_zz's Avatar

    Tuổi: 32
    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: hải dương
    Bài gởi: 141
    Cám ơn
    436
    Được cám ơn 498 lần trong 121 bài viết

    Default

    em xinh gái, giờ lên hỏi thăm chị hả, nhưng mà hơi nặng lời wua đây đừng gọi chị là mi chị hình dung ra dáng vẻ của e rui chuồn lẹ.Trong đời 1 con người thủ nhiều vai diễn lém chứ mà chúng ta đâu có nhận ra..Vai làm một người con của ba mẹ, vai là một học sinh giỏi của thầy cô và vai làm con chiên của Chúa phải diễn làm sao cho tốt vì cuộc đời là một vở kịch mà ta là một diễn viên chuyên nghiệp.hãy làm tốt vai diễn của mình..hii
    Sa tan đâu có tốt ko có sa tan trong cuộc đời chúng ta đã đẹp biết mấy, Chúa biết con người chúng ta như thế nào mà..LẠY CHÚA
    Chữ ký của zz_yeuchua_zz


    "Ta phải tưởng nhớ đến Chúa như hơi ta thở"....


  27. Được cám ơn bởi:


  28. #15
    zz_yeuchua_zz's Avatar

    Tuổi: 32
    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: hải dương
    Bài gởi: 141
    Cám ơn
    436
    Được cám ơn 498 lần trong 121 bài viết

    Talking Cuộc chiến không cân sức

    Người ta thường nói:"nhất quỷ, nhì ma, thứ 3 học trò" ..hôm nay đang ngồi học văn....chán....bỗng..bùm..nảy ra một ý tưởng mới...mình thành cô giáo...sáng tác luôn một bài "đại tếu"...với nhân vật chính:BÁN ME HOT BOY(được sự đồng ý) BÀI HỌC..START... (phỏng lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến_chủ tịch HCM)

    CUỘC CHIẾN KHÔNG CÂN SỨC

    (TRÍCH TRUYỀN KÌ ĐẠI TẾU TRONG QUỶ ĐỂU SA TAN )-conchientoiloi

    I_TIỂU DẪN:

    Cuộc chiến không cân sức là tác phẩm viết lên lời kêu gọi khởi nghĩa của toàn thể làng thánh ca, cộng đồng công giáo trước sự kìm kẹp tàn bạo của bè lũ sa tan từ thời tạo dựng vũ trụ đến nay.Tác phẩm là lời cảm thông sâu sắc với toàn thể cộng đồng công giáo & thánh ca cũng như tiếng nói đả kích, châm biếm mạnh mẽ nhằm tiêu diệt bọn sa tan tàn bạo.

    IIChú thích:

    Sau khi viết xong tác phẩm " cuộc chiến không cân sức" và quyết định đưa nó vào "Truyền kì đại tếu" trong "Quỷ đểu sa tan" . Banmexanh đã bị truy nã vô thời hạn, tòa án quỷ dữ thế kỉ XXI đã xử Banmexanh án tử hình vắng mặt, xong có các cuộc biểu tình rầm rộ của toàn thể bạn bè và bà con chung chí hướng thế nên bán me đã được giảm nhẹ tội, thêm vào đó là sự giúp đỡ đắc lực của tam đại mĩ nhân. 3 ngày sau khi trong tầng 6 của hỏa ngục city, chính phủ sa tan thế kỉ XXI buộc phải thả tự do cho Bánmexanh.Tuy thế một tháng sau lấy cớ bánmexanh đã can dự đến chính trị đế quốc, đã phản bội lại toàn quyền sa tan, tòa án quỷ dữ tk XXI đã đem bánmexanh lên chảo dầu sôi, từ đây cuộc đời tan tành mây khói.Trước lúc ra đi, đứng trên thành chảo dầu mà lòng ta căng lắm.Bánmexanh vẫn hát vang bài "YÊU CHÚA ĐẠI CA" với một chất giọng hùng hồn và những giai điệu quen thuộc"


    Kết niên lại anh em chúng ta cùng nhau đi lên..
    Xây đắp giáo hội, gìn giữ công bình chân lí mọi nơi..
    Kết liên lại anh em chúng ta cùng quyết tiến bước..
    Đánh tan mưu đồ hành động quỷ dữ phá hại đời ta..
    Đi lên anh em
    Làm theo đời trước
    Không có việc gì khó
    Chỉ sợ mình không liều
    Đập chết bọn quỷ đểu
    Tôn vinh Chúa bao từ nhân...tenten


    Vừa hết lời, ùm, bánmexanh bị cả một lũ quỷ dạ xoa đẩy xuống chảo dầu sôi bùng bùng ngấu nghiến.Trước khi về với Thiên Chúa từ nhân anh hùng của chúng ta còn giơ cao tay hô vang khẩu hiệu



    "mọI SỰ SẼ QUA ĐI HẾT, CHỈ LỜI THIÊN CHÚA MỚI TỒN TẠI TRƯỜNG CỬU..."

    III TÁC PHẨM


    TRÍCH NGUYÊN VĂN TỪ " BÁNMEXANH "_ANH HÙNG KIẾM
    BẠC..


    "hỠI anh em, mỗi con người sinh ra đều được quyền sống, hưởng hạnh phúc tự do..Thiên Chúa đã đặt để con người làm chủ muôn loài.Trên đời này phải tồn tại ánh sáng chân lí, tình yêu phát xuất giữa con người với nhau.

    Vậy mà bấy lâu nay..từ thời ông adong bà Eva bọn quỷ dữ sa tan núp dưới dạng rắn độc đã lôi kéo tổ tiên ta phạm tội.Chúng không ngừng dùng mọi thủ đoạn trên mọi phương cách để dụ dỗ con người ta phản bội lại Thiên Chúa từ nhân..


    Chúng hứa ngon hứa ngọt với tổ tông ta "Rồi ngươi hãy ăn đi , ăn đi rùi sẽ bằng Thiên Chúa sẽ biết mọi sự lành sự dữ" rồi tổ tông Chúng ta đã ăn ..đau đớn thay


    Đến tận thế kỉ XXI này Sa tan vẫn đang len lỏi trong tâm hồn..trú núp trong trí óc chúng ta khiến ta mất đi tâm hồn trong sáng, chúng điều khiển và xúi giục ta phạm tội....

    Hẳn anh em vẫn nhớ những lần nhậu khuya...về muộn bỏ rơi hết cả con cái....anh em làm việc quần quật suốt ngày và quên đi mất việc thờ phượng Thiên Chúa....anh em sử dụng nhiều chất kích thích như rượu bia....để tâm hồn thăng hoa..rời xa thực tại rơi vào cõi mộng du mà tưởng chừng mình hạnh phúc...bê tha trong lối sống , phong hoại đạo đức..tất cả là do Sa tan lôi éo xúi giục...đáng thương thay cho cuộc đời nô lệ...rơi vào hỗn tội lỗi...ngập đầy để rồi quay đầu lại mới biết thân phận mình mỏng giòn...
    Chúng bày ra trước mặt chúng ta bao nhiêu trò chơi tiêu khiển với phiên bản mới toanh. Hẳn Chúng ta đã từng chứng kiến những anh em ta đã bán linh hồn cho quỷ dữ như conchientoiloi y trở thành tay sai đắc lực cho bọn quỷ đểu..đáng tiếc đáng tiếc..


    LŨ QUỶ DỮ ĐÃ GÂY RA BAO NHIÊU TỘI ÁC KHIẾN NGƯỜI KHÔNG DUNG, CHÚA KHÔNG THA NHẤT ĐỊNH BỌN CHÚNG SẼ GẶP BÁO ỨNG.


    Nay ta là tôi tớ, bạn hữu của Chúa uy quyền.Ta phải giúp Chúa hành đạo bắt lũ sa tan phải trả giá.


    Hiện thời tôi đang xây dựng một nghĩa quân đóng ở giáp biên trung ương não bộ nhưng thế cùn lực mỏng, ý chí chưa đủ, muốn tấn công lũ ác quỷ nhưng sợ hai bên không cân sức.Việc chiến thắng còn xa vời vợi..thất bại đã nắm chặt trong lòng bàn tay! Thế nên tôi khẩn cầu các anh em hãy chung lưng đấu cật tổ chức cuộc càn quyét lũ sa tan ra khỏi địa bàn não bộ.


    Tôi tin rằng với một lòng trung thành yêu Chúa nhất định chúng ta sẽ làm được thôi.




    "MỌI SỰ SẼ QUA ĐI HẾT, CHỈ LỜI THIÊN CHÚA MỚI TỒN TẠI TRƯỜNG CỬU..."
    WELCOME................
    Chữ ký của zz_yeuchua_zz


    "Ta phải tưởng nhớ đến Chúa như hơi ta thở"....


  29. Có 4 người cám ơn zz_yeuchua_zz vì bài này:


  30. #16
    dangyeu_sieuquay's Avatar

    Tuổi: 29
    Tham gia ngày: Nov 2008
    Tên Thánh: maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: giáo xứ Tân Kim_Hải Dương
    Bài gởi: 14
    Cám ơn
    46
    Được cám ơn 43 lần trong 9 bài viết

    Default

    Úi cha bán me là ai mà tài quá đi...anh hùng kiếm bạc phay phay ..chết lũ sa tan độc ác..cho ....mình gia nhập đạo quân diệt quỷ ....

  31. #17
    zz_yeuchua_zz's Avatar

    Tuổi: 32
    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: hải dương
    Bài gởi: 141
    Cám ơn
    436
    Được cám ơn 498 lần trong 121 bài viết

    Default

    Có khi nào bạn thấy cảnh ác quỷ và vị linh mục phân chia thắng bại trên sàn hem..hôm qua mình có đọc một tập truyện của một vị lm :Nguyễn Tầm Thường...(khiêm tốn quá)...thấy gay cấn luôn..khiến lúc đang tập trung đọc câu chuyện khoảng 11h đêm rồi..bỗng hú..baba mình trêu...hồn mình bay lên mây luôn ..ko nói nhiều..cho các bạn tận hưởng nè...đọc vào buổi đêm càng thú vị...truyện sẽ được chia làm nhiều phần và càng về cuối cáng đặc sắc ...hãy đọc và cho ý kiến nhé...
    ÐÊM SATAN,
    ÐÊM ÐỨC TIN


    Ðêm ngày...Tháng...Năm...
    Lúc vị linh mục khóa cửa nhà xứ thì gã đàn ông đã đứng cạnh bụi hoa giấy theo dõi. Gã lảng vảng ở đây từ ngang chiều. Lúc ngài còn làm việc ở bàn viết, gã đàn ông đã đứng sát ngay cửa sổ. Qua khe cửa gỗ, hắn theo dõi từng hành động của linh mục, nhưng vị linh mục không hay biết gì. Hắn có thể đi bất cứ chỗ nào trong khu nhà xứ mà bầy chó cũng không sủa. Hắn có lối bước nhẹ nhàng như một bóng ma.
    Khóa cửa xong, vị linh mục cầm sách nguyện ra nhà thờ. Chiếc đồng hồ quả lắc treo ở phòng khách thong thả buông tám tiếng đều đặn. Tám giờ tối. Linh mục mở cửa ở đầu nhà thờ, vào phòng áo lễ. Gã đàn ông đã ngồi sẵn ở một góc tối, cách gian cung thánh mấy hàng ghế. Tất cả các cửa đều khóa chặt, nhưng hắn ta có một lối riêng và hắn đã vào tới chỗ ngồi trước khi linh mục mở xong cửa.
    Thánh đường vào giờ đó chỉ còn tượng chịu nạn và ngọn đèn chầu là đôi bạn. Linh mục đốt một ngọn đèn. Ánh sáng không đủ sức để tỏa tới chỗ người đàn ông lạ mặt ngồi. Bóng tối mênh mông. Im lặng. Một bước chân nhẹ trên nền gạch cũng gây thành tiếng vang. Linh mục mở sách kinh, bắt đầu cầu nguyện. Chàng là một linh mục trẻ mới ra trường. Tối nay mới chỉ là một tối trong năm linh mục thứ hai của chàng. Gã đàn ông cũng xấp xỉ tuổi đó, khoảng ba mươi. Khi linh mục bắt đầu cầu nguyện, gã đàn ông ra khỏi ghế. Ði lên phía cung thánh, hắn vòng ra đàng sau tòa giải tội, đứng ngay bên cạnh linh mục. Hắn có vẻ rình mò như một tên trộm, nhưng không có vẻ gì sợ sệt. Dường như gã đã quen ngôi nhà thờ này lắm rồi. Bước chân bình tĩnh, tự tin, hắn tỏ cho thấy hắn đã biết rõ từng góc cạnh của giáo đường.
    khi đọc xong kinh chiều, linh mục cúi đầu cầu nguyện. Chiều nay linh mục suy niệm về quyền lực mà Chúa trao cho mười hai tông đồ. Trong tâm trí linh mục hiện rõ nhóm Mười Hai đang chia tay nhau để mỗi người một nẻo đường trên những lối mòn của Galilêa. Linh mục nghe như thấy tiếng cười dòn giã của mấy tông đồ trẻ. Dáng điệu âu lo vì trách nhiệm trên khuôn mặt của Phêrô. Từ cõi hai ngàn năm xưa, tiếng Phêrô vọng về:
    - Bình an ở cùng anh em, chúng ta chia tay nhau ở đây.
    Một người trong bọn đáp lại:
    - Chúng ta sẽ gặp nhau ở Jerusalem.
    Họ chia tay nhau. Mặt trời ửng đỏ ở phương đông. Dăm ba người con gái quẩy vò kín nước. Sinh hoạt của ngôi làng nhỏ miệt Galilêa đang bắt đầu sau một đêm dài. Mấy con lừa biếng nhác lấy làm khó chịu vì phải chở đồ ra vườn nho. Tôma, một người tuổi trung niên trong nhóm bỗng dưng bực mình vì nhớ đến Juđa, chàng lẩm bẩm mấy lời cau có. Một gã khác trẻ hơn, đeo túi vải, dường như túi lương thực của cả bọn, cất tiếng gọi:
    - Này, nhìn cho kĩ, tay Ta vẫn còn máu đây!
    Hắn cười thích thú theo dáng điệu chế nhạo. Tôma hiểu ý họ đang chế diễu mình, chàng hậm hực không nói. Trí tưởng tượng của linh mục đứng lại ở đó. Chàng nhìn lên bàn tay thương tích của Chúa rồi bỗng có ý nghĩ lạ lùng: Chớ gì máu trên cánh tay kia chảy xuống bàn thờ cho khăn bàn thấm ướt máu đỏ! Gã lạ mặt lắng nghe lời cầu nguyện của linh mục:
    - Xin Cha tha hết cả những yếu đuối và lầm lỗi của con. Xin cho con biết quên đi những gì là phụ thuộc để chỉ hướng về Cha như hoa hướng dương quay nhìn về phía mặt trời mà thôi.
    Chàng im lặng một lúc rồi lại thì thầm:
    Hai măm trong đời linh mục đã đủ cho con thấy ơn gọi và công việc của con. Thời gian ngắn nhưng cũng đủ cho con thấy con đường mà Cha đã đi ngày xưa. Cánh đồng mênh mông mà thợ gặt quá ít, bàn tay con lại ngắn. Con muốn ôm trọn vào lòng con mơ ước đó, mơ ước được chết trên cánh đồng, được tàn hơi vì mùa gặt. Hai năm linh mục đã cho con thấy quá nhiều nước mắt trong những đêm đen mịt mùng mà đàn chiên của con đang khóc. Có những tâm hồn khốn khổ với những sợi giây chằng chịt trói buộc của Satan. Họ tha thiết đi về với Cha nhưng yếu đuối đưa đời họ chìm xuống, đam mê nghẽn lối trèo lên. Họ biết thế, nhưng quyền lực của Satan mạnh quá, Cha ơi.
    Gã đàn ông đứng núp sau tòa giải tội chăm chú nghe kĩ hơn mỗi khi linh mục nhắc đến tên Satan trong lời cầu nguyện của chàng. Vị linh mục trẻ tiếp tục cầu nguyện:
    - Lạy Cha,
    Và còn chính con nữa. Con cũng cần ơn sủng của Cha nhiều lắm. Cha phải ở cạnh con và nói cho con từng lời chỉ dẫn, nhắc nhở con từng bước dại khờ. Con chưa đủ tuổi khôn Cha ạ. Con phải đương đầu với một quyền lực có sức mạnh và xảo trá gấp trăm ngàn lần trí óc của con. Bóng tối cạm bẫy của Satan. Nhiều lúc con thấy quá lẻ loi, như có một mình con đứng giữa chiến tuyến. Giáo dân đáng lẽ phải là bạn song hành của con, nhưng vì yếu đuối và cũng lầm lẫn trong lối đi quanh co của bóng tối đã nhiều lần đưa đời con chìm xuống, làm lí tưởng theo Cha của con phải lao đao.

    Cha ơi,
    Bước chân con cũng xiêu vẹo, ấy vậy mà Cha bảo con phải là điểm tựa cho bao nhiêu những con cá nhỏ khỏi bị dòng nước lũ cuốn trôi ra biển khơi. Khó biết bao, phải không Cha?

    Nói tới đó, linh mục cúi đầu sâu hơn. Im lặng. Ưu tư đượm nét buồn, chàng đang nghĩ về một điều làm chàng bận tâm. Chàng nhớ tới buổi gặp ông X chiều qua. Ông đã ra về với nét mặt không vui vì chàng đã chối từ phần góp vốn để làm ăn thương mại. Nhóm ông Z đề nghị một hướng đi mới cho giáo xứ. Chàng đã đắn đo nhiều về đề nghị ấy và chàng đã bác bỏ. Chung quanh chàng, đã có những lời chỉ trích, bất mãn. Chàng nhìn lên tượng chịu nạn, cầu nguyện tha thiết hơn:
    - Con không thể theo ý họ được. Bất cứ điều gì có thể làm sứt mẻ tình huynh đệ trong cộng đoàn đều là lỗi nặng, vì tình thương là trên hết. Con không là nhà chính trị, con chỉ là linh mục. Ngày xưa họ cũng đã đòi Cha phải là nhà cách mạng để đuổi kẻ xâm lăng Rôma ra khỏi bờ cõi. Nhưng Cha đã chẳng là nhà cách mạng và họ đã giết Cha trên đồi máu. Con cũng yêu đất nước con, con thương dân tộc con. Nhưng con phải chọn một hướng đi không có máu và nước mắt.
    Gã đàn ông nhăn mặt khi nghe lời nguyện của chàng. Hắn định làm một điều gì đó nhưng ngần ngại rồi lại quyết định thôi. Kiên nhẫn chờ xem linh mục còn cầu nguyện gì nữa không. Và quả nhiên, vị linh mục lại ngước nhìn cây thánh giá, nói với tượng chịu nạn:
    - Xin Cha cho con can đảm đi trọn con đường Cha đã đi. Xin cho mây trời mãi mãi bay, đừng dừng lại, vì nếu mây chẳng bay thì mây không còn là mây nữa, mây chẳng đem mưa đến cho rừng khô lá đang đợi chờ.
    Xin cho lòng sông chảy mãi về biển rộng, vì ngày nào sông ngừng chảy thì rác rưởi sẽ đọng lại và dòng sông sẽ thành cơn bệnh cho cỏ cây, hoa lá.
    Nếu không có những thùng rác thì làm sao trần gian sống nổi. Nhưng Cha ạ, chẳng ai nhớ đến những bác phu quét đường dậy từ sáng tinh sương. Cha bảo con nhặt rác nhưng cấm con để rác làm cảm lạnh.
    Nghe linh mục cầu nguyện, gã đàn ông bực tức. Nhăn mặt, hắn cúi đầu vào sát tấm vải che màn giải tội như muốn đọc hết những ý nghĩ trong đầu vị linh mục trẻ. Bất chợt, mặt hắn đỏ bừng, tức tối, hắn giơ tay phải tát thẳng vào mặt linh mục. Nhưng cùng một lúc, cánh tay trái chặn lại, bảo hắn phải kiên nhẫn. Linh mục không biết gì. Trên thập giá có tiếng Chúa nói với chàng:
    - Con là con Ta yêu dấu. Con hãy tiếp tục đi và loan báo Tin Mừng trên mọi nẻo đường. Ðem bình an cho người bất hạnh. Mở ngục tù cho công bình nở hoa. Ðem ánh sáng cho kẻ kiếm tìm sự thật. Hãy loan báo triều đại hồng ân cứu rỗi. Một triều đại đang mở cửa chống lại quyền lực Satan.
    Gã đàn ông nhìn lên thập giá. Mím môi lắng nghe. Hắn lại nhìn vị linh mục đang cúi đầu cầu nguyện. Trong cái dáng điệu hiền từ không đề phòng ấy, nếu gã đàn ông muốn giết vị linh mục thì quá dễ. Gã chỉ việc giáng một cây búa. Lặng lẽ. Kết thúc. Nhưng gã không làm như vậy. Hắn rời tòa giải tội, nhìn vị linh mục với bao nhiêu ý nghĩ và kế hoạch mà chỉ riêng hắn biết. Nhẹ nhàng, hắn vòng ra sau bàn thờ, đi xuống cuối, rồi thong thả ra lối giữa nhà thờ, đi lên dõng dạc chứ không rón rén như lúc trước. Khi gần đến chỗ linh mục, hắn giả vờ vấp té để linh mục nhận ra rằng còn một người nữa trong đêm thanh vắng này. Vị linh mục giật mình. Cái phản ứng đầu tiên là bối rối ngỡ ngàng. Linh mục không ngờ đêm khuya vắng lặng này lại có một người nữa. Họ là ai? Người? Ma quỷ?
    Chàng cố lấy lại bình tĩnh nhưng vẫn không thể che kín được nỗi bàng hoàng. Nhà thờ đầy bóng tối. Sau khi cố ý làm cho linh mục nhìn thấy mình, gã đàn ông vội rẽ về phía trái bàn thờ, im lặng, đi nhanh ra cửa sau. Tất cả xẩy ra như trong giấc mộng. Vị linh mục không chắc thật đây đã là người, nhưng nếu không là người, thì ai? Tại thị giác của mình? Ảo ảnh? Không có lí luận nào trấn an được. Ðứng dậy, chàng bước nhanh theo người đàn ông ra cửa. Vội vàng, chàng đã bỏ quên không cầm theo cuốn sách nguyện. Người đàn ông biến mất dạng trong bóng đêm, lanh lẹn. Linh mục đã theo vội ra cửa ngay khi hắn rời khỏi gian cung thánh, nhưng không còn dấu vết.
    Trên giường ngủ, linh mục trằn trọc với những ý nghĩ kì quái. Ai ở trong nhà thờ khuya như thế? Họ đã ở đó bao lâu? Tại sao lại giấu mặt? Khi gã đàn ông đi về phía trái bàn thờ để ra cửa sau, gã có ý cúi đầu nên linh mục không thể đoán được gã là ai, đàn ông hay đàn bà. Những câu hỏi không tìm được câu trả lời dằn vặt chàng. Trong những câu hỏi ấy có một thắc mắc: Hay là Th. Trâm? Nhưng tại sao lại là Trâm? Nàng đến nhà thờ vào đêm khuya làm gì?

    * * *
    Hoang mang với những thắc mắc mờ mịt, tối qua, linh mục đã không để ý đến chiếc phong thư có người thẩy qua khe cửa. Sáng nay, lúc chàng đi dâng lễ về, bắt gặp tờ thư vẫn nằm im trên sàn nhà, ngay lối giữa. Chàng bóc thư:
    ...Cha thương, mấy bữa nay con buồn chi lạ cha ạ. Con cầu nguyện hoài mà chia trí quá đỗi. Dường như đời sống thiêng liêng của con đang xuống dốc lắm. Con hỏi kĩ lại lòng mình nhưng con đành chịu thôi, chẳng hiểu vì sao mình lại buồn. Cha giúp con nhé... Con có câu chuyện cần nói với cha... Con muốn đi xa đây một thời gian, chắc là con nhớ cha lắm đó...
    Chàng chăm chú đọc thư của Th. Trâm. Một tình cảm êm đềm nào đó thoang thoáng lén đưa vào hồn. Th. Trâm đoan trang, kín đáo. Trâm kính trọng và thương mến chàng nhiều lắm. Trâm thường đem cho chàng từng li nước trái cây xay vào những trưa hè oi ả. Những nho nhỏ, những đơn sơ mà dễ thương. Trâm mến chàng trong tình thương ngưỡng mộ. Chàng đã nhiều lúc thẩm định lại tất cả những mối giây liên hệ. Trong những giờ xét mình, mối liên hệ giữa chàng và Trâm cũng được chàng đem kể cho Chúa nghe. Tình cảm trong ngời, bình yên. Chàng cũng đã xin Chúa gìn giữ để màu phượng đỏ, đỏ mãi, để mây cao cứ bay cao mãi, để hồn chàng luôn luôn bát ngát. Quen biết Trâm, chàng thấy như đó là một cánh hoa nhỏ cho bàn viết của chàng tươi hơn. Trâm đã cho chàng suy tư để ngời đốt và thẩm định lí tưởng của Chàng. Nhìn cây viết của Trâm tặng, chàng nhớ đến lời Trâm nói vào một ngày xa xưa:
    - Chúa gọi con làm thiên thần của cha đó!
    Và ngày đó chàng đã trả lời:
    - Cha đọc Kinh Thánh chẳng bao giờ thấy thiên thần xức nước hoa!
    Trâm cười. Ðôi mắt long lanh màu suối:
    Cha chẳng biết chi hết. Thiên thần của Chúa thì làm gì biết xức nước hoa! Con là thiên thần của cha mờ! Thiên thần của cha khác thiên thần của Chúa chứ!
    Ừ, vì thế mà có nhiều kẻ khổ vì thiên thần của mình đấy con ạ!
    Ðôi má Trâm hây hây hồng, mắc cỡ vì câu nói của chàng. Ngoài tình thương ngưỡng mộ, rất có thể Trâm cũng yêu chàng như một tình yêu tự nhiên, nhưng Trâm không bao giờ nói một lời hai ý. Trâm có nét duyên đáng phục của một người con gái biết làm chủ các mơ ước của mình. Trâm có con tim trong vườn thơ cầu nguyện. Với chàng, Trâm là một đóa hoa trong khu vườn mà chàng đã quốc đất bằng lời kinh. Trước thập tự, chàng đã cầu nguyện cho Trâm. Có những lúc chàng cũng thấy như con tim xao xuyến cho một tình cảm lãng mạn, lúc đó, Trâm lại là lời nguyện giúp đưa chàng tiếp tục lên đồi cao với thập giá.

    CÂU CHUYỆN XẨY RA LÚC MỘT GIỜ TRƯA

    Ðọc xong thư của Trâm, chàng đi dạy học. Trưa đó chàng đã không kịp ăn cơm. Nghe người gọi, chàng hối hả lên đường, xách theo chiếc túi đựng dầu thánh và cuốn sách nguyện. Người thanh niên đẩy chiếc xe gắn máy lấm lem đầy đất bùn, rồ máy chở theo cha xứ của họ ngồi đàng sau. Chiếc xe lao đi, một làn khói trắng nhạt tỏa bay kín bụi trúc. Dáng điệu hốt hoảng của người thanh niên làm linh mục dù chưa nhìn thấy sự việc cũng linh tính một tai nạn u buồn, đớn đau.
    Vết thương không cầm nổi máu. Năm người nằm sóng soài không cử động. Máu đỏ. Tiếng khóc, tiếng kêu xót van xin, tiếng gào thét hốt hoảng làm chàng bối rối không biết phải làm gì. Người người nhốn nháo. Những khuôn mặt thất thần chạy hối hả. Ðau thương của chiến tranh, của những tiếng nổ không ai ngờ trước được. Trong đời sống linh mục, chiến tranh đã là lời nguyện từng ngày, từng giờ của chàng. Chẳng mấy ngày mà chàng không có những tin buồn, không nghe tiếng khóc tất tưởi trong đàn chiên của chàng. Và hôm nay, Trâm đó.
    Trâm của lá thư chàng vừa mới đọc. Bây giờ Trâm nằm đây, còn đâu lời nói Trâm muốn chàng nghe. Nỗi buồn nào mà Trâm muốn đi xa. Chàng xức dầu thánh, cầu xin cho Trâm những lời kinh tha thiết. Trâm như cố mỉm cười trên đôi môi hấp hối như được an ủi rất nhiều vì có mặt của chàng. Ðôi mắt một thủa long lanh màu suối nhìn chàng lần cuối, ngập ngừng lăn dòng lệ. Chàng đặt tay lên đôi má mịn màng, bết máu trên mớ tóc đã một thủa như mây trời. Ðôi mắt Trâm nhìn yếu đuối, êm đềm, dặn dò như lời chào yêu thương vĩnh biệt. Chàng nắm chặt tay Trâm nhiều hơn như níu kéo lại một tình thân, một sự sống sắp chia li. Giọt nước mắt hé nụ trên đôi mắt của Trâm lăn dài, chảy xuống gò má. Trâm vĩnh viễn ra đi.
    Chàng ngồi im lặng trước bàn viết, một cánh hoa trong khu vườn tâm hồn đã bị cắt đứt. Cánh hoa rũ chết hay bắt đầu trổ sinh? Thiên thần đã bay về trời cao. Kẻ ở lại là bổn phận, trách nhiệm với đời. Chiều nay, đền thờ sẽ có kinh cầu. Lời kinh ấy là màu hồng của vĩnh cửu phục sinh hay là màu tang trắng biệt li? Nghe tiếng gõ cửa. Lại có người đến gặp. Chàng sợ những tiếng gõ cửa bất thình lình. Từ sáng đến giờ chàng vẫn chưa được một chút thảnh thơi. Tâm hồn chàng rã rời. Hình ảnh Th. Trâm ra đi quá đột ngột. Những biến cố, những nhu cầu bất ngờ đến với chàng không bao giờ báo trước.
    Nỗi đau khổ nhiều khi làm người ta gần Chúa nhưng cũng lắm khi đưa con người đến thất vọng, oán trách lòng nhân từ của Ngài. Người đàn bà đang nói chuyện với chàng chiều nay thuộc trường hợp thứ hai. Chàng ngồi nghe mỏi mệt. Khó khăn của bà cần có người thông cảm, nhưng còn nỗi đau của chàng? Ai là người chia sẻ? Cũng mang thân phận con người nhưng Chúa chẳng cho chàng đặc quyền khỏi cảm lạnh của mùa đông, khỏi cay mắt khi bụi đường vương khói. Chàng đã đủ nỗi buồn, đã đủ gánh nặng trên vai. Gió mùa hạ oi bức đi về uể oải trên thềm sân lát gạch. Lớp trần nhà bằng ván mỏng không đủ cản nóng. Trán chàng rịn mồ hôi.
    Khuoân mặt rám đen vì lam lũ làm cho nỗi tâm tư của bà càng đổ nặng xuống hồn người nghe. Trên tường, chiếc đồng hồ lạnh lùng buông những tiếng cuối ngày. Còn nửa tiếng nữa đến giờ giải tội. Chàng ngao ngán. Trong hồn chàng có những tiếng thở dài trĩu nặng. Chàng bị bịt kín bằng những công việc không tên tuổi nhưng lại vô cùng hệ trọng. Chàng đã đoan hứa từ khi chưa là linh mục, cử hành bí tích là ân sủng của Chúa ban cho đời chàng. Chàng đã luôn luôn nhủ mình, gìn giữ lời đoan hứa ấy. Nhưng chiều nay, ơn sủng trở thành gánh nặng chán chường. Nghĩ tới giờ phải thi hành nghĩa vụ, chàng thấy rã rời. Chàng chỉ muốn một giấc ngủ bình yên, muốn một mình, không muốn gặp một ai.
    Có thể nỗi mệt làm chàng bực dọc với người đàn bà. Vì bà đã lấy mất thời gian mà đáng lẽ chàng được nghỉ ngơi. Người đàn bà sợ sệt trước vẻ cau có của chàng. Một con chiên đã đến với chàng để tìm nỗi ủi an, giờ đây khúm núm vì sợ, trên khuôn mặt ấy như dâng lên nỗi buồn của thập tự ngàn năm trước đây khi bị chối từ. Hối hận vì những hành động vụng dại của mình, chàng cảm thấy nhỏ nhen khi tự so sánh như một người làm công kiếm tìm tiền lương xứng đáng. Chàng thấy tầm thường quá khi muốn người khác biết rằng chàng đang hi sinh cho họ thật nhiều. Giơ tay soa mặt, chàng dâng một lời nguyện âm thầm:
    - Xin Cha tha cho con vì những so sánh nhỏ nhen, những lười biếng ích kỉ. Xin cho con thêm nghị lực để con tiếp tục đi. Xin cho con thên kiên nhẫn để chịu đựng. Hãy giúp con quên mình hơn nữa. Xin hãy ở bên cạnh con luôn, Cha ơi.

    * * *
    Tám rưỡi. Ngoài trời tối đen. Ðêm về. Bóng hình gã đàn ông tối qua làm chàng càng thêm khó chịu. Hình ảnh gã lạ mặt đã là một thách đố cho chàng. Cuộc đời chàng sao lắm những điều khó hiểu xẩy đến như thế. Trâm vĩnh viễn mất bóng khỏi trần gian rồi sao? Ðó là sự thật? Ðêm nay gợi nhớ cho chàng về một vùng bình yên quá khứ, một thủa của kỉ niệm còn đang mùa nẩy lộc. Mất Trâm thật rồi? Tâm trạng của chàng giờ đây không hẳn là cô đơn nhưng có mất mát. Chúa vẫn ở đó với chàng. Nhưng nhà xứ không một tiếng người. Chàng rùng mình vì heo hút. Cái cảm giác cô đơn của một ngày mỏi mệt sắp đón bóng tối bằng cuộc độc thoại làm chàng ngó quanh căn phòng vắng.
    Ðêm về, vũ trụ chìm vào im lặng. Cỏ cây đã ngái ngủ, đất trời bình thản đi vào hôn mê. Riêng lòng chàng bừng sáng, bóng đêm không thể dập tắt được, những đốm sáng không thể bình thản đi xuôi theo lịch trình của thời gian. Chính những lúc đêm về, những lúc vũ trụ lặng lờ lại là lúc tâm tư con người thức giấc, sống động, đòi hỏi giáp mặt, tìm kiếm câu trả lời. Chàng ngồi đó hình dung lại nỗi đau khổ trên khuôn mặt người đàn bà hồi chiều, thương về với kỉ niệm của Trâm, nhớ tới hình bóng gã đàn ông lạ mặt. Mệt quá rồi, chàng muốn quên tất cả. Nhưng chưa thể quên được những gian nan thì những níu kéo trách nhiệm khác lại đẩy xô chàng ngã tới: Ngày mai, lễ kính thánh Phêrô. Chàng vẫn chưa soạn bài giảng. Nghĩ tới đó hồn chàng se lại vì một gánh nặng khác ùa tới. Tâm hồn ứa đọng mây đen nhưng mưa mệt mỏi vẫn hay về.
    Vốc nước lạnh xoa mặt giúp chàng tỉnh táo. Gió đêm về đã mát hơn hồi chiều. Bụi trúc rì rào với những cánh đom đóm giăng mắc đó đây. Hít một hơi dài, gió lạnh thấm vào lồng ngực, đuổi bớt những tái tê, ngại ngùng. Bầu trời lồng lộng làm đầu óc chàng đỡ căng thẳng. Vị linh mục xin Chúa giúp chàng thêm trong những ngày dầy đặc mưa lạnh phủ xuống hồn:
    - Xin Cha đỡ nâng con. Xin Cha cho con thêm nghị lực. Con mệt mỏi lắm nhưng con sẽ thức theo Cha.
    Chàng nghĩ tới Chúa Kitô cũng đã mệt mỏi trong vườn Giệtsimani. Lời mệt mỏi Chúa hỏi kẻ theo Ngài: "Con không thức với Cha được một giờ sao?" Câu hỏi ấy như đang nói với chàng. Hình ảnh đó cho chàng thêm nghị lực:
    -Vâng, lậy Cha, con sẽ thức với Cha. Con sẽ đốt cháy ngọn nến, ngọn nến cha đã thắp trong tâm hồn con. Con sẽ cố gắng đốt cháy cho đến giọt sáp sau cùng. Con sẽ vất vả với Cha. Xin ban thêm sức mạnh cho con.
    Lời nguyện giúp tâm hồn chàng bình thản hơn, mạnh mẽ hơn. Trong tập soạn bài giảng cho ngày mai, chàng ghi những đề tài có thể nói về Phêrô:
    • * Phêrô chối Thầy, ăn năn, rồi trung thành trọn đời lí tưởng.
      * Phêrô muốn bảo vệ Thầy bằng sức mạnh trần gian. Ông đã dùng gươm để chiến đấu (Mt. 26:51-54).
      * Phêrô nhẩy xuống biển vì muốn đến với Thầy, nhưng thấy mình đang đi trên nước thì thiếu niềm tin. Tức khắc, ông chìm xuống (Mt. 14:22-23).
      * Phêrô bị Thầy mắng: "Xéo đi Satan, ngươi là cớ vấp phạm cho ta. Ý tưởng của ngươi không phải là ý tưởng của Thiên Chúa mà là ý tưởng của loài người" (Mt. 16:21-23).
    Linh mục đọc đi đọc lại các đề tài rồi sau cùng chọn đề tài thứ ba. Chàng viết vào tập soạn bài giảng một hàng chữ lớn: LÒNG SỐT MẾN VÀ THIẾU NIỀM TIN CỦA PHÊRÔ.
    Những ý tưởng đến trong lúc đọc đoạn Thánh Kinh về Chúa hiện ra với các môn đệ, và thái độ của Phêrô đã cho chàng nhiều cảm hứng để cầu nguyện, viết bài giảng. Chàng cặm cụi viết. Ðêm tiếp tục vào sâu trong thinh lặng. Gã đàn ông lạ mặt lại đứng nhìn linh mục, hắn đứng xa xa ngoài ngõ theo dõi. Nhà xứ cũng chìm trong bóng đen, chỉ còn ngọn đèn trên bàn viết cửa sổ. Hắn nhìn rõ linh mục hí hoáy viết, thỉnh thoảng lại đăm chiêu suy nghĩ.
    Lúc chàng ngưng viết, đồng hồ ngoài phòng khách thong thả buông mười một tiếng. Dù suốt ngày không được nghỉ ngơi, nhưng bây giờ chàng không thấy quá mệt như hồi chiều, bài giảng đã soạn xong, nhất là ý tưởng và những đoạn Thánh Kinh trong bài giảng đã cho chàng một sinh khí mới, một cảm hứng dạt dào. Một miềm vui khác làm phần thưởng tự nhiên cho chàng là chàng đã thắng được cơn lười. Chàng biết, giữa những xô bồ nhộn nhịp với công việc và thời gian yên tĩnh để lắng đọng hồn mình với Lời Chúa không phải là việc đơn thuần, dễ dàng. Chính vì thế, đã bao lần chàng tái xác nhận với lòng mình, chàng đã đoan hứa cố gắng trung thành cầu nguyện và chuẩn bị trang nghiêm khi giảng Lời Chúa. Ðó phải là tâm tư nguyện cầu của tâm hồn, là dấu chỉ của con tim tha thiết mang Lời Chúa cho giáo dân. Linh mục gấp tập bài giảng, nhìn qua khung cửa lên bầu trời tối mênh mông, chàng thấy tâm hồn bình an như một nỗi vui kín đáo, êm đềm không thể gọi tên được.
    Linh mục ngồi dựa lưng vào thành ghế. Những biến cố dồn dập của một ngày chưa nguôi ngoai hẳn nhưng đã có những yên tĩnh nhè nhẹ đi về. Ngoài ngõ, gã lạ mặt vẫn thản nhiên đợi chờ. Khoanh tay trước ngực. Linh mục còn một phân vân sau cùng, trời đã ngả về nửa đêm nhưng bàn thờ chưa trang hoàng gì cả, dầu sao thì đây cũng là ngày lễ đặc biệt, kính vị thủ lãnh của Giáo Hội, kẻ đứng đầu nhóm Mười Hai, mà bây giờ chàng là hiện thân. Chàng muốn đi ngủ, ngẫm nghĩ một chút, linh mục cúi tìm đôi dép, đi ra phía cửa, lên nhà thờ.
    Ðêm rì theo từng nhịp gió cuốn. Trời mênh mông. Sao lấp lánh như những ngọn nến đang cháy ở rất xa. Chàng nhìn về cuối xóm, mọi nhà đã tắt đèn. Tất cả sinh hoạt đã hoàn toàn ngưng đọng, chìm vào đêm tịch mịch. Mọi người đang say ngủ. Giáo dân của chàng đó. Vị linh mục trẻ lại nhìn dọc về cuối xóm, như một bà mẹ nhìn đứa con đang ngủ ngon. Chàng thầm cầu nguyện cho con chiên của chàng được một đêm bằng yên, không có pháo kích, đạn nổ, không có bóng đêm của Satan vây khốn.
    Một mình cố bưng chậu cảnh ở vườn nhà xứ lên nhà thờ. Bê đến chậu thứ ba thì trán chàng rịn mồ hôi. Nhìn bốn chậu cảnh trên gian cung thánh, chàng hài lòng. Nhờ những chậu cảnh, bàn thờ có vẻ long trong hẳn lên. Linh mục cặm cụi lau lại tất cả sáu cây chân nến đồng. Những ngọn nến mới trắng tinh, đứng uy nghiêm, trang trọng. Màu đỏ thẫm của khăn nhung bàn thờ, với màu vàng óng của chân nến đồng mới lau, màu xanh mượt của hai cây dừa nước và hai bụi trúc làm gian cung thánh rực rỡ. Chàng đứng ngắm nghía, hoàn toàn mãn nguyện. Tượng thập giá trên cao cũng như hài lòng với chàng:
    - Con là con Ta yêu dấu.
    Trong hồn chàng, lời nói của thập giá như mùa xuân nhẹ nhàng đậu trên nhánh lá hạnh phúc non mơ. Ngả qua mười hai giờ đêm, chàng cúi đầu chào Chúa trước khi về ngủ. Bước ra cửa phía sau bàn thờ. Có tiếng gõ trên nền xi măng. Nghe như tiếng chân người đang đi lên từ cuối nhà thờ. Tiếng giầy gỗ vang vang, rõ mồn một. Trong ánh sáng mờ nhạt, linh mục nheo mắt nhìn nhưng không rõ. Khi bóng người đến gần hơn thì chàng rùng mình, như có làn hơi lạnh ma quái rợn lên da thịt: Chính gã đàn ông tối qua!
    Linh mục đứng bất động, ngó bóng đen tiến tới. Sự kiện xẩy ra bất ngờ, ngoài trí dự đoán, lúng túng, chàng không biết phải phản ứng thế nào. Không bình tĩnh, nhưng cũng không hẳn là sợ hãi. Cái làm chàng bối rối vẫn là câu hỏi từ tối qua: Người hay ma quỷ? Là linh mục, một kẻ đã được Chúa trao quyền để đối diện với sức mạnh của hỏa ngục, nhưng chưa một lần trong đời chàng giáp mặt Satan. Ðã có đôi lần chàng mơ tưởng điều đó. Nhưng chàng nghĩ điều đó không bao giờ xẩy ra. Gã đàn ông bước gần tới bậc thềm lên cung thánh thì dừng lại. Tay phải hắn để ở đàng sau như giấu một vật gì. Từ chỗ gã đứng tới bàn thờ chỉ còn một khoảng ngắn. Linh mục lấy bình tĩnh lên tiếng hỏi:
    - Ông có việc muốn gặp tôi?
    - Ðúng thế!
    - Xin mời ông vào nhà xứ.
    - Ở đây! Ngay đây!
    Lối đáp cộc lốc, lạ lùng, làm linh mục khó hiểu về gã lạ mặt. Chàng kiên nhẫn tiếp chuyện:
    - Ông có việc chi?
    Không trả lời, bỗng nhiên hắn cười sặc sụa. Tiếng cười man dại làm linh mục rùng mình. Chàng cố gắng bằng một giọng thản nhiên hơn hỏi kẻ lạ mặt:
    - Ông là ai?
    - Ta là đấng mà ta là!
    Gã đã ngạo mạn lấy lời của Yahweh trả lời Maisen khi ông hỏi tên Ngài. Giọng nói của gã lạ mặt giờ nghe khác thường. Linh mục cảm thấy có điều gì bất trắc sắp xẩy đến. Chàng nói với kẻ lạ mặt bằng giọng cứng rắn hơn:
    - Mời ông ra khỏi nơi đây!
    - Ðây là nhà của ta!
    - Xin lỗi ông, đây là nơi thờ phượng tôn nghiêm, một lần nữa, tôi mời ông ra khỏi nơi đây!
    - Ta đã ở đây trước khi ngươi tới. Ta biết từng ngõ ngách, từng phân ghế nhà thờ này. Ta biết từng ý nghĩ của mọi kẻ tới đây!
    Chàng biết mình đang gặp khó khăn mà không biết rồi kết quả sẽ ra sao. Gã đàn ông rất bình tĩnh, tự tin. Linh mục vừa bực tức vừa nao núng, linh cảm cho chàng thêm sự thật, đối thủ trước mặt chàng không phải là đối thủ tầm thường. Linh mục thấy rằng gã không phải là người. Chàng trả lời gã lạ mặt:
    - Tôi không hiểu ông nói gì!
    - Ðúng! ngươi không hiểu vì ngươi ngu xuẩn! Ta ở bên ngươi mà ngươi không thấy. Ta bẻ gẫy từng lời nguyện của ngươi mà ngươi không hay. Ðã nhiều lần ngươi lao đao trong trò chơi của ta. Ðã nhiều lúc ngươi tìm theo ta, thờ lậy ta mà ngươi không rõ. Ngươi ra khỏi lòng mẹ, đã có ta trong cõi lòng ngươi. Ta là người có mặt ở đền thờ này nhiều hơn ngươi, ngươi có biết không...
    Gã lạ mặt còn đang say sưa với ý tưởng riêng tư của gã thì linh mục cất lời:
    - Ngươi đến đây làm gì?
    - Ta đến để biến nơi đây thành nơi ca ngợi chính mình ngươi. Ðể biến nơi đây thành nơi khoe khoang, ngạo mạn. Ðể người đàn bà giàu có kiêu hãnh vì thập giá bằng vàng trên vùng ngực, cho người góa bụa nghen tương, thèm muốn tham lam. Ta đến để biến nơi đây thành nơi hò hẹn, gặp gỡ vụng về. Ta đến để gieo thất vọng đi trên hi vọng. Ðể vẩy bóng tối vào ánh sáng. Ðể cản ngăn, để bảo lũ tín đồ của ngươi ăn cắp lúa ngoài đồng của kẻ bần cùng đem về dâng hiến Yahweh còn vàng bạc của chúng thì chôn dưới đất sâu.
    Gã lạ mặt cất tiếng cười rừng rú vang dội cả nhà thờ. Ðêm tĩnh mịch. Tiếng cười của hắn làm chàng rối bời. Người đàn ông lạ mặt nhìn chằm chằm vào mặt linh mục. Linh mục sợ hãi khi đối diện đôi mắt ma quái của gã. Mặt hắn dập dờn xanh lẹt, mắt không có lòng trắng, đỏ đục ngàu. Linh mục vừa sợ nhưng nỗi căm tức bừng bừng. Chàng chỉ tay vào mặt hắn quát lớn:
    - Satan! cút khỏi nơi đây!
    - Ha! ha!
    Gã đàn ông lại cười man rợ. Rồi bóng đen bùng dậy di động. Mặt hắn tự nhiên như mớ da bị co rúm lại. Khi hắn giơ thanh gỗ dài mà từ nẫy đến giờ vấn giấu ở sau lưng thì hắn hiện nguyên hình là tên quỷ đen thui. Vị linh mục hét lớn:
    - Satan! cút khỏi nơi đây!
    Hắn trợn mắt như hai quả cau hừng hực lửa đỏ. Linh mục lùi lại mấy bước. Chàng rút cây thánh giá gỗ to bằng cổ tay mà cậu giúp lễ vẫn giơ cao, vác đi trong các thánh lễ chủ nhật khi vị chủ tế từ cuối nhà thờ tiến lên. Tên quỷ cũng lùi lại, hai tay cầm chặt thanh gỗ. Trận chiến bắt đầu.
    Thập giá ở trên cao nhìn xuống. Ngay trước giữa bàn thờ, trên gian cung thánh, vị linh mục và tên quỷ giao tranh ác nghiệt. Ðêm âm thầm trôi. Khi linh mục vừa vội đứng dậy sau cú ngã chúi nhủi thì gã ném chén lễ về phía linh mục. Chén lễ đập vào tường, gẫy đôi, lăn lóc trên lối đi. Linh mục căm tức, với tất cả sức mạnh, chàng nhẩy tới đâm thẳng cây thánh giá vào mặt tên quỷ. Hắn ngồi thụp xuống tránh, đồng thời đưa cây gỗ lên đỡ. Ðâm hụt, cây thánh giá lao vào bờ tường làm gẫy cánh tay bên phải. Tượng chịu nạn bị bể văng khắp nền nhà. Cú lao quá mạnh làm tay linh mục ê ẩm. Tên quỷ lợi dụng lúc chàng đang hụt hẫng vì cú đâm hụt, nhẩy qua bên cạnh, giáng thẳng khúc gỗ xuống đầu. Linh mục lùi lại nhưng quá trễ, những mũi đinh nhọn ở đầu cây gỗ xẻ toạc một mảng áo ở vai làm rịn máu. Chàng vác cây thánh giá chạy. Tên quỷ cười vang. Hắn đuổi theo bén gót. Linh mục chạy vòng qua dẫy ghế. Hắn chặn đầu.
    Cuộc chiến tiếp tục, linh mục đuối sức dần. Chàng bắt đầu lo sợ, nghĩ rằng mình có thể bị giết chết đêm nay. Mồ hôi trên trán chảy nhễ nhãi. Linh mục đứng thủ thế, tên quỷ cũng dưỡng sức. Hai đối thủ gờm nhau. Trong lúc tạm nghỉ, chàng mới thấy không phải chỉ có vết thương ở vai mà hình như toàn thân đều ê ẩm. Ống chân trái, ngay dưới đầu gối tê buốt như bị gẫy. Chàng lao đao, đứng không vững. Bước chân chập chững làm chàng càng lo sợ hơn. Hai tay vẫn nắm chặt thập giá. Liều lĩnh, bất chấp những vết thương đang nhức, chàng nhẩy lên thành ghế, lao về phía tên quỷ. Vì ở trên cao nên tên quỷ ngỡ chàng sẽ giáng cây thập giá xuống, không ngờ chàng đánh xước từ dưới lên như kẻ chơi golf quật trái banh. Tên quỷ không kịp chuyển hướng đề phòng, bị đập một nhát trời giáng xước cạnh sườn đi lên. Hắn ngã quỵ, hai tay vội ôm cây gỗ. Linh mục lợi dụng thời cơ, chạy theo đập luôn hai cái nữa, nhưng tên quỷ cuộn tròn như trái banh lăn về phía cuối bàn thờ. Mỗi cái đập hụt làm tay chàng thêm đau nhức. Khi linh mục đuổi theo tới bàn thờ thì tên quỷ nhẩy phắt dậy, đứng trên bàn thờ nhìn xuống. Cảnh tượng xúc phạm ấy làm chàng phẫn nộ cùng cực. Nhưng chàng cũng đã mệt lắm rồi không còn sức đuổi theo để bồi thêm cú đánh nữa. Tên quỷ cũng lao đao nhưng xem ra còn giai sức.
    Nhà thờ tối đen, chỉ có gian cung thánh sáng mờ mờ do ngọn đèn ở phía nhà chầu. Ðêm heo hút. Linh mục thầm mong chóng tới sáng, nhưng bóng tối cứ mênh mông, dầy đặc. Nhà thờ cứ vắng lặng, không có dấu hiệu của một sự tiếp cứu nào. Tên quỷ chìa khúc gỗ trước mặt nhử qua nhử lại để lừa gạt chàng, không cho chàng biết hắn sẽ đánh về phía nào. Chàng cũng nghiêng người theo chiều đưa đẩy qua lại của khúc gỗ trong tay tên quỷ. Bất chợt chàng nhẩy về phía trái. Tên quỷ nhẩy theo. Chàng quay tròn, tên quỷ ngỡ chàng nhẩy qua bên phải, cũng nhẩy theo, lấy sức lanh lẹn, linh mục quay ngược lại, phạt ngang cây thánh giá vào mang tai tên quỷ. Không đỡ kịp, hắn lãnh trọn một thánh giá gỗ. Tên quỷ bu đầu ngã xiêu vẹo chạy về phía tòa giải tội. Nhưng chỉ mấy giây sau hắn lấy lại được sức mạnh ngay. Ðiếu ấy làm linh mục lo âu. Ðã nhiều lần tên quỷ trúng đòn, nhưng chỉ trong giây lát là hắn có thể lại sức dễ dàng, dường như hắn sẽ không bao giờ mỏi mệt. Nghĩ mình không thể thắng được. So sánh thì linh mục đã bị đòn ít hơn hắn. Chàng chỉ có vết thương ở vai và ống chân là nặng hơn cả. Còn tên quỷ, chàng nhớ là đã bốn lần chàng đập hẳn cây thánh giá vào mặt hắn, nhưng hắn không hề chảy máu. Hắn chỉ lao đao vài giây mà thôi. Ðiều đó cho chàng nghi ngờ chàng sẽ chết vì đuối sức. Hơn ba tiếng đồng hồ giao tranh, mỗi lúc chàng càng thấy sức lực mình mất mát. Tên quỷ xem như không hề nao núng, dư thừa kiên nhẫn. Ðã đánh như thế mà hắn không hề mang thương tích thì làm sao hạ được. Linh mục nghĩ tới việc phải giữ sức để cầm cự tới sáng, khi giáo dân của chàng tới dự lễ, chàng sẽ có tiếp cứu. Tên quỷ đọc được ý nghĩ ấy trong đầu linh mục nên nhất quyết quần thảo cho chàng mệt nhừ mà quỵ ngã. Hắn bắt đầu tấn công tới tấp không cho chàng có giờ suy tính kế hoạch. Tên quỷ hét vang, chạy đến đâm khúc gậy nhọn vào mặt chàng, nhưng đấy chỉ là một cú lừa, khi chàng vừa nhún người né qua bên phải thì hắn múa tít cây gậy làm linh mục hoa mắt không biết hắn sẽ đánh từ phía nào. Tên quỷ nhẩy về phía sau rồi lại tiến lên phía trước. Cái thế đánh hỗn mang ấy làm chàng luống cuống, bất chợt, bất chợt, đang từ những đường lượn quanh co, uyển chuyển, hắn giáng mạnh một cú, hai đầu cây thánh giá gẫy đôi. Chàng rụng rời sợ hãi. Mồ hôi chảy đầm đìa. Linh mục thấy cõi chết gần kề. Bất chợt, chàng nhìn lên tượng chịu nạn, nhớ đến Chúa trên thập giá. Chàng muốn cầu cứu sự trợ giúp của thần thánh. Nhưng cùng một lúc chàng lại có ý nghĩ nếu cất tiếng kêu gọi là gián tiếp bảo cho tên quỷ rằng chàng đã kiệt sức không thể cầm cự được nữa. Ðiều ấy có thể làm tên quỷ dốc hết sức ra hạ chàng. Ý nghĩ đó làm chàng không thể có một quyết định sáng suốt. Linh mục lại tiếp tục chiến đấu. Trước bàn thờ, trận chiến càng trở nên tàn bạo vào những phút chót. Cây thánh giá đã gẫy, linh mục không còn gì chống cự. Mặt chàng tái xanh. Trận chiến khốc liệt. Tên quỷ ra sức tấn công.
    Linh mục lấy sức còn lại chống đỡ. Ðôi lúc cũng dữ dội làm tên quỷ lao đao. Nhưng những giây phút khốc liệt chẳng kéo dài được bao lâu. Linh mục quỵ ngã mấy lần. Chàng kiệt sức. Cây thánh giá đã gẫy, khí giới còn lại là khúc gỗ ngắn. Lần ngã sau cùng thì chàng như không còn thể dậy được nữa. Mồ hôi chảy nhễ nhại. Tay chân mỏi mệt rã rời. Linh mục lại ngước nhìn tượng chịu nạn. Tên quỷ biết rõ điều ấy. Hắn cầm bình hoa ném lên cây thập giá. Chiếc bình sành bể tan, rơi đầy mảnh vỡ trên bàn thờ. Chàng nhìn cảnh tượng đó, đau đớn xót xa. Nhưng chàng không thể tiếp tục giao chiến được nữa. Mồ hôi cứ từng dòng, chàng nhìn lên tượng Chúa như một níu kéo sau cùng chen lẫn nỗi âu lo thất vọng. Trong lúc bi đát nhất như thăm thẳm mịt mùng thì chàng nghe có tiếng người nói:
    - Nếu có Ðức Tin bằng hạt cải, ngươi sẽ rời được núi.
    Lời nói lóe lên như tia lửa trong lúc chàng không còn lối thoát. Linh mục nhủ thầm: Ðức Tin! Ðức Tin! Chàng lấy hết sức đứng chững chạc đối diện tên quỷ, phẫn nộ chỉ tay vào mặt hắn:
    - Ta sẽ chiến thắng ngươi bằng Ðức Tin!
    Tên quỷ cười ngạo nghễ, nhưng tiếng cười không trọn vẹn. Hắn lùi lại, mắt rực đỏ tức giận. Chàng tiến về phía tên quỷ, chỉ tay vào mặt hắn nói lần nữa:
    - Ta sẽ chiến thắng ngươi bằng Ðức Tin!
    Tên quỷ ngó chàng căm phẫn. Hắn nhẩy chồm tới. Linh mục thấy đầu cây gậy thấp thoáng mũi nhọn. Chàng xiêu vẹo lùi về phía sau, hai tay cầm chặt khúc gỗ. Trận chiến lại tiếp tục. Vang lên, là tiếng vải bàn thờ bị xé rách, những bước chân đuổi nhau huỳnh huỵch chạy chung quanh bàn thờ. Trong khi lùi, linh mục vấp vào chậu cảnh ngã lộn về phía sau. Khi vừa tìm được thế thăng bằng thì tên quỷ đã tới nơi. Hắn đằng đằng sát khí, linh mục không còn lối thoát. Tên quỷ giơ chiếc gậy lên cao. Trước sự chết, chàng hốt hoảng kêu lớn:
    - Cha ơi, xin cứu con!
    Chàng nhắm nghiền mắt không dám nhìn chiếc gậy đang giáng xuống đầu, miệng không ngớt tiếng kêu: Lậy Cha, xin cứu con! Lạ thay, khi chàng mở mắt thì tên quỷ vẫn đứng đó hằm hằm với chiếc gậy trong tay, hắn xa đó vài bước chân. Linh mục thấy hai bờ vai rã rời, không cầm nổi khúc thánh giá gẫy. Thất vọng về mờ mịt, không còn sức đương đầu nỗi nữa, nhìn lên thập giá chàng lại van xin:
    - Xin cha đến trợ giúp con, cứu con.
    Tên quỷ đứng nhìn. Ánh sáng mờ chiếu lấp loáng trên những mũi đinh nhọn ở đầu cây gậy làm chàng rùng mình. Tên quỷ đi lại. Chàng hốt hoảng lùi dần về phía sau. Hắn càng tiến chàng càng lùi. Mỗi lúc tên quỷ càng trở nên hung hãn. Khi hắn đến nơi thì linh mục đụng vào bờ tường, không còn lối thoát. Chàng lấy hết sức quật ngang cây gậy xiên từ dưới lên. Tên quỷ vô tâm tự đắc, hắn không ngờ trong cái dáng điệu kiệt sức ấy vẫn còn những năng lực sau cùng. Linh mục đã đập một nhát chát chúa vào cánh tay trái hắn. Tên quỷ rú lên chạy ra giữa lối đi. Linh mục tiếp tục cầm cự, Tên quỷ căm tức tột đỉnh, hắn không ngờ vấn đề lại khó khăn đến thế. Những tưởng chỉ cần một nhát gậy bọc sắt giáng xuống đầu là có máu đổ, nhưng đã suốt một đêm quần thảo mà vẫn chưa đạt được ý mong. Giờ đây hắn lại phải đề phòng địch thủ kĩ hơn nữa, không phải vì sức lực của địch thủ, nhưng vì lời kêu cầu của hắn. Mỗi lần linh mục nhìn lên thập giá cầu nguyện thì tên quỷ như không còn đủ can đảm tiến tới. Hắn đã nhận ra yếu điểm của mình nên nhất quyết dốc toàn lực để thanh toán địch thủ nhanh bao nhiêu có thể, không cho linh mục cầu nguyện. Nhìn dáng đi của linh mục, hắn biết chàng đã kiệt sức lắm rồi. Tên quỷ chạy xốc tới, hét vang nhà thờ. Linh mục cuống quýt. Hắn đâm thẳng cây nhọn vào mặt linh mục. Không kịp tránh né, tên quỷ đâm nhanh như một ánh chớp. Linh mục thấy như mặt mình bị nát bấy. Chàng rụng rời hét khi mũi nhọn tới sát mặt: Cứu con! Chúa ơi! Tất cả xẩy ra trong chớp nhoáng. Chàng ôm mặt kêu: Cứu con! Từ sâu thẳm trong trái tim lại hối thúc chàng: Ðức Tin! Chàng ngã xuống nền nhà thờ, tay bu mặt như đầm đìa máu sợ hãi:
    - Xin cứu con!
    Mỗi lần chàng kêu như thế tên quỷ vô cùng giận dữ. Hắn đập cây gậy vào bàn thờ rầm rầm. Mắt long lên sòng sọc, máu ứ ngập tim. Nếu linh mục chỉ chậm kêu mấy tiếng đó vài giây, hắn đã đâm nát bấy mặt chàng. Khi linh mục kêu cứu thì tên quỷ lấy hết sức đâm, nhưng lạ lùng, như có tấm thép vô hình chặn lại dù rằng đầu mũi cây nhọn đã đến giáp da mặt linh mục rồi. Linh mục úp mặt kêu van. Hắn đá văng khúc cây thánh giá còn lại trong tay chàng. Tên quỷ trở lại bàn thờ nhìn tượng Chúa căm tức, hắn đập xuống bàn thờ như muốn phá tung. Linh mục nghe tiếng động dữ dội, ngẩng mặt, vuốt mắt nhìn, thấy tên quỷ đang đập bàn thờ, bấy giờ chàng mới hoàn hồn sao thấy lạ lùng là mình vẫn sống. Rõ ràng tên quỷ đã đâm cây gậy vào mặt chàng cơ mà? Chợt nhớ đến khúc gỗ thánh giá, nhìn hai tay trống trơn, sợ hãi, chàng vội cố chạy nhặt lại. Nhưng tên quỷ bổ tới. Vừa cúi nhặt khúc thánh giá thì tên quỷ đã tới nơi. Linh mục cuống quýt chui vào gầm bàn thờ. Tên quỷ khua chiếc gậy nhọn, những mũi đinh chìa tua tủa. Chàng lủi qua bên phía bàn thờ, tìm đường chạy. Tên quỷ đuổi theo. Bây giờ chàng không còn khí giới để cầm cự. Con đường giải cứu duy nhất là chạy. Hai đối thủ đuổi nhau vòng qua các dẫy ghế của giáo dân. Nhờ những hàng ghế dài, dù chàng yếu sức nhưng không dễ gì tên quỷ bắt được.
    Nếu linh mục cứ tiếp tục men theo các hàng ghế thì khó lòng tên quỷ có thể tấn công. Nhưng chàng đã tính sai chiến thuật. Chạy vòng vòng gần tới gian cung thánh, chàng chợt nghĩ tới cửa phòng thánh còn mở. Linh mục tìm cách trốn khỏi nhà thờ, nhưng không ngờ tên quỷ nhanh như cắt, khi chàng vừa trờ tới cửa thì hắn đã tới nơi. Tên quỷ bực tức, vứt cây gậy xuống nền nhà, nắm tay đấm thẳng vào mặt linh mục. Linh mục lãnh trọn cú đấm tàn bạo vào ngay khóe mắt. Chàng ngã lộn người. Vừa bò được ra khoảng giữa bàn thờ thì tên quỷ đã đứng trước mặt. Hai tay chống cạnh sườn. Hắn giẵm chân lên ngực linh mục cười chiến thắng:
    - Hỡi tên linh mục cứng đầu! Ngươi đã biết quyền lực của ta chưa?
    Linh mục như gã tù binh thua trận, cam chịu xỉ nhục. Tên quỷ dẵm mạnh chân hơn nữa, đầu linh mục đã sát đất:
    - Hỡi tên linh mục, hãy trao lại đàn chiên cho ta!
    Nói xong, hắn giang tay cười vang nhà thờ. Linh mục thấy đau đớn, nhức buốt tận cùng của một tàn phá tận diệt. Mồ hôi mặn như nước mắt chảy lẫn vào nhau. Bao nhiêu xây đắp để rồi giờ đây khi đối diện chàng đã quỵ ngã dưới sức mạnh Satan. Chàng nghĩ tới nỗi ô nhục của bày chiên khi thấy chủ mình không còn sức chống lại sói rừng. Linh mục khóc. Nỗi uất nghẹn của một kẻ ngày ngày, sáng sáng giảng lời thiên đàng, bây giờ, khi phải giáp mặt thật sự, đã thua cuộc làm máu như sôi lên vì tức giận. Chàng cắn môi đến rướm máu, lấy tất cả sức còn lại chồm lên đấm mạnh vào mặt tên quỷ đang say men chiến thắng. Tên quỷ nhẩy tránh. Dù lấy hết sức nhưng chàng đã mệt lả rồi chẳng ăn thua gì với sự lanh lẹn của hắn. Tên quỷ bực mình chạy lấy cây gậy đã vứt lúc nãy. Trong nỗi cay đắng vô bờ thì tiếng hối thúc nói với chàng:
    - Vứt gậy đi. Xuôi tay. Hãy quỳ xuống nhìn vào Cha.
    Tiếng nói mãnh liệt quá làm chàng trong cơn bàng hoàng, vội quỳ theo lệnh truyền vô âm thanh. Tên quỷ tự nhiên lúng túng hai tay run lên như phải giao chiến với một quyền lực khác. Linh mục lại nghe tiếng nói nhiệm mầu:
    Vứt mọi khí giới đi, hãy đến với quyền lực Satan bằng tay không. Ðêm nay là đêm đức tin chứ không phải là đêm sức mạnh trần thế. Con không nhớ khi xưa các môn đệ của Cha đã không trừ nổi quỷ vương, và Cha đã dạy họ rằng chỉ có Ðức Tin và Cầu nguyện mới đánh bại được quyền lực của bóng tối hay sao? Ðêm nay là đêm thử thách niềm tin của con. Vứt khí giới đi. Chẳng có gì bảo vệ được con ngoài niềm tin đặt nơi Cha. Cha nói cho con biết, điều ấy không dễ. Nhưng con phải nhớ rằng Cha ở với con mọi ngày. Hãy tin và hãy để Cha chiến đấu...
    Lời nói nhiệm mầu có sức mạnh lạ lùng, như nguồn suối thần lực chảy về từ biển cả. Cánh tay vững hơn, linh mục như được hồi sức sau cơn bệnh dài. Tâm trí trở nên minh mẫn. Biết có kẻ trợ giúp sau lưng, linh mục không nao núng. Chàng quên sự chết. Tâm trí chỉ còn chiến thắng, chàng nói vào mặt tên quỷ.
    - Hỡi Satan, cút khỏi nơi đây. Kẻ sinh bởi một Người Nữ sẽ đạp dập đầu rắn độc và miêu duệ mày!
    Tên quỷ tức điên loạn. Hắn lồng lộn nhẩy múa, quơ chân đèn bằng đồng ném vào đầu linh mục. Ðang quỳ cầu nguyện, nhìn thấy tên quỷ giơ cao chân đèn, chàng đứng phắt dậy tránh. Chiếc chân đèn bay vút qua đầu đập vào tường làm rung rinh hàng cửa sổ gỗ. Linh mục cũng vội nắm lấy chân đèn khác. Cuộc chiến lại tiếp tục diễn ra. Khi chàng định ném chân đèn vào tên quỷ đang bận tìm cây gậy thì lời nói lúc nẫy lại vang vang.
    - Hãy vứt khí giới. Ðêm nay là đêm Ðức Tin chứ không phải đêm sức mạnh trần thế!
    Chàng vội buông cây đèn xuống đất, nhưng mắt không rời ngó về phía Satan. Tiếng nhiệm mầu có lúc như thôi thúc, có lúc gào thét, có lúc bực tức như muốn bỏ chàng mà đi. Cứ mỗi khi linh mục quỳ gối hướng về phía tượng chịu nạn thì tên quỷ không làm gì được, hắn như phải đương đầu với một quyền năng vượt tầm với. Linh mục cũng đã có kinh nghiệm đó nhưng khi tên quỷ đâm cây gậy vào mặt thì chàng lại không đủ can đảm quỳ yên cho tên quỷ đánh. Chàng lại giơ tay tránh. Lúc thấy tên quỷ nhào tới, chàng lại không đủ can đảm quỳ yên cầu nguyện, lại vùng dậy chiến đấu. Nhưng mỗi khi chàng bắt đầu giao chiến thì tên quỷ lại như vui mừng, cánh tay hắn căng đầy sức mạnh, và từ trời cao lại có tiếng gay gắt:
    - Hỡi quân thiếu niềm tin! Hãy quỳ xuống! Hãy để Cha chiến đấu!
    Chàng nghe rõ tiếng nói ấy và trong cuộc giao tranh từ nửa đêm đến giờ. Nhiều lần đã chứng tỏ cho chàng rằng mỗi khi chàng phó thác cho thập giá thì cây gậy nhọn của quỷ dữ như bão bùng đổ tới cũng chẳng hại chàng được. Nhưng cái bất hạnh và gian nan của chàng là khi thấy quỷ xông ào tới, chàng không đủ can đảm quỳ yên nhìn lên thập giá, chàng lại nhẩy lên tránh né, tiếp tục chống cự, để rồi trận chiến lại tiếp tục giao tranh.
    Lần cuối cùng Satan đuổi linh mục chạy xuống cuối nhà thờ. Vừa chạy vừa thở, những hơi thở kiệt lực, chàng lai nghe tiếng nói từ trời cao:
    Ðứng lại! Quỳ xuống nguyện cầu! Ðêm nay là đêm đức Tin chứ không phải đêm sức mạnh trần thế!
    Dù nghe tiếng nói nhưng tên quỷ đang gầm thét sau lưng với cây gậy đập vào thành ghế rầm rầm làm chàng không còn lòng sức nào để dừng lại. Một bên là tiếng nói nhiệm mầu bảo chàng quỳ xuống, một bên là sợ hãi cây gậy của Satan xui chàng tiếp tục chạy để cứu mạng sống. Linh mục không sao xử trí nổi.
    Một tiếng kêu thất thanh, Satan lao vút tới ném cây đèn đồng vào gáy linh mục. Giữa lúc chân đèn lao hụt văng vào thành ghế thì chuông trên tháp gỗ ngoài nhà thờ đổ vang. Tiếng chuông giòn giã, hối hả xé tan đêm đen cô tịch. Tiếng chuông dồn đập hân hoan chào đón ngày lễ kính thánh Phêrô. Nghe tiếng chuông, biết trời đã sáng, Satan căm phẫn đến nhặt cây chân đèn đồng quật xuống cánh tay quỳ của chiếc ghế dài làm bể một góc lớn. Hắn nhìn theo linh mục chửi rủa, thách đố:
    - Ta sẽ gặp lại ngươi!
    Cửa sổ vẫn đóng kín, nhưng hắn nhẩy qua đó, biến mất.

    THÁNH LỄ KÍNH THÁNH PHÊRÔ

    Linh mục cúi đầu nguyện sẽ:
    - Lạy Chúa toàn năng xin tẩy sạch tâm hồn và miệng lưỡi con, để con có thể công bố Phúc Âm của Chúa cho xứng đáng.
    Chàng cất cao giọng xướng:
    Bài trích Phúc Âm theo thánh Matthêu.
    Rồi giơ cuốn sánh Thánh Kinh lên ngang tầm mắt. Trang trọng đọc:
    Chiều đến, chỉ có một mình Ngài ở đó. Còn thuyền thì đã xa đất nhiều dặm, lắc lư với sóng, vì có gió ngược. Canh tư đêm tối. Ngài đến cùng họ đi trên biển. Môn đệ thấy Ngài đi trên biển thì cuống cuồng lên mà nói là ma. Và kinh hãi họ kêu lên. Lập tức Ðức Kitô lên tiếng mà nói với họ rằng: "Hãy vững lòng tin đừng sợ." Ðáp lại Phêrô nói với Ngài: "Lậy Ngài, nếu quả thật là Ngài thì hãy truyền cho tôi đi trên nước mà đến với Ngài." Ngài bảo: "Hãy đến." Và Phêrô bỏ thuyền đi trên nước mà đến với Ðức Giêsu. Thấy có gió ông phát sợ và bắt đầu chìm xuống biển, Ông kêu lên: "Lậy Ngài xin cứu tôi." Lập tức Ðức Kitô giang tay nắm lấy ông và bảo: "Quân yếu tin! Sao lại hoài nghi!" (Mt. 14:23-31).
    Trên bục cao, linh mục nhìn xuống lòng nhà thờ. Mênh mông. Tất cả đang hướng về chỗ chàng đứng. Im lặng. Người người. Mọi cửa sổ đều mở tung. Ngoài trời, nắng lên ngợp xuống trần gian. Một buổi sáng đầy sức sống. Nắng dọi vào bàn thờ làm màu nhung đỏ rực huy hoàng. Màu vàng của cây nến đồng mới được lau bóng gặp ánh mặt trời lóe lên những tia sáng rực rỡ. Tất cả đã gọn gàng, thứ tự, khó mà nhận ra dấu vết của cuộc chiến dài suốt đêm vừa qua. Linh mục đặt cuốn Thánh Kinh xuống kệ sách, bắt đầu bài giảng:
    Anh chị em thân mến,
    Tin là gì? Có phải tin là chấp nhận một điều ta không thấy? Nếu thế thì phải chăng tin chỉ là thất bại của trí tuệ? Vì trí tuệ không đủ khả năng soi sáng vào vùng mù mịt đó để rồi trí tuệ phải chấp nhận điều vuột khỏi tầm nhìn thấy của mình.
    Có những giới hạn mà khi ta muốn vượt khỏi thì ta không còn là ta nữa. Evà đã muốn vượt khỏi giới hạn của mình. Người đàn bà ấy đã chối từ giới hạn của trí tuệ nàng. Chính khi nàng muốn vượt qua cái giới hạn ấy thì nàng lại bị giới hạn hơn và chẳng còn là Evà đáng yêu của vườn địa đàng thủa mới tạo dựng.
    Trí tuệ là đường hiểu biết. Khi hiểu biết đạt đến trọn hảo thì lúc đó là trí tuệ là Thiên Chúa mất rồi. Nguyện xin cho mình hiểu biết tất cả là lời nguyện lỗi phạm nhất.
    Tin không phải là nhìn nhận một điều không có nhưng là nhìn nhận một điều có mà không thấy. Nhìn nhận một điều không có là dại dột bao nhiêu thì chối từ một điều có mà chỉ vì không nhìn thấy cũng là vụng về như thế. Hiện hữu đã ở đó thì tin hay không tin ta cũng không thay đổi được sự có mặt ấy. Một điều đã có thì dù chối từ, nó cũng vẫn tồn tại. Nếu nó có vắng bóng là chỉ vắng bóng với kẻ chối từ nó mà thôi. Như thế, chối từ một sự có mặt, một sự đang hiện hữu chỉ vì tôi không nhìn thấy là tôi nghèo nàn hóa trí tuệ của tôi. Chính lúc đó mới là sự thất bại của trí tuệ.
    Nhìn nhận một điều có thật mà ta không thấy, không cắt nghĩa được là mở đường cho trí tuệ lần mò dần về với sự thật. Như thế, chấp nhận một điều vuột tầm mức của trí tuệ không phải là thất bại của trí tuệ mà là đem về sự sống, gợi thêm những chân trời khác cho trí tuệ suy nghĩ.
    Nhưng tin vào Chúa Kitô còn là sự sống, một chân trời phong phú. Tin Chúa Kitô không chỉ là việc làm của trí tuệ nhưng là việc làm của con tim. Vì thế, tin Chúa Kitô đòi buộc toàn diện cuộc sống, tình yêu, đau khổ, ước mơ, yếu đuối, sáng tạo, lầm lẫn.
    Phêrô đang bước trên nước mà đi. Nhưng khi ông thấy sóng nổi lên, gió đi tới. Ông hốt hoảng nghĩ tới sự sống của mình, ông lo âu muốn bảo vệ nó, và chính lúc ấy ông chìm xuống, ông mất sự sống. Như vậy, tin vào Chúa Kitô không có nghĩa là quên đi chính mình, nhưng là nhớ mình trong Ðức Kitô. Tôi chỉ lo âu khi biết không có bảo đảm. Lo âu là dấu hiệu của kẻ bơ vơ. Làm sao tôi có thể bơ vơ nếu tôi có Chúa. Hoang mang, âu lo là dấu hiệu của kẻ lạc lõng, côi cút. Tin Chúa là phó thác trọn vẹn, là chấp nhận cái mà trí tuệ không thể giải đáp. Và chính điểm này, gian nan của nhân loại nằm ở đó. Tôi xin kể cho anh chị em một câu chuyện:
    Vào một đêm kia, Satan lấy hình một người đàn ông giao chiến với một linh mục. Hai người đánh nhau suốt đêm dài. Chúa nói với vị linh mục rằng hãy tin, hãy quỳ xuống cầu nguyện, để cho Chúa chiến đấu. Vì chỉ có thể chiến thắng được Satan bằng đức tin và lời cầu nguyện mà thôi. Vị linh mục đã cầu nguyện. Nhưng khi thấy Satan giơ tay đấm vào mặt mình thì linh mục đó lại giơ tay lên đỡ, rồi cuộc giao chiến lại tiếp tục. Chúa thấy thế hối thúc vị linh mục đặt trọn niềm tin vào Ngài, đứng yên đó, cứ để cho Satan đấm, cứ cầu nguyện. Nhưng linh mục chỉ cầu nguyện khi Satan còn ở xa xa. Lúc Satan đến gần thì vị linh mục lại thấp thỏm lo âu. Khi Satan giơ gậy đánh thì linh mục ấy sợ quá lại giơ tay đỡ, cứ nghĩ đến vết thương, cứ nghĩ đến sự sống của mình, linh mục không dám để Satan đến gần. Cũng như Phêrô hôm nay, thấy sóng gió nổi dậy, ông hốt hoảng cuống cuồng tìm cách cứu thân, ông đã chìm xuống.
    Anh chị em thân mến,
    Nói tin vào Chúa thì đơn giản. Nhưng khi niềm tin bị thử thách đến sự sống, đến của cải, đến những yêu thương của mình, khi niềm tin bị thử thách bằng thương tích, chúng ta mới biết rõ niềm tin của chúng ta thế nào.
    Nếu vị linh mục trong câu chuyện cứ để cho Satan đánh thì sao? Có thể là Chúa sẽ giơ tay đỡ như đã bảo vệ Isaac? Vì không biết được hậu quả nên mới lo âu. Nhưng nếu đã biết trước thì còn gì là niềm tin?
    Linh mục giảng với tất cả tâm hồn của chàng. Khi chàng đang muốn nói với con chiên của chàng một điều gì đó nữa thì chàng nghẹn lời. Mặt chàng nóng bừng. Giáo dân thấy chàng ngập ngừng, giọng nói không còn bình tĩnh. Riêng chàng, tim đập dồn dập. Hai tay ghì chặt lên cuốn Thánh Kinh. Một sự tức giận bất ngờ ùa đến. Chàng không thể ngờ được nỗi đau, những thương tích, niềm xám hối của trận chiến hôm qua lại bừng bừng cháy lên khi chàng nhận ra gã đàn ông lạ mặt. Tên Satan mà chàng đã chiến đấu suốt đem qua đang ngồi ngay ở đầu ghế, khoảng giữa nhà thờ!
    Chàng không biết xử trí làm sao. Nói không nên lời. Tất cả là ứ nghẹn. Thách đố. Siêu bạo. Thương đau. Nhà thờ im lặng chờ đợi, sự im lặng nghẹn thở, ngạc nhiên. Chàng quá xúc động, dòng lệ của nghẹn ngào vì thiếu niềm tin tối hôm qua, dòng lệ của xám hối. Chàng từ từ gấp lại cuốn Thánh Kinh. Ngước mắt nhìn thập giá. Chàng không nói một lời nào với giáo dân. Im lặng. Ðợi chờ. Chàng không thể ngờ có thể xẩy ra như thế. Không bao giờ ngờ được hắn ngồi ngay trong lòng nhà thờ, nghe chàng giảng về đức tin, về cuộc thử thách giữa quyền lực bóng tối là chính hắn và Ðức Kitô. Vừa căm phẫn vừa thấy tủi nhục, chàng muốn chết, chết ngay để minh chứng cho hắn biết chàng không phải là kẻ thua trận. Tất cả lời chàng giảng trở nên thừa thãi và lừa dối chính mình nếu chàng để cho quyền lực của hắn ngự trị trong ngôi giáo đường này. Nhớ lại lời hắn nói: "Ta bẻ gẫy lời kinh nguyện của ngươi mà ngươi không hay." "Ta đến để gieo thất vọng đi trên hi vọng." Càng nghĩ, linh mục càng thấy đau khổ, đấy là trận chiến quyết liệt giữa chàng và kẻ thù của cả đàn chiên. Nhưng chàng biết không dễ gì đạt được vinh quang. Có thể chàng sẽ mất đàn chiên. Có thể chàng là kẻ chiến bại. Chàng lại nghĩ thầm đến Chúa Kitô, tha thiết xin một lời cầu bằng tất cả linh hồn. Hai tay buông xuôi như một con chiên nhỏ trước giờ hi tế. Chàng bước ra giữa gian cung thánh, trước bàn thờ. Ngước lên thập giá. Cả nhà thờ im không một tiếng động nhỏ. Không ai hiểu gì. Họ chỉ có một linh cảm như có điều gì khác thường xẩy ra. Tại sao cha đang giảng lại thôi? Tại sao cha lại không hát kinh Tin Kính như mọi Chủ Nhật khác? Họ phải làm gì bây giờ? Ðứng dậy? Ngồi? Tất cả lúng túng, chờ đợi. Quỳ trước bàn thờ, linh mục trông lên thập giá đã sứt mẻ vì bị Satan ném bình bông đêm qua. Chàng lấy hết tâm trí dâng lời nguyện:
    - Con biết tin vào Cha là đặt trót cuộc sống vào Cha, nhưng không dễ Cha ạ, yếu đuối của con cao hơn tầm tay con với. Buông tay ra để cho mình rơi xuống là một thử thách cam go, rụng rời. Lên đường mà không biết bao giờ tới. Vào sa mạc để rồi thấy tất cả đều vô phương hướng, mênh mang. Con sợ hãi những mịt mùng. Xin trợ giúp con.
    Sau lời nguyện, cả nhà thờ lắng nghe, nhưng chàng không nói gì thêm. Lại là im lặng. Một thứ im lặng linh thiêng ngột ngạt, khó thở trùm phủ ngập nhà thờ. Bầu không khí tự dưng trở nên trầm mặc, uy quyền, lắng đợi. Chàng đăm đăm nhìn lên tượng chịu nạn nhưng nói vọng về phía sau:
    - Hỡi Satan, bây giờ không còn là đêm tối nữa. Bây giờ là nắng ban mai chiếu rọi. Tất cả đàn chiên của ta đang ở đây. Lấy đi, nếu ngươi chứng tỏ được quyền uy của ngươi.
    Gã lạ mặt rút ở gầm ghế ra một thanh gỗ đen nhánh. Hắn bình tĩnh ra lối giữa nhà thờ, đi lên cung thánh. Mọi người ngẩn ngơ không biết đang xẩy ra điều gì. Tất cả chăm chú nhìn theo gã đàn ông lạ mặt. Hắn đứng trước linh mục, chìa cây gậy, mũi nhọn đi sát vào mặt, bây giờ chàng mới nhìn rõ dưới ánh sáng. Những mũi đinh tua tủa, mới mài còn sáng choang. Hắn đã đóng hàng chục cây đinh nhọn, lớn gần bằng chiếc đũa dọc theo đầu cây gậy. Linh mục rợn người khi những mũi sắt nhọn dí sát vào mặt. Hắn từ từ giơ gậy lên cao cố ý rất chậm rãi để cho linh mục nhìn thấy cái chết đang đến. Chàng nhắm mắt cầu nguyện. Giờ lên đường đã điểm. Hồi trống dục trận đang hối hả. Chàng nguyện mong thiên thần của Chúa sẽ cứu chàng như đã cứu Isaac thủa xưa. Gã lạ mặt, nhanh như chớp, mạnh như vũ vão, quật cây gậy ngang mặt chàng. Mọi người trong nhà thờ rú lên kinh hoàng. Máu vọt cao. Gần một nửa đầu nát bấy, văng thịt lên tường vôi. Linh mục ngã gục trước bàn thờ. Máu chan hòa. Nhưng điều lạ lùng là tên quỷ thấy máu thì hoảng sợ, thay vì cười vang chiến thắng, hắn kinh hãi rụng rời. Hắn cuống cuồng đến nỗi phải nhẩy mấy lần mới leo lên được cửa sổ chạy biến ra ngoài.
    Giáo dân không bao giờ biết được câu chuyện đã xẩy ra vào đêm trước khi cha xứ của họ dâng thánh lễ ngày kính thánh Phêrô. Trải qua bao nhiêu đời, con cháu họ vẫn tin rằng cha xứ bị giết bởi một kẻ lạ mặt. Cũng không ai để ý rằng từ ngày đó, có những cơn mưa ân sủng tươi mát từ trời cao về che chở ngôi làng. Tiếng chuông sốt mến hơn, buông lời sứ thần tỏa vào không gian. Mọi người đều thương mến nhau, hạnh phúc, nhưng không ai biết vì sao. Từ ngày đó gã quỷ không bao giờ dám trở lại ngôi nhà thờ ấy nữa.
    (Lối kết trên đây cũng có thể viết lại như sau)

    LỐI KẾT THỨ HAI

    Linh mục rùng mình trước những mũi đinh nhọn. Những cám dỗ vô hình và rất vũ bão réo gọi chàng giơ tay đỡ, hối dục chàng đứng dậy quăng chiếc ghế vào mặt hắn. Nhưng linh mục lấy hết sức quỳ im. Thấy vậy gã lạ mặt hét lên vì căm phẫn. Hắn không nghĩ ngợi gì nữa, vung cây gậy đập thẳng xuống đầu linh mục. Mọi người kinh hãi rú thét lên. Những giọt mồ hôi tròn như giọt máu lăn dài trên mặt. Cơn thử thách cùng tận. Nhưng lạ lùng, khi cây gậy đập tới đầu linh mục thì gã lạ mặt nhẩy bổng lên. Tay hắn buốt như có giòi rúc trong xương. Hắn không thể nào đập xuống đầu linh mục được. Hắn lồng lộn đập liên hồi, nhưng càng đập hắn càng tru tréo đau đớn. Linh mục nhìn thẳng vào mắt hắn:
    - Hỡi Satan, cút khỏi nơi đây!
    Gã tức ứ máu cổ, ho sục sặc. Mắt long lên màu đỏ dã man. Không sợ sệt, Satan bình tĩnh, xách theo cây gậy đi xuống cuối nhà thờ.
    Mọi người ngỡ ngàng, một nhóm thanh niên chạy theo bắt hắn lại. Nhưng vừa ra tới cửa nhà thờ thì chẳng còn ai trông thấy hắn đâu nữa. Người người nhốn nháo hỏi nhau, bỡ ngỡ cùng tột. Giao chiến đêm hôm trước đã làm cây thánh giá bị gẫy. Vậy mà sáng hôm đó, lúc đầu lễ, không ai để ý rằng khi cha xứ của họ từ phía cuối nhà thờ tiến lên bàn thánh thì hai cậu giúp lễ đi tay không chứ không cầm cây thánh giá mà cậu bé vẫn vác đi trước như mọi thánh lễ khác.
    (Lối kết thứ nhất hoặc lối kết thứ hai
    thì cũng có thể vẫn còn một thắc mắc)

    * Ở lối kết thứ nhất, vì sao Chúa không cứu vị linh mục như thiên thần đã chặn tay Abraham khi sát tế con? Có phải linh mục đã thất bại vì bị giết chết? Trong lối kết thứ hai, tác giả không nói gì về việc trở lại, nếu quỷ trở lại hàng ngày trong đời sống của linh mục thì sao?

  32. Được cám ơn bởi:


  33. #18
    zz_yeuchua_zz's Avatar

    Tuổi: 32
    Tham gia ngày: Oct 2008
    Tên Thánh: maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: hải dương
    Bài gởi: 141
    Cám ơn
    436
    Được cám ơn 498 lần trong 121 bài viết

    Default

    Sau khi gần thất bại ở kế hoạch trước....vì do ...trục trặc kĩ thuật ..Lần này Xoa xoa đại ca...đã triệu tập ba tên quỷ nhỏ đến để sát hạch lần chót trước khi sai đến trần gian để dụ dỗ và phá hoại loại người.
    Tướng quỷ lên tiếng...
    _Ta thật không ngờ...tên BANMEXANH lại lắm mưu đến vậy..Hắn đã dụ dỗ được một số lượng lớn ..đáng lẽ là tù binh của chúng ta..bằng kế hoạch đánh vào cơ sở đầu não của ta...làm ta phải suy nghĩ và phòng thủ đêm ngày.Lần này ta sẽ phải bày ra một kế hoạch.Nhưng trước tiên để ta hỏi 3 tên quỷ đáng yêu của ta..
    _Kế hoạch dụ dỗ và phá hoại của ngươi thế nào?
    carotxanh....ngươi nói trước:
    _Tôi sẽ dụ dỗ người ta tin rằng không có Thiên Chúa.
    Xoa xoa đại vương nói:
    _ kế hoạch của ngươi chẳng có công hiệu bao nhiêu, họa chăng chỉ dụ dỗ được một số rất ít nguồi không đáng kể, vì nơi thâm tâm người ta, ai cũng tin có Thiên Chúa.
    Conchientoiloi ...ngươi nói xem:
    _DẠ THƯA ĐẠI VƯƠNG CA CA ..CHUYỆN ĐÓ KHÓ GÌ ĐÂU....LẦN TRƯỚC CHÚNG TA ĐÃ LÀM CHO LOÀI NGƯỜI QUÁ BẬN RỘN ĐẾN NỖI QUÊN MẤT THIÊN CHÚA CỦA CHÚNG...
    GIỜ ĐÂY CHÚNG TA SẼ DỤ DỖ NGƯỜI TA KHÔNG TIN CÓ HỎA NGỤC...VẬY CON NGƯỜI SẼ NGHĨ CHẲNG CÒN GÌ ĐỂ MÀ SỢ HÃI NỮA...MẶC SỨC TUNG HOÀNH VÀ HƯỜNG THỤ ĐI..HAHAHAHA..LOÀI NGƯỜI...TÙ BINH CỦA CHÚNG TA...
    Tướng quỷ đáp:
    _ Kế hoạch của ngươi chẳng khá hơn bao nhiêu, vì nơi thâm tâm người ta, ai cũng ý thức rằng, một ngày kia họ sẽ phải phán xét về mọi hành vi gian ac và sẽ bị trừng phạt.
    Còn ngươi....hỡi ZZ_ZZ, ngươi có ý gì....nói cho ta nghe..
    _Thưa đại vương..bóng tối..Tôi sẽ dụ dỗ người ta tin vào lòng từ bi thương xót của Chúa và như vậy họ sẽ trì hoãn ăn năn trở lại.
    Tướng quỷ cười đắc chí:
    _Diệu kế! Thật là thâm độc! Kế hoạch của ngươi sẽ dụ dỗ và hủy hoại không biết cơ man nào mà kể.hâhhahaha
    (TRÌ HOÃN LÀ MỘT CÁM DỖ HẾT SỨC HIỂM ĐỘC MÀ KẺ THÙ CỦA NHÂN LOẠI CÓ THỂ HỦY HOẠI ĐỜI SỐNG THIÊNG LIÊNG CỦA BIẾT BAO LINH HỒN ...PHẢI LÀM SAO GIỜ??????):18:
    Chữ ký của zz_yeuchua_zz


    "Ta phải tưởng nhớ đến Chúa như hơi ta thở"....


+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com